Thấy thế, Mộ Vân Ca lập tức kinh hoảng nói: "A Tình, anh không cần xúc động! Anh không cần quản tôi!"
Dứt lời, Mộ Vân Ca liền đưa lưng về phía Bạc Tình mặt không biểu tình nhìn Nghiêm Thù, nhưng âm thanh lại khóc thút thít cầu xin, "Nghiêm Thù, cầu anh buông tha cho hắn đi? Em đi theo anh, về sau em sẽ không liên hệ với hắn nữa."
Nhìn đến Mộ Vân Ca vẻ mặt lạnh nhạt phun ra âm thanh khẩn cầu, biểu tình lạnh lùng trên mặt Nghiêm Thù thiếu chút nữa đều duy trì không được.
Cơ bắp trên mặt vặn veoh chớp mắt một cái, Nghiêm Thù hờ hững nhìn thoáng qua Bạc Tình, sau đó đối với Mộ Vân Ca nói: "Muốn buông tha hắn cũng có thể, nhưng anh có một điều kiện."
"Điều kiện gì?" Mộ Vân Ca một bên trừng mắt nhìn Nghiêm Thù, một bên âm thanh đáng thương vô cùng hỏi.
Nhìn thấy ánh mắt Mộ Vân Ca, Nghiêm Thù thiếu chút nữa không nhịn được cười khẽ lên.
Cũng may hắn kịp thời khống chế được biểu cảm chính mình, sau đó nói: "Ngay trước mặt hắn hôn anh một chút, anh liền buông tha hắn!"
Nghe được lời này, Bạc Tình lập tức kích động ở trong tay Lôi Bân giãy dụa lên, sau đó giống như thú dữ giận dữ gầm thét: "Nghiêm Thù, mày thật là vô sỉ! Uyển Nhi, không cần nghe hắn!"
Mộ Vân Ca nghe xong lập tức biến sắc quay đầu nhìn về phía Bạc Tình, biểu tình thoạt nhìn tuyệt vọng lại thâm tình, "A Tình, thực xin lỗi! Anh về sau hãy cùng Tần Lam bên nhau thật tốt! Không cần chờ tôi!"
Dứt lời, Mộ Vân Ca liền quay đầu trừng mắt nhìn Nghiêm Thù một cái, nhưng vẫn trên mặt hắn hôn một cái.
Hôn môi như chuồn chuồn lướt nước làm Nghiêm Thù biểu tình nháy mắt trở nên ôn nhu hơn, sau đó nắm tay Mộ Vân Ca hướng ra ngoài đi, "Bạc Tình, thế gian không có thuốc hối hận, Tưởng Uyển nếu đã là vợ của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không cho bất kì người nào có cơ hội!"
Dứt lời, Nghiêm Thù nắm lấy tay Mộ Vân Ca nhanh chóng rời đi.
Mà Lôi Bân còn ở lại phía sau buông lỏng Bạc Tình ra, lạnh lùng nói: "Cũng nhờ mày tổn thương Tưởng Uyển như vậy, Boss mới có cơ hội cùng phu nhân ở bên nhau, tao cảnh cáo mày, về sau cách xa Tưởng Uyển một chút! Bằng không lần sau, mày không thể gặp may mắn như vậy đâu!"
Dứt lời, Lôi Bân liền cho mình một điểm tán thưởng, hắn cho mình thêm đất diễn, quả thực quá phù hợp với hình tượng tùy tùng của ác bá!
Mà Bạc Tình còn ở lại sau khi Lôi Bân rời khỏi, vẻ mặt âm trầm hướng buồng vệ sinh đá qua đi.
"A! Bạc Tình tao tuyệt đối không bỏ qua cho mày! Tuyệt đối sẽ không!" Bạc Tình thống khổ gào rống.
Lúc này, điện thoại hắn vang lên.
Thấy bí thư của mình gọi điện thoại đến, Bạc Tình mặt vô cảm tiếp điện thoại, cho rằng lại là Nghiêm Thù sai người đối phó Bạc thị.
"Bạc tổng không tốt, trên mạng đồn đãi Tần tiểu thư hút ma túy, cảnh sát tìm không thấy cô ấy, hiện tại đang tìm đến cao ốc Bạc thị." Thư kí nói.
Nghe được lời này, Bạc Tình tức khắc trong lòng cả kinh, sau đó nhíu mày nói: "Không có khả năng, Tần Lam sao có thể hút ma túy?"
"Tôi cũng không rõ ràng lắm, ngài lên mạng xem video đi!" Thư kí nôn nóng nói.
Bạc Tình cúp điện thoại, sau đó khuôn mặt âm trầm bắt đầu xem đầu đề.
Chỉ chốc lát sau, tâm Bạc Tình không khỏi chìm xuống đáy cốc.
Hắn tiếp xúc qua không ít mặt âm u của xã hội, đương nhiên hắn biết được hút ma túy có bộ dạng gì.
Bộ dạng này của Tần Lam, rõ ràng là thật, không phải diễn kịch!
Nghĩ đến đây, Bạc Tình không nhịn được lập tức gọi điện thoại cho Tần Lam.
Nhưng lúc này đây Tần Lam không nhận điện thoại của hắn.
Không vui nhíu mày, Bạc Tình suy tư một lát, vẫn là điện thoại cho một số mà hiếm khi hắn gọi.
"Lý thúc thúc, ngài khỏe, con là Bạc Tình."
"Là A Tình sao, con rốt cuộc cũng chịu gọi điện thoại cho ta, có chuyện gì sao?"
Bạc Tình gọi điện thoại cho một người kêu Lý Vân Sinh, là một lão đại ở thành phố A, mà thời điểm hắn còn trẻ cũng là kẻ ái mộ mẹ của Bạc Tình, cho nên xem mặt mũi mẹ đẻ Bạc Tình, hắn cũng từng giúp Bạc Tình không ít lần.
Mà Bạc Tình sau khi thăm hỏi một lúc, mới nhờ Lý Vân Sinh giúp hắn điều tra Tần Lam cùng Nghiêm Thù.
Thế lực của Lý Vân Sinh cũng không phải là thế lực nhỏ ở thành phố A, cho nên sau khi đáp ứng Bạc Tình, đêm đó liền cho Bạc Tình tư liệu đã thu thập tốt.
Có quan hệ tư liệu Nghiêm Thù cũng không nhiều, nhưng từ phía trên có thể nhìn thấy được Nghiêm Thù bất phàm, mà phần tư liệu của Tần Lam, làm sắc mặt Bạc Tình càng ngày càng khó coi.
"Tần Lam, cô đem tôi trở thành cái gì!" Bạc Tình đột nhiên đem tư liệu trong tay chộp vào lòng bàn tay cuộn thành một đoàn, hai mắt đỏ đậm!
Từ tư liệu mà Lý Vân Sinh cho hắn xem, Tần Lam sau khi xuất ngoại liền cùng ít nhất mười người đàn ông phát sinh giao dịch!
Mệt cho hắn còn đem cô trở thành nốt chu sa trước ngực, giống như bạch nguyệt quang mà đối đãi!
"Đinh! Giá trị tình yêu -, trước mắt giá trị tình yêu còn dư lại ."
Nghe được Tiểu Hắc hội báo, khóe môi Mộ Vân Ca khinh thường gợi lên.
Tư liệu Lý Vân Sinh điều tra được, tất nhiên là tư liệu Mộ Vân Ca muốn Bạc Tình nhìn đến.
Ở trong nguyên tác, Bạc Tình là một người đàn ông đối với phụ nữ yêu cầu thân thể thuần khiết rất cao, lúc sau Bạc Tình phát hiện Tần Lam cùng đạo diễn ngoại quốc từng có thân thể giao dịch, vốn là thất vọng rồi, nhưng phía sau Tưởng Uyển lại tìm đủ loại đường chết, giá trị tình yêu của Bạc Tình đối với Tần Lam đạt đến đỉnh, hơn nữa sau lại có nhiều người đàn ông có quyền thế, có tướng mạo đối với Tần Lam điên cuồng theo đuổi, làm Bạc Tình cảm giác nguy cơ, tự nhiên cũng không thèm để ý quá khứ của Tần Lam.
Làm một người đàn ông đối với phụ nữ có thói ở sạch tiếp nhận một người phụ nữ từng có quy tắc ngầm với người đàn ông khác, cái này tuyệt đối là chân ái.
Mà chân ái này, chính là định nghĩa trong thế giới nhiệm vụ.
Cho nên lúc giá trị tình yêu của Bạc Tình đối với Tần Lam không có đạt đến điểm tuyệt đối, chỉ cần làm cho Bạc Tình biết thân thể Tần Lam từng phản bội hắn thật nhiều, giá trị tình yêu của Bạc Tình đối với Tần Lam, tuyệt đối sẽ nhan chóng giảm xuống.
Mà lúc này, Tần Lam còn không biết tư liệu của mình đã bày ra trước mặt Bạc Tình.
Sau khi cùng Trương Kình rời khỏi chung cư, Tần Lam liền cùng Trương Kình về quê của hắn, sau đó ở quê của Trương Kình trốn tránh một thời gian, chờ đợi ma túy trong cơ thể hoàn toàn cai được.
Vì thế, chờ Tần Lam một tháng sau trở về thành phố A, sự tình đã sớm vượt khỏi khống chế của ả.
Mà Bạc Tình sau khi xem xong tư liệu của Tần Lam, liền đối với ả hoàn toàn thất vọng rồi.
Đem tư liệu xé nát thành từng mảnh nhỏ, Bạc Tình liền nhận được điện thoại của Rasaria.
"A Tình, mẹ đã đến thành phố A.." Rasaria cẩn thận nói.
Nghe được lời này, Bạc Tình nhăm mày 'ừ' một tiếng, sau đó nói: "Được, vào lúc nào? Con ra sân bay đón."
Rasaria nghe xong tức khắc ôn nhu nói: "Không có việc gì, con công tác bận rộn, mẹ tự mình đi là được."
"Như vậy sao được."
Rasaria đương nhiên là hy vọng Bạc Tình đón mình, nghe được lời này của hắn liền đem giờ bay nói cho hắn một chút.
Bạc Tình cúp điện thoại tra xét chuyến bay một chút, sau đó mặt không biểu tình nhìn tư liệu Nghiêm Thù trên bàn, trong mắt thiêu đốt hừng hực chiến hỏa.
Mà không bao lâu sau, bộ trưởng tài vụ đột nhiên lại đây nói: "Bạc tổng, tài khoản công ty đột nhiên nhiều thêm vạn."
Nghe được lời này, Bạc Tình có chút ngoài ý muốn, "Sao lại thế này?"
vạn hiện tại đối với Bạc thị mà nói như muối bỏ bể, nhưng mà hiện tại Bạc thị chỉ có chảy ra liền không có vào, làm sao sẽ có thêm tiền?