Bởi vì căn cứ ngay từ đầu được xây dụng để dành cho nghiên cứu khoa học, chon nên trù bỏ toàn bộ đều là nơi thí nghiệm khoa học và khu dân cư thì còn có cái siêu thị.
Nhưng hiện tại đột nhiên sửa lại là căn cứ của B thị, nên mọi phòng ốc đều được tận dụng trở thành nơi ở của mọi người, do đó hiển nhiên sẽ thiếu đi một nơi được gọi là – Thị trường giao dịch hay có thể hiểu nôm na là Chợ, nhưng cố tình hiện tại lại không có nơi như vật, cho nên, trong thời gian dài mọi người đều phải tự tạo cho mình nơi để có thể trao đổi hàng hoá.
Lâu dần đã hình thành khu phố chuyên trao đổi hàng hoá.
Lúc này, tại cửa hàng quần áo Trương Đại Minh đang nhìn ngắm bộ quần áo, đau lòng nhìn lại tinh thạch trên tay của mình, bé không quên tinh thạch này mình phải khổ cực thế nào mới có nó, nhưng hiện tại không thể không dùng nó để mua quần áo, dù sao quần áo của bé đều đã cũ nát hết rồi, mỗi lần giặt đều phải nhẹ nhàng nếu không sẽ rách thành hai mảnh, mà những người khác cũng không dư thừa quần áo mà cho bé, cho nên, nhìn quần áo nơi này, lại nhìn tinh thạch trên tay, đau lòng …
Quần áo trẻ em vốn không có nhiều, nhưng bởi vì hiện tại cũng không còn nhiều trẻ em nữa, cho nên giá thành vẫn có chút rẻ.
Chủ cửa hàng sau khi nhìn thấy nam hài đứng trước cửa hàng của mình, liền biết được, thằng bé này không đơn giản, nhìn coi tuy quần áo trên người đều cũ nát nhưng sắc mặt đều hồng hào, đủ biết thằng nhóc này không hề bị nhịn đói. Ở trong mạt thế mà còn có đứa bé không bị gầy còm, da dẻ hồng hào thì đủ biết bản lĩnh của nó như thế nào rồi.
Trương Đại Minh vừa nhìn trúng bộ quần áo dầy dặn, đang định tiến lên hỏi giá thì nhìn thấy người quen thuộc, Dịch Nhiên ca ca!
Cho nên, Đại Minh lấp tức đem chuyện mua quần áo quẳng khỏi đầu, chạy vội về phía Dịch Nhiên, đến nơi mới phát hiện nguyên lai còn có đám người đi đằng sau Dịch Nhiên, trong đó có mấy người bé biết.
“Yêu, Đại Minh sao nhóc lại đến đây?” Miêu Mị nhìn thấy Đại Minh đầu tiên, bọn họ hôm nay đến đây lấy quần áo, bởi vì thời gian cấp bách cho nên chủ động đến cửa hàng thay luôn, sau đó từ cửa Tây xuất phát.
Trương Đại Minh hiếu kỳ : “Miêu Mị tỷ tỷ, các người phải ra ngoài sao?”
Miêu Mị gật đầu “Đúng vậy, cho nên vài ngày tiếp theo, nhóc sẽ không nhìn thấy tỷ tỷ đâu!”
Dựa theo kế hoạch của Dịch Nhiên thì cũng không cần có quá nhiều người đi theo, vì đi trên đọan đường cao tốc, cho nên chỉ cần nhiều dị năng tốc độ giả là được, tổng cộng có người, dù sao căn cứ cũng cần có người trấn thủ, để ứng phó tập kích bất ngờ của tang thi và nội chiến của những người trong căn cứ.
Lúc này Dịch Nhiên đột nhiên nói “Đại Minh cũng đi!”
“A ” Những người khác có chút sửng sốt nhưng sau đó cũng chẳng nói thêm gì nữa, dù sao Trương Đại Minh tiểu bằng hữu này coi như cũng là người nổi tiếng rồi, thuấn di của nhóc ai ai cũng biết đến.
Bị Dịch Nhiên điểm danh, Trương Đại Minh chính là mở to mắt sao đó cũng gật đầu “Vâng!” Sau đó thuấn di đến chỗ Vu Đồng ca ca thông báo, rồi lại thuấn di trở về, vừa vặn thuấn di đến cửa hàng quần áo. Nhìn lại quần áo xinh đẹp trước mắt, bé thực muốn có, nhớ tới tinh thạch trong tay, bé tới để mua quần áo a.
“A ” Trương Đại Minh sửng sốt, không rõ vì sao Miêu Mị tỷ tỷ lại đưa quần áo cho bé.
Miêu Mị đem đống quần áo đưa cho Đại Minh, cầm bộ đẹp nhất đưa giơ lên trước mắt “ Mặc vào đi, lần này những đội viên đi làm nhiệm vụ đều có phần ” Cho nên Ngao Mộ Thiên cũng có.
“Nhưng …” Đại Minh lo lắng nhìn về phía Dịch Nhiên ca ca.
Miêu Mị véo má Trương Đại Minh “ Biểu tình trầm ổn như vậy không hợp với đứa nhóc tuổi đâu, yên tâm đi, Dịch đội trưởng cho phép.”
“Nga!” Vừa nghe thấy được Dịch Nhiên ca ca cho phép, Trương Đại Minh mới yên tâm, lúc này nhìn lại quần áo mới của bé, cư nhiên sờ lên thấy lạnh nhưng lúc mặc vào lại không thấy lạnh, hơn nữa …
Bên cạnh đột nhiên vang lên tiếng kinh hô, Trương Đại Minh vừa vặn nhìn thấy một người đang cầm lấy bộ quần áo có chất liệu giống hệt với bộ đồ bé đang mặc, người đó líu lưỡi nói “Dựa vào, quả nhiên không hổ là da động vật biến dị, xem này so với áo chống đạn còn rắn chắc hơn nhiều.”
“Bớt nói đi, đổi quần áo nhanh lên rồi còn lên đường!” Sớm đã thay xong quần áo, Dịch Nhiên so với những người khác càng có cảm giác sâu hơn chỗ tốt của bộ quần áo đang mặc, da của động vật biến dị không những được làm thành quần áo mà còn có thể chế tạo thành trang bị phòng thủ, mà trên da còn có năng lượng của động vật biến dị lưu lại.
Dịch Nhiên vừa nói xong, những người đang thí nghiệm độ bền của quần áo vội vàng dừng tay, nhanh chóng đi thay quần áo, sau khi đổi xong, liền theo Dịch Nhiên đến cửa Tây.
Có lẽ tính cách của Dịch Nhiên chưa đủ để bọn họ tâm phục mà can tâm tình nguyện đi theo, nhưng thực lực của cậu thì không ai là không phục.
Hơn nữa Dịch Nhiên cũng không can thiệp vào chuyện của người khác cho nên những ngày trôi qua, tiểu đội ngược lại lại trở thành đối tượng được nhiều tổ đội khác hâm mộ.
Có thể đội không có được cái tính đoàn kết như những đội khác, nhưng bởi sự huấn luyện địa ngục của đội trưởng, coi thường, không quan tâm lại có thể khiến họ tự tạo cho mình tính độc lập, không ỷ lại vào người khác.
Trở thành tiểu đội có tỉ lệ tử vong thấp nhất, ở mạt thế, sinh tồn chính là tiền vốn lớn nhất.
Từ cửa Tây đi lên, tạm thời gã dị năng không gian giả xuất ra chiếc ô tô, đám người lục tục trèo lên xe, theo lộ tuyến đã được xác nhận trước mà thẳng tiến. Bởi vì mỗi ngày đều có người xuất nhập căn cứ cho nên quanh đó chẳng có thấy bóng tang thi nào.
Ngao Mộ Thiên nhìn Dịch Nhiên, đêm qua Tiểu Nhiên đã thăng lên cấp , kế tiếp hắn cũng phải cố gắng, hơn nữa người họ đã đem thuốc ở T thị giao cho Viện nghiên cứu, nếu mọi chuyện suôn sẻ thì khẳng định tiếp theo sẽ có khá nhiều dị năng giả xuất hiện, dị năng giả nhiều như vậy thì nhu cầu cần tinh thach chắc chắn sẽ tăng vọt, cho nên thừa dịp ra ngoài lần này thu hoạch nhiều tang thi cấp thấp để tuỳ lúc còn có thể bán đi.
Lần này ra ngoài, không có sự tiên đoán trước của gã thần con kia, hơn nữa Dịch Nhiên cảm thấy cứ ỷ lại vào tiên đóan cũng không tốt, mà cậu cũng cảm thấy nhiệm vụ lần này cũng không khó, được rồi, sự thật là nhiệm vụ lần này đơn giản cách khó chịu.
Một đường đến trạm xe lửa, nhìn từng đàn từng đàn tang thi chen chúc nhau trong toa tầu, vẫn khiến cho bọn họ lạnh cả người.
Trong xe đều chật ních những tang thi san sát nhau, trên cửa kính tràn đầy vết máu, có vết máu hình bàn tay phá lệ nhìn chói mắt.
Để ý liền thấy có số cửa là bị mở ra, những tang thi trong đó đang vươn tay gào thét về phía mọi người.
Vì cái gì mà chúng nó lại không đi ra ngoài? Những nghi vấn này sớm đã xuất hiện trong đầu mọi người, nhìn những tang thi đang hướng bọn họ gào thét, thực không nghĩ ra lý do nào có thể giải thích được.
Tang thi có móng vuốt sắc nhọn như thế nào bọn họ đều biết, nếu bảo những tấm sắt đó có thể ngăn cản được chúng thì thực buồn cười, ai có thể tin tưởng lý do này được chứ? Nhưng …. Hiện tại trước mặt bọn họ chính là tính cảnh như vậy. Điều này khiến cho mọi người tràn ngập nghi ngời, liệu có âm mưu nào đứng đằng sau không?
Gìơ khắc này ai cũng chưa có hành động gì, chính là đợi Dịch Nhiên hạ mệnh lệnh, từng được làm nhiệm vụ cùng nhau, cho nên mọi người hiểu được người thanh nhiên này tuy có chút lạnh lùng nhưng khi làm việc thì tuyệt đối không có sai sót.
Nếu đây là âm mưu? Dịch Nhiên nhìn xe lửa tràn đầy tang thi,càng lúc càng cảm thấy không ổn, có thể thoát được ra ngoài lại không ra, đây là con mồi mà cái bẫy này dành cho nhân loại, nhưng dù biết là cái bẫy cũng không thể không lao vào.
Gió lạnh thổi qua, mồ hôi trên trán mỗi người lại càng nhiều thêm, tang thi quỷ dị, không khí quỷ dị, khiến cho bọn họ không biết mình đang là thợ săn hay là con mồi đây?
Trương Đại Minh nhìn đám tang thi trước mắt, lại quay lại nhìn đám người đang đứng bất động này, bọn họ làm sao vậy, không phải nói là đến giết tang thi sao?
“Dịch Nhiên ca ca, có nhiều tang thi bình thường như vậy sao lại không đi giết?” Bị khủng hoảng tài chính cho nên đối với đám tang thi bình thường này Trương Đại Minh chẳng có chút hứng thú nào.
Tang thi bình thường? thanh âm non nớt vang lên khiến cho Dịch Nhiên bừng tỉnh, nhìn kỹ lại đám tang thi kia, qủa nhiên, đám tang thi này không phải không nghĩ ra cách thóat ra ngoài mà là không ra được, tang thi bình thường năng lực dều thấp hơn so với tang di biến dị, cái này bọn họ không biết nên khóc hay cười nữa.
Cẩn thận đề phòng mọi việc, cuối cùng lại nhận được vốn chẳng có gì, bất quá cũng đúng thôi từ lần nhật thực thứ không còn có thấy tang thi bình thường nữa, cho nên những người này khẳng định sẽ không nghĩ đến phương diện này, nhưng kết quả lại không ngờ …
Bất quá, vì cái gì mà đám tang thi này không bị biến dị?
Hiện tại có nghĩ tiếp cũng vô dụng, Dịch Nhiên ra lệnh cho mọi người nhanh chóng đặt bom, mỗi người phụ trách hai toa xe, bóng người loé lên nhanh chóng hướng tới các toa tầu.
Ầm vang tiếng nổ long trời đất, trong xe lửa tang thi đều bị biến thành mảnh vụn, rơi lả tả trên mặt đất, rồi lại bị gió quấn đi.
Coi như hiện tại nhiệm vụ đã được hoàn thành, quả nhiên chỉ là tang thi bình thường, cho nên không có tinh thạch nào nhưng mọi người không có ai bị thương, điều này cũng khá tốt rồi. Lên xe trở về căn cứ.
Ai cũng không thể tưởng tượng được, tiếng sau, toa tầu đã bị phá huỷ bỗng nhiễn có động đậy, từ bên trong vươn ra móng tay đen dài.
“Nhìn đi, kia chính là ruộng đất mà chúng ta từng khai khẩn đó!” Lão đội viên hướng những tân đội viên giới thiệu, mảnh đất này vốn đã được gieo hạt, phòng chống tốt lắm rồi, nhưng không ngời thiên tai kéo đến, khiến cho thành quả của bọn họ đều bị huỷ hết, làm cho mỗi lần đi qua chỗ này ai đấy cũng đều đau lòng.
Bởi vì nhiệm vụ được hoàn thành dễ dàng cho nên mọi người cũng không gấp gáp trở về căn cứ, mà tiếp tục đi tìm tang thi thu thập tinh thạch.
“Anh cảm thấy thế nào?” Nhiệm vụ hoàn thành dễ dàng, Dịch Nhiên vẫn cảm thấy có chút vấn đề.
“Chắc không có việc gì đi!” Ngao Mộ Thiên an ủi nói, trước khi đi bọn họ đã cẩn thận kiểm tra lựơt rồi, không còn có tang thi nào nguyên vẹn.
“Vậy sao …” Có lẽ mình đã nghi thần nghi quỷ đi, dù sao bản thân cũng không có khả năng tiên đoán được mọi việc, cho nên không suy nghĩ nữa, Dịch Nhiên tự thuyết phục bản nhân như vậy.
Trở lại căn cứ, sau khi báo cáo xong mọi chuyện thì được phép nghỉ ngơi ngày.
Dạ Húc mở địên thoại, sau một hồi những tạp âm hỗn loạn thì cũng truyền đến thanh âm của Dạ Lê
[ chuyện gì? ]
“Trưởng quan, đội trưởng đội đã hoàn thành nhiệm vụ, trở về báo cáo trong xe lửa đều là những tang thi bình thường!”
[ vậy sao? ] Dạ Lê trầm tư lát [ chắc không có vấn đề gì đâu, dù sao thì ta cũng không có dự cảm nào …]
Lời còn chưa nói xong, căn cứ đột nhiên vang lên trận rung động mãnh liệt, Dạ Lê cảm thấy không tốt, chẳng lẽ lại là động đất? Vội hỏi [ Dạ Húc nhanh chóng tổ chức người đi kiếm tra, ta lập tức sẽ đến ngay ]
“Vâng, trưởng quan ” Dạ Húc nhanh chóng, thông báo cho quân đội giữ vững vị trí của mình, mặt khác cũng thông báo cho các đội trưởng đội dị năng, phân đội tuần tra, theo hắn đi đến trung tâm giám sát.