Tại nơi nào đó trên nước M, sâu trong khu rừng xanh bạt ngàn, một tòa lâu đài cổ uy nghiêm sừng sững mọc lên. Chẳng ai biết nó có từ bao giờ, bởi cũng chẳng ai nhớ nữa.
Trong thư phòng, người đàn ông thoạt nhìn mới , tuổi ngồi trước bàn làm việc, hai tay đan chéo đỡ lấy cằm, mắt nhìn chòng chọc vào cặp sinh đôi ngồi thoải mái ở sofa trước mặt. Sinh đôi cùng trứng có khác, nhìn y chang nhau, ngoại trừ chiếc khuyên tai màu bạc đeo ở tai khác nhau để còn phân biệt chứ không thì chính ông cũng không biết ai với ai.
" A Thiên, Tiểu Thần. " Người đàn ông này là Tử Minh, gia chủ đời thứ của Tử gia, đây cũng là lần thứ ông làm gia chủ.
" Có chuyện gì sao?" Tử Thiên đáp lại.
Nhìn cái cặp sinh đôi phá hoại này, ông thực sự phiền lòng muốn chết. Trên thế giới này có gia tộc : Tử gia, Huyền gia, Mặc gia.Bọn họ không nhớ mình đến từ đâu, sinh ra như thế nào, tại sao lại như vậy? Chỉ biết rằng khi họ mở mắt ra thì thứ họ nhìn thấy đầu tiên là nắp quan tài, sau khi tỉnh lại sẽ có người hướng dẫn cho họ. Bọn họ không sống cũng không chết, cơ thể có độ ấm nhưng trái tim không đập, có dị năng kì lạ, không già đi, nhưng lại sống theo chu kỳ . Mỗi khi một chu kỳ kết thúc bọn họ lại " ngủ " trong chiếc quan tài của mình, lặng lẽ chờ lần tỉnh lại tiếp theo.
Nhân số của gia tộc này nếu tính cả những người đang " ngủ " cũng không quá người, trung bình mỗi gia tộc khoảng người.
" Huyền Ngải vừa mới thông tri cho chúng ta, Mặc Hoàng vừa tiên đoán khoảng tháng nữa thì sẽ tới mạt thế. " Tử Minh thở dài một tiếng, đang yên đang lành thật lắm chuyện xảy ra. Với bọn họ mà nói thì mạt thế đến hay không cũng chẳng quan trọng, có chết được đâu, cùng lắm lại đi "ngủ" mà thôi.
" Vậy thì liên quan gì tới chúng ta?" Tử Thần là người đeo khuyên bên trái đáp lại, mắt vẫn không dời trò chơi trên tay.
" Không phải đứa dạo này kêu không có việc gì ngoạn cho vui sao? Vậy đi thu thập quan tài đi, nhân tiện trải nghiệm mạt thế luôn. Tiện cả đôi đường " Tử Minh cười híp mắt, cho bọn mi lười quá thật có lỗi với chính mình mà.
" Hả ??? "
Tử Thiên và Tử Thần có khuôn mặt hệt như nhau, mắt to, mày ngài, khuôn mặt tuấn mĩ, mái tóc hơi dài, điển hình của thanh niên tuổi năng động. Có một lọn tóc nhỏ gần tai được một ống bạc nhỏ cố định, bên tai mỗi người đeo một chiếc khuyên, Tử Thiên là bên phải còn Tử Thần là bên trái.
" Kiến nghị không có tác dụng đâu, mạt thế với chúng ta mà nói chẳng ảnh hưởng gì nhưng mà những chiếc quan tài nếu bị mấy con tang thi hay dị năng giả lợi dụng thì phiền lắm. Cho nên lần này cả gia tộc đều phái người đi đem tất cả về Nhà Chính. Tử gia chúng ta phụ trách nước M và những khu lân cận, Huyền gia phụ trách Châu Âu, Mặc gia phụ trách vùng biển." Tử Minh dựa người vào ghế, mặt vẫn giữ nguyên nụ cười mang đậm vẻ đạo đức giả.
" Một tháng nữa ? " Tử Thần bỏ máy game xuống, mắt liếc ra nhìn bầu trời trong xanh bên ngoài cửa sổ. " Thật muốn nhìn bầu trời vào ngày đó "
" Nếu Tiểu Thần muốn thì cứ làm như vậy đi, lão già, vụ này chúng tôi nhận." Trái ngược với Tử Thần lúc nào cũng là một bộ mặt lạnh thì Tử Thiên là một bộ dáng dương quang tỏa sáng, tươi cười vui vẻ.
" Ha ha ha, ta biết mà." Vẻ mặt Tử Minh như đã biết trước kết quả. " Mặc Hoàng nói lần này mạt thế bùng nổ sẽ làm tên ngốc bọn mi nổi hứng, quả là vậy mà. "
" A Hoàng bảo vậy sao? " Tử Thiên hỏi.
" Thằng nhóc chỉ bảo lần này bọn mi nên cẩn thận một chút, nó nhìn không ra sự vụ của hai đứa lần này. Sau mạt thế tuần thì đứa tách ra, lấy thành phố U là điểm đến cuối. Tử Thiên đi về phía Tây, tìm chiếc quan tài của Tử Dạ ở thượng lưu sông. Tử Thần đi về phía Đông tìm chiếc quan tài của Huyền Giai ở rừng."
" Tách ra? " Tử Thần nhíu mày.
" Ta biết bọn mi thích ở cùng nhau nhưng chiếc quan tài đó phải lấy về gấp, chờ bọn mi lấy được chiếc này mới tìm chiếc kia thì có lẽ một trong hai người kia đội mồ sống dậy luôn rồi v_v " Tử Minh gật gật đầu, tự thấy bản thân nói thật có lý. " Cũng đừng lo, ở Thành phố U sẽ có người đến đem chiếc quan tài về Nhà Chính, bọn họ chưa tỉnh lại ngay được đâu ".
Sau khi rời khỏi thư phòng của Tử Minh, Tử Thiên kéo Tử Thần về phòng, đem bản đồ trải ra chiếc bàn lớn trong phòng.
" Tiểu Thần, em xem. Lộ tuyến lần này như cái hình thoi á, nơi chúng ta gặp lại là thành phố U, có lẽ đó là nơi sau này là căn cứ của người sống sót a. " Tử Thiên cầm bút với thước lên kẻ lộ tuyến trên bản đồ, Tử Thần đạm mạc đứng xem.
" A Thiên, em nghĩ lần này chúng ta nên chuẩn bị kĩ một chút, nhiệm vụ lần này không phải ngắn đâu. " Tử Thần dựa người vào bàn, ánh mắt dừng ở lộ tuyến vừa được vẽ ra.
Tử Thiên a một tiếng liền kéo Tử Thần vào không gian của bọn họ, không gian này giống như một thế giới riêng vậy :trời xanh mây trắng, đồng lúa và vườn cây ăn quả bạt ngàn, có khu còn chia ra để chăn nuôi nữa. Ở bên bờ hồ là một chiếc giường King size an vị, cùng tủ quần áo rất lớn, vì anh em bọn họ nghĩ xây nhà làm gì cho mệt liền cứ thế mà đặt giường ở đó, muốn trời sáng hay tối là tùy bọn họ mà.
" Thức ăn thì chúng ta vốn không cần rồi, chỗ này ăn mấy chu kỳ cũng không hết. Nên mua thêm nhiều đồ ăn vặt một chút, tích trữ thêm xăng dầu nữa, lại mua thêm mấy cái xe. Tiểu Thần em xem còn thiếu gì không ?" Tử Thiên biết tính em mình thành ra bấy lâu nay quen tự độc thoại rồi.
" Tùy anh " Dù sao thì bọn họ cách xa nhau bao nhiêu thì không gian vẫn là đồ dùng chung, không lo chuyện thức ăn này nọ.
Tử Thần xem đồng hồ, kéo Tử Thiên ngồi đối mặt nhau trên giường " Tu luyện thôi."
" Được. "
Dù cho bọn họ có sinh đôi thì cũng không thể giống nhau hoàn toàn ( thì vẻ ngoài ra :v ), dị năng người dùng chung là không gian này. Tử Thiên tên cũng như người, là dương quang chói lòa, quang hệ dị năng cùng hỏa hệ. Tử Thần thì hoàn toàn ngược lại, lúc nào cũng âm trầm lạnh nhạt, nắm trong tay ám hệ dị năng cùng băng hệ.
Hai người này theo như lời của Mặc Hoàng nói thì chính là tấm gương mặt trái của nhau, lại còn thích mặc đồ giống nhau, đôi anh em kì dị :))
Ngồi nguyên một ngày trong không gian tu luyện, cả quyết định ra ngoài. Họ dự định đến thủ đô để mua đồ, dù sao cũng cần rất nhiều thứ.
---------------------------------------------------------------------
Chu kỳ : Nói cách nôm na thì nó cũng như cuộc đời của người ấy, khoảng đến năm nếu không có gì ngoài ý muốn xảy ra, ví dụ như: đụng xe, ám sát,.... nói chung là không dẫn đến cái chết là ok.
Những người này sau khi " ngủ " thì quên sạch mọi thứ, giống như khi bạn chết để đi luân hồi sẽ phải uống Mạnh Bà thang để quên hết mọi chuyện kiếp trước ấy. Trường hợp của Thiên và Thần thì họ là sinh đôi nên vẫn biết rằng mình có anh ( em ), và cũng là cặp anh em duy nhất trong truyện.
Lại nói về gia tộc này thì sẽ là như này : Mỗi thế hệ sẽ có khoảng người tỉnh lại từ giấc ngủ, còn người khác thì nằm trong quan tài. Mỗi gia tộc có nhà riêng, nhưng quan tài phải được bảo quản trong Nhà Chính. Bản thân họ sẽ không chết nhưng nếu thân xác bị hủy mà không có vật chứa đựng linh hồn thì hồn phách sẽ tan biến hoàn toàn --> chết .
Dù là gia tộc nhưng toàn bộ họ tin tưởng nhau, mọi người có thể hiểu đó là một đại gia đình ấy ^^ .