MAOU TOUBATSU SHITA ATO, MEDACHITAKUNAI NODE GUILD MASTER NI NATTA

mở đầu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Người thứ năm bị lãng quên

Tất cả mọi người, dù chỉ là một lần, chắc hẳn đã ít nhất cũng từng một lần ảo tưởng rằng “Ta muốn đánh bại quỷ vương!”

Nhưng cơ hội để nó xảy ra thì chả khác gì việc ta trúng được vé số độc đắc ấy.

Vì thế, phải là kẻ đầu tiên đối mặt với Quỷ Vương, đánh bại hắn và còn sống trở về.

Do lâu đài Quỷ vương là một nơi có môi trường cực kỳ khắc nghiệt và nguy hiểm. Cho dù có chết trên đường trở về đi nữa, thì bạn vẫn sẽ được tung hô là một anh hùng.

Và dù họ có quay trở lại được, thì do là anh hùng, những người đánh bại cả quỷ vương thì ắt hẳn họ là những người có sức mạnh hơn cả quỷ vương, nên việc có những người cảm thấy sợ sệt trước họ cũng là bình thường…mặc dù họ chẳng làm gì cả.

Những kẻ được vinh danh là những anh hùng đó là những kẻ đã đứng trên đỉnh của vinh quang – chính vì những lý do đó nên đó sẽ chính là sự bó buộc sự tự do của họ sau này, họ giờ đây cũng sẽ không thể tự do đi khắp nơi được nữa.

Nếu thế thì…Họ có thể làm gì nào? Tôi đã luôn băn khoăn và lo lắng về điều này trước cả khi đánh bại được quỷ vương.

Tuy điều này có thể hơi hèn mọn, cơ mà sau khi tôi được trở thành một trong những kẻ được chọn ở trong nhóm những kẻ hạ gục quỷ vương, thì dĩ nhiên tôi lúc nào cũng phải chọn “Rủi ro ít – Lợi ích to”

Trở thành những anh hùng cứu cả vương quốc thì cũng ổn thôi nhưng mà có một số người trong tổ đội đã bị một tên cố vấn cao tuổi ganh tị đầu độc rồi hẹo luôn.

Và do điều này, nên tôi chẳng hề cảm thấy đây là một phần thưởng cho bản thân được dù cho có muốn đi nữa.

Nếu nó khiến tôi bị mọi người xa lánh, thì tôi chẳng cần nó làm gì cho lắm.

Trở nên mập mờ và kém nổi bật, có được những gì bản thân muốn là ổn với tôi rồi.

Vì lý do đó, khi mà tôi là một thành viên của tổ đội đánh bại quỷ vương, không trở thành trung tâm của cả nhóm và cũng chẳng phải là người đi tiên phong, chỉ là một kẻ ở hàng ghế hỗ trợ là quá đủ.

Khá khẩm hơn thì là trở thành cố vấn của tổ đội nghe cũng ổn đấy.

Nhưng điều đó không có nghĩa là tôi không phải là một phần của tổ đội anh hùng hay gì đâu đấy nhé, nhưng chỉ trở thành một người hợp tác với họ để đánh bại quỷ vương là được rồi, tôi vẫn muốn làm một kẻ ngoài cuộc cơ.

Đó là những kế hoạch mà tôi bày ra cho tới khi mà quỷ vương bị đánh bại.

Để bản thân có được sức mạnh đánh được quỷ vương, đơn giản mà nói ra, ta phải được một mạo hiểm giả từ Bang hội với rank SSS công nhận thì mới đủ.

Có rất nhiều lục địa tại thế giới mang tên Grangalm này, Vương quốc Albein là nơi mà chúng tôi đang sinh sống, nơi này là nơi mà sức mạnh của một mạo hiểm giả có thể ước lượng được bằng những con số.

Sức mạnh vật lý, Sức mạnh phép thuật, số lượng skill mà họ sở hữu, và kể cả là các mối quan hệ với người khác, tất cả đều được tính vào trong giá trị “Sức mạnh mạo hiểm giả” của một ai đó, nếu như giá trị của một cá nhân mà vượt qua được 100,000, thì cá nhân đó sẽ được công nhận là một mạo hiểm giả rank SSS.

Việc để có được một người vừa có được sức mạnh cực đại như vậy và vẫn còn trẻ là một điều cực kì khó. Ngay kể cả trong vương quốc này, tính tổng cả số Rank SSS lại thì nó cũng là chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Nhưng thế hệ của tôi thì lại ngoại lệ.

[Truy nã! Thảo Phạt Quỷ vương!]

Cũng vì lý do này mà nhà vua đã tìm kiếm cho ra bằng được khoảng 10 chàng trai và các cô gái trẻ đầy tiềm năng.

“Những đứa trẻ kì diệu.” – Không có một cách nào có thể diễn tả được mấy cái ban phước mà bọn họ nhận được từ mấy ông thần ở trên kia đâu.

Bọn họ nhận được chúng từ khi bản thân được sinh ra, và chính nó đã đánh bóng bản thân họ từ khi còn rất nhỏ đã đạt tới ngưỡng 100,000 giá trị “Sức mạnh mạo hiểm giả” dựa trên các bang hội.

Cả năm đứa trẻ được nhận danh hiệu từ ban phước mà họ có.

“Quang Thánh Kiếm – Cody”

“Thảm họa ngọt ngào – Mylarka”

“Câm lặng Linh mục – Yuma”

“Quỷ thần quyến rũ” – Eileen

Và giờ là tới tôi, dù có hay không thì tôi vẫn đạt được mức 100.000 chỉ số “Sức mạnh mạo hiểm giả.”, nhưng do vẫn giữ phần hồ sơ với các đánh giá thấp, nên tôi bị gọi là “Kẻ bị lãng quên hay cái gì gì đó.” Đại loại vậy.

Mặc dù tôi muốn họ phải nên dùng đầu trước khi suy nghĩ lắm….

Tên của tôi là Dick Silver

Những mạo hiểm giả tân binh với chỉ số “Sức mạnh mạo hiểm giả” hơn 100,000 này lại có một điểm yếu rất lố bịch.

Bởi vì họ chỉ là những con người não cơ bắp khi đi lẻ cho nên họ không hề giỏi trong mấy cái trò lập chiến lược và cùng nhau hợp tác để mà tác chiến và phát huy thêm sức mạnh của chính bản thân họ.

Để đánh bại được quỷ vương – kẻ được cho là có sức mạnh ngang chứ không muốn nói thẳng ra là hơn cả những anh hùng thì việc tác chiến cùng nhau là việc cần thiết.

Để có thể thống nhất lại cái tổ đội đụt như thế này thì tôi đành phải bình tĩnh ở phía hậu phương và chỉ huy, phân vai trò cho họ.

Thế là tôi đã đồng hành cùng họ trên con đường đánh bại quỷ vương, cuối cùng chùng tôi cuối cùng cũng có thể tới được lâu đài của hắn sau 3 tháng.

Mylarka xả vào tên chúa quỷ liên tục bằng ma thuật độc nhất của cô ấy – Hủy diệt ma pháp, Yuma thì lại đưa các linh hồn bóng tối mà quỷ vương triệu hồi trở về nơi an nghỉ và đưa chúng về thiên đường một cách triệt để, còn Eileen thì chuyển sang chế độ “Quỷ hóa” rồi phóng bản thân về phía của quỷ vương và áp đảo ả ta.

Kết màn là Cody giương thanh thánh kiếm của mình dí vào mặt tên quỷ vương.

Tất cả những gì tôi làm cho họ là buff cho họ một chút ma thuật, một chút chiến thuật, và một chút ngồi chơi xơi nước thôi.

Mặc dù có sức mạnh áp đảo là vậy, nhưng không ai trong số họ có khả năng hỗ trợ, giữ lại cái mạng cho các thành viên trong tổ đội.

Ngay cả vị linh mục cao cấp thì với cái năng lực đưa các linh hồi trở về cõi luân hồi cũng chẳng hề học được tí phép thuật hỗ trợ hay phòng thủ nào cả đâu.

Quỷ vương thì cũng chẳng kém, những đòn tấn công của ả cũng đủ để một tay hoặc một chân của một mạo hiểm giả cấp SSS đi về với cát bụi chứ đùa, nếu mà tôi không dùng ma thuật buff thì có khi mấy đứa xanh cỏ trong trận chiến rồi đấy chứ.

Dù sao thì, tôi cũng cảm thấy vui vì chả có ai hẹo cả.

Vương miện của tên quỷ vương bị bay do sóng xung kích từ thánh kiếm của Cody và cuối cùng ả ta ối cũng chịu gục ngã.

Cody không hề đâm ả, chỉ chĩa thanh kiếm được bao bọc trong nguồn năng lượng thần thánh về phía quỷ vương.

“Ugh….có thể khiến ta gục ngã như này. Ta công nhận sức mạnh mà các ngươi có, nhân loại.”

“Nếu như cô bây giờ hứa với bọn tôi rằng sẽ không gây ra bất cứ điều gì tàn ác nữa, thì tôi sẽ để cho cô đi. Và cô cũng không được đi ra khỏi vùng lãnh thổ của mình, vì sự hiện diện của cô khiến nhân loại bọn tôi cảm thấy run sợ.”

“Vậy là ngươi định để vùng đất của ta lại một mình à…Thật là một tên ngây thơ. Mặc dù thì ngươi cũng chả có quyền lên tiếng với vùng đất đầy quỷ như thế này.”

“Ta chỉ nghĩ đơn giản rằng mọi người nên cần một nơi để sống.”

Tuy dù bản thân Cody đã nhuốm mình trong máu và là một phần của những trận tử chiến, Cody cũng đã nói ra những suy nghĩ của bản thân mình. Nếu như tôi ở trong vị trí đó, thì tôi sẽ đi hỏi ngay ai là người dùng được phép chữa trị nhanh nhất có thể, trớ trêu là trong cái tổ đội này thì tôi là kẻ duy nhất.

Tôi tiện tay sử dụng phép chữa trị lên cơ thể với đầy thương tích của Cody. Cậu áy liếc qua tôi rồi cười, những nó cũng không giảm đi được sự căng thẳng tí nào cả.

“Hừ…Nhân loại, bất cứ nơi nào có ánh sáng, thì bóng tối cũng hiện hữu, ta chắc chắn rằng sẽ có một con quỷ khác sẽ thay thế ta và một lần nữa khiến thế giới của nhân loại các ngươi vào hỗn loạn…”

“Nó sẽ ổn thôi. Chỉ cần đưa cho bọn ta cái gì đó để làm bằng chứng rằng đã hạ được ngươi rồi. Thì cho dù ngươi không làm thế, bọn ta vẫn sẽ tiếp tục phá hủy mọi thứ ngươi có và đưa ngươi trở về vương quốc.”

“Wha, thật tàn nhẫn làm sao… vậy thì kẻ thất bại này chẳng có gì để hối tiếc nữa, eh..”

Tuy dù đang đe dọa dã man người khác, nhưng [Thảm họa ngọt ngào] vẫn thực sự rất dễ thương.

Mái tóc màu vàng óng ả, mượt mà như chảy thẳng xuống từ đầu cô, một đôi mắt to tròn và mạnh mẽ, dù cô vẫn chỉ 11 tuổi, kém tôi 2 tuổi, nhưng cô không hể quan tâm tới cách người khác nhìn mình. Với sự tự tin tuyệt đối vào ngoại hình và sức mạnh của bản thân, “Tuổi tác chả nói lên được điều gì cả.” là điều mà cô hay nói.

Về tính cách của cô ấy thì như bạn thấy đấy, rất nghiêm túc. Cô ấy không hề có chút nhân từ nào cho ả quỷ vương cả.

Và vì vậy với cái làn da ngăm – một quỷ vương giống với một Dark Elf đã bị lột sạch cả quần áo, cô ấy hét lên.

“Mình đã mong chờ cho cái linh hồn của ả quỷ vương này trở về cõi vĩnh hằng, vậy mà… thật đáng hổ thẹn.”

“Đưa cô ta trở về cõi vĩnh hằng…Ý định của cô thật dã man…Đó không phải một điều mà một linh mục nên nói đâu, cô biết chứ.”

“Ehh?Tại sao? Tôi muốn có thể làm cho mọi linh hồn trên thế giới này trở nên thoải mái. Ngay cả với cậu đấy, Dick…”

Nhìn Yuma giống “Linh mục tâm thần”, nhưng mà thực sự thì cô ấy cũng chỉ là một con cuồng linh hồn.

Mới 9 tuổi, là thiên tài nhỏ tuổi nhất trong tổ đội chúng tôi, và mới chỉ nhỏ như thế này mà đã có những suy nghĩ rợn người như vậy thì nó thực sự khiến ta phải tò mò về quá khứ của cô bé này.

“Mọi linh mục đều thế này cả mà” Là những gì mà đứa nhóc này luôn nói, nhưng trong thâm tâm thì tôi vẫn thấy có gì đó sai sai.

“Vậy thì ta nên làm gì đây nhỉ? Bằng chứng để chứng minh ta đã đánh bại quỷ vương ấy…Chúng ta có nên lấy mặt dây chuyền đó không?”

Một nữ đấu sĩ với mái tóc hồng – Eileen nói với khuôn mặt mệt mỏi vì phải đợi.

Bởi vì cô có một nửa dòng máu là Orge và một nửa còn lại là con người, nên bản thân có phát triển nhanh hơn bình thường rất nhiều. Tuy cô chỉ mới 12 tuổi nhưng lại mang thân hình của một quý cô trưởng thành.

Với cặp vếu mà tự cô ấy gọi là “Boing boing” thì cô chưa bao giờ thua trong mấy trò đọ ngực dù chấp luôn ả quỷ vương với vẻ ngoài khoảng 20 tuổi đang nằm đây, nhưng đôi khi cô ấy cũng khiến cho cái trái tim thuần khiết này của tôi phải đi lầm đường lạc lối…thôi đủ rồi.

Khi Cody nhìn xuống dưới cổ của quỷ vương và tìm thấy mặt dây chuyền, khuôn mặt của anh đỏ lên và bắt đầu hành xử kì lạ.

“C-cái dây chuyền…Dick, cậu lấy nó thay tôi được chứ?”

“Câu đỏ mặt vì cái quái gì vậy…hả…?”

Bộ đồ là quỷ vương đang mặc trông như là bộ dây trói BDSM ấy, phần trên của ngực ả không được che đi. Và mặt dây chuyền thì đang lún sâu trong cái thung lũng giữa 2 ngọn núi vĩ đại đó.

Cody cực kì nhát gái- À mà đối với một đứa trẻ 13 tuổi thì cũng đúng thôi.

“Những thứ mà tôi cho rằng đó là thứ cực kì gợi đòn” thì chính xác là những thứ mà thằng đụt này luôn tránh.

Chả còn cách nào khác ngoài phải thay cậu ta thôi.

“hng…Vậy là các ngươi chọn chiếc dây chuyền này…Không có nó, Kháng nguyên tố và Ma thuật tự phục hồi của ta sẽ biến mất…Nhưng nếu có một tên nhân loại nào đeo nó lên, hắn sẽ bị nguyền rủa, và sinh lực và linh hồn của hắn sẽ bị vắt khô…”

“hmm…nó có hơi…”

Khi mà quỷ vương đang nói về các chức năng của dây chuyền, tôi đã kéo lên được một sợi dây kim loại, và lôi ra thêm một cái đồ trang trí bằng vàng nữa. Có một vòng tròn ma thuật hiện hữu rõ ràng trên nó, sức mạnh ma thuật từ nó tràn ra chẳng hề giống sức mạnh ma thuật bình thường chút nào.

“Cậu nhìn ả ta với ánh mắt dâm tà đó đó ư, đồ biến thái, Dick biến thái.”

“Ahaha, Mylarka đang ghen à, đừng có lo, chỗ đó của em cũng sẽ to hơn thôi, giống như của chị nè ♪”

“N-nó không phải là thứ khiến em thấy nhức đâu nhé…”

Mylarka liếc mắt sang phía tôi, ném cho tôi một ánh lườm đầy thân thiện và yêu mến, vì thế nên tôi phải chuyển quả mặt mình sang nơi khác, không thì lát có án mạng mất.

Nếu em ấy trở nên ít nói đi một chút, thì ẻm sẽ trở nên cực kì ngọt ngào, nhưng mà lúc nào ẻm cũng nghiêm khắc và bướng bỉnh như này thì… riết quen rồi.

Mà quan trọng hơn, vấn đề ở đây là chiếc dây chuyền, nó đang nằm lọt thỏm ở cái thung lũng giữa 2 bầu ngực nửa hở nửa kín đẫy đà ấy, thêm cả sự ấm áp của làn da người nữa – nói đúng hơn là da Dark Elf, và chính là cái chiếc dây chuyền mà ta cần mang về vương quốc.

“Chỉ cần bọn ta không đeo nó, bọn ta sẽ không bị nguyền đâu, bọn ta sẽ lấy mặt dây chuyền này của quỷ vương.”

“Mm…Ta-ta hiểu rồi. Chỉ cần ta còn cư xử đúng mực thì ngươi sẽ trả lại ta đúng không?”

“Mặc dù ta không thể hứa chắc được,hm… Vậy 5 năm sau ngươi quay lại lấy nó nhé. Nếu ngươi giữ được lời thề ước kể từ bây giờ, ta sẽ trả nó cho ngươi.”

“Mặc dù ta đã biết rằng những suy nghĩ của ngươi chỉ là của một đứa trẻ, song ngươi lại là một kẻ rất khó chịu. Này anh hùng trẻ tuổi, ngươi tên gì?”

“Ta đã nói với ngươi từ trước rồi mà, ta là Dick. Dick Silver. Ngươi có thể quên nó đi nếu ngươi muốn, nhưng nếu có thể thì làm ơn hãy nhớ lấy nó. Nếu cô không làm thế, ta không trả dây chuyền cho cô đâu.”

Và rồi tôi lấy chiếc dây chuyền của ả, mặc dù ả ta nói là một tên nhân loại bình thường đeo vào sẽ bị nguyền rủa, nhưng mà năng lực của tôi đã kìm hãm nó lại rồi. Mà theo tôi nhớ là tôi đã quên nói một điều gì đó cực kì quan trọng thì phài.

“À này, ta không phải anh hùng đâu. Cody xứng đáng với nó hơn. Ta chỉ đi theo họ thôi, tất cả chỉ có thế.”

“…Sao ngươi phải khiêm tốn như thế? Như ngươi thấy đấy, người trung tâm của cả đội này là…”

Tôi biết quỷ vương định nói gì, nhưng cái ý nghĩ cả tổ đội này sẽ có hoạt động trơn tru chỉ bởi tôi là trung tâm của nó thì thật nực cười. Tôi chỉ là người giữ cân bằng cho cả nhóm thôi. Và hơn nữa thì tôi cũng là kẻ bị bóc lột ở trong cái tổ đội này thôi.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Chúng tôi đã mang bằng chứng đánh bại quỷ vương trở về là [Bùa hộ thân quỷ vương] và sau đó Đức vua đã bắt đầu trao thưởng.

Uớc mơ của Cody là trở thành người dẫn dầu đội kị sĩ của vương quốc Albein.

Mong muốn của Mylarka là một trong số những con chim mộng tưởng cực hiếm.

Còn của Yuma là xây dựng một trại trẻ mồ côi cho những đứa trẻ không có người thân.

Tiếp đến là Eileen với vài trai rượu linh thiêng được gọi là Miki.

Mặc dù mấy ước nguyện đấy của họ làm cho người ta phải tự hỏi là thực sự là họ có bị ngốc không khi mà mong muốn những thứ đấy… nhưng mà tất cả họ đều hài lòng.

Bởi vì bản thân Bùa hộ thân của quỷ vương sở hữu một khả năng cực kì nguy hiểm – đánh cắp sinh khí của con người chỉ với một cái chạm, nên nó đã được lựa chọn là phải đặt ở trong tầm tay của người có thể áp chế được nó. Tôi đã phải tha thiết, âu yếm mà đề nghị để có được cái quyền nắm giữ nó và giám sát bởi tôi đây. Nếu như tôi mà để lại nó cho gia đình hoàng gia thì tới cái tết nào mới trả cho con quỷ vương kia được chứ.

“Nếu có kẻ nào đủ sức mạnh chống lại các hiệu ứng có hại của tấm bùa này, thì nó có thể sẽ trở thành một món trang bị cực kì quyền năng đấy.”

Tôi đã che giấu cái phần thông tin này.

Có càng nhiều con át chủ bài chẳng phải tốt hơn sao.

Mà bên cạnh đó, tôi cũng tham gia vào công cuộc hạ gục quỷ vương mà, nên tôi có quyền làm những thứ gì đó mà tôi muốn chứ.

“Dick Silver, mặc dù ngươi không hề đạt được thành tích nào trong việc hạ gục Quỷ vương, nhưng không thể từ chối một sự thật rằng ngươi đã đồng hành và dõi bước theo các anh hùng và tiếp cận hạ gục được tên đó. Ta không thể cho ngươi được những nguyện vọng như những người khác được, nhưng ngươi vẫn có thể nói lên mước muốn của ngươi.”

“…Thưa bệ hạ, làm ơn hãy xem lại nó. Với chúng thần, Dick là…”

Cody cố gắng giúp tôi, có vẻ như cậu ta cảm thấy bản thân nợ tôi.

Chàng trai với cặp mắt và mái tóc màu nâu, sở hữu một khuôn mặt ưa nhìn. Cậu bình thường hay nở một nụ cười dịu dàng nhưng giờ lại đang thể hiện một biểu cảm đầy tuyệt vọng, một nỗi tuyệt vọng mà để dành lấy những đánh giá tốt về tôi.

“Cody, tôi rất mừng vì cậu nhìn tôi với hướng như vậy, nhưng thực sự tôi không làm gì nhiều nhặn cả.”

“hm… Tuy nhiên, việc trở thành người giám sát chiếc bùa hộ mệnh củ quỷ vương thì một phần thưởng cho bản thân là điều thiết cần thiết.”

“Tôi(Ore)…à không, Thần(watashi) chỉ là một kẻ đi theo thôi. Mặc dù chỉ có thế nhưng bản thân thần cũng đã rất nỗ lực, đó là tất cả những gì mà thần có thể làm để đi tới lâu đài quỷ vương cùng họ. Khi chiếc bùa hộ mệnh này được một kẻ vô danh như thần giám sát, thần nghĩ rằng thần sẽ không bị đặt vào tính thế nguy hiểm đâu.”

Mặc dù bản thân tôi không hề quen với việc thể hiện lòng thành kính với hoàng gia, và cách diễn đạt còn rất khác thường, nhưng nhà vua vẫn khoan dung.

“Dù là ngươi có đóng góp lớn hay nhỏ vào tổ đội, thì ngươi vẫn là một phần của họ, không cần phải khiêm tốn, đứa trẻ dũng cảm.”

“Dick, đồ nói dối.” Mylarka đang lẩm bẩm một cái gì đó với khuôn mặt phụng phịu. Yuma thì vẫn nở nụ cười như thường lệ, không hề nói gì mặc dù trông như muốn mở cái mồm ra lắm rồi. Eileen thì trông như không thể chờ đợi để được uống Miki nữa và bắt đầu nhìn xung quanh một cách bồn chồn.

Đây không phải là điều mà tôi nên nói ở chỗ này, nhưng họ vẫn còn quá trẻ. Tôi hi vọng rằng họ có thể trưởng thành để có thể trở thành những quý cô diễm lệ.

Dù có hơi chút hổ thẹn, nhưng bắt đầu từ hôm nay, chúng tôi sẽ đường ai nấy đi. Chúng tôi chỉ đơn giản là một tổ đội được lập ra để hạ gục quỷ vương mà thôi.

“Mặc dù ngươi không hề đương đầu trực tiếp với thanh gươm của quỷ vương, nhưng ngươi cũng chắc chắn đã hỗ trợ những người đồng đội trên chuyến hành trình này như một người đồng hành. Bây giờ, ta sẽ hỏi lại một lần nữa, hãy nói ra mong ước của ngươi.”

“Thần rất biết ơn những lời nói vàng ngọc của người, điều mà thần muốn là…”

Được nhà vua hỏi lại một lần nữa, tôi giả vờ suy nghĩ một cách sâu xa, nhưng thực sự là tôi đã xác định nó từ lâu rồi.

Nguyện vọng của tôi là không phải trở thành trung tâm của sự chú ý và nhận được lợi ích lớn nhất về mình. Nó là-

“Thưa Bệ hạ, xin hãy cho phép thần xây dựng một Bang hội mới ở thủ đô.”

Bằng cách trở thành một Chủ Bang Hội, tôi sẽ nhận được những công lao to lớn chỉ bằng cách thu thập các cá nhân mạo hiểm giả xuất chúng, từ đó không cần phải trực tiếp đương đầu với ai cả.

Những kẻ tiềm năng nòng cốt sẽ trở thành thành viên của Hội – Những mạo hiểm giả, tất cả những gì mà tôi phải làm là tập hợp lại một số người, huấn luyện và hướng dẫn họ.

Những mạo hiểm giả Rank SSS trở thành các Guild Master sau khi nghỉ hưu không phải là điều hiếm hoi gì. Mặc dù chắc chắn là tôi cần có một khoản vốn và các mối quan hệ, nhưng điều này sẽ ổn thôi nếu tôi nhờ bệ hạ đây xử lý việc đàm phán.

Và điều quan trọng ở đây là tôi không muốn cái vị trí Bang hội hàng Top.

Một Bang hội không chiếm lấy vị trí đỉnh cao, không nổi tiếng, trong khi mục tiêu hàng đầu là – phải có các mối quan hệ liên kết giữa các mạo hiểm giả với nhau cũng như các yêu cầu, nhiệm vụ đầu vào.

Để có thể tạo ra được một trường hợp như vậy, tôi cần tạo ra một hệ thống cấu trúc mà chỉ có những người có những nhiệm vụ hiếm, khó mới biết tới sự tồn tại của Bang hội. Nó sẽ tốn mất một khoảng thời gian để tôi có thể lập nên nó nhưng miễn là tôi chuẩn bị nó đúng cách thì không gì là không thể.

“Bang Hội…Dick, cậu đã nghĩ tới mấy việc như thế hả?”

“Những linh hồn nhiệt huyết, máu nóng của các mạo hiểm giả tại Hội…ahh! Em muốn xoa dịu các linh hồn đó…”

“Huh, em chắc chắn đã nghĩ ra được điều gì đó thú vị nhỉ. Này, có ổn không nếu chúng mình đi tới Bang hội để rủ cậu đi chơi vào một lúc nào đó?”

Có vẻ cả 3 người họ đều thích việc này. Tôi nghĩ là sẽ ổn thôi nếu họ chịu ngụy trang và thi thoảng tới chỗ tôi chơi, nó sẽ không phá hủy hình tượng một Chủ Bang Hội ẩn mình trong bóng tối như tôi đâu.

“Ngươi muốn lập một Bang hội mới à…Trong vương quốc chúng ta có 12 Bang hội mạo hiểm giả, nhưng Bang hội thứ 12 thì vận hành không được tốt cho lắm, kể cả tên Chủ Hội lúc trước của chỗ đó cũng đã nghỉ hưu tháng trước. Nếu muốn thì ngươi có thể sử dụng cái Bang hội cũ đó. Dick, vậy ngươi muốn sẽ trở thành một Chủ Bang hội ngay lập tức, hay là ngươi muốn lập một Bang mới?”

“Có phải khu vực cứ điểm của Bang hội đó được xây ở nơi không hề dễ thấy phải không ạ?”

“Chính xác, nó nằm ở mặt sau tại con đường số 12 ở thủ đô, trật tự công cộng ở đó rất là tệ. Nó cũng là lý do tại sao sự vận hành Bang hội ở đó không hề tốt…Ngươi muốn có thành lập một Bang hội mới chứ?”

Nhà vua đã khẳng định về tình hình tệ ở đó nhiều lần. Tự nhiên mà nói thì tôi chỉ đi cùng với nhóm để hạ gục chúa quỷ, không hề nghĩ đến có việc tôi sẽ chấp nhận cái Guild cũ rẻ rách như thế được.

Dù tôi có là kẻ yếu nhất trong tổ đội anh hùng đi nữa thì tôi vẫn có chỉ số sức mạnh mạo hiểm giả là 100,035, nên tôi cũng không bận tâm tới việc trật tự công cộng tệ hại cho lắm.

Ở một nơi khó thấy như vậy, chỉ có những kẻ với những nhiệm vụ đặc biệt mới đến, một tổ chức bí mật – hay đúng hơn là một Bang hội ngầm chấp nhận mọi nhiệm vụ quái quỷ rắc rối nhất trên toàn thế giới, đó chính là một Bang hội lý tưởng của tôi.

Kể cả khi nó có là một Hội đang đi xuống và không hề có một thành tựu nào đi chăng nữa, thì cũng có sự tiện lợi ở một khía cạnh nào đó. Không một ai mong đợi bất cứ một sự thành công nào từ một người ở trong một Hội như thế cả thật.

“Vâng, không có gì vui hơn khí có một cứ điểm bang hội riêng, thật là niềm vinh hạnh của thần để vận hành Bang hội này.”

“Ta hiểu rồi... Nó có hơi phiền một chút nếu ngươi đi xa tới vậy, nên cứ làm thế đi. Ta tin rằng ngươi đang quá khiêm tốn, dù thế nào thì, có lẽ là do các ngươi vẫn còn trẻ, nhưng ước vọng mà mà ngươi muốn là vượt xa cả những người trưởng thành.”

Trông nhìn thoạt qua thì vị bệ hạ đây đang nhảy cẫng lên sung sướng vì không ai nẫng đi cô con gái bé bỏng của mình để lòi ra thằng con rể. Đó có lẽ là lý do vì sao mà công chúa lại xuất hiện trong cả buổi lễ như thế này.

Và giờ thì vấn để này đã quăng đi được rồi, tôi cảm thấy vui bởi vì tôi và Cody đều không cướp trên dàn mướp cô công chúa ấy để rồi phải xin lỗi tới tấp đức vua.

Có vẻ như ngay sau khi buổi lễ kết thúc thì họ sẽ làm một buổi diễu hành để chúc mừng những vị anh hùng đã hạ gục quỷ vương, vì thế nên bọn tôi đã được mời trước.

Tuy nhiên thì tất cả mọi người đều tham gia, trừ Cody từ chối tham dự cuộc diễu hành này.

“Mọi người, nghiêm túc đấy… à không, tôi đáng lẽ phải biết là mọi người sẽ làm nó chứ nhỉ.”

Cody tự bào chữa cho bản thân, rồi rời lâu đài để đuổi theo chúng tôi. Trên cây cầu đá trước cổng lâu đài, chúng tôi đang nói chuyện với nhau khi đứng ở một bên của thành cầu khi tạo các tư thế của riêng mình.

Myralka đang khoanh tay trên vịn cầu, Yuma là một linh mục nên cô ngồi xuống với tư thế seiza, Eileen đang ngồi trên đỉnh của vịn cầu, Cody thì chỉ đứng thẳng như cờ đỏ, còn tôi thì ngồi với cái tư thế giống mấy thằng ất ơ đầu đường xó chợ.

“Lý do mà tớ muốn đánh bại quỷ vương tất cả là vì con Tiên Điểu này. Mặc dù tớ đã có nó rồi nhưng tớ cũng chả có ý định để nó trở thành một vật triển lãm đâu…”

“Con Tiên Điểu này cute thật đấy.”

“Yeah, nhưng nếu em nói mấy cái kiểu như gửi nó lên thiên đường thì chị sẽ véo má em đấy. Yuma, em còn quá trẻ nhưng mà đứa con gái của tổng giám mục có khác, mong ước một trại trẻ mồ côi, em thậm chí còn làm cho mấy tên to đầu phải cảm thấy xấu hổ với cái tâm hồn thuần khiết muốn giúp đỡ người khác đó đấy.”

“Tại các thành phố mà chúng ta đi tới trong các cuộc chinh phạt quỷ vương, chúng ta đã thấy rất nhiều đứa trẻ là nạn nhân của nạn đói, và em đã hứa với chúng rằng:“ Sau khi chúng tôi đánh bại được chúa quỷ, xin hãy tới thủ đô và tìm đến tôi, tôi sẽ chăm sóc cho tất cả các bạn.”

Tôi tự hỏi em ấy có thực sự là 9 tuổi không nữa, mà tôi cũng kì lạ chẳng kém khi mà tôi lên 5 tuổi rồi mà vẫn chẳng thể thực sự nói được gì với em ấy cả.

“Từ từ, Yuma là con gái của tổng giám mục á? Lần đâu tiên nghe đấy.”

“Đây là một trong những điều mà em ấy rất hiếm khi nói mà, nó cũng giống như mình và Eileen thôi, bọn mình chưa bao giờ nói về gia đình, quê hương của mình đúng chứ?

Sau 3 tháng đồng hành để đánh bại quỷ vương, chúng tôi vẫn còn rất nhiều điều mà chưa biết về nhau.

Thì…Nó cũng ổn khi mà chúng tôi không quá tọc mạch vào các vấn đề của người khác mà.

“Này Dick, loại thánh tửu này…muốn uống cùng với nhau khi mà ta trưởng thành chứ? 16 tuổi là độ tuổi mà chúng ta được công nhận là người trưởng thành, nó sẽ lên men và ngon hơn nhiều, phải không?”

“ye, yeah…không sao cả. Tôi nói chỉ để phòng hờ thôi nhưng mà nếu như ai một trong số các cậu mà muốn gặp tôi ở Bang hội thì hãy ngụy trang để không ai biết các cậu là ai nhé. Các cậu thực sự là những kẻ rất nổi tiếng đấy.”

“Điều này làm tôi cảm thấy khó chịu nếu như cậu cứ muốn tôi làm mấy cái thứ phiền phức như thế đấy. Tôi sẽ làm gì tôi muốn, đừng bắt tôi phải làm cái quái gì cả.”

Mylarka gắt lên, nhưng tôi biết nó cũng chỉ là một cách để nói rằng cô ấy sẽ thi thoảng thăm tôi ở Bang hội thôi. Cô ấy là một người cực kì kém kiên nhẫn trong cả cuộc hành trình dài ấy, tôi tự hỏi cô ấy sẽ đòi cái gì khi đến Hội của tôi đây chứ.

“Nếu cậu đi bằng cái cửa sau thì nó sẽ giúp tôi nhiều lắm đây, chẳng ai ở cái thủ đô này không biết tới cái danh [Thảm họa ngọt ngào đâu]”

“Tch, đừng có gọi tôi bằng cái thứ như thế, tôi bảo rồi mà đúng chứ? Mấy tên não bò không hề hiểu được cái mĩ lệ của Ma thuật hủy diệt, toàn lũ gọi tôi bằng cái danh chết tiệt đó, nó làm tôi cảm thấy thực sự phiền phức đấy.”

“Mylarka, cô sẽ đi học ở trường đại học ma thuật, mà hay đúng hơn là nơi mà cha cô ở phải không?”

“Y-yeah. Nó là kế hoạch của tôi.”

Phải cảm ơn Mylarka rồi, câu đố về nguồn gốc của Yuma đã được giải quyết. Mylarka cũng là một người con gái của một giảng viên tại đại học ma thuật.

Cả cha và mẹ của Cody đều là mạo hiểm giả, cậu ta nói rằng cậu được lớn lên theo dấu chân của họ. Và lạy chúa tôi, tên thần đồng này đã đánh bại cả 2 người họ khi chỉ mới lên 4 tuổi, mặc dù vậy thì cậu ta vẫn rất kính trọng bố mẹ mình cho tới tận giờ.

“À phải rồi, Cody, cậu mạnh thật đấy, nhưng tôi vẫn sẽ nhắc cho cậu để phòng tránh thôi. Đừng có mà chết vì mấy cái lý do nhảm shit kiểu “Vì vương quốc” hay đại loại thế, được chứ?”

“Như mình nghĩ, mình không thể nào mà hợp với cậu được. Mình biết là cậu không hề thích mình nói mấy cái thứ gì sến súa cả, nhưng mà lý do mà mình sống tới được cái ngày hôm nay là nhờ cậu luôn cảnh báo mình đấy. Đó là những gì mình tin tưởng.”

“O-oh…dừng lại đi, nó rất khó để phản biện lại đấy, nên làm ơn đừng trả lời lại với cái kiểu nghiêm túc đó được không.”

“Hahaha, xin lỗi nha. Mình sẽ không dành cả cuộc sống của mình cho đất nước đâu, nhưng mình sẽ dành nó cho những gì mà mình tin tưởng. Mình tin rằng những kiếm sĩ vĩ đại cũng đi theo con đường này thôi .”

Tôi thi thoảng lại tự hỏi là nếu nói vài câu như thế với khuôn mặt thẳng như ruột ngựa thì có phải là đặc điểm giống mấy thằng đụt anh hùng không nhỉ.

“Ah…Có lẽ đây là lúc mà mình nên đi rồi, mọi người, hãy gặp lại sau nhé.”

“Cậu cũng vậy. Sẽ thật tuyệt nếu cậu ở lại và tham gia vào bữa tiệc đấy.”

“Cody-san, xin hãy cố gắng hết sức mình.”

Cody trở lại lâu đài, còn chúng tôi thì vẫn ở đó mà chưa giải tán

“N-này, Dick, cậu sinh ra ở đâu vậy?

“Tôi là con trai của một một gia đình nông dân tại vùng quê hẻo lánh, còn về phần chính xác thì…nó là bí mật, tôi sẽ không nói đâu.”

“Đ-đúng nhỉ…Vậy giờ thì cậu sẽ về nhà…”

“Không, tôi rời nhà vì nghĩ rằng rời đi còn tốt hơn mà. Tôi dự định sẽ sống ở đây như bây giờ đấy.”

Tôi bình tĩnh trả lời cô, nhưng rồi một sự im lặng tới khó xử đè ngặng lên lúc đó. Tôi chưa từng biết cách đọc tâm trạng người khác sao cho tốt, tôi luôn nghĩ rằng mình phải sửa cái khuyết điểm này.

“Dick-san, trước khi chúng ta chia tay, thì chúng ta nên vào trong căn cứ Bang hội của anh để thăm quan chứ nhỉ.”

“Bây giờ tôi sẽ gặp khá nhiều rắc rối phiền phức khi về nhà, nên là tôi nghĩ tôi nên tiến vào khu của Dick bây giờ cái đã~”

“…T-Tôi nữa…dù sao thì chỗ này cũng gần nhà tôi, và Dick thì lại nhìn Eileen với ánh mắt dâm dục, thế nên tôi sẽ theo cậu để giữ anh ấy luôn nằm dưới sự kiểm soát, tôi sẽ theo dõi cậu đấy.”

“Ahaha, dù sao thì cậu ta cũng là một thằng con trai mà, nên nó cũng bình thường thôi. Những lúc mà tôi nói là “Boing Boing” thì trông Dick luôn luôn cảm thấy hạnh phúc nhỉ.”

“Hạnh phúc cái đít mình nè bạn.” Tôi muốn nói thẳng thế luôn, nhưng mà cái mood đang tăng lên mà lại phá vỡ phát nữa thì toang thật đấy.

Tôi cảm thấy khá tồi tệ với Cody, nhưng việc chia tay đi lẻ như thế này thậm chí còn khiến tôi, một người đã chinh phục được nỗi cô đơn cảm thấy lo lắng.

“Vậy thì tới nơi ẩn náu mới – Bang của tôi thôi. Mọi người, hãy chắc chắn là đã cải trang trước khi đi nhé.”

“Lại cái sự ám ảnh kì lạ của cậu nữa…Nếu cứ giữ cái kiểu nói chuyện phiền phức như vậy thì cậu không lấy được vợ đâu đấy.”

“Ooh, có thể cô không để ý nhưng mà đến cuối cô vẫn nghe theo những gì mà Dick bảo đấy thôi.”

“M-mấy cái thứ như thế…Tôi chỉ ngẫu hứng hào phóng với mấy đứa trẻ ích kỉ như thế này thôi nhé.”

“Fufu..Đây mới là Mylarka-san chứ. Như mong đợi dù là ở trong thời điểm như này, nhưng chúng ta vẫn đang giữ đúng vai trò của mình giống như trước đây.”

Yuma khi mà không nói cái gì liên quan tới linh hồn thì thật là giống một đứa em gái đầy sáng sủa và đầy mê hoặc. Tôi bắt đầu nghe tới việc cho cô bé cưỡi lên vai tôi rồi đấy, nhưng mà nó có hơi nguy hiểm nên tôi sẽ dừng cái suy nghĩ củ ấu này lại.

Và hơn nữa vào lúc này, tôi đã trở thành kẻ đứng đầu của cái Bang hội thứ 12 này – Cái Bang mà đang đi xuống an tọa tại con đường 12 của thủ đô.

Tôi sẽ chi số tiền mà mình nhận được vào Bang hội của mình ở thủ đô, ngay cả việc không phải là tâm điểm của sự chú ý, thì liệu Hội của tôi có thể trở thành địa điểm tụ tập các mạo hiểm giả và các nhiệm vụ trên toàn thế giới được không nhỉ?

Từ khi mà tôi bắt đầu kế hoạch, đã 5 năm trôi qua.

Truyện Chữ Hay