「 Edit: Cá Muối 」
Thấy thế, Triệu Hà lập tức rưng rưng nước mắt nhìn về phía Đường Vạn Tùng.
“Ông xã, nếu không, để em và con dọn ra bên ngoài đi! Để Oản Oản thấy bọn em lại không vui!”
“Không được!” Đường Vạn Tùng một ngụm liền cự tuyệt.
Thật vất vả mới có được đứa con thứ hai, chỉ cần bồi dưỡng một chút Đường thị sẽ có người kế nghiệp, làm sao có thể để mẹ con họ rời đi?
Nhưng Đường Oản chính là không chấp nhận Triệu Hà.
Vào lúc này Đường Nhất Đồng lại âm thầm siết chặt đôi tay.
Cô phải đi?
Rối rắm một lúc, Đường Vạn Tùng có quyết định:
“Nếu con muốn dọn ra bên ngoài cũng không phải không thể, ba ba mua cho con một căn hộ ở gần trường học, lại tìm cho con thêm một bảo mẫu! Con xem thế nào?”
“Ba!”
Đường Oản nghe xong, biểu tình 'Trăm triệu lần không nghĩ tới ba lại muốn con đi', sắc mặt phẫn nộ lại tuyệt vọng.
Triệu Hà nhìn thấy, trong lòng âm thầm vui sướиɠ.
Hừ!
Một đứa con gái như nó sớm muộn gì cũng thành con nhà người ta, còn muốn đấu cùng con trai bà?
Đường Vạn Tùng chột dạ quay mặt đi: “ Nếu con không muốn vậy tiếp tục ở lại đi, người một nhà chúng ta cùng nhau sống chung một chỗ không tốt sao?”
Trong lòng Đường Oản cười lạnh một tiếng, sau đó đột nhiên chỉ vào Đường Nhất Đồng nói:
“Được thôi! Đi thì đi! Nhưng tôi không cần ông mời bảo mẫu gì đó! Tôi muốn Đường Nhất Đồng đi theo làm bảo mẫu cho tôi!”
Dứt lời, ánh mắt oán hận nhìn về phía Triệu Hà.
Triệu Hà chính là hận không thể để Đường Nhất Đồng sớm chết đi cho xong, như vậy bí mật hắn không phải con ruột của Đường Vạn Tùng vĩnh viễn sẽ không bị phát hiện, nếu Đường Nhất Đồng bị Đường Oản ngược đãi chết, vậy không phải quá tốt sao.bg-ssp-{height:px}
Vì thế, bà ta lập tức nhìn về phía Đường Nhất Đồng: “Đồng Đồng, không bằng, con theo chị dọn ra ngoài được không? Mẹ sẽ cho con phí sinh hoạt.”
Nghe bà ta nói, Đường Nhất Đồng trào phúng cong cong khóe môi, sau đó lãnh đạm gật đầu: “Được.”
“Ngày mai tôi liền dọn đi! Đây chính là con trai ruột của bà, đến lúc đó bà đừng hối hận!” Đường Oản nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía Triệu Hà.
“Sao có thể? Đồng Đồng đi theo con, dì vô cùng yên tâm!” Triệu Hà lập tức nói.
Đường Vạn Tùng đương nhiên biết Đường Oản chán ghét Đường Nhất Đồng, ông ta cho rằng Đường Oản kêu Đường Nhất Đồng cùng dọn ra bên ngoài cũng vì muốn tra tấn Đường Nhất Đồng xả giận mà thôi.
Tư chất của Đường Nhất Đồng thật sự quá kém, bây giờ ông ta đã có thêm một đứa con trai, đối với Đường Nhất Đồng cũng không còn chờ mong gì.
Nếu hy sinh đứa con này có thể khiến con gái vui vẻ, chờ sau khi thành niên lập tức chiếm lấy cổ phần của cô, có gì mà không được?
Cho nên chờ Đường Nhất Đồng đáp ứng, ông ta liền nói:
“Nếu đã như vậy, hai chị em các con ở cùng một chỗ đi, ba ba sẽ thường xuyên đến thăm các con. Các con cũng phải thường xuyên về nhà, biết không?”
Vừa nghe được lời này, Đường Oản lập tức hung hăng nói: “Một ngày nào bà ta không đi, tôi cũng sẽ không trở về! Các người đều biến đi! Tôi không muốn thấy các người!”
Dứt lời, lại cầm lấy một cái ly ném về phía cửa.
Đường Vạn Tùng thấy thế, khuôn mặt trầm xuống nói: “Được được, ba ba không quấy rầy con, ngày mai lập tức an bài chỗ ở tốt cho con! Đừng nóng giận.”
Sau đó, lập tức lôi kéo Triệu Hà rời đi.
……
Chờ Đường Oản phịch một tiếng đem cửa phòng đóng chặt, Đường Vạn Tùng mới nhìn về phía Đường Nhất Đồng:
“Đồng Đồng à, tính tình chị con không được tốt, sau khi ra bên ngoài con nhất định phải nhường nhịn nó một chút, biết không?”
Nghe được lời này, Đường Nhất Đồng mặt vô biểu tình cúi đầu.
Triệu Hà thấy Đường Nhất Đồng không phản ứng với bọn họ, hơi nhíu mày:
“Đồng Đồng, ba con đang nói chuyện với con đấy? Sau khi ra ngoài, mặc kệ chị con có làm cái gì, con cũng phải chịu đựng, biết chưa?”