Quả nhiên là vô sự không đăng tam bảo điện, Phó Lệnh Nguyệt âm thầm hít khí lạnh
‘Đảo chủ xin cứ nói thẳng” nàng tươi cười hỏi ‘ta và ngươi lúc này cũng không cần phải che giấu nhau”
‘Nương nương đúng là người sảng khoái’ Trương Kê nghiêm mặt nói ‘còn mười ngày nữa là tới đại điển tế thiên, có một việc quan trọng cần nương nương giúp đỡ hoàn thành”
“Là về chuyện Dao Quang sao?” Phó Lệnh Nguyệt xót xa cười
“Nương nương trí tuệ” Trương Kê hài lòng gật đầu ‘đời này lão phu hận nhất kẻ ngu xuẩn, hợp tác với nương nương, ta rất vui”
“Đảo chủ, ta giúp ngươi hoàn thành việc này, ta được lợi gì?” Phó Lệnh Nguyệt cong môi cười “chuyện lớn như vậy, lợi ích ngươi đưa ra chắc càng lớn ah”
“Đương nhiên là vô cùng quý trọng” Trương Kê đáp lời
“Đảo chủ đừng nói với ta là tìm được mẫu thân của ta nha” Phó Lệnh Nguyệt trào phúng ‘ta cũng không thấy hứng thú với mấy chuyện này”
“Vậy ngươi muốn cái gì?” Trương Kê híp mắt cười
“Còn một đoạn trí nhớ kia” Phó Lệnh Nguyệt lập tức bàn điều kiện “đoạn quan trọng nhất
‘Vậy không dễ chút nào” Trương Kê lắc đầu “sau khi uống thuốc, không nhớ hết mọi chuyện cũng là bình thường. Ngươi hẳn hiểu được dược vật có thể gây ra tác dụng phụ”
“Chuyện dễ dàng đã không làm phiền tới Đảo chủ” Phó Lệnh Nguyệt đáp trả “ta tin ngươi nhất định sẽ có biện pháp”
Trương Kê vuốt râu cười ‘đúng. Nương nương tuy nói đúng nhưng lão phu vẫn phải nói lời thật với ngươi. Lão phu có thể khôi phục trí nhớ cho ngươi có điều muốn chắc chắn hoàn thành việc này cần có thời gian, sợ rằng hai năm cũng không biết có được không. Còn cách không chắc chắn, lão phu cũng có thể dạy cho ngươi nhưng khôi phục được bao nhiêu thì phải xem tạo hóa của ngươi”
“Thành giao” Phó Lệnh Nguyệt trầm tư. Trong mấy chuyện nhỏ, lão nhân này sẽ không nói dối, dù sao nàng cũng còn phải dây dưa với hắn, không nhất thiết phải vạch trần
“Cầm lấy” Trương Kê lấy trong lòng ra một túi bố nhỏ, cười tủm tỉm đưa cho nàng
Phó Lệnh Nguyệt cẩn thận nhận lấy, mở ra xem, lập tức run lên: là một cái chìa khóa cực lớn. Phần đuôi được khảm bảy viên bảo thạch màu sắc khác nhau, ngay chỗ xỏ dây, khắc hai chữ: Dao Quang
Đây chính là thứ mà Tạ Cách đã giấu sao?ngọc thiền, ngọc như ý, chìa khóa…tất cả đều từ chỗ Tạ Cách chuyển tới chỗ nàng, chứng tỏ đại sự cũng đã tới lúc kết thúc. Phó Lệnh Nguyệt tâm tư phập phồng, đưa tay cầm lấy, lại phát hiện chìa khóa này rất nhẹ, chỉ có một nửa. Nàng cầm lên nhìn, phát nhiện một mặt khác dường như đã bị xóa bỏ
“Thỉnh nương nương vào ngày tế thiên chấm dứt, truyền tin tức về chuôi chìa khóa này’ Trương Kê thản nhiên nói
“Dao Quang ở đâu?” Phó Lệnh Nguyệt nghi hoặc, không có tâm tình vòng vo với hắn “chìa khóa này sao chỉ có một nửa?”
“Một nửa khác đương nhiên ở trong tay Dao Quang” Trương Kê mỉm cười nói ‘chuyện này ngươi không phải lo lắng. Ở thời điểm thỏa đáng nhất, lão phu sẽ xuất hiện, khớp chìa khóa lại thành một”
Phó Lệnh Nguyệt ngẩn người, lập tức hiểu được dụng ý của hắn, kinh hô “ngươi làm Dao Quang?Đảo chủ sẽ tự mình lên sân khấu?thật quyết đoán ah”
“Nương nương nói sai rồi” Trương Kê chậm rãi nói “lão phu chỉ là giả làm Dao Quang. Nếu không cũng sẽ không đám phán với ngươi. Lần này muốn mượn miệng của ngươi để đưa lão phu rời núi. Kế hoạch bàn tính đã lâu, Bắc Đẩu Thất Tinh, trăm sông đổ về một biển. Lão phu đều biết những chuyện này”
“Ngươi biết hoàng kim ở đâu?” Phó Lệnh Nguyệt có chút khó tin
“Đương nhiên” Trương Kê cười tự đắc
“Vì sao ngươi lại nói với kẻ thù của ngươi?”Phó Lệnh Nguyệt cảm thấy buồn cười “đưa cho Lý gia, Phương gia chi bằng đào ra đưa cho Viên Li”
‘Chuyện này không cần ngươi quản, nhiệm vụ của ngươi là làm theo những gì ta nói’ Trương Kê phân phó “lão phu đều có suy tính”
Phó Lệnh Nguyệt không cam lòng thu hồi chìa khóa. Nàng đột nhiên nhớ tới Phương Diệu Tổ tràn đầy tự tin nói vào ngày tế thiên mồng sáu tháng giêng nhất định Dao Quang và thần triệu về bảo tàng sẽ xuất hiện. Xem ra đều do lão nhân này cố tình bày trò. Hắn nhất định muốn diễn một vở lớn nhưng muốn diễn thế nào đây? Nàng đoán không ra càng thêm hiếu kỳ.
“Hiện Đảo chủ có thể nói cho ta biết phương pháp không chắc chắn có thể giúp ta khôi phục trí nhớ không?” nàng vẫn không quên giao dịch của mình
“Chuyện này rất đơn giản nhưng phương thức này rất cực đoan” Trương Kê kiên nhẫn giải thích ‘chính là vào lúc ngươi cảm thấy tuyệt vọng, ý chí sẽ bị kích thích mà sinh ra ảo giác, lúc đó, nếu may mắn có thể mượn cơ hội này để phủi đi lớp bụi mù phủ đầy lên trí nhớ. Tục ngữ nói vào lúc sinh tử quan trọng, người ta sẽ nhớ tới những chuyện đã qua”
Phó Lệnh Nguyệt vô cùng thất vọng. Chiêu này nàng đã từng xài qua
“Xem ra nương nương không mấy hứng thú với cách này’ Trương Kê tự đắc nở nụ cười “lão phu có các đơn giản hơn, nương nương có thể tìm một nam nhân tướng mạo dáng người thuận mắt, lúc ở trên giường…”
“Đảo chủ muốn ta tìm một nam nhân đến mây mưa?”Phó Lệnh Nguyệt lạnh lùng cười. Chiêu này nàng cũng đã sớm thử qua. Tâm tư của Trương Kê thật ngoan độc, biết rõ thể chất của nàng quỷ dị còn chỉ nàng dùng phương pháp này” nàng cúi đầu châm chọc “ngươi còn ngại chưa gây họa đủ cho Đại Tề quốc sao?chưa thấy dân chúng lầm than, người chết đói khắp nơi?nay tứ phương đều bị thiên tai, dân chúng đói khổ, ngươi còn muốn ta dùng thân thể tẩm độc này gây họa sao? Đảo chủ nên biết rằng Đại Tề quốc rất nhanh không còn là thiên hạ của Lý thị,đến lúc đó tiếng than dậy khắp trời đất, đối với ngươi có gì tốt chứ?”
“Lão phu chỉ đơn giản là lo lắng cho nương nương, nếu nương nương không chấp nhận thì coi như lão phu chưa nói” Trương Kê mặt không đổi sắc nói “vậy chỉ có một cách, nắm chắc nhưng không xác định thời gian, đợi đến ngày ngũ sao tập hợp, vào giờ lành, ngươi ở Thần nữ điện đăng đàn đọc chú ngữ, đến lúc đó, ngươi không chỉ có cơ hội khôi phục toàn bộ trí nhớ còn có thể nắm thần lực trong tay”
Phó Lệnh Nguyệt có chút sợ run. Khôi phục trí nhớ lại có thể nắm thần lực trong tay, nàng có chút không tin “ý của ngươi là?”
“Nói tóm lại, chính là vào lúc đó, ngươi và Thần nữ sẽ không khác gì nhau. Thân thể của ngươi sẽ không còn hại nước hại dân nữa” Trương Kê cười tủm tỉm giải thích
Trong lòng Phó Lệnh Nguyệt bỗng nhiên nhảy nhót, đây vẫn luôn là nan đề của nàng. Thân thể của nàng không độc hại thế nhân, nàng có thể làm một người bình thường. Nàng cố kiềm chế kích động, hỏi ‘khi nào thì ngũ sao liên châu?”
“Lão phu đêm qua xem thiên tượng, có thể xác định ngũ sao liên châu sẽ xuất hiện trong hai năm nay nhưng cụ thể là lúc nào thì chưa nhìn ra được’ Trương Kê nghiêm túc đáp
Phó Lệnh Nguyệt trong lòng vui sướng, đây chính là tin tức tốt nhất nàng nghe được trong những năm gần đây, nàng rốt cuộc có thể là một người bình thường thực sự. Tuy nhiên nàng vẫn nâng cao cảnh giác ‘có điều, Đảo chủ, ta rất tò mò muốn biết ngươi còn lợi thế gì trong tay?” nàng vẫn cảm thấy đối phương không đến thời khắc mấu chốt lại tung toàn bộ lực lượng trong tay ra, hành động này có chút quái dị
“Đương nhiên còn’ Trương Kê thản nhiên đáp ‘tỷ như ta có thể dạy ngươi làm thế nào để khống chế thần lực, nếu ngươi có thể khống chế được nó thì hiệu quả sẽ rất kinh người. Đương nhiên, người với người sẽ nảy sinh cảm tình, giống ngươi và ta hôm nay cùng chung sức hợp tác cũng không đến nỗi xem là giao dịch lạnh băng chứ?”
“Haha, Đảo chủ nói phải” Phó Lệnh Nguyệt đột nhiên nhớ tới lúc nàng và Viên Li ở Ngưng Hương sơn trang cùng nhau đối phó Đan Sa Đinh, rõ ràng trong lúc nguy nan nhất, nàng đã ở trong nước bất ngờ khống chế được tình huống. Lúc đó nàng đã rất ngạc nhiên sao mình lại có lực lượng lớn như vậy, có thể khống chế được dòng nước nhưng giờ nghĩ tới, có khả năng thần lực đã phát huy sức mạnh. Nàng đột nhiên nghĩ tới Liễu Dung, chuyện nàng ta bị bắt, Trương Kê không biết hay là không thèm để ý? Hắn không hề nhắc tới một câu. Còn có chuyện của Viên Li, nếu có thể moi được từ miệng Trương Kê hiệu quả hơn biết từ người khác cả trăm lần
“Chỉ là giao dịch cũng quá lãnh tình, rảnh rổi Đảo chủ tới giải thích nghi hoặc cho ta cũng tốt’Phó Lệnh Nguyệt làm như vô tình kéo đến chuyện mình hứng thú nhất “Tứ hoàng tử đâu?” nàng cố ý sửa lại xưng hô “thân thể hắn suy yếu, ngươi cũng thật yên tâm đưa hắn đến Lũng Tây ah”bg-ssp-{height:px}
“Ha ha” Trương kê vuốt râu cười dài ‘bây giờ chưa vội đi Lũng Tây, cảnh nội còn có quân địch chưa lui, trước tiên để hắn đế phủ đệ ở Tê Hà, chiếm cứ một phương vẫn tốt hơn ở kinh thành cúi đầu”
Thật sự là vậy sao?lão hồ li, lão lừa đảo…Phó Lệnh Nguyệt oán thầm, nói ra nghi hoặc của mình “vậy Ngô Mỹ Nhân đâu?hắn là người thế nào?”
“Hắn..là cô nhi” Trương Kê có chút ngoài ý muốn “là thuộc hạ cũ của lão phu”
Phó Lệnh Nguyệt nhớ lại Ngô Mỹ Nhân từng nói ‘ta muốn làm cho một người vui vẻ nên làm, không phải vì nữ nhân, không liên quan tới ân tình”
Nàng lớn mật phỏng đoán, hưng phấn không thôi, thử thăm dò “hắn trung thành không phải là Tiền Lương mà là ngươi phải không?’
Ngô Mỹ Nhân võ công trác tuyệt, thông minh tuyệt đỉnh, người có thể khiến một cao thủ như vậy tâm phục khẩu phục nhất định là đạo hạnh cao hơn thường nhân rất nhiều. Trương Kê lại là người có khả năng đó nhất
“Có gì khác biệt sao?” Trương Kê không phủ nhận “đều là mưu sự cho Tiền Lương, đều là trung thần lương tướng”
Phó Lệnh Nguyệt cảm khái “Đảo chủ đúng là dốc toàn lực lo cho xã tắc”
“Lão phu nghe lời này của nương nương giống như không phải khen” Trương Kê nghe ra khác thường, hơi nhíu mi
“Sự tình này đã trôi qua hơn mười năm, Đại Tề quốc hiện nay quốc thái dân an, tứ hải thái bình, làm ra nghiệp lớn báo thù e rằng chỉ là suy nghĩ của một mình ngươi?” Phó Lệnh Nguyệt không tính che giấu
“Sao nương nương lại nói như vậy?” Trương Kê hờn giận hỏi lại.
Cảm xúc của hắn đã bị ảnh hưởng, chứng minh hắn có bất an. Phó Lệnh Nguyệt trong lòng vui vẻ, cố ý hiểu sai “trước khi Lương cung bị phá, Tứ hoàng tử đã bị độc, sống không bằng chết nhiều năm, hắn sẽ có tâm tư này sao? Ngô Mỹ Nhân chỉ đơn thuần bị người ta thuyết phục nên mới đi làm sát thủ; người linh tinh như Tạ Cách không cần phải nói tới, là có khuyết điểm bị ngươi lợi dụng. Ngươi xem, trừ ngươi ra, có ai lại muốn hô to báo thù trong lúc thái bình? Ân oán hơn mười năm trước không bị người ta cố ý nhắc tới thì đã sớm bị quên đi. Báo thù, không phải là do một mình ngươi muốn sao?giống như Tứ hoàng tử Viên Li, nếu hắn không bị ngươi lợi dụng, hoàn toàn có thể sống tốt, lâu hơn một chút”
“Nương nương nói sai rồi, ta là làm việc cho Tứ hoàng tử, không phải ta lợi dụng Tứ hoàng tử làm việc” Trương Kê nghiêm mặt
“Ngươi vì hắn làm việc? vậy ngươi có từng hỏi hắn là hắn có muốn làm chuyện này sao?” Phó Lệnh Nguyệt cười lạnh. Quả nhiên đây thứ có thể uy hiếp hắn
“Chuyện này cũng không do hắn, ai bảo trong cơ thể hắn chảy dòng máu Tiêu thị” Trương Kê sắc mặt âm trầm “không một nam nhân nào có thể bỏ qua thù hận nước mất nhà tan. Hơn nữa nếu không phải hắn là hoàng tử, năm đó lão phu đã không dốc toàn lực bảo hộ tính mạng cho hắn. Nương nương, mọi việc đều có nhân quả, tư vị trong đó, không thể nói với người ngoài”
“Đúng, báo thù hẳn là nên làm nhưng chuyện sau khi báo thù chẳng lẽ không phải là tâm tư của bản thân ngươi sao?” Phó Lệnh Nguyệt lớn tiếng hỏi ‘trước mắt các ngươi đã nhìn thấy thắng lợi, ngươi còn muốn làm gì?bây giờ Đại Tề Lý thị sắp bị diệt vong, Tứ hoàng tử bệnh nguy kịch chẳng khác người chết, cho dù đại sự thành cũng không tới phiên hắn hưởng thụ. Ngươi cần gì dùng chiêu bài báo thù, lợi dụng tới hắn tới hơi thở cuối cùng chứ?”
“Nương nương, ngài mềm lòng” Trương Kê đột nhiên cười dữ tợn “chúng ta không chỉ muốn báo thù hoàng tộc Lý thị. Chúng ta là muốn báo thù cả thiên hạ này” lần đầu tiên hắn không khống chế được kích động “những người lúc trước có lỗi với chúng ta đều phải nợ máu trả bằng máu. Chúng ta còn sống một ngày sẽ trả thù một ngày”
“Nợ máu trả bằng máu” Phó Lệnh Nguyệt vừa nghe được bốn chữ này đã tìm được trọng tâm. Nàng đột nhiên cảm thấy toàn thân cao thấp trong ngoài đều rất lạnh. Nàng nhẹ giọng thì thào ‘ngươi là một kẻ điên”
“Chỉ có điên mới có thể làm đại sự. Các ngươi đều là những kẻ tầm thường không đầu óc” Trương Kê không chút để ý
“Nhưng nếu ta không muốn diễn tiếp thì sao?” Phó Lệnh Nguyệt muốn dập tắt ngạo khí của hắn “hiện tại ta hoàn toàn có thể thu tay, ta nói cho ngươi biết, ta không cần điều kiện của ngươi, ngươi tìm cao minh khác đi”
Trương Kê cười lớn “ngươi sẽ không cam tâm, đây không phải là tính tình của ngươi. Hơn nữa ngươi cho rằng lúc này Phương gia sẽ chịu để ngươi biến mất sao? ngươi chính là bảo tàng hoàng kim rực rỡ,là trụ cột kiên cố nhất giúp bọn họ thay triều đổi đại. Ngươi không thể rời khỏi kinh thành, rời khỏi Thần nữ điện. Trừ phi…biến thành một khối thi thể’ tiếng của hắn cực kỳ chói ta
“Đảo chủ thật có thủ đoạn” Phó Lệnh Nguyệt lạnh lùng nói “đúng là mạnh vì gạo bạo vì tiền, ai cũng có thể thông đồng”
“Trong tay lão phu có hoàng kim, lo gì không có bằng hữu”Trương Kê thản nhiên “ta mới là người khống chế tất cả. Ngươi, ngoan ngoãn làm tốt chuyện của mình đi”
‘Đảo chủ hình như quên đã trải qua huấn luyện của ám vệ, nếu ta muốn chạy, không ai có thể ngăn được” Phó Lệnh Nguyệt nhẹ giọng hừ
“Số mệnh của ngươi nhất định là không đi được’ Trương Kê đắc ý, đưa tay chỉ vào bầu trời đêm “nhìn thấy Bắc Đẩu Thất Tinh không?Bắc Đẩu Cửu Tinh, bảy hiện hai ẩn. Khai Dương trọng bảo, cố trí phụ cánh. Những lời này, ngươi nhất định đã nghe nói qua. Tất cả đều vì mục tiêu nhất định. Năm đó Thần nữ đã định vị mỗi người vô cùng chuẩn, tỷ như ngươi chỉ là một phụ tinh,ngươi có biết bật tinh không?” hắn cười đầy thâm ý
Phó Lệnh Nguyệt giật mình, trong Vân cấp thất ký có viết “Bắc Đầu Cửu Tinh, bảy hiện hai ẩn. Viên thứ tám, thứ chín là đại diện cho hoàng đế. Nổi bật nhất trong Bắc Đẩu Thất Tinh là ngôi sao thứ ba, không thể thấy được, thành thần thánh. Ngoài phụ tinh ở bên dưới ngôi sao thứ sáu, cách một tấc, khởi thị chi cát”
Nàng biết điển cố này nhưng trước kia nàng rối rắm chuyện Khai Dương song tin và địa vị của mình, lại bỏ qua ngoại trừ phụ tinh và ẩn tin, còn có phụ tinh. Chuyện này cũng không thể trách nàng, nàng không tinh thông thiên văn mà Bật tinh lại không nổi bật, nếu không dụng tâm nghiên cứu, ai mà để ý tới một ngôi sao không thể gặp được chứ
Nay phụ tinh như nàng đã hiển lộ, Trương Kê lại hỏi tới ẩn tinh kia làm gì?
“Không biết cũng thường thôi, Bật tinh chính là ngôi sao không thể nhìn thấy, chỉ có lúc Cửu tinh tế thiên, hắn mới trong chớp mắt mà đạt được cơ hội trọng sinh’ ngữ khí của Trương Kê đã khôi phục bình tĩnh “tả phụ hữu bật, hai ngôi sao này chính là thứ không thể thiếu được trong Thất Tinh trận”
“Ngươi rốt cuộc có ý gì?” Phó Lệnh Nguyệt cảm thấy thế cục ngày càng quỷ dị
“Ngươi có biết Bật tinh là ai không?” Trương Kê cười tủm tỉm hỏi
Đột nhiên một ý nghĩ lóe lên, Phó Lệnh Nguyệt có chút đứng không yên, gian nan hỏi “chẳng lẽ là Viên Li?”
“Ngươi nói xem, có thích hợp không?” Trương Kê tự đắc “thế nhân vẫn không biết hắn còn sống, hắn vẫn luôn sống ngay ranh giới cái chết nhưng cũng chính hắn là nhân vật không thể thiếu nhất”. Trương Kê cười nói tiếp “nương nương ngươi cũng vậy. Chúng ta không rời được ngươi,ngươi cũng không thể bỏ được chúng ta. Thân thể của ngươi chính là tạo nên cho đại sự này, dù ngươi đi đến đâu, chỉ cần ngươi còn sống, ngươi có thể trốn khỏi chúng ta sao? Trừ phi ngươi chết hoặc ngoan ngoãn nghe theo ta an bài, nếu không, thần lực trong cơ thể ngươi sẽ biết ngươi thành một yêu nữ, quá trình này, ngươi không thể khống chế”
Phó Lệnh Nguyệt lại nhớ tới lời Thần nữ đã nói “ta đúng là gây nghiệp chướng, như vậy sau này sẽ hại hai đứa nhỏ này”
Chẳng lẽ trong cơ thể nàng có một lực lượng tà môn, chính là thần lực được đưa vào thân thể khi bị rơi xuống nước lúc nhỏ?
“Nếu ngươi muốn báo thù sao lại không phục quốc?” Phó Lệnh Nguyệt nghiến răng hỏi “thay vì ủng hộ Phương gia thượng vị, sao không ủng hộ Viên gia?”
“Vì thân thể Viên Li không chịu thua kém, hại lão phu chỉ có thể làm như thế” Trương Kê xót xa nở nụ cười ‘có những chuyện không cần nói quá sớm. Sao ngươi biết lão phu không có tâm phục quốc chứ?”
Phó Lệnh Nguyệt nhất thời không nói nên lời cũng không muốn nói thêm gì. Người này thực sự là một kẻ điên,không biết trời cao đất rộng. Phương gia muốn đoạt thiên hạ, chỉ dựa vào một hai âm mưu của hắn là có thể mất sao
Nàng không khách khí tiễn khách “chỉ mong lúc ta còn sống có thể nhìn thấy nghiệp lớn của Đảo chủ”
“Rất nhanh. Lão phu tuyệt không để ngươi thất vọng” Trương Kê cười lớn, rời đi