Mạt Thế Chi Trọng Sinh

chương 128: căn cứ dưới lòng đất

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Căn cứ này là phong bế, nghe nói lúc đầu là có bậc thang để ra ngoài, nhưng bởi vì sợ sẽ dẫn tang thi đến cho nên mới lấp đi, hơn nữa đa phần mọi người cũng không muốn đi lên.

Cho nên bình thường vẫn dùng thang máy di chuyển lên lòng đất, mà trọng lượng của có thể chứa được khoảng người, thang máy được thiết kế nằm trong lòng nhà đá, ở một nơi riêng biệt.

Trên cửa nhà đá còn có dòng chữ “Căn cứ B thị ” hoành tráng, bên trong nhá đá có mấy nhân viên đang làm việc, phụ trách xác nhận thân phận những người muốn tiến vào căn cứ và điều khiển thang máy.

Một khi xác nhận đã an toàn thì sẽ điều khiển thang máy đi lên đón người, sau đó những người tới sẽ thông qua thang máy đi xuống căn cứ.

Đương nhiên nếu cho rằng như vậy thì không được an toàn thì nhầm to rồi, chỉ cần phát hiện ra có điểm nguy hiểm thì thang máy đang đi lên đón người sẽ được nhân viên điều khiển quay trở lại lòng đất

Nếu có người muốn xuống căn cứ, mà lúc đó không có nhân viên nào trực ở đó lại xui xẻo đến mức đang bị tang thi đuổi theo, thì … Ngại quá, người cứ cố gắng mà chống đỡ thôi.

Đương nhiên, nếu là người của căn cứ thì có thể thông qua GPS thỉnh cầu sự giúp đỡ.

Hệ thống định vị này được cài vào di động mới nhất, ở trọng phạm vi căn cứ mét có thể thoải mái trò chuyện, cũng có thể kêu cứa càng kiêm chức năng GPS. Hiển nhiên là giá thành của nó không hề rẻ rồi, khoả tinh tinh cấp , hơn nữa mỗi ngày tốn tinh thạch cấp để hoạt động. Cho nên trừ bỏ quân đội hay phải ra ngoài làm nhiệm vụ, đội trưởng và đội phó những tổ đội đánh thuê thì mới dám dùng.

Về phần dân thường thì vẫn ngoan ngoãn mà dùng điện thoại đời cũ trị giá tinh thạch cấp thôi

+++

Khi đám người Dịch Nhiên tới nhà đá, may mắn thời điểm đó có nhân viên đang làm, cách cửa chống đạn Vu Đồng đưa ra giấy tờ chứng minh thân phận của mình.

Nhân viên cẩn thận đối chiếu ảnh trên đó, sau đó mới mở cửa cho bọn họ đi vào.

“Dịch ca, đi thôi ” Vu Đồng tuy là người của quân đôi nhưng khi muốn xuất nhập đều phải bị kiểm tra kỹ lưỡng.

Thang máy dừng lại, cửa thang máy được mở ra, trước mắt bọn họ là hàng loạt những ngọn đèn chiếu sáng cả thông đạo trước mặt.

Đoàn người đi theo Vu Đồng, đoạn đường quanh có khúc khuỷ, thậm chí đôi lúc còn có khá nhiều những ngã rẽ khác, mỗi lần như vậy Vu Đồng đều thuần thục bỏ qua “Những đường đó đều là ngõ cụt.”

“Đúng rồi, vì sao mà vừa nãy người đó lại hỏi Tiếu Bắc và người có quan hệ như thế nào?” Tiếu Nam cảm thấy khó hiểu.

“Nga, không có gì” Vu Đồng nhẹ nhàng bâng quơ nói “ Người lần đầu muốn vào căn cứ đều phải nộp lại ít lương thực, về sau thì vật tư cũng phải nộp. Bất quá các người đều là bằng hữu của ta cho nên có thể miễn không phải giao ra, nhưng dù sao thì cũng phải nể mặt người ta, nên cũng phải có chút lòng vì vậy mới đưa cho điếu thuốc. ” Nói như vậy chứ Vu Đồng không có hút thuốc, cho nên nếu nói là tặng thì thà hiểu rằng hắn đang muốn quăng đi thôi.

Lời này vừa nói ra, đám người của Tiếu Nam kinh ngạc “ Chẳng lẽ bọn họ biết không gian của Tiếu Bắc?”

Vu Đồng gật đầu “ Đúng vậy, nếu là những người khác thì chắc chắn là bị bắt giao ra, khẳng định là những người đó sẽ đút túi không ít, nếu không tại sao hiện tại có nhiều món hàng có giá thành cao như vậy!”

Quy định này so với B thị trước kia cũng gần giống nhau, bất quá vẫn là những dụng cụ hồi đó cho nên không có khả năng phát hiện ra không gian của Dịch Nhiên.

Tiếu Nam im lặng, nếu nói như vậy bọn họ đúng là đựơc lợi mà, trong không gian của Tiếu Bắc có nhiều lương thực như vậy mà chỉ dùng điếu thuốc là có thể qua cửa rồi.

Đi được khoảng phút, không gian rộng lớn phía trước đã hiện ra, trước mắt bọn họ là một đô thị rộng lớn, những mái thép hình vòng cung, những ngôi nhà được dựng lên san sát nhau, thậm chí so với B thị trước kia còn phồn hoa hơn.

Trên đường có nhiều người đang đi lại, thậm chí còn có nhiều ngừơi đang ngồi nói chuyện phía trong cửa hàng, thoáng chốc khiến cho mọi người tưởng rằng bọn họ được trở về thời điểm mạt thế chưa xảy ra.

Thủ vệ trông cửa sau khi kiểm tra mọi người thêm lần nữa, mới cửa cho bọn họ tiến vào bên trong.

Vu Đồng nhìn đám người Tiếu Bắc, rồi nói nhỏ với Dịch Nhiên “Nơi này là khu dân cư, sở nghiên cứu và quân đội còn ở bên dưới.”

Còn có phía dưới? Dịch Nhiên cảm thấy mình có thể đã đoán đúng rồi, Dạ Lê đúng là đã trọng sinh đi, nếu không một thằng nhóc ranh mới có tuổi làm sao mà có thể làm được những cái này? Thấy thế nào cũng thấy là vì mạt thế mà chuẩn bị đi!

Ngày sau đó, Vu Đồng bội phục nói “Nghe nói Dạ tiên sinh lúc trước xây dựng căn cứ này để tiến hành hoạt động nghiên cứu khoa học, nhưng không ngờ hiện tại là nơi cứu cả B thị, thật sự ngoài mong đợi mà.”

“….”

“Dịch ca, làm sao vậy?” Vu Đồng bị ánh mắt của Dịch Nhiên làm cho nổi cả da gà

“Không có gì!” Dịch Nhiên trong đầu đem Dạ Lê từ từ chữ “Trọng sinh” thay đổi thành chữ “Nhân vật nguy hiểm ”. Xây dựng cả căn cứ lớn như thế này để nghiên cứu, nghĩ thế nào cũng thấy tâm lý người có điểm không bình thường.

Trên đường đi xuống, Vu Đông nhìn đám người Tiếu Bắc, sau đó hỏi Dịch Nhiên “Dịch ca, anh xem những người đó?” Dù sao hiện tại Vu Đồng muốn dẫn Dịch Nhiên và Ngao Mộ Thiên đi gặp Dạ Lê, cho nên mang theo đám người này đi cùng thì không tiện.

Ngao Mộ Thiên hiểu được ý tứ của Vu Đông, lập tức hỏi : “ Ở đây có công hội không?”

Vu Đồng ngầm hiểu : “Có.”

“ Tốt lắm, Tiếu Bắc các ngươi đi đến công hội trước, chúng ta đi gặp vài vị bằng hữu trước.”

Nhưng ngay lúc đo, Tiếu Bắc kiên định nói “Ta có thể đi cùng không? Ta biết các ngươi đi gặp người tên là Dạ Lê đó, hắn là chủ nơi này đúng không? Ta muốn gặp hắn! ”

“Này!” Vu Đồng có điểm chần chờ

“Có chuyện quan trọng?” Dịch Nhiên hỏi lại Tiếu Bắc.

“Ân!” Tiếu Bắc gật đầu “ Chuyện vô cùng quan trọng.”

“Vậy được rồi, Vu Đồng mang theo hắn nữa.” Đối với quýêt định của Dịch Nhiên, Vu Đồng luôn đồng ý cả tay.

“Ta cũng đi ” Tiếu Nam không muốn tách rời khỏi Tiếu Bắc, hơn nữa chuyện đó hắn cũng biết.

Vu Đồng trực tiếp nhìn Dịch Nhiên, thấy được đáp án đồng ý, về phần những người còn lại chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi đợi ở công hội thôi, dù sao muốn gặp được Dạ Lê đâu có dễ dàng.

Đi đến toà nhà hành chính, Vu Đồng đưa ra giấy chứng nhân rồi mới được phép đi vào trong, thuần thục đi tìm thang máy “ Bởi vì vấn đề chỗ ở, cho nên chính phủ và quân đội đều ở cùng nơi, bất quá hiện tại cũng đỡ hơn trước, không xảy ra vấn đề gì.”

Không phải là không có vấn đề mà là không dám gây sự thôi, Ngao Mộ Thiên nghĩ, hiện tại Dạ Lê đáng là lão đại tại căn cứ, cho nên bên dù không phục đối phương cũng không thể không kiêng kị Dạ Lê.

Vu Đồng vừa dùng vân tay để khởi động thang máy, nhấn lầu “Quân đội dù sao cũng chiếm diện tích khá lớn, cho nên lại tiếp tục kiến tạo thêm tầng nữa.”

Thang máy vững vàng trượt xuống dưới.

“Nha, như thế nào lại ở trong thang máy vậy?”

Đột nhiên xuất hiện giọng nói khiến cho mọi người sửng sốt, chưa kịp phản ứng, Dịch Nhiên đã bị thằng nhóc ôm chầm lấy “Dịch Nhiên ca ca, Đại Minh rất nhớ ngươi ~~.”

Được rồi, Trương Đại Minh có dị năng là thuấn di cho nên không bị bó hẹp không gian, cho dù không cần phải xác nhận vân tay cũng có thể tự do di chuyển mọi nơi.

Ngao Mộ Thiên lúc này mới kịp phản ứng lại, túm cổ Trương Đại Minh “Tiểu quỷ, đừng có ôm lấy Tiểu Nhiên nhà ta.”

Đúng là đáng ghét mà, vốn định hướng Dịch Nhiên ca ca để chọc tức Ngao Mộ Thiên, nào ngời Dịch Nhiên ca ca căn bản chẳng thèm để ý đến nhóc, uỷ khuất rồi, đi tìm Vu Đồng ca ca.

Vu Đồng bất đắc di ôm lấy Trương Đại Minh “Đại Minh ngoan, chúng ta có việc bận, nhóc đi chơi đi.”

Trương Đại Minh lắc đầu “ Không cần, Đại Minh cũng đi gặp Dạ Lê ca ca.”

“Đại Minh gặp Dạ Lê ca ca làm gì? ” Dạ Lê khi nào mà nhận biết được Đại Minh? Vu Đồng tự kiểm điểm bản thân, thân là gia trưởng lại có thể thất trách đến như vậy.

Trương Đại Minh không nói ngay, mà còn quay lại nhìn Tiếu Nam và Tiếu Bắc, thấy được Dịch Nhiên ca ca gật đầu thì mới nói : “ Dạ Lê ca ca lần trưứoc bảo Đại Minh đưa tới T thị, xong việc còn chưa đưa kẹo.” Sau khi nói xong lại sợ Dịch Nhiên ca ca vẫn cho rằng mình vẫn là đứa trẻ, còn cố nói thêm “ Đại Minh còn giết được tang thi cấp tại T thị đó nha.”

“Đại Minh thật lợi hại! ” Vu Đồng vốn không tiết kiệm lời khen tặng, dù sao vẫn là đứa trẻ mà đã có thể giết được tang thi đều đáng được khen ngợi.

Không thấy Dịch Nhiên nói gì, Trương Đại Minh liền cúi đầu, bộ dạng đáng thương khiến cho Tiếu Nam, Tiếu Bắc và cả Vu Đồng thấy mà đau lòng.

Dịch Nhiên nhìn Trương Đại Minh “Giết tang thi vốn là chuyện nhóc phải làm, sao còn phải khen ngợi?”

Được rồi, Dịch Nhiên vốn thuộc đối tượng chuyên môn đi đả kích lòng tự tin của các tiểu hài tử mà, việc này thì không cần phải đánh giá nữa.

Thang máy mở cửa, nhìn thấy Dạ Lê đang dựa lưng vào tường bộ dạng lười biếng đến cực điểm, đôi mắt phượng liếc nhìn mọi người “ Khó trách hôm nay Hỉ Thước lại hót, hoá ra là người đã trở về.”

Bây giờ mà có Hỉ Thước sao? Đối với loại nói dối nhàm chán này Dịch Nhiên chẳng thèm nói lại.

Vu Ddồng theo thói quen : “ Dạ tiên sinh, Dịch ca đã trở lại, còn có người tên là Tiếu Nam và Tiếu Bắc yêu cầu gặp ngài.”

Dạ Lê liếc mắt nhìn, ánh mắt sắc nhọn : “Tiếu?”

“ Vâng!” Tiếu Bắc gật đầu.

Nhếch miệng, Dạ Lê quay người đi về phía văn phòng của mình “ Các ngươi trước cứ chờ ở phòng khách, ta còn có chuyện muốn nói với Dịch Nhiên và Ngao đội trưởng.”

Đi theo Dạ Lê vào văn phòng, Dịch Nhiên cùng Ngao Mộ Thiên tự nhiên tìm ghế ngồi.

Dạ Lê chống cằm “Dịch Nhiên ta hy vọng ngươi vẫn tiếp tục đảm nhiên đội trưởng đội , đáng nhẽ người đã có thể làm trung đội trưởng nhưng ngươi cũng biết, ngươi đi ra ngoài đã lâu, những thành viên mới trong đội vẫn chưa nắm rõ, cho nên ta hy vọng tạm thời ngươi cứ đảm nhiệm chức tiểu đội trưởng, về phần Liễu Hy, ta vốn muốn đem hắn điều động đi làm tiểu đội trưởng đội , không biết ý ngươi thế nào?”

Nhớ lại khoảng thời gian thuyết phục Liễu Hy, Dạ Lê đúng là đau cả đầu mà, tốn không biết bao nhiêu nước bọt mới có thể thuyết phục được hắn? Không biết Dịch Nhiên đã cho bọn họ cái lợi ích gì thế không biết?

Dịch Nhiên không cự tuyệt “Ta sao cũng được!” Dù sao ngay từ đâu cậu đã chẳng hứng thú với cái chức đội trưởng này rồi, nên thế nào mà chẳng được.

Tiếp theo Dạ Lê nhìn Ngao Mộ Thiên “Ngao đội trưởng, ta vẫn khâm phục ngươi, hiện tại ngươi cũng biết bây giờ mọi việc đang ở giai đoạn nào, cho nên ta thành tâm mời ngươi gia nhập vào quân đội?”

Ngao Mộ Thiên lắc đầu “Xin lỗi, ta cự tuyệt!” Hắn dù sao cũng phải dành đường lui cho Tiểu Nhiên.

Dạ Lê không hổ là người được đào tạo từ nhỏ, cho nên dù bị người ta cự tuyệt thẳng thừng, vẫn không thay đổi sắc mặt, vẫn thoải mái vươn tay “Một khi như vậy, ta cũng không miễn cưỡng, hy vọng về sau có thể hợp tác.”

Dịch Nhiên bên này cũng chỉ gặp mặt Trầm thượng tượng lát rồi đi, về phấn Tiếu Bắc, hắn đi theo Dạ Lê nói chuyện hồi lâu, rồi gia nhập vào quân đội dị năng.

Cuối cùng Trương Đại Minh cũng thoả mãn lấy được kẹo, vô cùng hài lòng chạy tới nhét vào tay Vu Đồng “ Vu Đồng ca ca, sinh nhật vui vẻ!”

Vu Đồng sửng sốt lúc, sau đó hỏi : “ Hôm nay là ngày bao nhiêu?”

Kiểm tra lại lịch, quả thật hôm nay là sinh nhật của Vu Đồng, cảm động dâng lên, Vu Đồng thoải mái đồng ý sẽ cho Đại Minh chui vào chăn của mình mỗi khi thời tiết trở lạnh.

Nếu hôm nay là sinh nhật của hắn, hơn nữa Dịch ca cũng đã trở vể, cho nên Vu Đồng hào phóng đãi tiệc mọi người, tuy không có thịt cá, nhưng có nhiều cơm là tuyệt rồi.

Thời gian trước không ai dám đi lên để làm ruộng, bất quá nghe nói viện nghiên cứu đang tìm cách để có thể trồng cây dưới lòng đất, tin tưởng sẽ sớm có kết quả thôi.

Mở cửa thang máy, Dạ Lê lại tiến vào văn phòng, rồi lại vội vàng đi ra ngoài, dù sao thì hắn còn nhiều chuyện để làm mà.

Vu Đồng ở lầu , vừa vặn ở cùng lầu với Dịch Nhiên, ở đây đều là phòng độc thân nhưng nhìn chung thì cũng không đến nỗi tệ lắm.

Phải biết rằng từ bỏ những người có địa vị quan trọng được mình phòng ra thì những người khác đều làm mấy người chen chúc nhau sinh hoạt ở trong phòng.

Vì vậy mà những người chưa biết được Dịch Nhiên là ai, khi biết được phân phòng như vậy, đều đỏ mắt ghen tị, khiến cho Dịch Nhiên đi qua đám người mà không biết tại sao mình lại được chào đón nhiệt tình đến như vậy.

Vì tổ chức tiệc tẩy trần cho Dịch Nhiên và sinh nhật cho Vu Đồng cho nên tiệc được kéo dài đến tận h đêm mới tan. Ngao Mộ Thiên đỡ lấy Dịch Nhiên khi những người khác tạm biệt những mọi người trở về phòng.

Vừa mở cửa, Ngao Mộ Thiên liền vội vàng kéo Dịch Nhiên vào phòng, dùng chân đóng cửa, ôm chặt lấy Dịch Nhiên, cọ a cọ, giọng nói khàn khàn “Tiểu Nhiên ….”

Truyện Chữ Hay