“O-HOHOHO”
“O-HOHOHOHOHO”
bính-boong bình-boong(tiếng chuông trường)
“O-HOHOHOHOHOHOHOHO”
Ôi này, vào chỗ nhanh đi!
Khi mọi người trong lớp bắt đầu cằn nhằn như thế trong đầu, cô ấy cuối cùng cũng chịu di chuyển. Nhưng, khi tôi tưởng rằng cô ấy sắp về chỗ, không hiểu tại sao cổ lại đi đến chỗ tôi. Rồi cô đứng lại bên tôi, mở lời với tôi vừa mỉm cười.
“Chào buổi sáng, cục cưng của em.”
Không có cục cưng nào ngồi đây hết, lộn chỗ rồi.
“Liệu em có thể biết tên chàng không.”
“Hở? À, được. Tớ là Hatano Kohaku. Hân hạnh được gặp cậu.”
“Aaaa, nghe hay đó. Rất hợp với người đẹp như chàng”
“......Cảm ơn.”
“Xin hãy nhận lấy thứ này như minh chứng về mối quan hệ giữa đôi ta”
Nói vậy, cô nắm lấy đưa cho tôi bông hồng trên tay cô trước khi tôi kịp ý thức được.
“Cái…”
“Gặp chàng sau nhé.”
Cô ấy nói vậy rồi duyên dáng rời đi.
……Này, ít nhất thì cũng phải giới thiệu bản thân đi đã chứ! Rồi, khi nhìn vào bông hồng được tặng, tôi tự hỏi nên làm gì với bông hoa này đây…
Sau tiếng chuông vào học kêu được một lúc, một giáo viên hình như là chủ nhiệm của lớp tôi bước vào lớp.
“Chào buổi sáng các em. Tên thầy là Sumita Kiyohiko và thầy được phân công phụ trách lớp này.”
Khi thầy chủ nhiệm giới thiệu bản thân, cả lớp trở nên huyên náo, nhưng khi được thầy Sumita nhắc nhở thì cả lớp liền im lặng.
Hẳn rồi, ai ai cũng bất ngờ khi biết rằng giáo viên chủ nhiệm là nam, cả tôi cũng bất ngờ nữa! Sự thật rành rành là có một người đàn ông vẫn đi làm đàng hoàng đang đứng ngay kia!
Thầy Sumita là một người đàn ông với khuôn mặt bình thường, nhưng lại mang đến ấn tượng là một người thầy mẫu mực và tâm huyết.
Cái này….. Tôi cá là thầy ấy rất nổi tiếng với con gái đó…
Trên bục giảng, thầy Sumita đã bắt đầu nói về lịch trình của ngày hôm nay.
“Tiết đầu tiên sẽ là tiết sinh hoạt lớp. Mỗi người sẽ tự giới thiệu bản thân mình. Tôi sẽ cho các em năm phút kể từ giờ để suy nghĩ xem phải nói gì. Tiết thứ hai sẽ là dành cho việc giới thiệu các cơ sở, thiết bị của trường. Tiếp đó các hoạt động câu lạc bộ sẽ được giới thiệu ở quảng trường lớn. Sau khi xong việc, hãy quay lại phòng học để nghe các khuyến cáo của nhà trường. Và đó là toàn bộ lịch trình của ngày hôm nay. Và, tôi nghĩ các em cũng được nghe từ trước rồi, hôm nay các em sẽ được tới trải nghiệm ăn trưa tại căn tin trường. Có kha khá các loại quầy hàng, nhưng chúng đều là căn tin trường cả đấy, nên hãy cố gắng học cách sử dụng chúng cho tốt.”
Rồi, thầy hỏi lại, ‘Tất cả các em đã hiểu hết rồi chứ?’, rồi cho chúng tôi thời gian chuẩn bị cho việc giới thiệu bản thân.
…Chà, tôi sẽ làm một màn giới thiệu bình thường thôi.
Nhìn quanh lớp thêm lần nữa, lớp này có khá nhiều con trai.
Theo tôi đếm được thì là có mười người. Như mong đợi về lớp hạng đầu!....Tôi thắc mắc còn các lớp kia thì sao…
Rồi, đồng hồ trôi đi, thời gian giới thiệu bản thân đã đến.
……Ồ! Ai ai cũng đều có một màn giới thiệu rất đỗi bình thường. Đã đến lượt Yuzuka, nên cô ấy vừa đứng dậy vừa hất mái tóc màu anh đào của mình lên.
Cử chỉ của cô ấy thật tao nhã, và những cô gái khác cũng ngước lên nhìn với nét mặt đắm đuối.
……Không hổ danh là một thiên thần giáng thế mà.
“Mọi người, chúc buổi sáng tốt lành. Tớ tên là Seikagu Yuzuka. Tớ nghĩ định mệnh đã se duyên cho chúng ta chung lớp với nhau, nên tớ sẽ rất vui nếu được làm bạn với mọi người.”
Cô ấy nói vậy với một nụ cười thánh thiện như một thiên thần.
Tôi đoán các chàng trai sẽ bị hút mất hồn cho xem…..
……Hửm? Này, mấy cậu kia, cái vẻ mặt chán chường đó là sao hả?
Ngay cả nụ cười thanh tao đó cũng không thể làm các chàng trai động lòng…Thật đáng sợ!
“Tớ là Toukain Shino! Hân hạnh được làm quen với mọi người!”
À, đến lượt Shino rồi, cô ấy nói khá ngắn gọn súc tích nhưng lại tràn đầy năng lượng với nụ cười tỏa nắng.
Giọng nói thì nghe rất êm tai. Quả thật, cô ấy đã để lại một ấn tượng rất tốt.
Khi tôi nghe giọng nói vui tươi đó, Tâm trạng của tôi cũng tốt hẳn lên, có lẽ đây cũng là một loại năng lực nhỉ.
Các đợt giới thiệu cứ luân phiên người này đến người khác, nhưng nói chung thì các bạn nam chỉ giới thiệu rất ngắn gọn với biểu cảm lạnh lùng……Cơ bản là họ chỉ nói mỗi tên thôi.
Và cuối cùng cũng đến lượt tôi.
“Tớ là Hatano Kohaku. Như Seikagu đã nói lúc nãy, tớ nghĩ chúng ta có thể chung lớp với nhau là nhờ định mệnh đã dẫn đường. Nên tớ cũng rất vui nếu được làm bạn với mấy cậu .”
Nói xong tôi quay về chỗ ngồi.
Giọng tôi nghe hơi quá cứng ngắc thì phải? Nhìn phản ứng của mọi người….. Không hiểu sao, họ đều im lặng.
Cái bầu không khí sao mà…Chắc tôi đã làm điều gì sai rồi!
Giống như thầy Sumita không thể lo được bầu không khí này, thầy ấy đưa ra vài lời nhận xét về màn giới thiệu của tôi.
“Một màn giới thiệu rất tốt. Thầy hi vọng em có thể làm bạn được với mọi người. Rồi, người tiếp theo.”
Thầy ấy mỉm cười mà nói vậy.
……Khoan đã nào, cái lời bình kiểu gì vậy! Ôi này, không phải nghe như em là một thằng cô độc sao, hả!?
Tôi chắc rằng mình không hề nói gì kì lạ cả, nhưng mà! Điều đó lại khiến tôi cảm thấy có chút hụt hẫng…
Khi tôi đang dần rơi vào trầm cảm, đột nhiên tai tôi nghe được một giọng nói quen thuộc.
“Tôi là Maizumi Serina, rất vui được gặp mọi người.”
Ồ, tôi ngạc nhiên đó. Cô nàng ‘Ô-HÔ HÔ’ sáng nay tự giới thiệu bản thân khá đường hoàng.
……Không, đó không phải là phần khiến tôi ngạc nhiên. À tất nhiên tôi cũng ngạc nhiên vì điều đó nữa, nhưng phần khiến tôi ngạc nhiên hơn cả là tên cô ấy bắt đầu bằng Maizumi, cũng là họ của người sáng lập một công ty rất nổi dạo gần đây, tập trung chủ yếu vào lĩnh vực kinh doanh khách sạn.
Cô ấy có cùng họ, và cách mà cô ấy nói ‘Ô-HÔ HÔ’ nghe như thật sự cô ấy là một tiểu thư giàu có. Có lẽ cô ấy thật sự là con gái của nhà đó chăng?
Dù sao thì, giờ là người cuối cùng.
Cô bạn cuối cùng trông khá nấm lùn và dễ thương.
Cô ấy vừa giới thiệu bản thân với đôi bàn tay co rúm dưới cằm.
“Là Yachigusa Miu! Hân hạnh được gặp mọi người! Kyaha!”[note46359]
Cô ấy vừa nói vừa mỉm cười trông thật dễ thương.
Nhưng, Kyaha?
……Kyaha!