Edit: Cá Muối
____________
Phượng Tê Đồng nhìn thấy Nhị hoàng tử, lúc này vẻ mặt bình đạm nhìn về phía hắn ta, “Là lão nhị sao, sớm như vậy đã tới gặp phụ hoàng, xem ra là có đại sự.”
Nhị hoàng tử nghe xong hơi cong môi, “Có chút việc phải bẩm báo với phụ hoàng.”
“Ồ, vậy ngươi chờ cô cùng Oản Oản gặp phụ hoàng xong lại vào hội báo đi.” Phượng Tê Đồng nói thẳng.
Biểu tình Nhị hoàng tử cứng lại trong chớp mắt, có chút khó coi.
Hắn ta phải bẩm báo với phụ hoàng chuyện lũ lụt phát sinh ở vùng Giang Bắc, việc này chẳng lẽ không thể quan trọng hơn so với việc hai người bọn họ vào cung diện thánh sao?
Một kẻ không đem sống chết của thiên hạ đặt vào trong mắt như vậy, không xứng trở thành trữ quân!
Nhưng mà hắn càng như vậy, hắn ta sẽ càng có lợi!
Nghĩ đến đây, thần sắc Nhị hoàng tử bình tĩnh lại, cười nói: “Được, Thái Tử hoàng huynh!”
Sau đó, siết chặt hai tay nhìn Phượng Tê Đồng cùng Đường Oản sóng vai rời đi.
……
Đường Oản cũng không ngờ rằng ở trước mặt Nhị hoàng tử, Phượng Tê Đồng căn bản là lười diễn huynh đệ tình thâm gì đó.
Âm thầm liếc nhìn hắn vài lần, nàng không khỏi nói với Tiểu Khả Ái: “Tiểu Khả Ái, ngươi có tư liệu sâu hơn về Phượng Tê Đồng không?”
Luôn cảm thấy Phượng Tê Đồng này che giấu quá sâu.
Cái gọi là bừa bãi, có lẽ, chỉ là vẻ ngoài của hắn?
Nghe Đường Oản nói, Tiểu Khả Ái lập tức trả lời: “Có, đương nhiên là có, nhưng nếu trực tiếp nói với ký chủ thì quá vô vị, thỉnh ký chủ tự mình khai quật điểm sáng của vai ác!”
Đường Oản nghe xong tức khắc co rút khóe miệng.
Phi!
Không muốn nói thì cứ việc nói thẳng, còn tự mình khai quật điểm sáng?!
Nếu không phải thấy vai ác thật sự rất sủng nàng, hơn nữa giá trị nhan sắc lại cao, nàng mới không lựa chọn loại người khiếm khuyết nhân cách đáng sợ như vậy làm lão công đâu!
……
Sau khi tới Ngự Thư phòng, Hoàng đế vừa thấy Phượng Tê Đồng đến lập tức tiến lên bắt lấy hai tay hắn, “Thái Tử, cảm giác thế nào?”bg-ssp-{height:px}
Phượng Tê Đồng nghe thấy tức khắc cười nói: “Phụ hoàng yên tâm, nhi thần cảm thấy khá hơn nhiều!”
“Tốt! Rất tốt!” Sau đó vẻ mặt ôn hoà nhìn về phía Đường Oản, ý bảo nàng bình thân.
Vẻ mặt vừa lòng khen Đường Oản một hồi, Hoàng đế lại thưởng cho Đường Oản một đống thứ tốt, làm nàng có chút ngơ ngác.
Tiểu Khả Ái thấy thế, cười tủm tỉm nói: “Xem ra công công Hoàng đế của ngươi rất thích ngươi nha! Như vậy ba ba có thể an tâm rồi.”
công công: cha chồng
Đường Oản: Ngươi có tin ta đánh chết ngươi không?
Mà lúc này, Phượng Tê Đồng lại chuyển chủ đề câu chuyện, đề cập đến chuyện lũ lụt Giang Bắc.
“Phụ hoàng, ngân lượng cứu tế có thể chuyển đến an toàn không?” Phượng Tê Đồng hỏi.
Vừa nghe đến lời này, sắc mặt Hoàng đế trở nên nặng nề, nhưng vẻ mặt lại nhanh chóng vui mừng nhìn Phượng Tê Đồng nói: “Đã phái An tướng quân đưa đến Giang Bắc! Lần này ít nhiều cũng nhờ vào kỳ nhân dị sĩ thủ hạ của ngươi đoán trước được lũ lụt sẽ xảy ra, nếu không thật sự phải giống như trước kia chờ lũ lụt xảy ra mới xử lý, còn không biết sẽ có bao nhiêu bá tánh trôi giạt khắp nơi.”
Lúc này Phượng Tê Đồng mới gật gật đầu, “Vậy là tốt rồi, phụ hoàng cũng không cần quá mức lo lắng, lần này chúng ta đã khơi thông đường sông từ trước, nhất định có thể đem tổn thất giảm đến mức thấp nhất.”
“Ân!” Vẻ mặt Hoàng đế buông lỏng.
Sau đó lại nói: “Được rồi, đi bái kiến mẫu hậu ngươi đi!”
“Vâng, nhi thần cáo lui!”
“Nhi tức cáo lui!”
Nhi tức: con dâu
……
Sau khi hai người ra khỏi Ngự Thư phòng lập tức nhìn thấy Nhị hoàng tử đang chờ bên ngoài.
Phượng Tê Đồng chỉ tùy ý nhìn lướt qua Nhị hoàng tử, sau đó lại lôi kéo Đường Oản đi đến hậu cung.
Nhị hoàng tử thấy thế, trong lòng không khỏi âm thầm căm hận.
Phượng Tê Đồng, hôm nay ngươi khinh thường nhìn ta như thế, ngày nào đó ta nhất định sẽ khiến ngươi quỳ xuống cầu xin ta!
Sau đó hắn ta đi vào Ngự Thư phòng, hội báo chuyện lũ lụt.