Maou Gun Saikyou no Majutsushi wa Ningen datta

cuộc chiến phòng thủ tại ivalice

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lực lượng vũ trang của Rosaria, Bạch Hồng Hiệp sĩ đoàn sẽ đến tấn công vào bình minh ngày hôm sau.

Chúng tôi - những người biết trước việc đó đã cho chuẩn bị cung và tên từ quân trang, và cẩn thận thiết lập từng lớp chuẩn bị.

Vũ khí hạng nhất được gửi đến từ một thành phố nằm ở hậu phương.

Cũng có cả những món mang trên mình ấn ký của một cửa hiệu Dwarf có uy tín.

Bằng chứng cho thấy Ma Vương-sama đang cai trị rất tốt.

Trong trường hợp của quân đội Ma vương đời trước, đã chẳng có loại khái niệm nào về đường tiếp tế cả, bỏ mặc vũ khí và kể cả lương thực chẳng hề được tiếp tế.

Ở thế giới khác, mọi thứ đều là tự cung tự cấp.

Đương nhiên, những con người thuộc quyền kiểm soát của quân đội đều sẽ phản đối dữ dội.

Để có thể làm dịu tình hình ấy, Ma tộc sẽ tiến hành trấn áp các cuộc nổi dậy.

Con người sẽ càng nổi loạn hơn nữa.

Kết quả là đã bùng phát số lượng dân tị nạn, và những cuộc chống đối của người dân xảy ra như chuyện ở huyện.

Khi làm những chuyện như vậy phía hậu phương, lực lượng đang chiến đấu nơi tiền tuyến trở nên quá bận rộn với cuộc chiến.

Khi nói đến số lượng, so với Ma tộc (bao gồm Orc, Goblin, vân vân...), con người đông một cách đáng ngạc nhiên.

Khi bị ép từ cả hai phía tiền và hậu phương bởi kẻ thù, kể cả là quân đội Ma vương bao gồm những Ma tộc có thể lấy một địch một ngàn, họ vẫn sẽ chơ vơ trong vô vọng.

"Tuy nhiên, chính sách chiếm đóng hiện tại đang diễn ra khá tốt. Chắc nó sẽ không như trước đây đâu."

Là lời nhận xét của Jiron.

Tôi trang nghiêm đáp lại, "Tất nhiên rồi", nhưng thâm tâm tôi đang lo lắng.

Chắc chắn chính sách chiếm đóng của Ma vương-sama hiện đang diễn ra ổn thỏa.

Thành phố Ivalice mà tôi đang phụ trách cũng thế, trong thời gian này chưa có một cuộc nổi dậy nào diễn ra.

Tuy nhiên, nếu tôi được hỏi là chuyện này có thể kéo dài mãi không, câu trả lời không thể là có.

Về lý do tại sao, đó là bởi vì tôi hiểu được cảm giác của con người.

Đúng như dự đoán, việc để những Ma tộc cứ lảng vảng trong thành phố chẳng phải là điều gì dễ chịu.

Orc xấu như heo. (TN: unattractive = không hấp dẫn, cơ mà "Orc không hấp dẫn như heo" nghe chuối vl :v)

Đôi mắt sáng một cách kỳ quặc và nước da xanh của Goblin mang đến cho người ta cảm giác khó chịu.

Kích thước của bọn Troll thật sự là dọa người.

Thực tế thì đó đều là những hiều lầm tai hại.

Chắc chắn Orc xấu xí, nhưng nếu nhìn kĩ chúng vẫn có chút sức hấp dẫn và không giống như những con heo thật, chúng là quái vật thích sạch sẽ. Ngoài ra người ta thường đồn rằng Orc sẽ bắt cóc phụ nữ loài người, vũ nhục và sử dụng họ như những cái máy đẻ, nhưng đó hoàn toàn là thông tin sai lệch.

Ngay từ đầu, Jiron có: 3 người vợ, và 12 đứa con.

Bên cạnh đó mặc dù ngoại hình của Goblin đúng là kỳ lạ, nhưng nếu thử bắt chuyện với chúng, không thiếu những tên có bản chất tốt. Có nhiều tên khá chắc chắn là bị thiểu não, nhưng nếu uống sake cùng với bọn chúng thì chúng sẽ trình diễn một điệu nhảy vui nhộn, vân vân.

Tuy nhiên, con người không hề biết đến chuyện ấy.

Mặt khác, bọn quái vật cũng hướng về con người những ánh nhìn tương tự.

Nhìn nhau bằng quan điểm hạn hẹp chính xác là tình hình hiện tại.

Nếu một sự cố nhỏ xuất hiện, thì mức độ nghiêm trọng của nó sẽ tăng dần theo cấp số nhân (TN: bên eng vỏn vẹn "then it would snowball", tui phải gg xem nghĩa nó như nào đấy, khen tui đi :333), và có thể cư dân của thành phố đang bị quân đội chiếm đóng này sẽ nổi dậy.

"Ví dụ, nếu ta thua trận chiến này."

Hoặc là điều tương tự---

Tôi độc thoại.

"Đó là một viễn cảnh rất có khả năng."

Hiện tại, tôi đang áp đặt các loại thuế tương tự như thời điểm mà lãnh chúa loài người còn cai trị, nhưng người ngồi trên ghế lãnh chúa là con người sẽ tốt hơn Ma tộc là điều chắc chắn.

Giả sử như, chúng tôi thua trận chiến này, sau đó thậm chí còn chẳng thể phản kháng, chúng tôi chắc chắn sẽ bị buộc phải rút lui như thế.

---Nếu chúng ta thua, là như vậy, nhưng mà.

Thật không may, người đang cai trị thành phố này giỏi nhất ở khoản không chịu bỏ cuộc, ghét chấp nhận thất bại.

Khi tôi nhìn xuống Bạch Hồng Hiệp sĩ đoàn đang tiếp cận đã tưởng chừng như với tay được vào thành lũy, tổ đội Orc được trang bị hạng nặng tấn công họ từ phía chính diện.

Chúng trang bị cho mình áo giáp toàn thân, cộng thêm những tấm khiên cỡ lớn, và cầm trên tay những ngọn trường thương.

Cái được gọi là Phalanx, chính nó.

Chiến thuật được Alexander Đại Đế sử dụng trong thời Hy Lạp cổ đại.

Ưu điểm của chiến thuật này là, đội hình gần nhau, và cho phép những tấm khiên của đồng minh bảo vệ những đồng minh khác.

Khi sĩ khí giảm sút, nó chống lại việc những người lính bỏ chạy.

Chính là như thế.

Tuy nhiên, đối với đội hình chiến đấu kiểu này, việc huấn luyện vô cùng công phu là điều cần thiết.

Nếu có duy chỉ một kẻ sợ hãi, đội hình này sẽ tan vỡ.

"Thành quả của việc rèn luyện thường nhật đã được thể hiện, đúng thế."

Cứ như thể gương mặt của sĩ quan Orc Jiron chùng xuống.

"Một kết quả vượt quá sức tưởng tượng."

Tôi đáp lại.

"Thông thường, để đối đầu với một hiệp sĩ thì 5 Orc là đủ để chiếm ưu thế, sau cùng thì đó là ước tính sơ bộ."

"Đúng vậy."

Không may thay, những con quái vật mang danh Orc rất yếu.

Chúng thường bị coi là những kẻ yếu ớt trong tiểu thuyết, nhưng ngay cả ở thế giới này cũng vậy.

Một hiệp sĩ bình thường có thể một mình thách thức khoảng năm tên.

Vì họ đang chiến đấu ngang cơ với quân số tương đương, có thể nói là hiệu quả của chiến thuật là đã được làm rõ.

Tôi một lần nữa thầm bày tỏ lòng kính trọng đối với người đã khởi xướng đội hình chiến đấu này, và sau đó ra lệnh cho các Goblin cung thủ khai hỏa.

Những chiếc cung được bắn từ phía thành lũy vẽ nên những đường Parabol, và mưa không ngớt vào các hiệp sĩ.

"Guwaah!"

Những tiếng la hét của những hiệp sĩ mà đáng lẽ không nên xuất hiện, dường như đã vang lên khắp mọi nơi.

Tôi chắc rằng họ đã chẳng nghĩ đến việc bị bắn một cách bất ngờ bằng cung từ phía trên pháo đài.

Tất nhiên, có những quái vật sử dụng cung trong Quân đội Ma vương, nhưng chắc chắn đơn vị của tôi là nơi đầu tiên tổ chức và quản lý nó đúng cách.

Thêm vào đó, việc biến Goblin thành cung thủ,v.v..., thường thì con người, Ma tộc, không, kể cả bọn Goblin đang được đề cập đến chắc hẳn cũng chẳng nghĩ đến được điều đó.

Ngay từ đầu, việc dùng cung tên là khó đến đáng ngạc nhiên.

Không, hơn cả đáng ngạc nhiên, độ khó của nó cao đến mức ngớ ngẩn.

Vung gươm, đâm giáo.

Kể cả khỉ cũng làm được chuyện đó, nhưng để sử dụng được cung tên thì một cuộc huấn tỉ mỉ là điều tối cần thiết.

Thực ra thì, kể cả Nhật Bản trong thời chiến quốc, ngoài việc dùng gươm và giáo, học cách dùng cung và cưỡi ngựa là nền tảng của Samurai. Trong thời trung cổ, các cung thủ trường cung của nước Anh, nắm giữ sức mạnh to lớn, không chỉ là những nông dân nhập ngũ, mà họ còn là một đơn vị chuyên biệt đã được tiến hành huấn luyện sử dụng cung.

Khi tôi được giao phó cho Lữ đoàn Xác sống, điều đầu tiên tôi thực hiện là tổ chức đơn vị cung thủ.

Trong mọi trường hợp dù cho chúng vụng về, chính vì sự vụng về, bọn Goblin có khả năng tập trung vào một điều duy nhất chính là nhân tố vô cùng phù hợp với đơn vị cung thủ, là những gì tôi nghĩ.

.....Chà, mặc dù cũng có thể nói là chúng có đầu óc đơn giản

Dù vậy, chiến lược của tôi vào thời điểm hiện tại đã hoàn toàn thành công.

Đơn vị bộ binh hạng nặng Orc khủng khiếp hơn cả những gì tôi mong đợi.

Đơn vị Goblin cung thủ đáng lẽ không nên xuất hiện có tổ chức.

Các tinh anh của Bạch Hồng Hiệp sĩ đoàn đã kinh qua không biết bao nhiêu cuộc rèn luyện chắc chắn sẽ ngạc nhiên.

Còn không thèm liếc nhìn sự kích động của bọn họ, với không một khắc chậm trễ, tôi đưa vũ khí bí mật của mình vào cuộc chiến.

Những Ma tộc tinh nhuệ được lãnh đạo bởi Succubus Lilith, tôi cho đơn vị Pháp Kiếm sĩ xuất quân.

Thông thường, Ma tộc mạnh hơn các hiệp sĩ đã được rèn luyện.

Từ lúc chào đời chúng đã sở hữu cơ thể dẻo dai và sức mạnh Ma thuật to lớn.

Ngược lại, để đánh bại được một tên Ma tộc, 10 hiệp sĩ thân chinh bách chiến là điều tối cần thiết.

Ma tộc mạnh đến mức như vậy đấy.

Tuy nhiên, số lượng của chỉ huy Ma tộc là có hạn.

Và lòng tự tôn của mỗi cá nhân đều rất cao, nên đối xử chu đáo là điều cần thiết.

(---Nhưng mà, Lilith đã yêu tôi say đắm, thế nên tôi chẳng còn phải bận tâm về những chuyện như vậy nữa.)

Hơn nữa, chẳng có chỗ nào để nghi ngờ về năng lực của cô nàng.

Lilith,

"Với tư cách là nữ Pháp Kiếm sĩ đứng đầu Lữ đoàn Xác sống và tân nương tương lai của Ike-sama, hãy xem sức mạnh thật sự của Lilith đây hỡi loài người."

Như thế, trong khi nở nụ cười mỗi lúc một lớn hơn, cô ấy xé toạc đội hình chiến đấu của các Hiệp sĩ.

Nhờ màn trình diễn của cô nàng, đội hình chiến đấu của Bạch Hồng Kỵ sĩ đoàn bị chia đôi, và trở nên hỗn loạn.

Một tên có vẻ là chỉ huy của quân địch,

"Eei, tình hình đang khá nguy hiểm, hãy rút lui một lúc."

Như thế, có vẻ đã ra lệnh cho cấp dưới của hắn.

Một kẻ khác có vẻ là thủ lĩnh mặc một bộ giáp trắng tinh đã chiến đấu hết mình đến cùng, và khi đang mở đường máu cho cấp dưới rút lui, đã ngã xuống.

"Một nhân cách xuất sắc."

Giữ lấy cái mạng quý giá của mình và chạy mất dép đầu tiên là lẽ tự nhiên, nhưng chính hắn lại bám trụ lại trên chiến trường đến phút cuối cùng, thực hiện lấy mệnh lệnh. Đó không phải là một việc mà người bình thường có thể làm được.

"Đó là một tên tướng lĩnh hèn nhát, đúng vậy." (TN: Chắc là đang nói đến tên đầu tiên, tên mà đòi rút lui ấy, còn ông ngã xuống thì được khen :v)

Có vẻ như Jiron đã chú ý đến điều đó.

"Ahh, ngạc nhiên thay có rất nhiều kẻ thua cuộc trong đám quý tộc ấy. Không có ai có thể dễ dàng làm được điều đó."

"Ngay cả trong số các Ma tộc cũng không có loại người đó. Mọi người, đặt bản thân lên trên hết và trốn chạy. Thông thường..... Không, chà, mặc dù Ike-sama thì khác."

"Không, đừng nịnh bợ không cần thiết. Thêm vào đó, ta đoán ta cũng là loại người sẽ chạy trốn đầu tiên. Nếu sĩ quan chỉ huy mất mạng, thì người lãnh đạo đơn vị sẽ biến mất. Kết quả là, thậm chí còn nhiều chiến binh hơn phải hi sinh."

"Điều đó có nghĩa là, tay sĩ quan chỉ huy đó không có năng lực, đúng vậy."

"Nó sẽ thành ra như vậy đấy."

Tuy nhiên---, tôi tiếp tục.

"Kết quả là, có vẻ như việc đó đã cứu mạng hắn."

Khi tôi nói vậy, một ma thuật được tôi xướng lên cùng lúc đó.

"Hồi sinh! Những con rối chiến binh vẫn còn chấp niệm với thế giới này!"

Thực ra thì nó phức tạp hơn, rườm rà, và rất khó để hiểu được cách phát âm, nhưng tôi đoán khi được chuyển thành tiếng Nhật thì nó sẽ là loại cảm giác này.

Tuy nhiên, ý nghĩa hoàn toàn tương tự nhau.

Lúc tôi niệm xong câu thần chú ấy, từ lớp đất cát nằm dưới chân những kẻ địch vẫn đang rút lui, những cánh tay xương xẩu trồi lên từ mặt đất. Kế đến, một cái đầu lâu hiện ra.

"Đ-Đó là!?"

Chắc hẳn gã đã thấy được cảnh tượng ấy nhờ vào Ma thuật 《Distant ViewHawk・Eye》. Có vẻ Jiron rất ngạc nhiên.

Tôi cho anh ta một lời giải thích.

"Vì khu vực đó được làm từ đất cát, những tên lính Skeleton đã được chôn xuống từ trước."

Với một tín hiệu, chúng được hồi sinh, tóm lấy kẻ địch trong thế gọng kìm và tiêu diệt chúng.

Đó là một chiến thuật do tôi nghĩ ra.

Những chiến binh phe địch chắc hẳn sẽ rất ngạc nhiên.

Vì tôi đã áp dụng những kế sách mà tuyệt đối sẽ chẳng thể khả thi đối với chiến tranh giữa loài người.

Áp đảo hoàn toàn, cái cách điều động binh lực đó lẽ ra là không thể chấp nhận. Khi đó là những người lính của kẻ địch, tôi không thể không thông cảm, nhưng tính mạng của những người đồng đội cũng nằm gọn trong tay tôi. Tôi không thể nhẹ tay hoặc làm điều tương tự được.

Những Bạch Hồng Hiệp sĩ đã mất đi ý chí chiến đấu, thậm chí còn chẳng thể tái thiết lập đội hình chiến đấu được nữa, họ bị chia cắt và rồi bị xóa sổ.

Nói cách khác, tôi đã chiến thắng trong trận chiến phòng thủ này.

Đó cũng là một trận chiến áp đảo.

Truyện Chữ Hay