Mạt Thế Trọng Sinh Chi Đào Hoa Trái

chương 14: đêm khuya hỗn loạn

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Bữa ăn này hai người ăn đến khí thế ngất trời! Quả nhiên không ngoài sở liệu, sau khi cơm nước xong, Đường Khả phát hiện tinh thần lực của mình đã khôi phục lại. Y chuẩn bị đem tinh hạch cấp một kia trực tiếp hấp thu.

Trước khi tiến vào trạng thái minh tưởng, Đường Khả nhìn về phía Tề Duyệt, “Duyệt Duyệt, ngày mai chúng ta sẽ lên đường, trước đi đến căn cứ S tìm hiểu thông tin, sau đó chúng ta cùng đi căn cứ B.”

“Anh có biện pháp đi căn cứ B?” Tề Duyệt lộ ra vẻ mặt chờ mong nhìn Đường Khả.

Đường Khả gật đầu, “Có gia nhân(người trong gia đình) ở căn cứ B, ở căn cứ S cũng có.”

Tề Duyệt nhiệt liệt nhìn Đường Khả, ánh mắt toát ra vô số sao nhỏ lấp lánh, có thực lực lại có chỗ dựa vững chắc, cậu quả nhiên thật tinh mắt.

Ba đời Đường gia trừ cha của Đường Khả ra mặt khác thân thích cơ bản đều ở trong quân khu, gia gia của y trước kia luôn đảm nhiệm lãnh đạo quân khu, hiện tại quân khu trưởng của B thị là đại bá của y, cha mẹ y cũng đang ở trong căn cứ B. Thời điểm ở trường học y có cùng gia đình liên lạc qua, trong nhà nói sẽ phái người tới đón y trở về, cho nên y mới cùng những người kia ở lại trường vài ngày. Sau tín hiệu lại bị cắt đứt, cũng không thấy người tới nên y mới quyết định đi đến căn cứ S tương đối gần.

“Hảo.” Tề Duyệt vô cùng vui vẻ, híp mắt cười, gật đầu lia lịa.

Muốn hấp thu tinh hạch cần phải dùng tay thường xuyên phóng thích dị năng nắm chặt tinh hạch, dựa vào minh tưởng để hấp thu, thời gian hấp thu tùy thuộc vào tố chất của thân thể quyết định. Thấy Tề Duyệt nhận lời cùng mình, Đường Khả bắt đầu tĩnh tâm minh tưởng hấp thu tinh hạch.

Phòng chỉ có một chiếc giường gỗ, Đường Khả ngồi ở giữa giường hấp thu tinh hạch, Tề Duyệt ngồi ở một bên nhìn.

Vài giờ sau Đường Khả minh tưởng hoàn tất, thuận lợi tiến cấp.

Y vừa mở mắt liền thấy Tề Duyệt nằm ngủ ở trên giường, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch nhìn rất thơm ngon. Đường Khả nhẹ nhàng tiến lên hôn Tề Duyệt, giúp cậu đem áo khoác cùng giày cởi ra, đắp chăn cho cậu, chính y cũng nằm xuống cạnh cậu, đem cậu gắt gao ôm vào trong ngực. Một lát sau y cũng rơi vào giấc ngủ. Thân thể y vừa mới hấp thu tinh hạch nên vô cùng mỏi mệt, trong ngực lại ôm Tề Duyệt nên ngủ rất trầm.

Nửa đêm, mọi người bị âm thanh la hét ầm ĩ đánh thức, bên ngoài lửa bùng lên đỏ rực một mảnh, cháy? Tề Duyệt cũng bị đánh thức, bối rối đứng dậy chạy đến cửa sổ xem xét nên cũng không nghĩ đến việc vì sao mình lại nằm trong ngực Đường Khả. Bên ngoài thực loạn, khắp nơi đều là thôn dân chạy trốn, tiếng khóc la của tiểu hài tử, tiếng la thét của nữ nhân, còn có những tiếng kêu thảm thiết của người bị tang thi cắn. Tiếng đánh nhau vang lên, Tề Duyệt định thần lại thấy tang thi đang truy đuổi phía sau mọi người! Một nhóm người ở phía sau chống cự chém giết tang thi bằng đủ loại vũ khí, cũng có người dùng dị năng công kích, tuy rằng tang thi đuổi theo bọn họ không nhiều, chỉ có vài con, nhưng xuyên thấu qua ánh lửa có thể thấy trong đám người chạy loạn đã có người vội mở cửa căn cứ. Hiện tại là đêm khuya, đúng là thời điểm tang thi tìm thức ăn, nơi này hiện tại vô cùng nguy hiểm, nếu không ly khai hậu quả thực nghiêm trọng.

Đánh thức Đường Khả, hai người nhanh chóng nhanh chóng mặc quần áo tử tế, mang giày, đeo ba lô, một trước một sau lao ra khỏi phòng. Ở ngoài hành lang cũng loạn thành một đống, nơi nơi đều là thôn dân cuống quít chạy loạn, tòa nhà này tổng cộng có bốn tầng, bọn họ hiện đang ở tầng ba, phần lớn thôn dân đều ở trong tòa nhà này, chỉ có một vài người ở bên ngoài. Người xuống lầu ồn ào chen lấn nhau, đám người hỗn loạn khiến Tề Duyệt và Đường Khả bị tách ra. Đường Khả ở phía trước cho rằng Tề Duyệt vẫn đi theo bên cạnh mình, quay đầu lại thì thấy cậu đã muốn bị mọi người lấn ép, không cách nào tiến lên được. Tề Duyệt thấy Đường Khả đã đến cửa, vươn tay từ trong túi lấy ra một xâu chìa khóa, vứt cho Đường Khả, “Anh mau đi trước mở cửa.”

Đường Khả tiếp được xâu chìa khóa, thấy cũng không có biện pháp khác, hai người cách nhau quá xa, người trong tòa nhà lại chen lấn ở cửa, Tề Duyệt căn bản không thể động, y chỉ có thể ngầm đồng ý, theo dòng người đi ra khỏi cửa, thằng đến ô tô, tính toán chờ chút lài xe đến đón Tề Duyệt.

Tề Duyệt bị đám người đẩy đến một bên hành lang, người muốn chạy ra ngoài rất nhiều, cửa lại nhỏ, hiện tại đều bị kẹt lại. Tề Duyệt ở một bên nhìn xung quanh, đột nhiên phát hiện, ở giữa đám người kia có vài người không thích hợp, sắc mặt trắng bệch, mắt dại ra, môi xanh đen, trên người lộ ra tử khí.

Kháo! Kháo! Kháo! Này mẹ nó là sau khi bị cắn sắp biến dị! Tề Duyệt xoay người hướng hành lang chạy đi, chuẩn bị tùy tiện tìm một phòng, từ cửa sổ nhảy xuống. Hành lang của tòa nhà này rất dài, có vài phòng cửa mở do người chạy tạo ra, cũng có phòng bị khóa cửa. Tề Duyệt vào thử vài phòng, ngạc nhiên phát hiện, cậu sao lại ngu dốt thế này! Cửa sổ hiện giờ đều được nâng cấp thành cửa chống trộm, có vài cái còn bị lấy tấm gỗ lấp lại, đều nghĩ đến tang thi từ ngoài tiến vào thế mà lại không nghĩ đến việc tang thi từ bên trong chạy ra sao? Tề Duyệt trong lòng hung hăng mắng một trận.

Tề Duyệt chỉ có thể theo hành lang tiếp tục đi về phía trước, gặp liên tiếp vài phòng đều khóa cửa. Cậu ngẩng đầu thấy trong góc tối có một vài bóng người đi ra, nhìn kỹ lại, đây không phải người mà là tang thi, khóe miệng mang theo máu tươi, đi về phía Tề Duyệt, một con, hai con, ba con, kháo! Cậu vội vàng quay đầu, chạy trở về.

Ở cửa bên này mọi người vẫn còn chen lấn, ở giữa đám người đột nhiên phát ra tiếng thét, đó là từ miệng một người trung niên nam nhân phát ra, người phụ nữ bên cạnh hắn đột nhiên biến dị, một hơi xông qua tấn công hắn. Cô ta trực tiếp cắn rớt xuống một miếng thịt của trung niên nam nhân, từng ngụm từng ngụm nhai. Ở xung quanh cũng có vài người liên tiếp biến dị, hướng đám người xung quanh cắn tới, có nhiều người không kịp phòng bị liền bị tấn công, có vài người bị dọa chết đứng, còn có nhiều người hoảng hốt chạy loạn, trực tiếp trốn vào những phòng đang mở sẵn.

Quay về phía hỗn loạn, phía sau đám tang thi vẫn lắc lư đuổi theo ngày càng gần. Tề Duyệt đứng trước một cánh cửa bị khóa, lấy từ trong balô ra một thanh sắt, trong nháy mắt bẻ khóa cửa. Trong nháy mắt tang thi sắp tiếp cận, ba, cửa mở ra! Tề Duyệt nhanh chóng tiến vào, từ bên trong khóa cửa lại. Khóa mắt đảo đến giá sách trong phòng liền đẩy lại chặn cửa, làm xong cậu mệt mỏi đặt mông xuống đất, thở từng ngụm từng ngụm.

Cần thận đánh giá căn phòng, đây là một phòng hai gian, gian ngoài có để một bàn công tác lớn, gian trong có lẽ là phòng nghỉ. Tề Duyệt mơ hồ nghe thấy âm thanh nói chuyện phát ra từ gian trong, dường như là thanh âm của người tên Triệu Nghị ban ngày đã tiếp đãi bọn họ.

Mở cửa phòng, bên trong thế lại có đến mười mấy người, nam nữ đều có, còn có vài lão nhân, có người còn ôm theo hài tử, trên người đem theo đầy hành trang, bao lớn bao nhỏ, làm thành một vòng lớn tranh luận cái gì đó, Triệu Nghị cũng ở trong đó. Những người này nhìn thấy Tề Duyệt tiến vào đều vô cùng kinh ngạc, Triệu Nghị tiến lên tiếp đón Tề Duyệt. Xuyên thấu qua khe hở, Tề Duyệt thấy bọn họ vây quanh chính là một cái động trên tường. Quả nhiên là đường hầm! Bên trong phòng cón có một cái túi lớn đựng bùn đất đào ra. Những người này ở trong phòng bí mật đào ra một đường hầm, không nói cho người khác. Thấy sự tình bại lộ, Triệu Nghị liền biện minh sự kiện phát sinh quá đột ngột, đường hầm này vốn là chuẩn bị cấp cho thôn dân dùng khi có nguy hiểm, nhưng hiện tại không kịp thông tri những người khác, muốn Tề Duyệt cùng bọn họ rời đi trước, sau khi an toàn sẽ tìm biện pháp cứu những người khác. Triệu Nghị thực khôn khéo, tình huống hiện tại hắn phải hống người trẻ tuổi trước mặt, nếu không cậu nháo lên bọn họ cũng không có biện pháp thuận lợi rời đi, những người này đều là thân thích của hắn, còn có thuộc hạ của ca ca hắn. Lúc này vang lên âm thanh đập cửa. Ba. Ba. Ba. Bên này những người đó đã mất kiên nhẫn chui vào đường hầm, Tề Duyệt cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều, cũng tiến vào đường hầm, rời đi trước rồi nói sau.

Đường hầm rất thấp chỉ có thể cong thắt lưng đi, có nhiều chỗ còn chỉ có thể bò. Tronmg đám người có người ôm tiểu hài tử, tiểu hài tử oa oa khóc không ngừng khiến một trung niên nam nhân trong đoàn vẫn luôn mắng nữ nhân ôm tiểu hài tử, làm cho mọi người cảm thấy vô cùng phiền toái. Đường hầm rất dài, bên trong lại không dễ đi, bọ họ đi hơn một giờ mới thấy lối ra.

Lối ra ở giữa một đồng ruộng, bên cạnh còn có vài chiếc xe, xem ra bọn họ đã sớm tính toán hảo tất cả! Gặp được tình huống nguy hiểm liền bỏ chạy, để những người ở lại làm kẻ chết thay. Nơi này cách căn cứ khá xa, chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng mơ hồ, địa phương kia một mảnh lửa đỏ rực trời, tiếng khóc la tê tâm liệt phế ở ban đêm yên tĩnh dù cách xa vẫn có thể nghe thấy.

Tề Duyệt đi theo bọn họ lên xe, cậu không có biện pháp trở về tìm Đường Khả. Hiện tại tang thi trong căn cứ có lẽ không bao lâu sau sẽ đuồi theo. Đường Khả hẳn là sẽ bình an rời đi đi!!

Xe theo đường nhỏ lă bánh rời đi, bên ngoài cửa xe, căn cứ biến thành một điểm nhỏ ngày càng xa dần, cuối cùng cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ còn một mảnh tối đen. Ngồi ở trong xe, Tề Duyệt cảm thấy có điểm bi thương

Trong mạt thế cường vi tôn, các địa phương cải biến thành căn cứ chống lại chính phủ. Rất nhiều người đều mang tâm tính thống trị, Triệu Nghị cùng ca ca hắn là điển hình. Mạt thế bạo phát, trong thôn cùng chính phủ đã muốn mất liên hệ, thôn trưởng nghiễm nhiên trở thành người lãnh đạo tối cao của căn cứ, nhiều thủ hạ đi theo còn có dị năng. Bọn họ thực thận trọng, khi có trong tay căn cứ liền tính toán về sau, dưới sự giúp sức của các dị năng giả đào ra một đường hầm, để khi phát hiệnnguy hiểm có thể cùng người trong nhà chạy trốn. Mỗi ngày trôi qua không ngừng có người xin tiến nhập căn cứ, bọn họ rất đắc ý, thả lỏng yêu cầu đối với dị năng giả, cho rằng dị năng giả càng nhiều căn cứ liền an toàn, quyền lực trong tay mình lại càng lớn. Mọi người đều nhìn thấy thực trạng, cho nên trong lòng họ đối với quyền lực dục niệm ngày càng sâu.

Lúc tối có mấy người tiến đến căn cứ tìm nơi nương tựa, vốn muốn cự tuyệt nhưng thấy trong số đó có dị năng giả nên thôn trưởng liền lên tiếng cấp giữ lại. Triệu Nghị cùng ca ca hắn đồng thời phụ trách tiếp đãi, lúc ấy hắn có nhắc nhở ca ca hắn, dị năng giả kia thoạt nhìn sắc mặt có chút không thích hợp nhưng ca ca hắn không để ý, cho rằng một người cũng không có việc gì, có lẽ do đường xa mệt nhọc.

Nửa đêm hỗn loạn chính là do dị năng giả này, hắn trước đây vật lộn cùng tang thi bị thương, vẫn luôn lén gạt mọi người, vào căn cứ không bao lâu liền biến dị, cắn bị thương một người khác cùng hắn tiến vào căn cứ. Thời điểm vừa bộc phát, bọn họ nghĩ rằng đem vài cái tang thi giải quyết thì sẽ không có việc gì, chính là tang thi biến dị lại là dị năng giả nên càng thêm lợi hại, người bị thương ngày càng nhiều, lúc sau tình huống liền không thể khống chế, càng ngày càng có nhiều người bị cắn, có vài người hoảng sợ chạy về chung cư tìm người nhà liền ở trong chung cư biến dị. Bọn họ không có biện pháp khống chế tình hình, cuối cùng trực tiếp bỏ căn cứ, mang theo người bên cạnh chạy trốn.

Truyện Chữ Hay