Trên con đường nhỏ âm trầm, sương mù trắng xóa khi thì tụ lại, khi thì tản ra, đột nhiên, ở trong đó có một cô gái chạy ra.
Cô gái có bề ngoài thanh tú, chỉ là biểu cảm hoảng sợ trên mặt khiến cô nhìn qua có chút dữ tợn.
Dưới chân đột nhiên đụng vào một nhánh rễ cây nhô lên, Dư Sơ ngã sấp xuống đất.
Nhìn bóng ma càng ngày càng dày đặc ở phía xa, cơ thể Dư Sơ không kiềm được mà run lên: "Đừng đuổi theo tôi, tôi thật sự chỉ là đi nhầm đường...... Thật xin lỗi."
"Ha ha......" Thanh âm làm người sởn tóc gáy vang lên từ bốn phương tám hướng, tựa như tiếng thì thầm của ác ma dưới địa ngục.
Lúc này Dư Sơ đã mặt xám như tro tàn.
Cha...... mẹ......
Cô không muốn rời khỏi bọn họ......
Ai, ai tới cứu tôi với......
"Keng ――" Bích Linh trốn ở chỗ tối mắt thấy thời cơ không sai biệt lắm, vì thế cầm kiếm từ trên cây nhảy xuống, nhân tiện chém ra một đạo kiếm khí sắc bén.
"Gào ――" Tựa hồ có thứ gì đó gầm lên một tiếng.
Dư Sơ chậm rãi mở to mắt, vừa lúc thấy được Bích Linh như thiên thần từ trên trời giáng xuống, cùng với một đạo kiếm khí màu xanh lá kia.
Cô ấy là ai?
【 Bíp ―― độ hảo cảm của nữ chính %. 】
Boss Bích Linh mới rơi xuống đất định ra vẻ mà xém nữa trượt chân.
Không phải chứ, sao mà chuông của nữ chính cũng bắt đầu báo vậy!
【 Xét thấy ký chủ có ý muốn đạt được độ hảo cảm của nữ chính, bổn hệ thống sử dụng điểm của ký chủ mở khóa thiết bị đo độ hảo cảm của nữ chính. 】
Ai cho mi động vào điểm của bổn bảo bảo!!
【 Ký chủ lại nói nữa, trừ giá trị nhân phẩm của ký chủ. 】Hệ thống ra chiêu lớn.
Bích Linh câm miệng.
Cô mới không phải sợ nó đâu, câu dẫn, à không, cứu nữ chính trước!
"Trốn ra sau lưng tôi." Bích Linh ra vẻ cao thủ lành đời mà quay đầu sang, lãnh khốc hạ mệnh lệnh với Dư Sơ đang mang ánh mắt lấp lánh.
Dư Sơ vội vàng gật đầu làm theo.
【......】Toàn là mấy cái người gì đâu không.
"Người tới là kẻ nào, vì sao ngăn cản chuyện tốt của ta." Thanh âm âm lãnh từ bốn phương tám hướng truyền đến.
Dư Sơ sợ hãi mà siết chặt váy của Bích Linh: "Đại sư, cẩn thận."
Bích Linh cười lạnh một tiếng: "Không vừa mắt nhìn ngươi khi dễ một cô bé, sao hả?"
Hệ thống: "......" Ký chủ bắt đầu lưu manh.
Dư Sơ: "......" Đại sư ngầu quá đi!
"Trảm Yêu Kiếm! Hôm nay chúng ta thay trời hành đạo!" Bích Linh giơ Thanh Kiếm lên cao, nhìn dáng vẻ là muốn ra đại chiêu.
Thanh Kiếm mang vẻ mặt ngốc, Trảm Yêu Kiếm là gọi nó sao?
Không đợi nó kịp phản ứng, nó đã bị chủ nhân vô lương tâm nhà mình dán một cái phù chú giả, sau đó ném ra ngoài.
Thôi, phối hợp chủ nhân ra vẻ trước.
Thanh Kiếm thả ra thanh quang, tức tốc nhảy vào một chỗ quỷ khí âm trầm dày đặc nhất.
"Phanh ――" Một tiếng vang lớn.
Thanh Kiếm từ trong khói đặc bay ra, thân kiếm như cũ tỏa ra ánh sáng bắt mắt.
Thần sắc Bích Linh lạnh lẽo mà duỗi tay cầm lại Thanh Kiếm.
Dư Sơ nhìn đến rớt nước miếng, mẹ nó đại sư quá ngầu! Muốn đi theo ui ui ui......
【 Bíp ―― độ hảo cảm của nữ chính %.】
【!!! 】Có phải thiết bị dự báo bị lỗi? Tốc độ này của ký chủ là muốn nghịch thiên sao!
Bích Linh xoay người, nâng cằm nữ chính lên, lộ ra một nụ cười đầy tà khí: "Cô bé, có sao không?"
Dư Sơ nhìn đến há hốc mồm, cơ mà cuối cùng lại đảo mắt một cái ngất đi rồi.
Bích Linh buông cằm cô ấy ra.
Sau đó sờ cằm mình.
Quả nhiên người quá đẹp thật sự không tốt, cô bé thấy mình đẹp quá nên hôn mê mất rồi.
Hệ thống: "......" Không ghê tởm nổi nữa rồi.
Người ta rõ ràng là do bị kích thích quá mức nên ngất xỉu đi mà.
Ký chủ phải nội liễm một chút!
Bích Linh thu liễm tươi cười tà khí trên mặt, lấy kiếm so đo với một thân cây ở phía xa, thần sắc nhàn nhạt.
Thanh âm trầm thấp, xuyên thấu qua không khí sâu kín mà truyền tới.
"Thu hoạch thành công."