Đón mừng năm , chúc mọi người và gia đình năm mới bình an, vui vẻ, an khang thịnh vượng, vạn sự như ý. Happy new year !!!
Chương : Tín hiệu
Edit: Trang Nguyễn
Ôn Dao cũng không biết ý nghĩ của đối phương, Ôn Dao ăn xong đồ ăn đối phương đưa đến, cảm thấy thể lực khôi phục thêm một ít.
Thoáng hoạt động thân dưới, điều chỉnh tư thế, sau đó tiếp tục nhắm mắt.
Ôn Dao cần khống chế thêm tinh thần lực hơn nữa, mới đảm bảo sau đó có đủ sức lực đối kháng.
Từ vị trí hoàn cảnh lúc này cùng với thái độ của hắn đối với mình, chính mình tạm thời không nguy hiểm tính mạng. truyện được đăng tại wattpad: hongtrang
Nhưng, Ôn Dao cũng không hứng thú làm vật thí nghiệm cho người khác.
Cũng không biết sau khi phát hiện không thấy mình, Tiểu Tiểu và Đại Hoàng có phải sắp phát điên rồi hay không.
Còn anh trai, hy vọng chị họ Hạ đừng báo với anh trai nhanh như vậy.
Ôn Dao để tay vào trong túi áo rộng thùng thình, ở nơi camera giám sát không nhìn thấy, trong lòng bàn tay của Ôn Dao hư không xuất hiện một chiếc máy truyền tin có tạo hình kỳ lạ.
Đây là trước khi Thor đi cho Ôn Dao đấy, Ôn Dao và anh trai mỗi người một cái, có thể lợi dụng nó liên hệ với nhau.
Ngày hôm qua Ôn Dao đã có thể sử dụng không gian, nhưng trước đó vẫn luôn do dự, vì sợ tín hiệu thứ này phát ra bị chặn đường, do đó bại lộ chính mình.
Nhưng lúc nãy nhìn thấy người máy kia, Ôn Dao đột nhiên nhớ tới.
Nếu Ôn Dao đoán không lầm, khoa học kỹ thuật của chiếc tinh hạm này lạc hậu mấy trăm năm so với chiếc của Thor nha!
Người máy kia so với người máy Ôn Dao nhìn thấy trên tinh hạm của Thor lạc hậu hơn nhiều.
Nghĩ như vậy, Ôn Dao quyết định thử một lần, nếu quả thật bị phát hiện, đến lúc đó lại tùy cơ ứng biến thôi.
Ngón tay Ôn Dao vuốt vuốt vài cái trên máy liên lạc bóng loáng, sau đó dùng lực đè xuống!
Căn cứ Hoa Tây.
Chỉ ngắn ngủi vài ngày, đa phần người sống sót ở căn cứ Hoa Tây đều đã bị chuyển dời đến căn cứ cỡ trung khác gần đó, căn cứ kia sắp trở thành căn cứ Hoa Tây mới.
Mà ở bên trong một căn biệt thự còn hoàn hảo, một đám người ngồi vây quanh, sắc mặt mỗi người đều rất trầm trọng.
Mặt Ôn Minh âm trầm, trong tay Ôn Minh không ngừng xoay xoay chiếc cúc áo có hình dạng kỳ quái.
Vào lúc cậu biết em gái mất tích, trước tiên liền lấy máy truyền tin Thor cho, thử liên hệ với em gái.
Đáng tiếc, suốt ba ngày trôi qua, cũng không có thu được bất kỳ phản ứng nào.
Cậu biết rõ, đồ vật của Ôn Dao đa phần đều đặt trong không gian, mà bên trông không gian không tiếp nhận được tín hiệu.
Cậu chỉ đành cách một khoảng thời gian lại gửi đi một lần, hy vọng một ngày nào đó có thể thu nhận được tín hiệu phản hồi. truyện được đăng tại wattpad: hongtrang
Sau đó cậu dùng tốc độ nhanh nhất xử lý tốt công việc trong căn cứ, đem căn cứ tạm thời giao cho Thích Huân quản lý, ngựa không dừng vó dắt một đội người chạy đến căn cứ Hoa Tây.
Trong phòng những người khác cũng không hiểu rõ thứ trong tay Ôn Minh là vật gì, chỉ cho rằng đồ vật mới nhất của sở nghiên cứu phát minh ra.
Bầu không khí trong phòng rất ngưng trọng, từ khi Ôn Dao mất tích đến bây giờ đã là ngày thứ tư rồi, không nói tìm được người, bây giờ ngay cả phương hướng cũng không có.
Mấy ngày nay bọn hắn đã lục tung trong khuôn viên vài trăm cây số chung quanh căn cứ Hoa Tây, vì thế còn làm kinh động đến bầy côn trùng biến dị cùng dị thú sinh sống ở đằng kia, nhưng ngay cả bóng dáng cũng không thấy, điều này làm cho mọi người cảm thấy vô cùng thất bại.
Trong thời gian ngắn như vậy, đối phương đến tột cùng mang người đi đâu rồi?
Càng quan trọng hơn là, bọn hắn ngay cả kẻ mang người đi là ai cũng không biết!
Hạ Y Huyên nhìn trái lại nhìn phải, thấy không ai dám mở miệng nói chuyện, rất sợ chọc tức Ôn Minh, chỉ đành kiên trì mở miệng nói: "Ôn Minh, trước mắt nhận được tin tức phản hồi của các căn cứ, cũng không thấy xuất hiện người khả nghi, cũng không phát hiện bóng dáng Dao Dao. Cho nên có lẽ đối phương không mang người tiến vào căn cứ, mà còn ở bên ngoài. Đương nhiên, ngoại trừ một vài căn cứ nhỏ hoang dại nằm trong biên chế."
Ôn Minh nhẹ gật đầu, cậu đã dự đoán được kết quả này, có thể bắt Dao Dao ở căn cứ Hoa Tây, đối phương nhất định có chỗ hơn người, không có khả năng tự chui đầu vào lưới đi đến những căn cứ kia.
Như vậy, đến tột cùng đối phương là ai?
Có mục đích gì?
Ôn Minh trăm mối vẫn không có cách giải, có đôi khi thậm chí cậu hoài nghi có phải một vài chuyện của em gái bị lộ ra ngoài rồi hay không, sau đó bị người của nước khác bắt đi.
Bây giờ căn cứ Hoa Tây tụ tập không ít chiến sị dị năng có thực lực cường đại, đều là bên trên phái đến.
Thân phận Dao Dao đặc thù, Dao Dao mất tích cũng không phải chuyện nhỏ.
Nghe nói bởi vì chuyện này, ông ngoại trực tiếp oán trách bên trên còn lôi kéo chủ tịch phái người tìm Dao Dao.
Một tháng trước, Hoa quốc sau năm tận thế đầu tiên đã phóng ra vệ tinh thông tin mới nhất, bởi vì có Thor cung cấp một ít kỹ thuật, một lần nữa xây dựng mạng lưới thông tin số liệu càng thêm ổn định.
Thông qua hình ảnh thiết bị vệ tinh mới đã chụp được, quân đội Hoa quốc càng nhanh tìm được đại phân Zombie du đãng bên trong nước.
Mà trong thời gian hơn một năm này, quân đội Hoa quốc tích cực luyện kiện thể thuật, các phương diện thân thể đã tăng lên rất nhiều, cộng thêm các trang bị vũ khí kiểu mới, trong thời gian ngắn nhất đã tiêu diệt mấy con Zombie biến dị cấp sáu lãnh đạo đại quân Zombie, còn lại đều là một ít Zombie rải rác.
So sánh lại, những quốc gia khác trên khắp các châu lại không có may mắn như vậy.
Không giống với Hoa quốc từ rất sớm đã tiến hành áp chế Zombie và sinh vật biến dị, trên mấy châu đại lục này đã bắt đầu lần lượt xuất hiện Zombie biến dị cấp bảy.
Mà nhân loại dị năng giả trước mắt đẳng cấp cao nhất chỉ mới cấp sáu.
Zombie biến dị cấp bảy, mang ý nghĩ nó càng mạnh hơn Zombie cấp sáu và lãnh đạo quân đoàn Zombie càng thêm khổng lồ, vô số Zombie cấp thấp là thuộc hạ của Zombie cấp cao có số lượng từ trăm vạn trở lên, những nơi bọn chúng đi qua, chim thú tuyệt tích, những sinh vật biến dị cấp cao kia đều muốn tránh đi mũi nhọn.
Mà những căn cứ nhân loại sinh tồn đều bị tập kích, càng hóa thành một vùng đất chết.
Tin tức tốt duy nhất chính là, những Zombie cấp bảy này cũng không nhiều, từng lục địa cũng chỉ có một con, hơn nữa đa phần bọn chúng cũng không biết vị trí mấy căn cứ lớn của con người, tùy ý du đãng.
Có mấy quốc gia đã phát thư cầu cứu với Hoa quốc, hy vọng Hoa quốc có thể cung cấp trợ giúp.
Mà Hoa quốc thuận thế lại cộng hưởng một ít khoa học kỹ thuật, còn cung cấp thêm một đống thuốc và vật tư, giành được một mảnh khen ngợi.
Mà hai anh em nhà họ Ôn trong chuyện này có bao nhiêu tác dụng, người phía trên tự nhiên đều hiểu biết rõ ràng, giá trị của hai anh em họ càng không cần phải nói.
Cũng bởi vậy Hoa quốc mới rút ra càng nhiều người cùng tài nguyên hơn đến tìm kiếm Ôn Dao, nhưng cho dù là như vậy, vẫn không có bất cứ tiến triển gì.
Ôn Minh đè xuống sự nóng nảy trong lòng, phân phối phương hướng tìm kiếm một lần nữa cho những người khác.
Đợi những người khác lần lượt rời đi, trong phòng chỉ còn lại Ôn Minh và Hạ Y Huyên.
Hạ Y Huyên do dự, cô không biết có nên an ủi Ôn Minh hay không, nhưng bây giờ quả thật cô không biết nên nói cái gì.
Lúc này, chiếc nút kim loại trong tay Ôn Minh vốn không hề có động tĩnh gì đột nhiên vang lên hai tiếng!
Tiếng vang cực kỳ ngắn ngủi, chỉ hai tiếng rồi im bặt, dường như bị người chặt đứt.
Ôn Minh ngây ngẩn cả người, cậu ngơ ngác nhìn đồ vật trong tay, khuôn mặt tràn đầy không thể tin.
"Ôn Minh, đây là cái gì?"
Câu hỏi của Hạ Y Huyên gõ tỉnh Ôn Minh, cậu bỗng nhiên đứng dậy, chạy thẳng ra khỏi phòng.
Mà Hạ Y Huyên bị cậu bỏ qua trợn mắt há hốc mồm, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra!
Ôn Minh một đường chạy vội, tuy chỉ vang lên hai tiếng, thời gian quá mức ngắn ngủi, nhưng Ôn Minh biết rõ, đồ vật trong tay cậu đã nhận được tín hiệu, chỉ cần kết nối với thiết bị bên ngoài, như vậy có thể tìm được địa điểm phát ra tín hiệu rồi!
Chương : Anh trai đến rồi
Edit: Trang Nguyễn
Nhìn trên màn ảnh chỉ thị đại khái phạm vi, Ôn Minh ngây ngẩn cả người.
Nơi phóng ra tín hiệu còn trong địa khu Hoa Tây, như cách căn cứ Hoa Tây khoảng hơn một ngàn km, là một trong những khu vực nổi tiếng không người của Hoa quốc.
Lúc bọn hắn tìm người còn thật không tìm kiếm đến những nơi này.
Dù sao phạm vi địa khu Hoa Tây quá lớn, đa phần các khu vực đều hoang tàn vắng vẻ, hơn nữa hoàn cảnh cực kỳ tồi tệ, cộng thêm nhân thủ không đủ, muốn khai khẩn đất hoang sinh sống, điều đó căn bản không có khả năng.
Nếu Ôn Minh không có thứ này, cậu cảm thấy tìm đến vài năm nhất định cũng không thể tìm được!
Cậu đưa ra thỉnh cầu với bên trên, lợi dụng vệ tinh kiểu mới quay chụp lại khu vực đó.
Nhưng trên tấm ảnh cũng không thấy được cái gì không đúng, cũng không phát hiện ra dấu vết của con người, chỉ có một mảnh sa mạc và hoang mạc.
Nhưng Ôn Minh tin tưởng tín hiệu nhận được không sai, cho dù nói thế nào, đây cũng là đầu mối duy nhất trước mắt của bọn họ, cậu nhất định phải tự mình đi xem.
Đã đưa ra quyết định, như vậy bước tiếp theo liền thay đổi hành động. truyện được đăng tại wattpad: hongtrang
Đối phương có thể đưa Dao Dao đến nơi đó, như vậy thực lực tất nhiên không kém, nói không chừng có không ít thủ đoạn bọn họ không biết.
Bởi vậy, Ôn Minh chuẩn bị kỹ càng, sớm đưa ra nhiều dự án.
Mà trong lúc Ôn Minh nghĩ cách cứu viện em gái mà không ngừng cố gắng, Ôn Dao vẫn bị nhốt trong lồng thủy tinh, mỗi ngày ba bữa đều có người máy đưa đến.
Ôn Dao vô cùng thức thời, chưa từng có ý định chạy trốn, cũng không làm ra động tác dư thừa, hơn nữa mỗi lần đưa đồ ăn đến đều ăn hết, điều này làm cho O'neill dần dần yên lòng, không hề nhìn chằm chằm vào Ôn Dao từng giây từng phút nữa.
Ngay từ đầu O'neill vô cùng cảnh giác với đứa bé này, nhưng sau mấy ngày quan sát, mặc dù nhìn có vẻ vô cùng trầm ổn tỉnh táo, nhưng có vài lúc lén lút lau nước mắt đấy.
O'neill còn từng bắt gặp đầu cô bé tựa vào đầu gối, bả vai rung rung rất nhỏ, dường như nhỏ giọng nức nở.
Nhưng mỗi lần hắn xuất hiện, Ôn Dao đều là bộ dáng trấn định lãnh đạm, tuy không nhao nhao náo muốn ra ngoài, nhưng đối với câu hỏi của hắn cho đến bây giờ cũng không đưa ra bất cứ câu trả lời nào.
Quả nhiên vẫn là cô bé con.
O'neill không tiếp tục nhìn chằm chằm vào Ôn Dao nữa, chỉ phân phó Liliane trí não tinh hạm chú ý đến hướng đi của Ôn Dao, sau đó hắn đặt đa phần tinh lực trong phòng thí nghiệm.
Mấy trăm năm qua đi, dù cho dù cho thiết bị thí nghiệm bên trong tinh hạm vẫn bảo tồn hoàn hảo, nhưng cũng có không ít xảy ra vấn đề, hắn cần tốn không ít thời gian đến chữa trị.
Tinh thần lực Ôn Dao đã từ từ khôi phục, tuy tốc độ rất chậm, nhưng ít nhất có thể nhìn thấy hy vọng rồi.
Trước đó Ôn Dao vẫn luôn có thể cảm giác như có như không, làm cho bản thân không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Sau này tuy loại cảm giác này vẫn còn, nhưng không còn mãnh liệt nữa rồi, cũng sẽ không khiến Ôn Dao như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than.
Ôn Dao biết rõ, đây là vì trong phòng có camera giám sát, nhưng camera giám sát đã không còn nhìn chằm chằm vào người của Ôn Dao nữa rồi.
Ừm, cũng không uổng công Ôn Dao làm trò nhiều lần như vậy.
Mặc dù nhiều khi Ôn Dao đều không để ý đến cách nhìn của người khác, làm việc đều theo ý mình, nhưng cũng không có nghĩa tình tương của mình thấp, chỉ là khi đó Ôn Dao không cần phải làm như vậy mà thôi.
Bây giờ tình thế đối với mình bất lợi, tự nhiên Ôn Dao phải thay đổi loại phương pháp khác.
Từ thí nghiệm lần trước, Ôn Dao biết rõ đẳng cấp trí não chiếc tinh hạm này tuyệt đối thấp hơn Karl rất nhiều, trước đó phát tín hiệu ra ngoài cũng không bị chặn đứng, cũng không bị phát hiện.
Nhưng Ôn Dao cũng không dám thử lại lần nữa, mọi thứ đều sợ ngoài ý muốn, biết tín hiệu được đưa ra ngoài là tốt rồi.
Ôn Dao co mình lại trong góc, lần nữa đưa cánh tay khoác lên trên đầu gối, sau đó tựa đầu chôn vào gối, động tác giống như đúc mấy lần trước, dường như một người đang yên lặng thương tâm sợ hãi, giống như một ấu thú càng thêm tổn thương.
Camera giám sát đem hình ảnh chi tiết truyền tống đến cho Liliane, Liliane chỉ cách một thời gian ngắn dựa theo chương trình quét một lần, không phát hiện bất cứ điều gì không đúng, tự nhiên cũng sẽ không báo cáo cho O'neill.
Lúc này trong lòng bàn tay Ôn Dao xuất hiện một lọ thuốc khôi phục tinh thần lực, bên trên còn cắm ống hút. Ôn Dao cúi đầu, lén lút uống xông nước thuốc bên trong bình. truyện được đăng tại wattpad: hongtrang
Ôn Dao cũng không biết đối phương dùng cách nào khiến bản thân tạm thời không thể sử dụng tinh thần lực, nhưng Ôn Dao biết rõ trước lúc mình hôn mê tinh thần lực đã bị tấn công, đến bây giờ còn chưa khôi phục lại.
Dược tề đã tiến vào thân thể, Ôn Dao lập tức cảm giác đầu óc mát lạnh một hồi, tuy tinh thần lực không gia tăng bao nhiêu, nhưng những tia tinh thần lực Ôn Dao điều động được được đẩy mạnh lên không ít.
Dị năng trong thân thể còn không có cách nào, nhưng ít nhất có được tinh thần lực làm cho Ôn Dao có cảm giác an lòng hơn không ít, chí ít nhất định có thủ đoạn tự bảo vệ mình.
O'neill lấy được trong tư liệu chỉ biết Ôn Dao có khả năng có dị năng không gian tồn trữ, nhưng cũng không biết căn bản không gian này không phải dị năng, mà là ký kết linh hồn giữa Ôn Dao và chiếc nhẫn không gian tồn tại khắp nơi trong tinh thần hải của Ôn Dao.
Hắn căn bản không thể tưởng tượng được Ôn Dao còn có thể sử dụng đồ vật trong không gian!
Ngay vào lúc Ôn Dao yên lặng sử dụng đồ vật trong không gian, Ôn Minh cũng mang theo một đội người lái chiếc trực thăng vũ trang mới nhất bay đến phạm vị chốt lại kia.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenS.Com
Trước Sau