Tề Duyệt tức giận nhưng không dám phát hỏa với bọn họ, ho khan một tiếng liền xoay người rời đi. Ra khỏi phòng, một hồi lâu cơn giận của cậu mới bình tĩnh lại, đúng là nhịn xuống so với chết vì tai nạn càng nhiều ủy khuất hơn.
Từ trong không gian lấy ra bát mì sợi cậu đã chuẩn bị trước mạt thế, Tề Duyệt ngồi ở bậc thang bên ngoài cặm cụi ăn.
Hàn Phi nhìn thấy Tề Duyệt đặt đũa xuống rời đi, hai tay giao nhau đặt trước ngực, mặt mang ý cười, tiểu gia hỏa này, đây là đang sinh khí? Hồi tưởng lại bộ dáng vừa rồi của Tề Duyệt, hai mắt trừng lớn, khóe miệng mất hứng hạ xuống, khuôn mặt phấn nộn bởi vì sinh khí mà đỏ lên, thực đáng yêu, ân…Nhìn qua cũng thực ngon miệng…
Hàn Phi vươn tay từ trong không gian lấy ra một gói thuốc lá, rút một điếu phóng tới bên miệng, dùng ngón trỏ phóng thích hỏa dị năng đốt thuốc. Dùng hơi rít một ngụm, phun ra một vòng khói, từ sau mạt thế hắn vẫn chưa tìm người phát tiết, cảm thấy có chút khó chịu.
Những người ăn cơm vừa rồi tương đối hiểu ý, đem cả bàn đầy thức ăn quét sạch chỉ còn lại một chén canh, sau đó bắt đầu thu thập chén đĩa linh tinh. Dù sao Tề Duyệt cũng đã nấu cả nửa ngày, kết quả cái gì cũng chưa được ăn, vừa rồi là bọn họ có chút quá đáng, bọn họ không thể lại gọi Tề Duyệt vào thu thập sạch sẽ được, nghĩ nghĩ, một tên lấy bộ đàm gọi thủy dị năng Xã hội đen A lại đây.
Trong viện, thủ hạ của Hàn Phi phân tán ở hai bên, thỉnh thoảng có người đi ra đi vào. Những người này thời điểm đi ra đi vào đều dùng ánh mắt đánh giá Tề Duyệt.
Từ trong một gian phòng đi ra một người, là Xã hội đen A vừa mới giúp tẩy thức ăn. Tề Duyệt lúc ấy vội vàng nấu ăn nên không để ý, hiện tại mới cẩn thận đánh giá hắn. Xã hội đen A thân cao ít nhất trên m, dáng người khôi ngô, lưng hùm vai gấu, thoạt nhìn giống như một võ sĩ.
Xã hội đen A đối với Tề Duyệt có ấn tượng rất tốt, Phi ca nhìn người vô cùng chuẩn, đem Tề Duyệt lưu lại thì nhất định cậu phải có chút bản lĩnh. Mà cậu nhóc này lớn lên so với các cô gái khác còn đẹp hơn, làm ra đồ ăn cũng phi thường ngon miệng, ấn tượng Tề Duyệt lưu lại cho Xã hội đen A rất tốt, thấy Tề Duyệt nhìn mình, liền hoãn vẻ mặt đối với Tề Duyệt lộ ra vẻ tươi cười.
Tề Duyệt không có đoán sai, bình thường hắn chính là bảo tiêu của Hàn Phi, nói là võ sĩ cũng không sai, bình thường đều bất cẩu ngôn tiếu(nghiêm túc, không nói cười tùy tiện). Hắn như vậy đối Tề Duyệt mỉm cười tỏ vẻ hữu nghị, Tề Duyệt không hiểu lí do bị dọa hết hồn. Này, rất mẹ nó làm người ta kinh tủng, nhìn thấy xã hội đen A đi tới, trên mặt còn treo nụ cười dọa người, mà trước ngực không cài nút lộ ra một cái hình xăm dữ tợn, hô hấp Tề Duyệt liền có chút dồn dập.
Muốn làm gì, hắn muốn làm gì, cậu vừa rồi chỉ là sinh khí một chút mà thôi, chẳng lẽ sinh khí cũng không được biểu hiện ra bên ngoài? Lão đại Hàn Phi sinh khí? Chẳng lẽ hắn cho rằng cậu vừa rồi đối hắn không đủ tôn trọng? Nhưng hiện tại cậu tốt lắm nha, đã muốn không còn sinh khí, bọn họ muốn giết người sao? Thế nhưng cậu không có dị năng công kích, thân thủ tại mạt thế nhiều năm tôi luyện cũng không tồi nhưng xã hội đen A xem ra trước đây đã từng được huấn luyện, còn có dị năng, tỉ lệ đánh thắng là cực kì nhỏ. Coi như cậu may mắn đánh thắng, nhưng bọn họ có cả đám người kia kìa!
Xã hội đen A lướt qua Tề Duyệt, đi vào trong phòng, là Sơ Nhất gọi hắn, không biết có chuyện gì. (Em Duyệt bị hố:))
Tâm lý Tề Duyệt vặn vẹo, căn bản là do cậu suy nghĩ nhiều, mắng thầm, tên xã hội đen chết tiệt, thật sự là biến thái, không có việc gì đối với cậu cười cái gì mà cười!!
Tề Duyệt ở bên ngoài lăn tới lăn lui, thấy sắc trời dần tối mới từ từ đi vào phòng, Hàn Phi đang ngồi tại chỗ minh tưởng, chỉ có Kính Mắt ngồi ở một bên, không biết Sơ Nhất đang ở nơi nào. Quay đầu nhìn đến đống thực phẩm của Hàn Phi để trong góc, một trận sầu lo. Nên nói với hắn như thế nào đây? Cậu chỉ có không gian phòng bếp, không thể phóng xuất đồ bừa bãi. Cũng không biết vì cái gì vật liệu do Hàn Phi cấp lại có hiệu quả giúp cậu tăng dị năng, tuy rằng không nhiều nhưng cảm giác rất rõ ràng. Bản thân cậu trước mạt thế nấu ăn cũng không có hiệu quả như vậy. Chẳng lẽ chỉ có thực phẩm do người khác cấp mới có công dụng thăng cấp?
Tề Duyệt ngoan ngoãn tha đi ra ngoài hai gói bột mì, lại tiến tiến xuất xuất mấy lần lấy đồ ăn, thịt. Phòng bếp đã được Xã hội đen A dọn dẹp sạch sẽ, Tề Duyệt lấy ra chén đĩa đã được rửa sạch, thùng chứa nước cũng đã được đổ đầy, coi như bọn họ còn có chút lương tâm.
Tề Duyệt hòa hoãn sắc mặt, chuẩn bị tốt thịt băm, tập làm vằn thắn để thăng cấp. Mấu chốt là làm cho dị năng tăng lên, hiện tại có thể giúp khôi phục tinh thần lực, không biết dị năng thăng cấp còn có tác dụng gì. Ai, nếu cậu có thêm dị năng công kích thì tốt rồi. Quả nhiên đúng là được cái này thì mất cái kia.
Đến khi trời tối mịt Hàn Phi mới hoàn tất minh tưởng. Kính Mắt cùng Sơ Nhất thấy vậy tiến lên báo cáo tình huống.
Chỗ trú ngụ của bọn họ hiện nay thực an toàn, chung quanh hết thảy đều bình thường, hiện tại các huynh đệ đang thay nhau gác đêm. Cuối cùng còn nói rõ lộ tuyến cùng tình huống ngày mai sẽ gặp. Theo kế hoạch, bọn họ sẽ đi qua quận Dương Trừng, ghé lại thu thập vật tư. Đúng vậy, bọn họ từ khi mạt thế bắt đầu liền ngàn dặm xa xôi đuổi tới căn cứ L, kỳ thật một phần nguyên nhân chính là thừa dịp mạt thế mọi người còn tâm lý e ngại tang thi, tại các địa phương ven đường cuồng quét thu thập vật tư. Bởi vậy đi theo Hàn Phi đều là những người được lựa chọn kĩ càng, đại bộ phận đều là dị năng giả, kinh nghiệm phong phú, thân thủ tuyệt hảo.
“Ngày mai trước đi đến siêu thị thực phẩm, những thứ khác đến lúc đó tính sau.” Hàn Phi tổng kết lại lộ trình ngày mai, sau đó lại hỏi: “Hôm nay buổi tối có gì khác thường không?” Nói xong nhìn về phía Kính Mắt.
Kính Mắt, Sơ Nhất là hai người tâm phúc của Hàn Phi.
“Phi ca, món ăn của tiểu tử kia dường như có chút vấn đề.” Kính mắt mở miệng trước.
“Em cũng phát hiện, ăn đồ do tiểu tử đó làm, có cảm giác giống minh tưởng.” Sơ Nhất cũng nói ra nghi ngờ của hắn.
Hàn Phi gật đầu: “Những món ăn cậu ta làm ra có thể khôi phục tinh thần lực.” Nói xong nhìn về phía hai tâm phúc của mình.
Sơ Nhất: “Tiểu tử đó tại sao không nói?”
Kính mắt: “Hẳn là sợ chúng ta biết đi.”
Sơ Nhất: “Vậy lúc trước thời điểm lên xe cậu ta hoàn toàn có thể không cần nói mình biết nấu ăn.”
Kính mắt: “Có phải hay không bản thân cậu ta cũng không biết món ăn mình làm ra lại có loại hiệu quả này.”
Phát biểu xong quan điểm của mình, hai người đều nhìn Hàn Phi. Hàn Phi kỳ thật cũng tò mò, tiểu tử kia rốt cuộc có biết hay không những món ăn của cậu lại có năng lực như vậy.
“Tề Duyệt đang ở đâu?” Hàn Phi hỏi.
“Đang ở bên ngoài làm vằn thắn.” Sơ Nhất vừa nói vừa hướng ngoài cửa bĩu môi, ý bảo Hàn Phi cậu ở ngay ngoài kia.
Tề Duyệt đốt đèn dầu, hết sức chuyên chú làm vằn thắn. Đèn dầu là do Sơ Nhất đưa cho, cũng không biết hắn ở đâu kiếm được vật cổ như vậy, như vậy cũng tốt, thời điểm nghỉ ngơi ánh sáng như vậy sẽ không hấp dẫn lực chú ý của người bên ngoài cùng tang thi.
Chung quanh cái bàn đã muốn đầy vằn thắn, Tề Duyệt lấy ra bếp gas loại nhỏ, nấu nước rồi hấp vằn thắn.
Tinh thần lực của cậu cực kì thong thả mà tăng trưởng, Tề Duyệt kinh hỉ phát hiện nếu cậu nấu nhiều món ăn đa dạng, vậy liền có hy vọng thăng cấp.
Làm tốt nồi vằn thắn cậu liền cất vào trong không gian, lưu trữ sáng mai ăn, lại xuất ra một cái nồi khác tiếp tục nấu vằn thắn. Nấu xong, cậu lại phân biệt để vào hai cái chén, bưng một chén đi ra ngoài, cấp người gác đem bữa ăn khuya. Loại kết giao tình này Tề Duyệt thực vừa lòng. Dù sao trong không gian cũng có nhiều vật liệu, thời điểm nấu ăn cũng có thể giúp gia tăng tinh thần lực, làm ra đồ ăn còn có thể kết giao tình với người khác, cớ sao lại không làm đâu.
Gác đem bên ngoài có một người là Xã hội đen A, Tề Duyệt tỏ vẻ sau khi hắn ăn xong chén đĩa thời điểm ngày mai ăn sáng chỉ cần mang qua là được. Sau khi trở về, cậu mang chén vằn thắn còn lại vào trong phòng, bên trong vẫn còn có ánh sáng, hơn nữa lại còn có tiếng nói, hẳn là còn chưa ngủ.
Kính Mắt cùng Sơ Nhất đang cẩn thận thảo luận vị trí các kho hàng bên trong siêu thị thực phẩm. Hàn Phi ngồi trên ghế sa lông ở một bên không lên tiếng, mặc dù không tham gia vào cuộc thảo luận nhưng ở thời khắc mấu chốt hắn sẽ nói một vài câu.
Tề Duyệt tiến vào, đặt chén vằn thắn xuống, rất nhanh lui ra ngoài. Không có biện pháp, cậu sợ Hàn Phi sẽ hỏi chuyện cậu, cũng sợ bản thân sẽ nói linh tinh. Vừa rồi lúc tiến vào trong phòng ánh mắt của Hàn Phi làm cho cậu thật khẩn trương, đa ngôn tất thất (nói nhiều hại thân), vẫn là ra ngoài tiếp tục làm vằn thắn đi.
Hàn Phi nheo ánh mắt, từ lúc Tề Duyệt vừa tiến vào liền nhìn chằm chằm cậu. Dưới ánh đèn mờ ảo, tiểu tử này càng thêm tuấn mỹ, lông mi dài, tần suất chớp mắt rất nhanh, nội tâm thực khẩn trương đi? Hàn Phi nở nụ cười, tiếp tục nhìn xuống, vòng eo tinh tế, khụ…Tiểu tử này mông thực kiều (vểnh), thoạt nhìn mười phần mềm dẻo. Thấy hắn quan sát cậu liền nhanh buông đồ vật chạy ra ngoài.
Hàn Phi có chút hiểu ra. Tiểu tử này, thực giảo hoạt, hắn đây la biết rõ thức ăn mình làm ra có thể khôi phục tinh thần lực đi!!! Đáp án, chính hắn đã có thể khẳng định. Bản thân hắn cảm nhận không được tinh thần lực của cậu, nhưng cậu lại là không gian dị năng. Hàn Phi sờ sờ mặt mình, diện mạo của hắn không tệ nha, nữ nhân vừa thấy liền bị mê hoặc, như thế nào tiểu tử này lại giống như gặp quỷ chỉ kém chạy đi. Có ý tứ, xem ra về sau có thêm cậu trên đường đi, hắn sẽ không quá tịch mịch.