Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tần Sam tính tình dường như có chút thân thiện thái quá, suốt cả buổi, cô nàng đều cùng Tiếu Mạn Sinh nói đủ thứ chuyện. Đáng tiếc, từ thời điểm Trích Tinh Vân bước vào thì Tiếu Mạn Sinh vẫn đang chìm đắm trong khiếp sợ chưa thoát ra được. May mắn buổi học đầu tiên chưa phải có kiến thức mới mẻ gì, điều quan trọng nhất chỉ có lần kiểm tra tinh thần lực. Muốn điều khiển cơ giáp đều là người phải có mức tinh thần thần trung bình trở lên, đợt kiểm tra này là để sàng lọc bớt những người không đạt đủ tiêu chuẩn để vào khoa chỉ huy, điều chuyển xuống khoa chiến đấu. Trích Tinh Vân đang giảng giải về công dụng của tinh thần lực và cách để vận dụng mây đo lường. Tiếu Mạn Sinh cứ nhìn thấy mặt hắn, cái còng trên tay lại càng khó chịu, nhất là Tần Sam còn nắm lấy tay cô đùa nghịch chiếc còng trên tay, giống như đây là thứ vô cùng quen thuộc với cô nàng. Tiếu Mạn Sinh không thích nhưng ngại người ta là con gái, cũng không nỡ từ chối đành mặc kệ cô nàng. Tần Sam chơi đùa một hồi mệt mỏi, dựa đầu lên vai Tiếu Mạn Sinh, nháy mắt:
- Cho ta mượn vai ngươi nghỉ ngơi một lát, thầy giáo gọi thì bảo ta nha.
Tiếu Mạn Sinh gật gật đầu, rất phong độ đặt tay lên vai kéo người Tần Sam dựa hẳn vào ngực mình đề phòng lúc cô ngủ bị trượt ngã, cuối cùng cái người luôn nói không ngừng nghỉ cũng dừng rồi. Chỉ là hành động vừa kết thúc, cô bỗng rùng mình một cái, cảm thấy cả phòng học đều như bao trùm bởi một luồng không khí hắc ám. Tiếu Mạn Sinh ngước lên nhìn trên bục giảng, chỉ thấy video hướng dẫn vẫn đang phát, Trích Tinh Vân lại hướng cô phồng má, bĩu môi. Cô nhíu mày, trước kia lúc chưa biết tuổi thật của Trích Tinh Vân còn cảm thấy hành động này manh biết bao, hiện tại chỉ cần nghĩ đến một thằng cha đã hơn ba mươi vẫn còn giả dễ thương, da gà liền thi nhau nổi lên, đến không khí hắc ám xung quanh cũng bị cô bỏ qua hoàn toàn.
Khoảng chừng mười phút sau, bài giới thiệu kết thúc, Tiếu Mạn Sinh lay Tần Sam đang ngủ không biết trời đất dậy, cô nàng nghỉ ngơi một hồi lại full máu sống dậy, hết chỉ đông lại ngó tây, trên đường đến nơi kiểm tra tinh thần lực không ngừng kéo Tiếu Mạn Sinh trò chuyện cùng mình, thỉnh thoảng lại nắm nắm cái tay nhỏ, sờ sờ cái mặt hoa, thích ý mà cười lớn. Tiếu Mạn Sinh cả đường đi đều thấp thỏm, sau lưng như thể có người đang dùng kim châm đâm từng nhát một. Đến mức này thì người ngu cũng nhận ra Tần Sam có ý với Tiếu Mạn Sinh. Thật ra Tiếu Mạn Sinh không mấy phản cảm với việc một người cùng giới theo đuổi, hồi cấp ba cô đã từng gặp một lần, thậm chí hai người qua lại đều vui vẻ, thời đại tương lai bây giờ chuyện tình cảm đồng giới không mấy xa lạ, Tiếu Mạn Sinh năng lực thích ứng mạnh liền liệt đây vào chuyện bình thường. Chỉ là mỗi khi Tần Sam chạm vào người mình một cái liền sợ hãi mà cảm giác được có người sắp chực chờ lao lên bẻ chết cô.
Không được tự nhiên kéo dài khoảng cách với Tần Sam, Tiếu Mạn Sinh chỉ chỉ cửa:
- Đã đến nơi rồi, người vào trước đi.
Tần Sam đưa mắt nhìn Tiếu Mạn Sinh, sóng mắt lưu chuyển, quyến luyến đi hai bước lại quay lại nhìn cô một lần. Tiếu Mạn Sinh kiên nhẫn nở nụ cười đợi đến khi Tần Sam vào hẳn bên trong mới tiến vào, xếp ở cuối hàng. Vừa tiến lên được hai bước, một bóng dáng lướt qua cô, Tiếu Mạn Sinh cảm thấy một bàn tay đặt lên cổ mình, nhẹ nhàng thít lại, đầu ngón tay chạm vào yết hầu, lạnh lẽo mà tràn ngập uy hiếp. Sắc mặt Tiếu Mạn Sinh thoáng cái trắng bệch, ngừng tại chỗ chần chừ không tiến lên. Chân cô giống như bị đổ chì, cứng đờ tại chỗ đó, không thể nhấc lên được, chỉ có một cảm giác, sợ hãi.
Khoa chỉ huy xếp thành hai hàng dọc, vị trí của cô vừa vặn là ở chéo hàng của nữ chính Hà Kỳ Mỹ. Hà Kỳ Mỹ quay đầu, quăng cho Tiếu Mạn Sinh một ánh mắt không rõ nghĩa rồi dịu dàng đáp lại lời người bạn của mình vừa hỏi. Tiếu Mạn Sinh nhạy cảm nhận được sóng não của nữ chính đang thay đổi không ngừng suy tính, e rằng bản thân chuẩn bị bị mang ra làm trò cười hoặc bệ đỡ để nâng nữ chính lên rồi. Cô kéo lên % tinh thần, sẵn sàng tiếp đón nữ chính. Tâm trạng hiện nay không tốt, có người đến muốn tìm chết, cô ngại gì không thành toàn cho người ta.
Trích Tinh Vân lần lượt cho ghi chép hết số liệu tinh thần lực của mọi người vào, từ đó đến giờ, tinh thần lực của Liên Túy vẫn là cao nhất, . Tần Sam đã kiểm tra xong, không cao không thấp ở mức vừa đạt . Tiếu Mạn Sinh chờ đến hẳn nửa tiếng, lúc cô cảm thấy trời đất đều muốn đảo lộn rồi cuối cùng hàng người mới ngắn đi, đến lượt Hà Kỳ Mỹ đặt tay lên máy kiểm tra. Trên máy dừng lại ở vạch một chút, sau đó bắt đầu nhảy số.
__ __.
Quả thực là nữ chính, vượt bậc hơn nhiều so với người khác. Cũng chính vì tinh thần lực cao như vậy nên một người gen cấp B mới dám đăng kí khoa chỉ huy chứ.
Tiếu Mạn Sinh ngáp một cái, tiến lên một bước, lướt qua người nữ chính. Hữu tình hay vô ý, Hà Kỳ Mỹ đụng vai vô một cái. Thể lực vốn đã không tốt, da thịt tấm thân thể này quá non, bả vai liền giống như bị vật nặng đập mạnh, đau đớn khiến sắc mặt vốn không tốt của Tiếu Mạn Sinh càng thêm tái xanh, cơ mặt vặn vẹo. Tiếu Mạn Sinh ổn định trọng tâm cơ thể, cố giữ khuôn mặt bình tĩnh nhất, bước lên trước máy kiểm tra. Nếu như bình thường cô giữ vững vẻ bàng quan thì hiện tại trong lòng cũng vương chút tức giận. Chung quy lại chính là, vai thực đau, thật muốn đánh người.
- Vừa nãy Hà Kỳ Mỹ được điểm tinh thần lực?- Cô nghiêng đầu hỏi Trích Tinh Vân.
Nhận được gật đầu xác nhận, Tiếu Mạn Sinh thỏa mãn đặt tay lên trên máy kiểm tra. Tinh thần lực của Tiếu Mạn Sinh không bộc phát như người khác, cô điều khiển được nó, đem nó ẩn giấu thật sâu, đến máy kiểm tra cũng không đo được. Vạch số chưa hề biến động.
- Ha...- Bên dưới truyền đến tiếng cười khinh thường nho nhỏ.
Tiếng xì xầm nghị luận nho nhỏ vang lên, Tiếu Mạn Sinh nghiêng tai lắng nghe còn nghe được nữ chính đang nói chuyện với một nam sinh:
- Các cậu đừng tỏ thái độ như vậy, dù cho Dương Thuần không có tinh thần lực cũng là bạn bè cùng khoa mà.
Không_có_tinh_thần_lực.
Mấy từ này đặc biệt nhấn mạnh găm vào tim mình đi. Với lại chẳng lẽ cô ta không biết chỉ cần tinh thần lực không đạt tiêu chuẩn liền bị đá khỏi khoa sao còn ở đó giả mù sa mưa, ghê tởm chết người. Nhưng mà IQ của nữ chính dường như cũng không có cao, bản thân rõ ràng đạt hạng thứ tư trong chiến đấu cơ giáp, vậy mà lúc này không có tinh thần lực, cô nàng cũng không mảy may nghi ngờ, còn ở bên dưới quấy cho hồ đục thêm nữa, không sợ bản thân cũng bị lôi xuống luôn sao.
Tiếu Mạn Sinh thu hồi tâm tư, chuyển mắt nhìn lên tay mình, một sợi tơ tinh thần truyền vào trong máy, số liệu bắt đầu thay đổi. Một sợi tơ yếu ớt nâng lên được chưa đến chục điểm. Tiếu Mạn Sinh ước lượng, sau đó thả tám phần tinh thần lực của mình ra, con số nhảy phắt lên . Tiếu Mạn sinh thở ra một hơi, xem ra tinh thần lực của cô còn yếu lắm, bản thân lơ là tu luyện cứ nghĩ rằng có tinh thần lực đủ để cô vênh váo rồi, lần này coi như được vả mặt cảnh tỉnh. Thả từ từ số tinh thần lực còn lại. Điểm số cuối cùng hiện ra, không còn biến đổi nữa.
__ __ .
Tiếu Mạn Sinh thu tay, ẩn ý nhìn Hà Kỳ Mỹ cười.
Quẹt một cái, mong năm mới cuộc đời hãy dịu dàng hơn với tui.