Mạt Thế Trùng Sinh Chi Nữ Vương Trở Về

chương 84: không thương lượng!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Ngươi..!" Thẩm Duyệt cười lạnh nhìn Vân Khởi, vẻ mặt không sao cả nói:

"Ta cũng không có đứa em gái chua ngoa như ngươi."

Thẩm Duyệt sau khi nói xong, vẻ mặt khinh thường nhìn Vân Khởi một cái, lúc này mới nhìn về phía Dương Mai nói

"Mẹ, chúng ta đi, nơi này có người không hoan nghênh chúng ta, chúng ta còn ở tại chỗ này để cho người ta khinh thường làm gì a!"

"Đúng vậy" Dương Mai cũng kiên cường nói:

"Hừ, là cái thá gì cơ chứ?"

Người chung quanh gặp Dương Mai nói Vân Khởi lập tức giận dữ.

"Ngươi, mụ đàn bà này, cũng dám mắng hội trường chúng ta?" Một người đàn ông cường tráng nhịn không được hét lớn.

Dương Mai thân thể lập tức run lên, nhịn không được nhìn Thẩm Hoa Vinh một cái, Thẩm Hoa Vinh thế nhưng lại quay đầu đi chỗ khác, Dương Mai tức khí thiếu chút nữa ngất đi, ánh mắt uất hận trừng mắt nhìn Thẩm Hoa Vinh, Thẩm Hoa Vinh lại cúi thấp đầu.

Thẩm Duyệt nhìn xem ánh mắt những người chung quanh tràn đầy trào phúng, chỉ cảm thấy khó xử.

"Mẹ, chúng ta... Chúng ta đi" Thẩm Duyệt một tay kéo Dương Mai, bộ dáng không chịu nổi chịu nhục nhã.

Dương Mai nhìn thấy con gái yêu của mình nuôi từ nhỏ tối lớn lại phải chịu nhục nhã như vậy, liền lập tức tức giận, hất tay của Thẩm Duyệt ra, sau đó chỉ thẳng mũi Vân Khởi mắng

"Con tiểu tiện nhân Vân Khởi kia, cũng không biết đã qua tay bao nhiêu đàn ông, lên giường với không biết bao nhiêu kẻ, dạng chân hầu hạ bao nhiêu đàn ông mới có hôm nay, ngươi đồ tiện nhân này, còn dám xem thường Tiểu Duyệt của ta, ngươi cái này..."

"Bốp..."

Không đợi Dương Mai nói xong, đã có người tiến lên, đối với Dương Mai đánh một cái tát dáng xuống, dị năng giả khí lực lớn, một cái tát liền một cái tiếp tục, Dương Mai cả khuôn mặt đều biến dạng. Tiếp tới vài cái tát liên tục tới, đánh cho vẩy máu ra, khuôn mặt đã giống như đầu heo.

(Ka: t chưa bao giờ chửi người, nên k biết làm sao, toàn ed theo nguyên tác của convert thôi ạ)

Mà ở bên cạnh Thẩm Hoa Vinh đứng nhìn xem với vẻ mặt khiếp sợ, liền hô một tiếng cũng không dám thốt ra.

Thẩm Duyệt lại là lấy một tay che miệng, nước mắt muốn rớt không hết, nhìn rất là đáng thương, nhưng chứng kiến người đánh chính là một dị năng giả cấp năm, ngay cả ngăn cản cũng không dám.

Người chung quanh nhìn thấy đã có người vì hội trưởng của bọn họ xả giận, cũng chỉ hừ lạnh một tiếng, không động thủ.

Người động thủ kia lén nhìn Vân Khởi một cái, gặp Vân Khởi vẻ mặt không chút thay đổi cũng như là không có phản đối, trong nội tâm hiểu rõ, lại cấp Dương Mai vài cái tát tai nữa mới đem Dương Mai giống như là rác rưởi ném trên mặt đất.

Lúc này Thẩm Duyệt mới giống như là kịp phản ứng, thét chói tai một tiếng, nhào tới bên người Dương Mai ô ô khóc, nhưng cũng không dám nói gì.

Vân Khởi cười lạnh, dám mắng cô? Hôm nay trước hết liền hưởng một chút lợi tức đi a.

"Đem bọn họ ném ra ngoài cho ta" Vân Khởi lạnh giọng phân phó.

Vân Khởi đã ra lệnh, liền có hai người đi ra, một người cầm lấy vạt áo Dương Mai lôi đi, còn Thẩm Duyệt thì sợ hãi đi theo ở phía sau, đem Dương Mai đi ra khỏi cửa chính công hội.

Thẩm Duyệt từ từ đem Dương Mai đỡ dậy, Dương Mai đã sớm hôn mê bất tỉnh. Cúi thấp đầu, che dấu âm độc trong mắt kia, Vân Khởi, Vân Khởi tiện nhân ngươi, ngươi hôm nay vũ nhục ta ngày khác ta nhất định hoàn lại gấp trăm lần.

Thẩm Hoa Vinh lúc này không có vênh váo tự đắc như trước, biết rõ Vân Khởi bây giờ không còn như trước kia nhu nhược yếu đuối nữa, tùy thời có thể chà xát hắn dẹp bóp tròn.

Vân Khởi làm cho người ta đem Thẩm Hoa Vinh tới một gian phòng ước chừng trăm thước vuông.

Trong phòng trang trí xa hoa, bên trong có thảm, hệ thống sưởi, ghế sô pha, truyền hình, nước nóng, thức ăn.

Phòng ở như vậy ở trong mắt Thẩm Hoa Vinh quả thực chính là thiên đường.

Mạt thế tiến đến, cuộc sống lênh đênh, Thẩm Hoa Vinh không có qua một ngày ngày tốt lành, vốn tưởng rằng có thể tìm tới một cái phòng ở tốt ở, không đói bụng như vậy đã rất khá rồi, nhưng bây giờ khi chứng kiến gian phòng xa hoa như vậy, Thẩm Hoa Vinh chỉ cảm thấy, trong lòng tràn đầy kích động.

Bắt đầu từ ngày hôm nay trở đi, Thẩm Hoa Vinh liền trải có thể trải qua một loại cuộc sống thoải mái, mỗi ngày ngây ngốc trong phòng, trong phòng chẳng những có hệ thống sưởi còn có hệ thống tinh lọc không khí, trong phòng không khí rất trong lành, đói bụng liền có người cấp thức ăn tới.

Mà sau đó Thẩm Duyệt cũng bị công hội khai trừ, trước Quách Lâm trước còn cuốn lấy cô cũng không chút do dự ly khai các cô.

Bị phơi bày ra chuyện bị công hội khai trừ, Thẩm Duyệt triệt để nổi danh.

Thẩm Duyệt biết rõ Vân Khởi sẽ không bỏ qua cô, tựa như cô sẽ không bỏ qua cho Vân Khởi vậy, nhưng trong lòng của cô vẫn nhịn không được ôm lấy ảo tưởng, hy vọng Vân Khởi sẽ không đuổi tận giết tuyệt mẹ con cô.

Thẩm Duyệt sở dĩ có thể làm cho chủ cho thuê nhà sợ cô, mọi người tôn kính cô, không riêng gì thân phận dị năng giả của cô, còn là vì cô có thể trở thành hội viên công hội lính đánh thuê.

Nhưng bây giờ Thẩm Duyệt bị công hội công khai khai trừ, giải thích rõ Thẩm Duyệt đắc tội với cả công hội Long Châu lính đánh thuê.

Đắc tội với toàn bộ người công hội lính đánh thuê, ai còn dám dùng cô đây? Ai còn dám có liên quan tới cô? Còn ai dám lui tới đây?

Long Châu binh đoàn đánh thuê cùng căn cứ quân sự Bạch Hổ quan hệ tốt, người cùng với Vân Khởi đối nghịch, căn cứ quân sự Bạch Hổ tự nhiên sẽ không khách khí với Thẩm Duyệt.

Chỗ ở lần trước Thẩm Hoa Vinh Thuê ngay tại phạm vi căn cứ Bạch Hổ quản lý, vì vậy Dương Mai cùng Thẩm Duyệt liền bị căn cứ Bạch Hổ đuổi ra khỏi phạm vi căn cứ Bạch Hổ.

Dương Mai bị đánh tới vô cùng thảm, cả khuôn mặt đã không thể nhìn thấy rồi, sưng húp rất dọa người, thậm chí đầu óc còn có chút hỗn loạn, sắp ngốc rồi.

Thẩm Duyệt cùng Dương Mai hai người bị người sau khi bịcông hội đuổi ra, liền trở về chỗ ở trước Thẩm Hoa Vinh thuê, Thẩm Duyệt trong nội tâm thầm kêu may mắn vì còn có một chỗ như vậy, có chỗ cho các cô an thân.

Nhìn Dương Mai bộ dáng thống khổ, Thẩm Duyệt không cách nào chỉ có thể cầm ra thẻ điểm của bản thân, nghĩ tới chiếc thẻ điểm còn có số điểm thẻ ít ỏi, Thẩm Duyệt cắn răng một cái, đi tới bệnh viện, hy vọng có thể giúp Dương Mai mua được một ít thuốc men.

Mạt thế, đồ dùng y dược thậm chí so với thức ăn càng thêm trân quý, có thể nói là có tiền cũng không mua được.

Thẩm Duyệt trước còn nghe nói, công hội của mình có bệnh viện, bên trong có thiết bị, đồ dùng y tế rất đầy đủ, chỉ cần có thể là hội viên của công hội liền có thể tiến vào bệnh viện mua lấy một chút đồ dùng y tế, giá cả cũng rất tiện nghi.

Nhưng Thẩm Duyệt đã bị khai trừ ra khỏi công hội, công hội cũng không vào được, chớ nói chi là đi mua đồ dùng.

Cho nên Thẩm Duyệt đành phải đi bệnh viện mua, nhưng bệnh viện bán giá cả quá đắt, chỉ mua một chút thuốc tan bầm tím, Thẩm Duyệt thẻ điểm vốn là không nhiều điểm thẻ lắm, cũng đã tiêu hao không còn.

Nhưng ít ra mua một chút dược, mẹ cô vẫn có cứu thể cứu được, Thẩm Duyệt tâm tình cũng trở nên khá hơn một chút, chỉ cần người không có việc gì, điểm thẻ, về sau cũng có thể kiếm lại.

Nhưng đợi đến sau khi Thẩm Duyệt về đến nhà, phát hiện xung quanh phòng ở vây quanh một vòng người, mà Dương Mai bị người kéo đến trên mặt đất, cuộn thân mình lại, thân thể run lẩy bẩy, cũng đã ngất đi.

Người chung quanh nhìn thấy Thẩm Duyệt trở lại, liếc mắt nhìn nhau, trong mắt tràn đầy trào phúng, khinh thường.

"Đây là có chuyện gì?" Thẩm Duyệt nhịn không được đỡ Dương Mai bị ngã trên mặt đất, con mắt căm tức nhìn người chung quanh

"Tại sao phải đối với mẹ ta như vậy?"

"A!" Một người phụ nữ trung niên cười lạnh, người phụ nữ trung niên này đúng là chủ cho thuê nhà Thẩm Duyệt,

"Ngươi còn có mặt mũi hỏi? Ngươi tiểu tiện nhân này, cũng không biết như thế nào mà có thể đắc tội với công hội lính đánh thuê, làm hại chúng ta đều bị ngươi liên lụy."

"Đúng thế, các ngươi đúng là sao chổi, làm hại chúng ta bởi vì các ngươi mà bị thu nhiều thêm một nửa thuế đất, các ngươi đúng là sao chổi a."

Người chung quanh bảy miệng tám lời quở trách Thẩm Duyệt, những ánh mắt chán ghét cùng khinh miệt, làm cho Thẩm Duyệt một trận bực mình.

Bất quá từ trong miệng người chung quanh, Thẩm Duyệt cũng hiểu rõ những người này tại sao tìm cô.

Nguyên lai là sau khi mạt thế tiến đến, mặc dù có vài ngừoi người so ra may mắn, có thể ở căn cứ có được một khu đất, nhưng đây cũng không phải là không ràng buộc, vì để quản lý căn cứ.

Vì vậy căn cứ quy định có được phòng ở người mỗi tháng phải giao thuế đất một lần, mặc dù không nhiều lắm, nhưng mà làm cho rất nhiều người thịt đau rồi.

Mà lần này bởi vì Thẩm Duyệt đắc tội với công hội, Khung Chỉ vì muốn biểu đạt ủng hộ của mình, liền làm cho cả tòa tầng lầu đem thuế đất tăng lên một nửa.

Sau khi tăng lên thuế đất, khiến cho rất nhiều người không dừng lại thịt đau, mà là sợ hãi.

Những người này nghe được sở dĩ đột nhiên thuế đất tăng lên là vì mẹ con Thẩm Duyệt này quan hệ, những người này như thế nào lại từ bỏ ý đồ, đối đãi với Thẩm Duyệt mẹ con như thế nào còn khách khí đây?

Vân Khởi! Vân Khởi! Ngươi tiện nhân này, ngươi đáng chết! Đáng chết!

Thẩm Duyệt sau khi hiểu ra chuyện gì đang xảy ra, thiếu chút nữa cắn đứt một hàm răng, cô không nghĩ tới Vân Khởi thật không ngờ ác độc như vậy, đây là muốn làm cho mẹ con các cô chết không có chỗ chôn a!

Mà còn là giết người không thấy máu, thực độc!

"Ai, ta nói, hai người các ngươi đồ sao chổi, mau chóng biến đi cho chúng ta, nếu không đừng trách chúng ta nhẫn tâm, "

"Đúng vậy, còn không đi liền đừng trách chúng ta tàn nhẫn"

Thẩm Duyệt nhìn xem những người chung quanh vẻ mặt ác độc nhìn chằm chằm mẹ con các cô, sao còn không biết ý đồ của những người này.

Nếu như mình không đi, nghĩ đến những người này nhất định sẽ không bỏ qua cho mẹ con các cô, thậm chí giết các cô.

Mạt thế sinh mạng là thứ rẻ tiền nhất, mặc dù trong căn cứ có tứ đại thế gia quản lý chặt chẽ, không để cho tùy ý đánh lộn, lại không cho phép giết người, nhưng bất kể khi nào thì đều cũng có đặc quyền tồn tại.

Chỗ cô hiện giờ ở thuộc căn cứ Bạch Hổ quản lý, mà cô vừa vặn đắc tội Vân Khởi, mà Vân Khởi cùng với căn cứ Bạch Hổ có quan hệ tốt, đã như vậy người căn cứ Bạch Hổ đối với cô ấn tượng cũng sẽ không được tốt hơn a.

Nếu như mẹ con các cô bị những người này giết chết, nói không chừng người căn cứ Bạch Hổ chẳng những sẽ không trách tội, ngược lại sẽ ngợi khen đấy chứ!

Thẩm Duyệt rất muốn bộc phát, muốn giết chết những người này, nhưng nỗi là những người này phần lớn đều là người bình thường, nhưng thân nhân của bọn họ, bằng hữu có không ít đều là dị năng giả cao cấp, nếu không cũng không có thể ở chỗ này thuê phòng ở, nhất định là có hậu trường.

Thẩm Duyệt có thể đắc tội một người, nhưng cô không đắc tội được cả một đám dị năng giả cao cấp.

"Được, được thôi" Thẩm Duyệt đỡ Dương Mai dậy, đối với người phụ nữ cho thuê nhà nói:

"Chúng ta có thể đi, nhưng tiền thuê phòng của chúng ta ngươi phải trả lại cho chúng ta."

"Hừ!" Chủ cho thuê nhà không đợi Thẩm Duyệt nói thêm điều gì, liền hung hăng ở trước mặt Thẩm Duyệt phun một bãi nước miếng.

"Nghĩ hay lắm," chủ cho thuê nhà hừ lạnh một tiếng "Ngươi cũng không nghĩ tới, bởi vì đám sao chổi các ngươi, chúng ta phải nhiều giao ra bao nhiêu thuế đất, chúng ta không có đòi điểm thẻ của các ngươi đã xem như hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi, ngươi thế nhưng còn dám hướng chúng ta muốn tiền, muốn chết a?"

"Đúng vậy, đúng vậy, chúng ta cũng không có đòi ngươi tiền, ngươi nên vui vẻ trong lòng a, thế nhưng còn ý nghĩ kỳ lạ muốn lấy tiền về, ngươi cái sao chổi này lòng tham không đáy sao a."

Thẩm Duyệt tức khí đem miệng lưỡi đều cắn nát, nhưng người chung quanh không có chút tâm tình thương cảm cả, vẻ mặt nhìn còn có chút hả hê.

Người chung quanh trên mặt tràn ngập ý chính là bắt nạt ngươi đó, Thẩm Duyệt coi như biết rõ những người này cố ý tìm cớ, cũng chỉ có thể im lặng chấp nhận. Cô ta trong nội tâm âm thầm thề, một ngày nào đó cấp cho những người này một cái giá lớn.

Thẩm Duyệt đỡ Dương Mai dậy, biết rõ ở địa bàn căn cứ Bạch Hổ mẹ con các cô không ở nổi nữa.

Nghe nói căn cứ Bạch Hổ cùng căn cứ Thanh Long không có quan hệ tốt, mẹ con các cô có lẽ chỉ có thể đi đến căn cứ Thanh Long. Nhưng Thẩm Duyệt quá lạc quan rồi, mẹ con các cô vừa tới địa bàn căn cứ Thanh Long liền bị người đuổi ra ngoài.

Thẩm Duyệt không biết đây là vì cái gì, căn cứ Bạch Hổ cùng căn cứ Thanh Long không có quan hệ tốt, như vậy cô đắc tội với căn cứ Bạch Hổ, kẻ địch kẻ địch liền là bằng hữu, như vậy căn cứ Thanh Long không phải là bởi vì vậy có thể tiếp nhận mẹ con các cô sao?

Chỉ có thể nói, Thẩm Duyệt quá đề cao chính mình, căn cứ Thanh Long cùng căn cứ Bạch Hổ, xác thực có chút quan hệ không tốt, nhưng mà Thẩm Duyệt đắc tội chính là Vân Khởi a.

Vân Khởi mặc dù bên ngoài cùng căn cứ Bạch Hổ quan hệ tốt, nhưng cùng với căn cứ Thanh Long quan hệ lại không tồi, ít nhất song phương cũng không có xung đột qua, không cần thiết ngươi chết ta mất mạng.

Huống chi, đương gia lão gia căn cứ Thanh Long tử rất xem trọng Vân Khởi, Thẩm Duyệt này ngay cả tên cũng không thể làm cho lão gia tử chú ý tới, Cũng dám đắc tội với Vân Khởi, lão gia tử sẽ không vì một nhân vật nhỏ là Thẩm Duyệt, mà đắc tội với Vân Khởi, ngược lại sẽ nhân cơ hội bán cho Vân Khởi một chú mặt mũi, kéo quan hệ lẫn nhau gần hơn.

Truyện Chữ Hay