Editor: Lãnh Sam
Lục giới hoan hô.
Nguyên nhân chết không biết.
----------
Thành phố A.
Đêm lạnh như nước.
Phế tích hoang tàn vắng vẻ.
Đèn đường cũ nát, ánh sáng lập lòe.
Bên cạnh là một chiếc siêu xe lóa mắt, rõ ràng cùng nơi này không hợp.
Tuy nhiên, hấp dẫn ánh mắt người nhìn nhất là máu tươi vô cùng chói mắt trên thân xe.
Đỏ tươi máu uốn lượn một đường đến sâu trong phế tích, nhìn thấy ghê người.
Đột nhiên, một trận thanh âm tất tất tác tác bất ngờ truyền đến, ngay sau đó là tiếng vang của vật nặng rơi xuống đất.
"Nhẹ một chút! "
"Sợ cái gì? Người đều đã chết? " Nam nhân vẻ mặt bất mãn, trên mặt đao sẹo, khiến cho hắn cả người thoạt nhìn vô cùng hung ác.
Hắn liếc liếc mắt nhìn thi thể bị chính mình ném xuống.
Chỉ là liếc mắt một cái, tầm mắt liền dừng ở hình ảnh một gương mặt tuyệt mỹ.
Thiếu nữ chỉ có mười sáu, mười bảy tuổi.
Trên người mặc áo khoác màu trắng.
Làn da kiều nộn như nước, được trong nhà dưỡng thật tốt.
Ánh trăng sáng ngời, chiếu vào thiếu nữ gương mặt, đẹp đến kinh tâm động phách.
"Muội muội này lớn lên thật là xinh đẹp! Đáng tiếc đã chết, cũng không biết tư vị như thế nào........ "
"Như thế nào? Mày còn muốn thử? "
"Mày nói đi? "
"........."
Hai người nhìn nhau, ánh mắt toàn là đáng khinh, trên mặt cười tà biểu lộ bọn họ ý tưởng.
Nam nhân đao sẹo đưa ra việc này gấp không chờ nổi khom lưng, duỗi tay liền hướng khóa kéo giáo phục áo khoác muốn sờ soạng.
Thật mẹ nó không nghĩ tới, bọn họ sẽ gặp loại chuyện tốt này.
Cầm tiền đâm chết người, còn có thể hưởng lạc một phen.
Bàn tay to vừa vươn tới khóa kéo, còn chưa làm ra động tác tiếp theo, cả người hắn như rơi vào địa ngục vô biên, âm lãnh, quỷ dị.bg-ssp-{height:px}
Hắn co rúm lại, rùng mình một cái.
Theo bản năng muốn thu tay .
Nhưng mà.
Giờ phút này hắn giống như bị định trụ, cả người không có cách nào di chuyển nửa phần.
Đồng tử bỗng chốc phóng đại, kinh hách quá độ theo tự nhiên thét đến chói tai, miệng mở lớn, lại không thể phát ra bất luận âm thanh nào.
Chỉ thấy thiếu nữ đã chết kia, chậm rãi mở hai tròng mắt.
Đôi mắt thật xinh đẹp, dường như có được vạn trượng tinh quang.
Thiếu nữ chớp chớp mắt, bất chợt, đáy mắt một mảnh đen nhánh, mặt vô biểu tình đứng lên, cả người bể nghễ như đế vương thiên hạ, lạnh nhạt thanh quý, " Các người đáng chết! " Thanh âm trải rộng hàn ý.
Một nam nhân khác thét lên thất thanh, liên tục lui về phía sau, bước chân hỗn loạn, té ngã trên mặt đất.
Làm như không thể tin được trước mắt một màn này.
Thiếu nữ tùy ý nâng hạ tay.
Nháy mắt, hai người giống như thú bông bay ra ngoài, theo đường parabol, sau đó phanh một tiếng rơi trên mặt đất, bay lên một tầng tro bụi.
Mùi máu tươi gay mũi khiến Ngôn Linh nhíu mày, theo hương vị rũ mắt, nhìn thấy áo khoác màu trắng trên người nhiễm một mảng lớn máu tươi.
Đây là máu của thân thể này, nguyên chủ giống như đã chết?
Nàng vì cái gì mà xuất hiện ở đây?
Ngôn Linh như suy tư ngước mắt, nhìn về phía bầu trời đêm đen kịt như mực vì nàng đến.
Ánh mắt xinh đẹp hiện lên một tia mờ mịt.
Đây không phải Lục giới mà nàng quen thuộc.
Chẳng lẽ..... Nàng thật sự đi tới dị thời không?
Bỗng chốc.
Một đạo bạch quang thoáng hiện trong hư không, bay nhanh chui vào ấn đường của nàng.
Ngôn Linh ngẩn ra.
Bên tai nhanh chóng vang lên một đạo thanh âm vui sướng, Ma Tôn ngươi tốt, hoan nghênh ngươi đi vào dị thời không, ta là được chế tạo vì ngươi "hệ thống Nữ vương ", tiếp theo, ta sẽ giúp ngươi nghịch tập trở thành nữ vương của các vị diện, đi lên đỉnh cao nhân sinh!
" Không cần, ta chỉ cần mảnh nhỏ ký ức. " Ngôn Linh không chút do dự cự tuyệt.
Nàng xâm nhập dị thời không ,là vì muốn tìm những mảnh nhỏ ký ức thuộc về mình, không nghĩ tới, ngoài ý muốn trên đường, có người hại nàng.