Maou Gun Saikyou no Majutsushi wa Ningen datta

giải quyết công việc hậu chiến và động thái miễn cưỡng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Như vậy, thành phố hòa bình Asenum đã rơi vào tay quân đội Ma vương.

Hàng chục thành viên thuộc Lữ đoàn Xác Sống đã tử trận.

Số lượng thương vong bên phía Asenum là vào khoảng ba chữ số. Nếu chúng ta nhìn vào quy mô của thành phố này, họ đã đầu hàng để giảm thiểu số thương vong.

Tuy nhiên, gã sĩ quan Orc lại biểu hiện một chút vẻ không hài lòng.

"Thương vong của chúng ta là khá thấp nhưng không phải chúng ta mang về quá ít thủ cấp của tướng lĩnh địch rồi sao?"

"Điều đó giúp chúng ta có thể giữ nó ở mức tối thiểu." là những gì tôi muốn nói, nhưng tôi đã trả lời như sau.

"Đó là cách Ma vương tiền nhiệm vẫn luôn làm. Ma vương đương nhiệm đặt nặng kết quả hơn là số lượng thủ cấp tướng địch. Cống hiến của chúng ta được đánh giá xứng đáng."

Hoặc nó nên như vậy. Tôi không tự tin vào điều đó cho lắm.

Chắc chắn như gã Orc đã nói. Sự đóng góp của chúng tôi trong quân đội Ma vương được tính bằng số lượng kẻ địch mình hạ.

Giống như thời Chiến Quốc của Nhật Bản, mang về thủ cấp của các tướng lĩnh có tiếng phe địch sẽ giúp họ được thăng chức.

Tuy nhiên, Ma vương hiện tại, Dairokuten-sama, đã thực hiện một cuộc cải cách quy mô lớn về phương pháp đánh giá.

Ví dụ, ngay cả khi chúng ta chỉ giết được một tên con người, miễn là mang lại kết quả, việc đó sẽ được coi trọng.

Nếu không phải nhờ thế thì tôi, một kẻ trông giống con người đã chẳng bao giờ được chọn làm thủ lĩnh lữ đoàn. Lý thuyết thì là như vậy nhưng truyền thống đã ăn sâu vào tiềm thức của Quân đội Ma vương.

"Mặt khác Asenum là một thành phố thương mại. Không, ngay cả khi nó là một thị trấn khai quặng hoặc thị trấn nông nghiệp thì cũng như nhau. Cuối cùng chúng ta cũng có một thành phố để cai trị và nếu họ giết hết tất cả người dân thì sẽ chẳng có lấy chút ý nghĩa gì. Nếu người dân chết hết thì ai sẽ giao dịch mua bán? Nếu giết hết người lùn, ai sẽ tạo ra đồ dùng bằng bạc? Nếu giết hết nông dân, ai sẽ canh tác ruộng? Nếu cánh đồng không còn thì làm sao có vật nuôi?"

"Haaa. Chúng tôi chắc chắn đó là sự thật."

Trong những tên Ma tộc, một số tên tự hỏi rằng nếu không có lợn hay bò, thì chúng có thể ăn thịt người không? Đúng như dự đoán, bọn chúng chỉ chiếm thiểu số.

Một số tên Ma tộc sẽ chọn con người.

Ma tộc cũng muốn ăn cao lương mĩ vị.

Nó cũng giống như việc không sử dụng động vật ăn thịt làm nguồn lương thực. Thịt người có vẻ chẳng ngon chút nào.

Hơn nữa, Ma tộc có thể làm thủ công cũng như con người và người lùn.

Ngược lại, chúng không có kỹ năng tối thiểu để chế tạo những thứ như xe ngựa hoặc vũ khí.

Tất cả những thứ đó đều đến từ những người bị bắt buộc phải sản xuất chúng.

"Đó là lý do kế hoạch giết hết đám nhân loại là một kế hoạch ngu xuẩn."

Nói như vậy và liên tục tuyên bố "Không được giết hại người dân không phản kháng." Tôi quyết định gặp mặt người đại diện của thành phố này.

Vị lãnh chúa đang cai quản thị trấn hiện đang bất tỉnh trong tình trạng nguy kịch. Những người có thể làm đại diện cho thành phố là người đứng đầu thương hội hoặc người đứng đầu nhà thờ.

Cả hai đều bắt đầu với việc cố gắng xu nịnh tôi.

"Ike-sama kể từ bây giờ, ngài nghĩ bao nhiêu là số tiền thuế thích hợp để cung ứng cho quân đội của Ma vương đại nhân?" người lãnh đạo thương hội hỏi.

"Sau đó ngài có chấp nhận đức tin của chúng tôi không?"

Đối với cả hai câu hỏi của họ, tôi trả lời bằng cách nói rằng "Sẽ không có thay đổi gì với mọi thứ cho đến nay."

Nghe những lời của tôi, hai người họ thở phào nhẹ nhõm.

Dù thế tôi vẫn chưa thêm điều kiện của mình vào.

"Tuy nhiên, luật của quân đội Ma vương sẽ được ưu tiên. Bọn ta sẽ trừng phạt tất cả những kẻ chống lại việc bắt giữ và bọn đồng phạm. Hãy ghi nhớ điều đó."

Khi tôi ra lệnh như vậy, cả hai im lặng và cúi đầu và rút lui.

Họ rút lui dễ dàng hơn tôi mong đợi. Có lẽ bởi vì các điều kiện lỏng lẻo hơn họ nghĩ.

Tất nhiên tất cả của cải trên con phố này sẽ bị tịch thu và tự do sẽ bị hạn chế đáng kể so với trước đây. Khác xa so với những gì họ lo ngại, đó là một chính sách lỏng lẻo hơn nhiều như họ có thể thấy.

Thì trong thời đại trước những người lính bị tàn sát và kẻ cầm đầu bị xử tử công khai là chuyện bình thường.

Cách đối xử của Ma vương hiện tại là đã khoan dung nhưng ngay cả hiện tại vẫn còn quân đoàn làm theo phong tục cũ.

Chẳng hạn, tồn tại tàn nhẫn nhất mà tôi biết là thủ lĩnh Quân đoàn 2. Tôi đã nghe một câu chuyện nơi lãnh chúa của một thị trấn mà hắn chiếm được đã bị xử tử bằng cách đổ sắt nóng chảy xuống miệng.

So với chúng tôi, Quân đoàn 7, chính sách của chúng tôi thậm chí có thể xem là nhân từ.

Nghĩ về điều đó, khuôn mặt của người lãnh đạo Quân đoàn 7 xuất hiện trong tâm trí.

Việc bắt giữ tù binh đã xong. Chiếm giữ hoàn thành. Vào khoảnh khắc mà tôi đang nghĩ rằng mình phải đi và báo cáo, cơ thể tôi bỗng trở nên mờ nhạt và tôi biến mất ngay tại đó.

Truyện Chữ Hay