Chao xìn, đã lâu không gặp cả nhà! Thấy mọi người xin dịc tiếp bộ này mà cũng gần năm rồi chả thấy động tĩnh gì nên là … Đây, cho mấy bác đói thuốc, đang cố gắng chạy lại, nhưng mà … cuộc sống vẫn chưa ổn định lắm nên đừng hy vọng nhiều nhé :< Thôi mời cả nhà “la liếm” liemsilost loli dragon Derefi!
---------------------
- ------ Rồi, tiếp nào! Đây là, quả táo! (ringo)
- Tá-áo~ (rin-o)
- Không phải vậy, lại nào! Táo! (ri, n, go)
- Táo~! (ri,n….go)
- Đúng rồi đó!
Hai bé ấy lại tiếp tục hét lên vui sướng một cách dễ thương thế đấy. Dễ thương thật. Cực kỳ dễ thương, siêu cấp dễ thương luôn, đến mức mà tôi thấy mình bị Gestaltzerfall [note31218] luôn rồi, nhưng vì họ dễ thương quá nên biết sao được.
Giờ hai bé đang nhiệt tình học nói, Shii làm học trò còn Iruna làm cô giáo. Shii đã có được bộ phận phát thanh giả nhờ Hóa hình nhưng âm phát ra vẫn chưa được chuẩn cho lắm.
Hôm qua, sau khi bị bất ngờ bởi Shii, tôi đã đưa quà lưu niệm cho mọi người, nói về những chuyện xảy ra trong dungeon, những chuyện xảy ra tại thành phố tôi tới, v.v. rồi sau đó ăn tối và khép lại một ngày vui vẻ.
Ngày hôm sau, nói cách khác hôm nay, đôi bạn nhỏ lại tiếp tục vui cười như thế, Leyla và Lyuu đang làm việc nhà, Refi vẫn đo giường như cô ấy muốn, còn tôi thì chuẩn bị làm một cây vũ khí mới. Vâng, tôi đang chuẩn bị làm cây vũ khí mới trong góc phòng.
Nguyên liệu chính --- chính là, thanh nguyền ma kiếm. [note31219]
Lúc lôi nó ra khỏi Hộp vật phẩm, nó đã không còn cố gắng ăn mòn tâm trí tôi như lúc trước nữa, nhưng mà cái luồng ma thuật đáng sợ kia thì vẫn tuôn trào ra ngoài như bình thường nên tôi đã vứt xó trong Hộp vật phẩm. Có vẻ nó không hài lòng với việc bị bỏ rơi suốt vậy nên cái luồng ma thuật ấy như đang chích vào da tay tôi vậy.
Xin lỗi mà. Tha cho tao đi, có phải tao quên mày rồi đâu.
- Uwa~...... C-cái gì thế chủ nhân… N-nó có cảm giác vô cùng khủng khiếp và đáng sợ…
- Ho~... Đây là thanh nguyền ma kiếm mà người nhắc đến hôm qua phải không?
Lúc ấy, hai cô hầu gái ở gần đó, nhìn vào tay tôi, một người thì tỏ vẻ sợ hãi còn người kia thì tò mò.
- Ờm, nó đó. Mà, nó cũng ngoan rồi nên không sao đâu. Nhưng mà cô vẫn phải cẩn thận, đến gần nó quá có thể khiến tâm trí bị ăn mòn đấy.
- Công nhận nó ngoan ghê, cứ như là thú cưng ấy… Mà chủ nhân vẫn ổn chứ?
- Vẫn trong tầm kiểm soát mà.
Tôi nhún vai đáp lại Lyuu, người hỏi tôi trong khi tiếp tục ngạc nhiên.
Nguyên liệu tôi chuẩn bị cho lần này là thanh ma kiếm, cây kiếm của một anh hùng cổ đại tìm thấy trong thành phố --- và một loại nguyên liệu siêu hiếm trong danh mục DP, được gọi là “Orichalcum”.
Orichalcum là nguyên liệu rất dễ truyền dẫn ma lực, nếu dùng nó làm chất xúc tác khi sửa chữa những món vũ khí đã xuống cấp thì nó còn có thể hoàn tác lại món đồ như ban đầu và còn cường hóa thêm nữa. Mà, tôi sẽ không phí phạm nó kiểu vậy đâu, nhưng nếu sử dụng nó để sửa thanh kiếm cổ đại kia thì có thể, nó sẽ lấy lại được chút hào quang và sức mạnh vốn có.
Người ta cũng nói Orichalcum được dùng để làm ra mọi cây kiếm huyền thoại trên thế giới, và những món vũ khí Orichalcum được tạo bởi các bậc thầy chế tạo thì còn có thể cắt xuyên qua vảy rồng, sinh vật mạnh nhất thế giới. Tôi cũng đã hỏi Refi về mọi thứ liên quan đến nó. Cơ mà có vẻ vảy của Refi chẳng dính chút sát thương nào từ Orichalcum luôn. Cái thể loại gì thế hả?
Tuy nhiên thì, do là một kim loại toẹt vời ông mẹt giời, nên nó cũng ngốn một đống DP luôn, và một cân cái thứ trắng trắng này có giá trị tương đương với 3 căn nhà nghỉ đấy.
Về DP thì, có vài thứ tôi muốn sớm có, nên mai tôi sẽ lại ra ngoài đi săn với Riru.
- … Maou-sama, có khi nào đấy là, Orichalcum không?
- ---- Ehhh, Orichalcum!?
- Ồ, cô biết nhiều phết đấy nhỉ.
Tôi đáp lại trong khi ấn tượng với sự hiểu biết của Leila, người vừa quay lại hỏi tôi cùng sự hào hứng.
- Wa~... Đúng là khi ở đây thì có thể thấy được rất nhiều thứ ne~
- .... Không, tôi không nghĩ là nó chỉ ở mức đó đâu … Orichalcum là kim loại huyền thoại đấy … Mà không, có gì lạ đâu, ở đây còn có cả Rồng huyền thoại-sama với cả Fenrir-sama cơ mà…?
Tôi tập trung sắp xếp lại các nguyên liệu trong khi nghe hai cô gái bàn tán xôn xao về cái phòng trưng bày toàn thứ hiếm này.
--Lần này, tôi sẽ làm một cây vũ khí mà có thể giải phóng hết mọi cảm xúc tiêu cực ghê tởm bị mắc kẹt bên trong cây ma kiếm.
Tôi không thể thất bại được. Mấy thứ này đều là những nguyên liệu kiểu “ độc nhất vô nhị”. Hỏng là hết. Mặc dù tôi vẫn còn vài thứ khác giá trị như vậy, nhưng nó vẫn quá lãng phí.
Tôi cũng đã học được kha khá từ việc chế tạo cho đến giờ, nhưng đều là những loại vũ khí đơn giản. Nếu mà cố gắng làm cái gì đó quá khó thì nó thường không thành công.
---Quan trọng nhất là hai đặc tính này.
Nặng và sắc. Vậy thôi.
Tất nhiên là sẽ tốt hơn nếu tôi có thể biến cái hình dạng hắc ám, tăm tối này trở nên huy hoàng, trang nghiên hơn, cũng như duy trì phong thái của một thanh kiếm huyền thoại.
---Yên tâm nhé anh bạn. Tôi sẽ sử dụng cậu thật nhiều sau khi cậu tái sinh. Nên là hãy thành công nhé.
Rồi, khi hình ảnh tưởng tượng trở nên đủ rõ ràng, tôi truyền ma năng đã chuẩn bị vào trong đống nguyên liệu-và kích hoạt kỹ năng.
- ----Gu~tsu…..
Có lẽ vì đây toàn là những nguyên liệu hạng nhất, nên lượng ma năng bị hấp thụ với tốc độ khủng khiếp. Nó ngốn còn nhiều ma năng hơn cả khi tôi chế tạo cây “Hasai”. (cây đại kiếm mà cái tên lolicon này dùng đánh “chó” ỏ trong con hẻm ấy)
- ---Hoàn thành đi nào!!!
Tôi nghiến răng chịu đựng cảm giác sụt giảm ma năng khủng khiếp cùng với một chút cảm giác hưng phấn, hy vọng.
Khi sức mạnh ma thuật tăng dần lên, ba nguyên liệu động thời phát sáng như thể được nấu chảy trong lò nhiệt độ cao, và cuối cùng quấn lấy nhau rồi hợp nhất thành một.
---------------------
Tác’s note: Tôi chia nhỏ chap ra vì dạo này nó đã trở nên dài hơn trước.