[Mau xuyên] Luận 1001 Cách Chết Của Nữ Phụ

chương 16: nhìn xem một bệnh thần kinh giả thâm tình.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Năm sau mạt thế, con người đã không còn có thể ở lại Trái Đất, quyết định lên phi thuyền rời khỏi quê hương bước vào vũ trụ mệnh mông mà tìm cách sinh tồn. Nam chính Liên Túy là một cường giả cấp S tại tinh tế, người người đều biết đây là vị tướng quân từng chém giết ở biết bao tinh cầu để bảo vệ bình yên cho người dân. Nữ chính Hà Kỳ Mỹ là một thiếu nữ mang gen cấp B, thuộc loại bình thường đến không thể bình thường hơn. Đáng lẽ người như nữ chính cũng không thể được nam chính quan tâm, cố tình cô lại là người đứng lên để phản đối việc phân chia cấp bậc dựa vào gen trong xã hội. Tướng quân mang gen cấp S cuối cùng cũng đặt ánh mắt lên một cô gái bình thường mang gen cấp B. Từ lúc đó, Hà Kỳ Mỹ càng lên như diều gặp gió, có điều kiện tài nguyên tốt nhất để luyện tập, cải tạo gen lên cấp A, sau đó là cấp S đỉnh cao. Hai người tưởng như định sẵn cùng nắm tay đến thiên lão địa hoang. Đúng lúc này, trùng tộc tấn công, nữ chính Hà Kỳ Mỹ bị kẻ thù của nam chính đẩy lên tiền tuyến vì năng lực vượt bậc của mình. Nam chính Liên Túy vì cứu cô, bị trùng tộc xé xác, chết không toàn thây.

Lật bàn, toàn văn dở hơi, kết cục dở hơi!

Dương Thuần và Dương Viễn là một cặp chị em song sinh. Dương Thuần từ nhỏ đã ốm yếu, thuộc dạng đi ba bước hộc một ngụm máu, sắc mặt lúc nào cũng tái xanh, âm trầm khủng bố. Dương Viễn lại tươi sáng rạng rỡ như ánh mặt trời, khiến cho mọi người đều yêu thương. Hai người từ nhỏ đã ở hai thái cực khác nhau, lớn lên cũng đóng hai vai cách một trời một vực. Dương Viễn lớn lên là huynh đệ tốt của nam chính, ngoại trừ tính tình tàn bạo, giết người như ngóe còn lại đều cực kì hữu dụng với nam chính. Dương Thuần bộ dạng yếu ớt lại là nữ phụ khuấy đảo một phương. Cô chính là người góp phần thúc đẩy kẻ thù của nam chính đẩy nữ chính lên tiền tuyến, ý đồ muốn hại Hà Kỳ Mỹ không còn đường trở về. Kết cục sau cùng của Dương Thuần cũng không tốt đẹp, ở ngoại truyện, cô bị người nhà vứt bỏ, bị nữ chính chặt đứt tay chân, ném vào trong quân đội, mỹ danh giúp cho binh lính giải tỏa căng thẳng, nói thô chính là bị n nam nhân lăng nhục đến chết.

Tiếu Mạn Sinh giật mình mở bừng mắt. Cô thở dốc, mồ hôi không ngừng túa ra. Cô chết rồi. Bị tên bệnh thần kinh Dịch Quân giết chết. Rõ ràng đề phòng nhất là Diêu Man, không ngờ Dịch Quân mới là boss cuối, một mình hắn ta độc diễn, ai dám lên giành sân khấu với hắn, vừa cọ độ xuất hiện là bị hắn một tay nắm chết. Bây giờ có thời gian nghĩ lại mới thấy thật mẹ nó lừa người. Trước kia chỉ cảm thấy sức lực của Dịch Quân mạnh hơn người thường rất nhiều lần, có thể là do dị năng cường hóa thân thể nhưng mà không có loại dị năng nào khủng bố đến mức ngang nhiên bóp nhẹ một cái mà nghiền nát được sọ của tang thi cao cấp cả. Hình ảnh Dịch Quân trong mắt Tiếu Mạn Sinh chính là dạng bệnh thần kinh giai đoạn cuối nghĩ đến là sợ.

Hãi hùng xóa sạch hình ảnh của Dịch Quân cuối cùng biến thành tang thi đi, Tiếu Mạn Sinh phát hiện bản thân đang nằm trên một chiếc giường. Cô vậy mà không chết, chẳng lẽ lại xuyên không lần nữa? Mạt thế sẽ không bao giờ có dạng nhà cửa đẹp đẽ như vậy, xung quanh cũng không còn mùi hôi thối của xác chết. Người mới từ mạt thế ra như Tiếu Mạn Sinh cảm thấy nơi này chẳng khác nào thiên đường. Trên bụng bị đè nặng, cô quơ tay kéo cánh tay vắt ngang hông sang một bên, không ngờ lại đánh thức một người khác. Dương Viễn đang ngủ ngon bị đánh thức liền khó chịu, cả người như bạch tuộc ôm cứng lấy Tiếu Mạn Sinh, khóe môi cô giật giật, vội lay đứa bé trước mặt dậy, đổi lại là một tiếng kêu giận dữ:

- Chị Thuần, đang giờ nghỉ trưa mà. Sức khỏe chị yếu như vậy, nếu không nghỉ ngơi đều đặn sẽ lại ốm đấy.

Tiếu Mạn Sinh trực tiếp giơ tay chỉ vào mình:

- Ta tên là gì?

- Chị lại làm sao nữa vậy? Chị là Dương Thuần, em là Dương Viễn, em trai của chị này. Chẳng lẽ hôm qua ngã một cái đầu óc liền có vấn đề rồi sao?- Dương Viễn bị đánh thức đã khó chịu, lúc nói chuyện cũng hơi khó nghe.

Tiếu Mạn Sinh vừa nghe cái tên này liền lập tức biết là trong cuốn truyện nào. Cô lẳng lặng nằm im để Dương Viễn tiếp tục ôm mình ngủ, trong lòng thầm than, lại là xuyên truyện. Cứ nghĩ đến gặp nam nữ chính là cô chỉ muốn một đao chém rụng đầu cả đôi thôi. Vấn đề là thân thể này của Dương Thuần. Phải nói thế nào nhỉ, chính là dạng, có thể học võ, căn cơ cực ổn, gen đo lường cũng là cấp A, mặc dù không bằng nam chính Liên Túy nhưng đã đủ để xưng bá một phương. Vậy mà hà cớ gì, thân thể này vẫn cứ yếu ớt đến đáng sợ, đi ba bước liền như sắp ngã. Người nhà trước kia từng nói thân thể cô yếu ớt như vậy là do hồi nhỏ từng bị độc ngấm vào thân thể, suýt nữa hủy toàn bộ gen. Hiện tại được điều trị ổn định nhưng Dương Thuần vẫn chẳng khác nào gà bệnh, điều khiển cơ giáp hay đánh đấm cũng liều mạng, thậm chí chỉ hơi khắc khổ tí thôi là lăn ra ngất.

Tiếu Mạn Sinh bĩu môi, độc tố sao? Là người am hiểu cốt truyện, cô đương nhiên biết người hạ độc cô chính là người cha thân yêu của mình. Bọn họ là song sinh, cả hai thực lực đều vượt bậc, nhưng mà Dương Viễn là cấp A đỉnh cao, gần đột phá cấp S, còn Dương Thuần chính là cấp S chân chính. Dương gia cần một người con trai nối dõi chứ không phải một đứa con gái, vậy nên Dương Thuần liền bị hạ độc. Nếu như không phải có mẹ của họ quỳ bên giường cầu xin, có lẽ Dương Thuần không phải chỉ là bệnh tật quấn thân, cấp gen sụt giảm thậm chí mạng cũng khó giữ nữa. Gia chủ Dương gia quả thực đủ ngoan, đối với con gái mới ra đời mà có thể ra tay được. Mà e rằng cũng chỉ có ông ta mới dưỡng ra được một cặp song sinh, người thì giết người như ngóe, người thì tâm ngoan thủ lạt. Hiện tại cô và Dương Viễn đều chỉ là đứa trẻ, cô nhất định sẽ dạy dỗ đứa bé này rời xa tà đạo, tu tâm dưỡng tính, bỏ ma theo đạo, đắc đạo thành tiên.

Cô đưa tay, ôm đầu Dương Viễn, để hắn gối đầu lên tay cô, vừa vuốt mái tóc màu nâu đỏ ngắn ngủn của hắn vừa thì thầm:

- Dương Viễn, để ta dạy ngươi bài học đầu tiên nhé.

- Hở?- Dương Viễn mơ màng nhếch miệng, được Tiếu Mạn Sinh ôm vào ngực thoái mái cọ cọ.

- Ngươi... Nhất định phải theo Phật.

Buông hạ đồ đao, đắc đạo thành tiên. Tuyệt đối đừng học hư người ta trở thành bệnh thần kinh.

Ngươi cũng là một trong những mầm non bệnh thần kinh phải được diệt trừ, nhất định không được từ bỏ trị liệu đâu!

Lời tác giả:

Thật ra thế giới thứ nhất kết thúc nhanh như vậy là có dụng ý hết á.

Tin tưởng tác giả không phải bệnh thần kinh.

Truyện Chữ Hay