Maou ni Nattanode, Dungeon Tsukutte Jingai Musume to Honobono Suru

chương 89: cuộc xâm lăng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- Onii-san! Anh đúng ra phải biết nghĩ cho cảm nhận của em một chút chứ!!

- Được, được rồi mà. Với, với cả, em biết đó, trước lúc bay lên ấy, anh cũng nói cho em đấy thôi, đúng không?

- Thế quái nào em đoán được ý anh là gì khi anh chỉ bảo em “Yên lặng nào. Nếu không sẽ bị phát hiện đó”!!

Vâng, cho anh xin lỗi mà. Tôi đã bị thuyết phục chút.

- Hơn, hơn nữa, có vẻ lính canh đang tiến về hướng này rồi nên là, chuyện này để sau nói tiếp nhé.

Tôi chỉ về phía sau cô bé, người đang áp sát cả khuôn mặt vào tôi trong khi rướn người về phía trước, để né tránh cái câu chuyện này.

Có lẽ là vì nghe thấy giọng nói của chúng tôi, nên khi vọt vào thành phố, tôi để ý thấy tín hiệu thù địch nổi dần khắp bản đồ, rồi cũng bắt đầu nghe thấy tiếng lạch cạch do các phần kim loại từ bộ giáp cọ xát vào nhau gây ra.

Nhân tiện, tôi cũng đã kích hoạt chức năng hiện diện kẻ thù ở trên bản đồ, dù cho đó không phải là khu vực dungeon từ lâu về trước, và nếu như mở rộng toàn bản đồ thì tôi cũng sẽ có thể nhìn thấy vị trí của kẻ địch ngay lập tức.

Tôi cũng mới phát hiện ra cách thức hoạt động của kỹ năng này gần đây, bằng cách phát ma lực ra môi trường xung quanh rồi tiếp nhận phản ứng từ những cá thể thù địch, qua đó nhận biết được vị trí của kẻ thù.

Về cơ bản thì nó giống như sóng âm của cá heo, hay hệ thống định vị bằng sóng siêu âm sử dụng trên những con tàu đánh cá cũng như tàu chiến ấy.

Lý do mà tôi có thể sử dụng nó sau khi mua kỹ năng bằng DP có lẽ là do cơ thể quỷ tộc này đã được chỉnh sửa để phù hợp với kỹ năng.

Nói cách khác, tôi là người nhân tạo, chứ không phải con người tự nhiên nhỉ.

Liệu tôi có nên hét lên “YEAH!!” bây giờ không nhỉ.

- ….. Tsk….. Lối này onii-san. Theo em.

Onii-san nghĩ là tặc lưỡi như vậy không có hay đâu nha.

Từ phía sau cô bé đang nhanh chân “sutasuta” [note31587] bước đi, tôi cũng bắt đầu theo sau cô ấy trong khi vuốt ngực mình.

---------------------

Tiếng bước chân của hai người vang vọng trên con đường được lát bằng đá cuội bị hút vào bức tường hai bên rồi biến mất.

Tôi không nghe thấy bất kỳ tiếng ồn nào, cũng như không thấy bóng dáng bất kỳ ai ngoài chúng tôi.

- ……. Yên ắng thật đấy.

Tôi vô tình lẩm bẩm điều đó trong khi vừa đi vừa ngó xung quanh.

Vẫn chưa muộn lắm nhưng đường phố đã hoàn toàn yên lặng, ngay cả không khí xung quanh cũng vậy.

So với quy mô của thành phố “Alfiro” mà tôi với Refi ghé thăm ấy hả? Nó lớn hơn cực kỳ nhiều, nhưng lại cho ấn tượng có chút cô đơn bởi sự khung cảnh thiếu hụt sức sống này.

- Không lâu trước đây, nó vẫn luôn sống động trong khoảng thời gian này… Có lẽ, mọi người đều cảm thấy nguy hiểm và muốn trốn ở trong nhà.

- Ma~a, cũng đúng thôi. Đây là vấn đề sống chết đối với họ mà.

Có thể chỉ là định kiến cá nhân của tôi do tôi chưa hề nhìn thấy tận mắt, nhưng rất có thể đã có cư dân nào đó bị bắt, hay thậm chí bị chém giết chỉ vì một lý do nhảm shit nào đó.

Cái này liên quan đến khả năng kiểm soát quân sự thôi. Tôi kiếp trước dù sao cũng học chuyên ngành lịch sử nên cũng khá rõ vấn đề này.

- Em cũng đã nghe về tình trạng hiện thời của thủ đô Hoàng gia rồi, nhưng khi thấy nó trực tiếp, thì có vẻ nó còn tệ hơn những gì em nghĩ nữa… Ne~e, onii-san, em vừa mới nhận thấy thôi, anh đang đeo cái gì đấy?

- Ể? Ngụy trang chứ cái gì, đồ ngụy trang đó. Anh là Ma vương mà. Anh không muốn khuôn mặt mình bị biết đến trong thế lực thù địch như nhà thờ đâu.

Thứ tôi đang đeo bây giờ là một chiếc mặt nạ với đôi mắt hình đường cong, ở dưới con mắt trái là ngôi sao, giọt nước phía dưới con mắt phải, cùng với một chiếc miệng đang cười lớn. Đó là chiếc mặt nạ màu trắng giống như của những chú hề.Lúc tôi lục tìm đồ ngụy trang trong danh mục DP, tôi đã thích nó ngay từ cái nhìn đầu tiên và đáp thẳng vô Hộp vật phẩm luôn.

Tôi không thể nhìn rõ phía trước khi đeo chiếc mặt nạ này, nhưng tôi vẫn kiên trì cố gắng đeo nó. Sau cùng thì nó là để ngụy trang mà, đâu thể khác được đâu.

…… Xin lỗi, đó là nói dối đấy. Tuy nhiên thì thiết kế của nó ngầu mà, thế nên tôi muốn đeo nó. Tại thiết kế của nó ngầu nên tôi mới muốn đeo nó nhé. Tôi phải nhắc lại hai lần vì nó là điều quan trọng.

- Em không nghĩ là che giấu khuôn mặt anh có tác dụng gì không nữa… nhưng mà, nó ổn thật không vậy? Nếu như bị phát hiện là mang theo Ma vương thì em cũng sẽ gặp rắc rối đấy…

- Ổn mà ổn mà, anh lo được hết.

- …. Với cả, nếu như họ không đồng ý để anh theo em vào trong thì anh phải ngoan ngoãn chấp nhận nhé, được không? Em không thể ép họ để anh vào được đâu.

- Biết mà biết mà. Cứ yên tâm để đó cho anh.

Lúc đó thì tôi chỉ việc tự hành động thôi chứ sao đâu.

Ma~a nếu như họ có cho tôi vào thì tôi cũng tự hành động theo ý mình mà.

Tôi đâu có cần giữ quan hệ với nhà thờ đâu. Việc tôi muốn làm chỉ là lật đổ tên Hoàng tử đó thôi nên tôi cũng chả quan tâm đến vấn đề gì khác.

Nếu thế thì thực ra tôi cũng không cần đi xa đến mức này, nhưng tôi muốn có thông tin. Vậy nên, có thể nói, đó là mục đích tôi đến đây lần này.

Ma~a, cứ để xem họ định hành động như thế nào rồi quyết định sẽ làm gì sau.

- Em chẳng thể yên tâm chút nào cả nhưng mà… chúng ta đến nơi rồi Onii-san.

Cùng với chút lo lắng trong lòng, dũng giả dừng lại phía trước một tòa nhà trông giống một khu chợ tồi tàn với những mái hiên xếp thành hàng ở con hẻm phía sau.

Cô bé đứng tiến đến trước cửa một cách không do dự rồi gõ nó liên tục với một nhịp điệu đồng nhất.

Ngay lập tức, có một giọng đàn ông trầm đáp lại phía bên kia cánh cửa.

- ----Terminus

- Assemble [note31588]

Sau đó, cánh cửa nhỏ phía trên tay đập một chút được kéo ngang qua, và một cánh tay thò ra từ đó.

- Con dấu.

Dũng giả liền lấy ra con dấu mà cô bé từng dùng hồi trước từ trên ngực rồi đưa vào lòng bàn tay đó.

Một lúc sau, tiếng người đàn ông đó lại cất lên, có lẽ là đã xác nhận xong.

- …… Tôi đã đợi cô một thời gian rồi dũng giả. Cảm ơn vì đã an toàn quay trở về. Thứ lỗi cho sự bất tiện này nhưng chúng tôi cần gọi người có thể nhận diện khuôn mặt của cô nên hãy đợi một lát. Xin nhớ rằng đây là luật.

Sau câu nói đó, có dấu hiệu của một người phía sau cánh cửa đang bỏ đi.

Tôi khá ấn tượng với sự tương tác của họ đấy.

- Ồ ~ ồ… Ngầu thiệt chớ, cứ như một tổ chức bí ẩn nào đó vậy.

- …… Onii-san, em mong anh có thể đừng có nói ra dù anh có nghĩ như vậy đi chăng nữa.

Hầy, xin lỗi nha.

- ----Neru!

Đúng lúc đó, cánh cửa tồi tàn kia bất ngờ bật mở như sắp tan vỡ. Và một người phụ nữ bắn ra từ bên trong.

- A~a, Calotta-san! [note31589]

Người phụ nữ đó theo đà lao thẳng tới ôm chặt cô nhóc dũng giả, và cô bé cũng vòng tay ôm lấy eo người phụ nữ ấy.

Cô ta có một vẻ ngoài nghiêm nghị, dáng chuẩn, và là một người phụ nữ xinh đẹp, nhưng dường như cô ấy để lại cho tôi một ấn tượng sâu sắc rằng cô ấy khá mạnh.

Từ vẻ ngoài thì cổ cũng trang bị giáp như giống như cô bé dũng giả đây, cổ cũng là người của nhà thờ. Hơn nữa còn thanh kiếm dắt bên cạnh kia nữa, có lẽ cô ấy là một Hiệp sĩ - Paladin.

- Chị đã lo lắm đấy, chẳng biết được em đã ở đâu suốt thời gian qua… còn thủ đô Hoàng gia thì đang trong tình trạng báo động, do đó mà liên lạc với thế giới bên ngoài cũng gần như hoàn toàn bị cắt đứt luôn. Mà chúng ta cứ vào trong cái đã.

Cô hiệp sĩ này nói chuyện với dũng giả cùng ánh nhìn trìu mến như cô chị đang lo lắng cho em gái mình vậy nhỉ.

- Xin lỗi chị, em đã không hoàn thành được mệnh lệnh…

- Không sao, ngay từ đầu thì đó đã là một mệnh lệnh ép buộc vô lý từ phía cấp trên rồi. Chỉ cần Neru vẫn an toàn thì chẳng sao cả.

Mệnh lệnh à… A~a, chắc là cái gã đã gửi quân đến nhà mình đây.

Mà những gì em ấy làm toàn là chui vào suối nước nóng nhà mình đấy chứ.

- Etto, mà, đấy cũng là lý do em muốn giới thiệu người này với Calotta-san……

- …...Cái tên này làm sao?

Và có vẻ như cuối cùng dũng giả cũng để ý đến sự tồn tại của mình rồi đây, còn cái cô nữ hiệp sĩ kia thì sau khi buông tay khỏi người dũng giả, liền quay qua đây rồi đáp cho tôi cái nhìn đầy cảnh giác và thận trọng, chẳng giống như ánh mắt nhìn dũng giả khi nãy gì cả.

Không quan tâm lắm, nhưng tôi tự hỏi liệu có phải mình bị sa đọa rồi không, khi mà đột nhiên nghĩ đến cảnh cô ta thốt lên kiểu “Giết ta đi” sau khi bị đánh bại.

- Đó là… một, đồng đội của em. Em bắt đầu đi cùng anh ấy một thời gian rồi. Anh ấy khá mạnh và cũng đáng tin nữa, vậy nên khi nghĩ là anh ấy sẽ hữu dụng lúc này, em đã đưa anh ấy theo…

- Xin chào, tôi là đồng đội của cô ấy, tên Wai.

Tôi đưa một tay lên và chào nữ hiệp sĩ.

- ……. Có thật sự tin tưởng cậu ta được không? Chẳng phải cậu ta đang đeo một cái mặt nạ khá đáng nghi à…

- Ư-Ừm, đúng là ảnh đang đeo cái mặt nạ rất đáng nghi nhưng anh ấy không phải người xấu đâu…

Ê này, nếu hai người muốn ý kiến về cái mặt nạ siêu cool ngầu này của tôi thì nói thẳng luôn đi không được à.

---------------------

Trans’s note: Này thì chuunibyo...

Truyện Chữ Hay