Lục Bất Trì giơ tay sờ sờ đầu cô, thuận tay ở trên má cô nhéo một phen, mới ôm cô vào xe.
"Liền biết tiểu công chúa nhà chúng ta muốn phát giận," Lục Bất Trì cười, "Này không phải vừa vội xong liền chạy tới, thời gian vừa vặn tốt, đúng không?"
"Này còn kém không nhiều lắm." Cô gái biệt biệt nữu nữu giơ giơ cằm nhỏ lên, đáy mắt lại tràn đầy hân hoan sung sướng.
Từ phương diện này tới nói, cô gái nhưng thật ra nửa điểm không thay đổi.
Xe đã trượt ra ngoài, Yến Lạc ngoan ngoãn ngồi ở bên người Lục Bất Trì.
Lục Bất Trì một bàn tay đáp ở trên lưng ghế, sắc mặt nhàn nhạt, hư hư bao vây Yến Lạc ở trong hơi thở của mình.
Kỳ thật cơ hội để hắn có thể dựa vào cô gái này gần như vậy đã rất ít, từ lúc Yến Lạc mười tuổi liền không được cho phép chạy loạn vào phòng hắn, hơn nữa bắt đầu chính thức đến trường, hắn cũng bắt đầu công việc lu bù lên, thời gian có thể nhìn thấy cô càng thiếu.
Bất quá nhớ tới tin tức hôm nay được đến, Lục Bất Trì hơi rũ con ngươi, không chút để ý mở miệng, "Nghe nói em muốn đi học viện đế quốc làm học sinh trao đổi một năm?"
Cô gái nhỏ bên người trong mắt tràn đầy tín nhiệm, không hề chần chờ gật đầu, "Đúng vậy, hôm nay mới được thông báo, sao tiểu ca ca lại biết?"
Hô hấp của Lục Bất Trì cứng lại, ngón tay hơi hơi căng thẳng.
Như thế nào biết được? Tin tức của cô trên cơ bản đều sẽ được báo đến chỗ hắn, càng đừng nói vẫn là có quan hệ với đế quốc.
Đáy mắt Lục Bất Trì nặng nề, lại dấu đi cảm xúc nơi đáy mắt mình.
Không phải vốn dĩ đã làm tốt quyết định như vậy sao? Hắn sẽ không vì bất cứ chuyện gì, từ bỏ quyết định nguyên bản của hắn.
Khóe môi lại gợi lên, vuốt đầu nhỏ của Yến Lạc, "Chuyện gì của em mà anh không biết chứ?"
"Đinh -- giá trị hắc hóa của Lục Bất Trì + (/)"
Động tác của Yến Lạc khựng lại, tia sáng nơi đáy mắt biến mất một chút.
Mỗi một lần đều là như thế này, ở lúc giá trị hắc hóa giảm xuống tới một mức nhất định, thực mau liền sẽ tăng lại, vậy xem ra, suy nghĩ trong lòng hắn, không quá giống với những gì hắn biểu hiện ra ngoài.
"Thời gian còn sớm, nghỉ ngơi một chút?"
Nhìn cặp mắt kia, thanh âm của Lục Bất Trì hơi trầm, tay phủ lên mắt Yến Lạc, nghe được cô gái nhỏ mềm như bông ở bên tai đáp lại, đôi mắt của cô chớp hai cái, lông mi thật dài ở trong lòng bàn tay hắn quét quét, sau đó nhắm lại.
Một lát sau tựa hồ là ở trong hơi thở của hắn ngủ mất, hô hấp dần dần vững vàng.
Yến Lạc hô hấp đều đều, bộ dáng mặc dù lại tăng điểm giá trị hắc hóa cũng là không chút hoang mang.
Tiểu Phấn Hồng lại có chút sốt ruột, vị diện này đã hao phí quá nhiều thời gian rồi, kỳ thật nó cảm thấy có chút kỳ quái, đầu tiên không nói nó thế nào cũng coi như là một hệ thống đủ tư cách, mặc dù vẫn đang ở thời gian thử việc, cũng không đến mức ở trong mấy vị diện trước lặp đi lặp lại nhiều lần xuất hiện vấn đề.
Ngay cả ở vị diện nhìn như không có vấn đề này, khó khăn có phải quá cao hay không? Nếu ở trong vị diện quá lâu, trên thực tế đối với ký chủ cũng không phải chuyện gì tốt.
"Ký chủ thân ái, ngài thật sự không có vấn đề sao? Thời gian đã qua lâu như vậy, lại tiếp tục trì hoãn nữa, em sợ đối với ký chủ sinh ra ảnh hưởng không tốt, độ khó của vị diện này thật là có chút kỳ quái." Hoặc là nói mấy cái vị diện này đều là có chút kỳ quái.
"Bằng không.. Chúng ta trước tạm thời buông vị diện này, đi vị diện sau nhìn xem?"
Dựa theo tiến trình như vậy, vị diện này sợ là mãi không dứt.