(9)
Vu Yên còn tưởng mình nghe nhầm, không khỏi nghiêm túc nhìn hắn một lần, chỉ thấy người trước mắt cũng bình tĩnh nhìn lại mình, bộ dáng nghiêm túc thật sự chỉ muốn tập thoại.
Nhíu mày, Vu Yên khó xử nói: "Ngại quá, lát nữa tôi đi ra ngoài ăn tối."
Nghe vậy, Đường Càn có chút ngừng lại, nhàn nhạt nói: "Một mình cô?"
Hắn không biết vì sao mình lại đi hỏi câu này, những từ ngữ vẫn không tự giác mà tuôn ra.
"Không phải, tôi đi cùng Triệu Tấn tiền bối, vừa vặn có chút vấn đề có thể nhờ anh ấy chỉ giáo."
Nói xong, Vu Yên lại lui về phía sau một bước, tay cầm nắm cửa, "Thực xin lỗi, có thời gian lần sau lại chúng ta tập nhé."
Nói xong cô trực tiếp đóng cửa lại, "cạch" một tiếng.
Chỉ còn người bên ngoài nhìn chằm chằm cánh cửa phòng, sắc mặt tựa hồ có chút phức tạp, trước nay chỉ có nữ diễn viên đi gõ cửa phòng hắn, không nghĩ hôm nay bản thân cũng được thử qua cảm giác bị đóng sầm cửa vào mặt.
Vu Yên ở trong phòng tâm tình không tồi, thay quần áo, sau đó nhắn tin cho Triệu Tấn hẹn hắn ở dưới sảnh khách sạn, cầm mũ và khẩu trang ra cửa. Truyện được đăng đầu tiên trên wattpad:icedcoffee0011. Vàowattpad ủng hộ editor
Triệu Tấn đúng là diễn xuất rất vững, con người cũng tốt tính, bữa cơm này đều là hắn duy trì không khí vui vẻ thoải mái, Vu Yên cũng có thể hỏi hắn nhiều kinh nghiệm, học được nhiều điều mới. Chẳng qua kinh nghiệm tránh phóng viên vẫn quá kém, ngày hôm sau, ảnh hai người cùng ăn tối ở ngoài đã bị người ta đăng lên mạng, còn nhanh chóng chiếm vị trí đầu hot search.
Đến lúc đi vào phim trường, Vu Yên có thể cảm nhận được rõ ràng ánh mắt của người khác nhìn cô và Triệu Tấn, Tôn Huy còn phải đến phim trường làm rõ sự việc với cô.
"Truyền thông bên kia tôi đã làm việc qua, tin tức sẽ chậm rãi áp xuống, nhưng mà cô cùng Triệu Tấn rốt cuộc là cái quan hệ gì?"
Bên trong phòng hóa trang, Tôn Huy ngồi trên sô pha, vẻ mặt nghiêm túc nhìn cô gái đang ngồi trước gương trang điểm.
Vu Yên cúi đầu, nhìn bản, "Bằng hữu bình thường mà thôi, hôm qua tôi ăn cơm với anh ta cũng chỉ nói chuyện diễn xuất thỉnh giáo một chút kinh nghiệm biểu diễn."
"Cô thiếu kinh nghiệm biểu diễn thì có thể đi hỏi Đường Càn để hắn chỉ cho, cô lại đi hỏi Triệu Tấn làm cái gì?" Tôn Huy hiện tại cả người bị Vu Yên làm cho tức giận, còn cho rằng cô cho Đường Càn đội nón xanh.
"Tôi hỏi Càn ca làm gì? " Vu Yên nháy mắt vẻ mặt khó hiểu, "Hơn nữa, bị người ta chụp lại, nói tôi với Càn ca có gian tình, càng khó nói hơn, không phải sao?"
Thiếu nữ mặc y phục màu lam, tóc dài xõa trên vai, tấn thượng châu hoa tú lệ duy mĩ, khuôn mặt nhỏ tinh xảo tràn đầy khó hiểu, dường như cô và Đường Càn quan hệ gì cũng không có.
Tôn Huy cũng bị cô làm cho hồ đồ, nhìn cửa phòng còn đóng lại, lúc này mới nghiêm túc nói: "Đây là có ý tứ gì, cô với Đường Càn cãi nhau à?"
Đây là lý do duy nhất Tôn Huy có thể nghĩ ra, cũng phải, khó trách gần đây vị tổ tông kia tâm tình khó chiều như vậy, nhất định là hai người này cãi nhau!
Nghe Tôn Huy, Vu Yên không khỏi trừng mắt, vẻ mặt kinh ngạc nói: "Tôi nào dám cãi nhau với Càn ca? Sau khi vào tổ đến nay cũng chưa nói qua mấy câu ấy chứ..."
"Cô nói cái gì?!"
Tôn Huy cả người ngây ngốc, nhìn bộ dáng Vu Yên cũng không giống như đang nói dối... nhưng nếu cô ta không có quan hệ gì với Đường Càn thì tổ tông kia vì sao lại nhiều lần đối xử tốt với cô như vậy? Lại còn giúp cô ta lấy về vai nữ chính trong phim lần này, nếu không phải Đường Càn khăng khăng, nữ chính lần này sao tới phiên Vu Yên!
"Không nói nữa, tôi đi quay phim." Vu Yên nhìn hắn, cầm kịch bản đứng dậy ra khỏi phòng hóa trang.
Sau khi rời phòng chờ, đạo diễn còn muốn giảng qua cảnh quay một lần, Vu Yên cũng nhanh chóng đi qua, bất quá vẫn phải chú ý giữ khoảng cách với Triệu Tấn, kẻo lại bị người ta chụp lại rồi nói hai người có cái gì với nhau.
Cả ngày hôm nay cô cũng không nói chuyện với Đường Càn, vây quanh hắn luôn có không ít người, buổi tối Triệu Tấn hỏi có muốn tập qua các cảnh ngày hôm sau một lần, Vu Yên cũng cự tuyệt, đêm hôm khuya khoắt lại tiếp tục bị người chụp lén thì có mười cái mồm cũng không thể giải thích được.
Truyện được đăng đầu tiên trên wattpad:icedcoffee0011. Vàowattpad ủng hộ editor .
Đến chiều tối, dư luận trên mạng cũng yên ổn lại, bình luận trên weibo của Vu Yên cũng có người nói đỡ cho cô.
Võng hữu A: Bằng hữu với nhau ăn một bữa cơm là chuyện bình thường, hơn nữa hai người bọn họ cũng không có hành động gì thân mật, nếu thật sự có gian tình thì paparazzi đã sớm nhả ra.
Võng hữu B: Chính là có người đố kỵ Yên Yên nhà ta có được tài nguyên tốt, ghen tị giở trò quỷ mà thôi, ăn một bữa cơm cũng bị bổ não nhiều như vậy!
Võng hữu C: Vừa thấy đã biết chính là đoàn phim lăng xê, thỉnh Vu tiểu thư không cần buộc chặt Tấn ca nhà ta [ mỉm cười mặt ]
Võng hữu D: Nói lăng xê sợ là ngốc bức đi, chẳng lẽ Vu Yên cột lấy Triệu Tấn đi ăn cơm?
Nhìn phần bình luận, Vu Yên cũng cảm thấy không thú vị, nếu nguyên chủ có thể coi những bình luận kia là vô nghĩa, kết cục cũng không đến mức tự sát bỏ mình.
Chẳng qua tính cách mỗi người tính cách đều không giống nhau, chuyện này không có cách nào thay đổi được, giống như Vu Yên không để ý những bình luận của người khác trong lòng, mỗi người có một cái miệng, không thể thay đổi suy nghĩ trong đầu người khác được
Mấy ngày sau, bình luận trên mạng cũng đã bình ổn trở lại, mà Vu Yên cũng gặp phải cảnh diễn ái muội nhất trong vai diễn lần này.
Hiện tại, các sản phẩm điện ảnh trong nước đều dùng loại mánh lới này, càng là đại chế tác thì yêu cầu đối với những cảnh như vậy càng nghiêm khắc, bất quá lần này cảnh quay cũng không yêu cầu lộ da thịt quá nhiều, chỉ là tương tác với bạn diễn có chút thân mật. Lần này nữ chính muốn làm nam chính chán ghét nàng, cho nên đi lại thân cận với nam chính, cuối cùng hoàn toàn chọc giận nam chính, hai người xảy ra tranh chấp, nam chính lúc ấy nóng giận thiếu chút nữa cường bạo nữ chính, đến khi nhìn thấy nữ chính khóc mới hối hận rời đi.
Vu Yên nghe đạo diễn giảng diễn, bất quá cô vẫn có chút thấp thỏm bất an, bởi vì từ sau khi cô từ chối diễn thoại vớ Đường Càn hôm ấy, hai người cũng không nói chuyện với nhau câu nào, so với người lạ cũng không sai biệt lắm.
Trước khi bắt đầu quay, cô đã cầm kịch bản ở trước máy theo dõi chờ đạo diễn, đạo diễn còn đang điều chỉnh tổ bài trí đạo cụ, lúc quay lại thì đi cùng một người khác.
"Đợi lát quay, Đường Càn cậu chỉ cần nhớ kỹ một từ, phẫn nộ, mà Vu Yên cô cũng chỉ cần nhớ kỹ một từ, kinh hoảng, không cần n biểu hiệnnhiều hơ." Đạo diễn ngồi ở trước máy theo dõi, một bên nhìn kịch bản, tiếp tục nghiêm túc nhìn hai người giải thích, "Đợi lát nữa Đường Càn lôi Vu Yên vào, liền phải ngay lập tực đem cô ấy ấn ở trên tường, nhớ kỹ, hành động phải dùng sức lớn và dứt khoát, mới có thể biểu hiện ra phẫn nộ trong lòng nhân vật"
Đạo diễn còn đang tập trung tinh thần giải thích, hơn nữa càng nói càng tùy ý, tựa hồ cảm thấy lấy quan hệ hai người, những cái đó hôn môi gì gì đó cũng không có gì phải để ý.
Vu Yên trong lòng có chút bối rối, rốt cuộc đối với cô cảnh quay lần này tính khiêu chiến tương đối lớn, cũng may đối phương là Đường Càn, nhưng mà vừa thấy gương mạt lạnh nhạt của người bên cạnh, Vu Yên đột nhiên có chút hoài nghi, hình như cô chơi hơi quá mức rồi?
Chờ đạo diễn nói xong, cô liền đứng ở ngoài cửa chờ bắt đầu quay, bên người Đường Càn vẫn luôn có các trợ lý cùng chuyên viên trang điểm vây quanh, rõ ràng trên mặt hắn đã trang điểm tốt, nữ chuyên viên trang điểm còn muốn tiến sát lại rờ rờ mó mó tô tô vẽ vẽ.
"Được rồi, chuẩn bị, action!"
Máy quay kéo lại gần, cánh tay Vu Yên đột nhiên bị bắt lấy, cô cơ hồ là thất tha thất thểu bị người túm vào trong phòng, cửa phòng cũng "Phanh" một tiếng bị người một chân đá văng ra, không đợi cô có phản ứng, ngay sau đó đã bị người dùng sức ấn ở trên tường, chợt đối diện với một đôi con ngươi phẫn nộ.
"Ngươi muốn cùng hắn thành thân, vậy ta đây là cái gì!" Đường Càn nhíu mày, trên mặt không có nhiều cảm xúc, lạnh lùng nhìn chằm chằm người trước mắt.
Bốn mắt nhìn nhau, Vu Yên hơi nghiêng mặt sang máy quay bên cạnh, ánh mắt bỗng nhiên có chút mơ hồ, "Ngọc Cầm chỉ là một thị nữ, gánh không nổi hậu ái của tướng quân."
Thanh âm nàng cũng thực bình tĩnh, nàng nói chuyện vô cùng bình tĩnh, giống như chuyện này với nàng chỉ là một chuyện râu ria không quan trọng. Nhìn gương mặt lạnh nhạt trước mắt, Đường Càn bỗng nhiên cầm chặt cổ tay trắng nõn của nàng, làm nàng ngẩng đầu, ánh mắt trở nên phẫn nộ, "Ta hậu ái ngươi gánh không nổi, người khác hậu ái ngươi thì ngươi gánh được!?"
Dứt lời, máy quay bên kia lại đổi vị trí, Vu Yên mắt vừa nhấc lên, đôi môi bỗng nhiên bị người hung hăng lấp kín, thân mình nàng cứng đờ, cảm nhận được thô bạo của hắn, cô trừng mắt ra sức giãy giụa.
Đường Càn cầm cổ tay cô cũng không dùng lực quá lớn, hôn đến lúc miệng nhỏ đỏ bừng, hắn không khỏi nghĩ tới xúc cảm buổi tối ngày đó, nhất thời lại làm càng sâu thêm nụ hôn đến gần như thô bạo.
"...... Ngươi... Ngươi không thể......" Vu Yên dùng sức giằng ra khỏi tay hắn, nhưng vạt áo ngoài bỗng nhiên bị người một tay xé mở, lộ ra một kiện áo đơn màu trắng bên trong.
Nhìn một màn này, những người khác đều thầm than đúng là ảnh đế, giây trước vẫn là tướng quân lạnh nhạt, giây sau liền biến thành người điên cuồng, bọn họ đứng xem cũng có chút hãi.
Vương Tình bên kia thấy một đám người đứng túm tụm xem đến say mê, liền nghiêng người nhìn trộm màn ảnh theo dõi của đạo diễn, nhìn hình ảnh bên trong cảm thấy châm chọc, lần trước kịch bản yêu cầu Đường Càn ôm cô ta, tay để trên người cô ta hờ hững gần như chỉ chạm vào quần áo bên ngoài, hiện tại diễn với tiểu tình nhân của mình liền hăng say như vậy!
Nhìn máy theo dõi hình ảnh, đạo diễn nhăn chặt mày, cuối cùng vẫn là cầm loa hô "Dừng"!
Chờ người trong phòng dừng lại, đạo diễn mới đứng lên, có chút không cao hứng hô: "Vu Yên biểu cảm không đúng, cô là kinh hoảng, không phải ủy khuất!"
Dứt lời, Vu Yên cũng ngẩn người, hít sâu một ngụm, lại nhìn nam nhân trước mắt, đối phương cũng đang nhìn nàng, ánh mắt như có như không đảo qua đôi môi bị hôn đến càng thêm hồng nhuận.
"Thả lỏng đi, cứ giao cho tôi là được." Thấy cô khẩn trương như vậy, Đường Càn không khỏi an ủi một câu.
Nghe vậy, Vu Yên đỏ mặt, có chút quái dị nhìn hắn mắt, cũng không nói gì.
Lúc này bên kia đạo diễn lại cầm loa hô: "Chuẩn bị làn nữa, tranh thủ một lần này là qua!"
Truyện convert hay : Tu La Đan Đế