(2)
Đường Càn không nói gì, ánh mắt không mặn không nhạt quét qua hai người, ánh mắt nhìn đến trên người Vu Yên thì dừng lại một cái, chớp mắt.
Sau đó người kia trực tiếp dọc theo hành lang đi đến chỗ họp báo, mà Vu Yên đằng sau cũng lập tức đi theo, sợ tra nam kia theo kịp.
Đường Càn chính là nam chính trong bộ phim lần này, hắn không phải ảnh đế trẻ tuổi nhất, nhưng tuyệt đối là cái tên đắt khách nhất phòng bán vé, mấy năm nay nghe nói hắn hay đi đầu tư sản xuất phim, bẩn thân thì bình quân cũng chỉ một năm một vai diễn.
Bộ phim lần này đạo diễn phải năn nỉ hắn một thời gian dài mới nhận, thù lao cho một mình hắn cũng khỏi phải nói, những người khác bao gồm đạo diễn muốn mới nữ chính thì một phân tiền nào cũng không còn.
Lúc này bên kia chuẩn bị cho mọi người cùng nhau chụp ảnh chung, Vu Yên nhìn thấy một người đàn ông trung tuổi đến bên cạnh Đường Càn nói gì đó vào tai hắn, khi đi ngang qua cô bất giác nhìn liếc qua người kia một lát.
Vị trí đứng chụp ảnh cũng có thể gây ra một hồi tranh đấu gay gắt giữa mấy diễn viên này, Vu Yên không muốn đi vào tranh cùng, tùy tiện tìm một vị trí mà đứng.
Dương Tranh kia vẫn kiên quyết một hai cũng cô giằng co, đi lẽo đẽo đằng sau.
"Lời tôi đã nói rất rõ ràng!" Cô vẻ mặt mỉm cười hạ giọng nói.
Đám người phía trước vẫn xô đẩy tranh đấu gay gắt, Dương Tranh đứng ở bên cạnh cô, ngữ khí có chút không tốt, "Cô vì sao lại biến thành cái dạng này?"
Vu Yên: "......"
Chưa thấy qua người ghê tởm như vậy, cô đang định cất lời thì không biết là ai đấy môt cái, đuôi váy cảm giác như bị người dẫm vào, định lui ra phía sau thì người kia buông lực làm cô ngả ngửa người ra sau.
Nhưng ngay sau đó cánh tay bỗng nhiên bị người đỡ lấy, Vu Yên cảm giác chung quanh đều trống vắng đi không ít.
Ngẩng đầu, đối diện với thần sắc lãnh đạm của đối phương, chớp chớp mắt, cô nhẹ giọng nói: "Cảm ơn."
Vị trí đứng của Đường Càn khẳng định là ở chính giữa, những người khác cũng lấy vị trí của hắn làm tâm mà đứng quanh, đạo diễn cũng luôn chú ý điều chỉnh vị trí bên cạnh. Ánh mắt Đường Càn nhàn nhạt nhìn cô, "Chú ý vào."
Nói xong, hắn buông tay, Vu Yên nhìn đuôi váy, thở dài một tiếng, nhấc lên rồi lui hẳn ra sau.
Đứng hơn mười phút, chụp cũng chỉ có vài giây, Vu Yên vẫn tiếp tục thương cảm cho chiếc váy, cũng may là nhãn hiệu hợp tác lần này cũng rất hữu hảo, chắc hẳn sẽ không vì một cái váy mà làm hỏng quan hệ hai bên.
Trở lại phòng hóa trang, trợ lý nhìn chiếc váy cũng vô cùng đau lòng, tay cứ cầm lấy chiếc váy mà ngắm nghía than thở, "Trời ơi, sao lại rách thành một mảng lớn như vậy?"
"Đã nói váy dài phải chú ý một chút, cô còn không nghe." Chu Lệ Vân chuẩn bị rời đi bỗng nhiên buông một câu, còn lười biếng đeo kính râm lên mặt.
Những nữ minh tinh khác đều đang thu thập chuẩn bị đồ vật rời đi, ai cũng không muốn mở lời, lắm miệng. Vu Yên đã thay quần áo, nghe vậy cũng chỉ cười cười nhìn cô ta, "Là tôi không chú ý, cũng không biết nhiều camera như vậy có chụp được gì không."
Nói xong, đám người trong phòng mắt mở lớn, lơ đãng quét đến gương mặt biến sắc của Chu Lệ Vân bên kia.
Mà Vu Yên cũng chậm rãi đeo kính râm, cùng tiểu trợ lí đi ra khỏi phòng.
Nhiều camera như vậy, trừ phi kim chủ sau lưng Chu Lệ Vân mánh khoé thông thiên có thể ngăn chặn mấy chục đơn vị truyền thông cùng một lúc, bằng không chuyện này khẳng định sẽ bị các võng hữu trên mạng miệt mài bàn đoán, luận về lực lượng fan, sức chiến đấu của fan nguyên chủ ở trong đám tiểu hoa đán trong nước tuyệt đối là cầm cờ đi đầu.
Vu Yên ngồi xe đi tới sân bay, tranh thủ thời gian suốt đêm trở lại thành phố A gia nhập vào đoàn phim mới.
Hiện tại nguyên chủ đang ở quay một bộ phim vườn trường Mary Sue, đội ngũ chế tác giống nhau, bất quá là đổi công ty đầu tư.
Chờ trở lại khách sạn, cô nói với người đại diện chuyện hôm nay, bất quá đối phương có vẻ có chút bất đắc dĩ.
"Việc này... sau lưng Chu Lệ Vân là quân hoa lão tổng, em đắc tội cô ta không phải chuyện tốt, chờ ngày mai video được đăng lên, chị sẽ phát Weibo giải thích, nói là hiểu lầm, nhiều một chuyện không bằng ít đi một chuyện, không cần thiết đem người ta ra làm thành khó coi như vậy."
Nghe đầu kia điện thoại, Vu Yên dựa vào giường, có chút thờ ơ, "Tùy chị."
Trương tỷ cầu hòa với đối phương trước thì sao chứ, fan hâm mộ đâu phải đồ ngốc, bọn họ nhất định sẽ một phen bàn tán làm to chuyện lên.
Dứt lời, người ở đầu kia điện thoại cũng dừng một chút, sau đó giọng nói lại có chút bất đắc dĩ, "Em cứ chuyên tâm đóng phim đi, hai ngày nữa chị đến chỗ em."
Vu Yên không nói gì thêm, nhẹ nhàng "Vâng" một tiếng rồi ngắt điện thoại.
Trước kia nguyên chủ chịu bao nhiêu ủy khuất như vậy mà cũng chỉ biết nghẹn ở trong lòng, còn Vu Yên thì không, hôm nay cô nhịn, về sau có cơ hội khẳng định sẽ phải đòi lại.
Ngày mai còn phải đi quay phim, cô mau chóng ngủ thiếp đi.
Mà ngày hôm sau tỉnh lại, phát hiện bản thân cùng Chu Lệ Vân đều lên hot search, Weibo bên dưới đều là các bình luận đau lòng của fan hâm mộ.
Bởi vì có mấy đơn vị truyền thông đăng video cuộc họp báo sớm, đám fan hâm mộ rất nhanh đã tìm được cảnh Chu Lệ Vân giẫm lên Vu Yên.
# Vu Yên Chu Lệ Vân
Đề tài thảo luận này đã vượt 50 vạn bình luận, bên dưới đều là tranh cãi nảy lửa.
Võng hữu A: Đau lòng Vu Yên, tâm cơ kỹ nữ đến ngày họp báo ra mắt phim cũng không buông tha tiểu tỷ tỷ [mặt mỉm cười]
Võng hữu B: Người qua đường như bổn cung cũng rõ ràng nhìn ra Vu Yên ngã ngửa ra sau, chính là vì tiện nhân Chu Lệ Vân cố tình đi dẫm người ta váy! bổn cung sợ hãi a!
Võng hữu C: Tiểu yên siêu cấp xinh đẹp, diễm áp toàn trường [mặt mỉm cười]
Võng hữu D: Một ít fan não tàn thật là đủ ghê tởm, Chu Lệ Vân đủ ghê tởm [ nôn mửa ]
Võng hữu E: Xem Vu Yên kia nhìn chằm chằm Đường Càn bên kia là biết, một cái người vô danh như cô ta còn cư nhiên chiếm vị trí bên cạnh nữ chính [mặt mỉm cười]
Chu Lệ Vân ngày thường nhân duyên cũng tương đối kém, cho nên bình luận nhìn qua đều là đang mắng cô ta.
Vốn dĩ buổi họp báo để ra mặt phim, cuối cùng nổi bật lại chính là bê bối của cô và Chu Lệ Vân.
Trương tỷ cũng đã phát một cái Weibo, nói rõ Vu Yên với Chu Lệ Vân là bạn tốt, cũng không phải như những gì trên mạng phỏng đoán.
Vu Yên cũng không có để ý thêm, trực tiếp đi đến đoàn phim.
Đảm nhiệm vai nam chính là người mới, bất quá sau lưng có chỗ dựa, công ty mới muốn sử dụng nhân khí của nguyên chủ quảng bá phim.
Vu Yên đến đoàn phim, người trong đoàn hiển nhiên là cũng đã đọc tin tức, ánh mắt nhìn cô cũng có chút vi diệu.
Cảnh đầu tiên của hôm nay là cảnh nữ chính từ chối tình cảm của nam chính, nữ chính là người tự ti, không dám tiếp nhận tình cảm của nam chính sáng lán như ánh mặt trời.
Loại phim thần tượng này yêu cầu đối với diễn viên cũng không cao, nguyên chủ bởi vì chưa được đào tạo, huấn luyện chuyên nghiệp cho nên kỹ thuật diễn cũng không đáng khen, nam chính cũng vậy, may là đạo diễn cũng không đi so đo này đó.
Trước khi vào quay đạo diễn giảng qua cảnh quay cho nam chính kia một chút, đợi mọi thứ đã hoàn tất, nghiêm túc nói: "Lát nữa máy quay sẽ đi từ bên phải sang trước, chú ý cảm xúc một chút, nhớ rõ phải căn lời thoại"
Đạo diễn nói những lời này, còn nghiêm túc nhìn Vu Yên.
Bản thân nguyên chủ hướng nội, cho nên khi quay những cảnh tình cảm với bạn diễn, ánh mắt vẫn không được tự nhiên, đạo diễn mới dặn dò như vậy.
Vu Yên nghe xong cũng nghiêm túc gật gật đầu, cầm kịch bản ngồi một bên xem xét.
Chuẩn bị quay, vuy bỏ kịch bản xuống, đi vào vị trí, nam chính đóng vai Giả Giang Cần cũng đã đi tới, hai người không trò chuyện nhiều, trừ quay phim chung thì bên ngoài rất ít tiếp xúc.
"Được rồi, stand by...action!"
Đạo diễn vừa dứt lời, ống kính máy quay kéo từ sau ra trước, tập trung vào hai nhân vật chính.
Trên thảm cỏ xanh mướt, ánh nắng mặt trời chan hòa, người con trai kéo tay cô gái, vẻ mặt hồi hộp, lại có chút chờ mong nhìn người trước mặt, " Cái này... cho cậu"
Cô gái nhỏ cúi đầu nhìn đồ vật trong tay chàng trai, con thú bông nhỏ mềm mại đáng yêu nằm gọn trong chiếc hộp kính trong suốt, trầm mặc hồi lâu, rồi ngẩng đầu, chậm rãi đẩy tay chàng trai đi, " Cậu đừng đưa cho tôi... tôi không thích những thứ như thế này."
Trên màn hình vẫn còn dừng lại trên khuôn mặt Vu Yên, đôi mắt trong trẻo, viền mắt hơi phiếm hồng, khuôn mặt nhỏ mang theo thần sắc phức tạp, nhìn kỹ còn có thể thấy được né tránh và tự ti trong ánh mắt.
So với biểu hiện ngây ngốc đờ đẫn như những ngày trước, thì biểu hiện hôm nay tuy rằng không tính là kinh diễm nhưng vẫn có tiến bộ không nhỏ, đạo diễn theo dõi màn hình rồi khẽ gật đầu.
Thấy vậy, Giang Cần lại càng nắm chặt cánh tay cô, trên mặt tràn đầy gấp gáp và khó hiểu, "Vì sao? Lần trước cậu nói rất thích mà?"
"Lần trước là lần trước, hiện tại tôi không thích, về sau cũng sẽ không thích!" Nói xong, Vu Yên liền vùng khỏi tay hắn, chạy đi.
Màn ảnh dừng ở trên mặt nam chính, đạo diễn cũng đã hô dừng, còn thuận tiện khen hôm nay hai người phối hợp không tồi.
Vu Yên cũng ngồi ở trên ghế dựa uống nước, trợ lý Tiểu Lâm lại lặng lẽ đi tới đưa di động cho cô xem.
Nhìn lướt qua cũng có thể phát hiện phần bình luận tranh cãi còn kịch liệt hơn lúc trước, Vu Yên nhún vai, cũng không biết tổ truyền thông bên Chu Lệ Vân làm ăn như thế nào, dù sao bị mắng cũng không phải cô.
Bất quá những lúc đi tuyên truyền phim ở thành phố không tránh khỏi chạm mặt Chu Lệ Vân, người đại diện của đối phương cũng trực tiếp đến tìm Vu Yên, yêu cầu cô và Chu Lệ Vân biểu hiện quan hệ tốt một chút, ý đồ muốn tẩy trắng cho cô ta.
Trương tỷ tự nhiên là không muốn đắc tội đối phương, cũng có ý như vậy, Vu Yên cũng chỉ là lười nhác có lệ đáp một câu, cũng chưa nói sẽ đáp ứng.
Lịch trình hôm nay diễn ra ở một quảng trường mở, bên ngoài bị vây kín bởi các fan hâm mộ, bất quá đều bị bảo an ngăn ở bên ngoài.
Tạo hình hôm nay của Vu Yên là đơn giản thuần tịnh, váy ren trắng, rất thích hợp với hình tượng của cô, chờ Trương tỷ cùng cô đến nơi, vừa xuống xe, đối phương lại lần nữa dặn dò để cô phối hợp, đừng đem quan hệ hai người làm thành quá khó coi.
"Tôi cũng muốn phối hợp, nhưng fan phỏng đoán như thế nào cũng không thể trách tôi nha." Vu Yên không mặn không nhạt nói.
Hành lang thi thoảng còn có nhân viên công tác đi qua, Trương tỷ không tiện nói gì, chí thấp giọng nói, "Từ khi nào tính tình cô lại lớn như vậy?"
Trước kia Vu Yên vô cùng nghe lời, chưa bao giờ cãi lại ý mình.
Quay đầu, Vu Yên nhướng mày, cười với Trương tỷ: "Ai mà không có chút tính tình chứ, ngày đó nếu tôi mặc váy cúp ngực, chị nghĩ xem hậu quả sẽ như thế nào?"
Cũng may mắn váy dài hôm áy có phần tay áo giữ lại, nếu không Chu Lệ Vân kia chỉ cần giẫm mạnh thêm một chút, nhiều người như vậy, mặt mũi chính là mất sạch?
Trương tỷ sửng sốt, nhìn ánh mắt sáng quắc của Vu Yên có chút thất thần, cô ta không biết đã xảy ra cái gì, vì sao cô ta lại cảm giác được cả người Vu Yên đều thay đổi?
Đang định nói gì đó thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên, cô ta chỉ có thể để Vu Yên đi trước, bản thân thì đứng ở một góc khuất nghe điện thoại.
Phòng nghỉ ở tầng năm, hoạt động ở lầu một.
Vu yên đang tiến vào thang máy thì sau lưng cô lại đột nhiên tiến vào một thân ảnh oan hồn bất tán.
Dương Tranh là chạy vào thang máy, nhìn Vu Yên bên trong.
Hôm nay cô có vẻ phá lệ thoải mái thanh tân.
Trước kia hắn cũng biết người này lớn lên đẹp mắt, chỉ là gần đây mới phát hiện cô so trước kia càng đẹp hơn.
"Em không sao chứ?" Hắn đột nhiên quay sang hỏi cô.
Thang máy chỉ có hai người ở thêm hai cái trợ lý, Vu Yên buông di động, nhàn nhạt liếc nhìn Dương Tranh, "Anh hi vọng tôi bị làm sao?"
Dứt lời, bên cạnh Tiểu Lâm vẻ mặt kinh ngạc, trước kia Vu tỷ chưa bao giờ to tiếng với Dương ca, hết mình lấy lòng còn chưa xong, sao hôm nay lại biến thành như vậy?
Thấy vậy, một bên Dương Tranh cũng có chút bất đắc dĩ nhìn cô nói: "Vu Yên, đừng mở miệng ra là nói lời đầy gai nhọn như vậy! Tôi đây là đang quan tâm em!"
"Cảm ơn anh quan tâm, tôi nhận không nổi." Vu Yên hơi hơi mỉm cười, nghiêng người về góc thang máy, cách xa anh ta ra thêm chút nữa.
Dương Tranh lập tức giữ chặt cánh tay cô, "Em đừng như vậy nữa có được không!"
Đúng lúc này cửa thang máy mở ra.
Bên ngoài có người bước vào.
Thấy người bước vào, Dương Tranh lập tức buông tay, làm bộ không quen biết Vu Yên.
Nhìn Đường Càn, Vu Yên cũng có chút sửng sốt, đứng gọn vào góc thang máy.
Mà Đường Càn nhìn thấy hai người bên trong cũng không phản ứng gì, đứng vào giữa, tầm mắt lơ đãng đảo qua người Vu Yên. Cô cúi đầu nhìn điện thoại, gương mặt tinh xảo không tì vết, nhìn qua còn có vẻ có chút lãnh đạm.
Bên trong thang máy rất yên lặng. Tiểu Lâm đứng bên cạnh Vu Yên vẫn luôn nhìn trộm Đường Càn, lần đầu tiên nhìn thấy nam thần nhà mình như vậy, cô rất muốn xin chữ kí nhưng lại không có lá gan này.
"Mấy người vừa mới đến đúng không? Bên ngoài có phải là rất đong người không?" người đàn ông đứng bên cạnh Đường Càn đột nhiên cất tiếng hỏi.
Vu Yên nhìn người này, cảm thấy người này hẳn là người đại diện của Đường Càn, thoạt nhìn không tồi, một người có địa vị lại chủ động cùng tiểu diễn viên chào hỏi, có thể thấy là có khả năng giao thiệp không tồi.
"Còn tốt, cũng đều là fan hâm mộ của Càn ca cả." Dương Tranh lập tức cười trả lời.
Nhìn người này vỗ mông ngựa, Vu Yên có chút buồn cười, nhưng rốt cuộc cũng không nói gì, thang máy đi lên tầng năm, Vu Yên đi ra ngoài, lại phát hiện Đường Càn cũng đi cùng một hướng với cô, mà Dương Tranh lại đi đến một hành lang khác.
"Tiểu muội năm nay bao lớn? Tốt nghiệp chưa?" Người đại diện Đường Càn nhiệt tình cùng cô nói chuyện.
Có thể cùng người đại diện lớn như vậy đánh quan hệ là sự tình mà nghệ sĩ nhỏ như Vu Yên cầu còn không được, đi trên hành lang, cô nghe vậy chỉ là cười đáp một câu, "Tốt nghiệp được hai năm, nhưng tôi cũng không phải xuất thân chính quy."
Dứt lời, người đại diện Đường Càn mặt không đổi sắc nhìn cô nói: "Không sao, rất nhiều người đều không phải xuất thân chính quy, cuối cùng vẫn phát triển rất tốt."
Phát hiện người này cũng chỉ thực sự nói chuyện phiếm, Vu Yên cũng cười gật gật đầu, không tự giác nhìn sang Đường Càn bên cạnh, trong trí nhớ nguyên chủ, Đường Càn dường như cũng không có xuất thân chính quy.
Dường như chú ý ánh mắt của cô, Đường Càn đột nhiên quay đầu, ánh mắt nhàn nhạt nhìn Vu Yên, "Người khác dạy lại là kinh nghiệm của họ, kĩ năng chỉ có chính bản thân mới có thể rèn luyện được."
Truyện convert hay : Đô Thị Chiến Thần Trở Về