Maou ni Nattanode, Dungeon Tsukutte Jingai Musume to Honobono Suru

chương 71: tham quan thế giới khác: nhà hàng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Muốn nhanh mà không nhanh được -_- đã không biết tiếng nhật, lại còn trộn cả chữ hán vào nữa, dịch khó thấy mồ T.T

---------------------

- ..... Mà mọi người ăn nhiều thật đấy, cả hai người luôn.

Ngồi cạnh chúng tôi bên chiếc bàn tròn, dũng giả đang nhìn với ánh mắt choáng váng.

Và đây là một quán ăn nổi tiếng do dũng giả giới thiệu.

Nhà hàng này được quản lý bởi một bà chủ bụ bẫm và dễ nhìn, và nó cũng khá phát đạt nữa. Thật y như một nhà hàng Izakaya. [note21850]

Một cô gái năng động và xinh đẹp, có vẻ là con gái của bà chủ, đang giúp đỡ công việc trong quán. Nếu để ý đến khuôn mặt say đắm của đám đàn ông trong cửa hàng này thì, hẳn ai cũng biết là họ đến đây vì cô ấy.

- ...... Nhắc đến điều này, có vẻ anh cũng ăn nhiều hơn từ khi đến đây nhỉ.

- Không, sao tự nhiên onii-san nói gì lạ thế?

- Anh, đâu có ăn nhiều khi còn trong dungeon đâu.

Không có nghĩa là tôi không ăn gì, nhưng tôi đã không cảm thấy đói như thế này. Thường thì tôi chỉ ăn một suất ăn, còn giờ thì tôi đã ăn được hai suất rồi.

Tôi bắt đầu cảm thấy đói từ lúc đi đến thị trấn.

- Cái này là do lượng ma lực ở đây cực kì mỏng so với bên trong khu rừng. Hồi phục ma lực tự nhiên của cậu lại chưa đủ để bù đắp lại số lượng thiếu hụt, vậy nên cơ thể cậu đang có nhu cầu được bù đắp bằng cách khác.

Vâng, Refi giải thích cho tôi trong khi cổ vẫn đang cố nhét thêm spaghetti vào mồm.

Bà chủ nhà đi ngang qua thấy vậy đã mỉm cười vui vẻ nói, “Ồ! Cô bé ăn ngon miệng thật đấy nhỉ!“.

- Nó khác nhau đến vậy cơ à? Nói thật là tôi không nhận ra sự khác biệt đó đấy.

- Cậu không biết vì cậu đần quá đấy.

- ...............

Thật xấu hổ khi tôi không cãi lại được.

Mà, ra vậy, lý do là vậy thì tôi hiểu được rồi. Dù đã ăn rất nhiều nhưng tôi vẫn chẳng cảm thấy no, cái cơ thể này chắc là của một kẻ phàm ăn rồi.

- --- À phải rồi Neru, về thanh ma kiếm kia, có chuyện gì khiến ông chú lãnh chúa quan tâm à?

Trong lúc hỏi dũng giả điều đó, tôi tiếp tục gói thịt gà như teriyaki vào trong các loại rau như rau diếp, trên đó còn có mấy loại giống như cà chua và nhiều thứ khác giống phô mai, và cuối cùng đặt trong miếng bánh như hamburger, rồi dùng nĩa xiên chiếc bánh lên để ăn. [note21851]

- Nó không hoàn toàn giống với thứ đó nhưng mà... Un, ngon.

Nếu bạn đã từng ăn hamburger ở ngước ngoài mà không phải loại hamburger fast food, thì bạn sẽ biết được rằng nó thực sự rất ngon.

Tại sao nó lại khác với hamburger fast food nhỉ? Lạ thiệt ha.

- ...... Mà, cũng không hẳn là không được nói chuyện này cho anh biết, chắc ổn thôi nhỉ? Etto, có vẻ như họ cũng đã gặp một vài trường hợp thế này gần đây.

- ... ... Hể~ể?

Tôi ngừng ăn và quay mặt về phía dũng giả.

- Nói cách khác, có nhiều thanh ma kiếm khác xuất hiện à?

- Không, dường như chỉ một thanh ma kiếm duy nhất xuất hiện là cái mà anh lấy được ấy. Tuy nhiên, những người hiền lành, nghiêm túc dạo gần đây đột nhiên trở nên hung bạo và giết người, hay đơn giản là trở nên điên cuồng. Cảm giác như có chuyện gì đó đang diễn ra ở đây.

- Em có chắc không phải chỉ là trùng hợp không?

- Lúc đầu, lãnh chúa-sama cũng nghĩ vậy. Tuy nhiên, sự cố kiểu vậy đột nhiên gia tăng trong tháng này, và anh cũng đã đánh bại một gã mang ma kiếm, phải không?

- Ờ ha.

- Một thanh ma kiếm cùng lời nguyền mạnh mẽ như vậy không phổ biến đâu. Vậy nên những người lính của thành phố đã thẩm vấn chúng... thanh ma kiếm đó, dường như là hắn nhận được nó từ người khác thì phải.

- ...... Anh hiểu rồi, ra thế à.

Nói cách khác, có một kẻ đứng sau hậu trường đang phân tán thứ gì đó để khiến người dân trong thành phố này hóa điên.

- Và đó là lý do tại sao có nhiều binh lính đi tuần thế này à?

- Vâng, dường như là vậy.

Liếc mắt ra bên ngoài nhà hàng có thể thấy những người lính đang đi tuần theo một nhóm 3 người, vũ trang đầy đủ.

Lúc đầu tôi cứ phân vân không biết liệu chuyện này có bình thường ở đây không... nhưng hóa ra nó có nguyên nhân sâu xa thế đấy.

- Liệu có phải ai đó đang nhắm tới thành phố này chăng?

- Em chẳng nghĩ đến ai khác ngoài anh lúc này cả.

- ...... Anh đâu có làm gì đâu, nhở?

- Em biết mà. Onii-san sẽ chẳng làm mấy chuyện kiểu thế này đâu.

Mà, cũng đúng. Nếu tôi có định hủy diệt thành phố này, thì tôi chỉ cần gửi vài đàn quái dungeon tới, cứ lấy số lượng mà đè.

Dù cho chúng yếu hơn lũ quái trong rừng thì cũng vẫn mạnh so với con người.

- Mà, dù sao thì cũng nên cẩn thận khi đi tham quan thôi. Onii-san thì chắc không phải lo nhưng mà cô nên cẩn thận đấy Refi. [note21852]

- E~tsu? A~a, ừm...

À phải rồi, ẻm vẫn chưa biết về danh tính của Refi.

- Cô phải cẩn thận đấy Refi.

- ... Hử? Tại sao? Tôi ăn nhiều quá à?

- Ừ, kiểu vậy đấy, cứ hiểu vậy đi.

- ... Không, nó là chuyện khác mà, phải không?

Ổn mà ổn mà. Refi mạnh hơn cả trăm lần so với suy nghĩ của em đấy.

Truyện Chữ Hay