Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~
Từng đợt chấn động dữ dội lan truyền qua tầng tầng địa chất khiến cho bụi cát dưới lòng đất rũ xuống như mưa.
Ngay lúc này, nhóm của Emilia vẫn đang tử chiến với bầy rồng ở mặt đất phía trên.
Ta, Misha và Sasha thì đang ở trong một hang động nhân tạo rộng lớn, nằm ngay bên dưới chiến trường nảy lửa của họ.
Khẽ hướng ma nhãn về một điểm, ta nhẹ nhàng cất giọng.
“Sao rồi? Vẫn chưa muốn xuất đầu lộ diện à? Lợi dụng long vực và không gian tối tăm của lòng đất để nâng cao công hiệu cho ma pháp ẩn giấu, cũng khá đấy.”
Ta thi triển ma pháp Trưởng Thành để biến về hình dạng 16 tuổi. Ung dung bước đi thêm một đoạn, ta bất chợt với tay ra khoảng không trước mặt.
Cảm giác nắm trúng rất rõ ràng.
“Nhưng ma nhãn của ta cũng bắt đầu quen rồi.”
Ta nhấc bổng thứ mình nắm được lên rồi đập thật mạnh xuống nền đất.
Âm thanh va chạm mãnh liệt vang lên, đồng thời ma pháp mà hắn dùng để che giấu sự tồn tại cũng mất đi tác dụng.
Xuất hiện trước mặt ta là một gã đàn ông khoác trên mình chiếc áo choàng cùng với bộ giáp trắng. Trang phục trông không khác gì Thánh giả Gazel. Nếu vậy thì tên này chắc cũng là một long nhân rồi.
“Fumu. Lén lút chui rúc trong lòng đất để phá hoại Long Phược Kết Giới của Emilia. Mà nếu đã vậy thì thủ phạm thả lũ rồng lên mặt đất cũng là các ngươi luôn à?”
“Triệu Hồi Nhập Thể・ Lực Long!”
Chẳng thèm quan tâm lời ta nói, tên long nhân thét lớn giọng trong tư thế nằm sõng soài sau cú đập.
Ánh sáng bùng lên khắp cơ thể của hắn, đi cùng với lượng ma lực tăng vọt trong nháy mắt.
“Thể theo ý nguyện của ngài, <Đấng toàn năng huy hoàng> Eques.”
‘Kiiiiiiiiiiiiiyyyyyyy’, tiếng long hống cất lên từ miệng tên long nhân.
Ta buông tay ra và giẫm một cú thật mạnh lên mặt của hắn. [note49072]
“Khặccc…….!!”
“Thì ra là vậy, triệu hồi nhập thể à. Nói mới nhớ, trong họ nhà rồng có vài chủng loại sở hữu khả năng hòa nhập với môi trường xung quanh để che giấu đi sự hiện diện của bản thân nhỉ. Ngươi cũng mang trong mình sức mạnh của rồng đúng không?”
Vẫn trong tư thế nằm ngửa trên nền nhà, tên long nhân vội rút kiếm ra và chém ta bằng sức mạnh của rồng.
Tuy nhiên, ta chỉ đơn giản là vận thêm chút lực vào chân, thế là đầu gã lại lún sâu xuống đất thêm vài thước.
“Khụuu……..!”
“Trả lời ta. Ai ra lệnh cho ngươi? Hắn có mưu đồ gì?”
“.......Bọn ta là những chiến binh của vị thần tối cao! Cho dù có phải bỏ cái mạng này ở đây đi chăng nữa, ta cũng sẽ không bao giờ nói cho ngươi biết!”
Gã long nhân vừa dứt lời, sợi tơ đen óng xuất hiện từ ma pháp trận mà ta vẽ liền quấn ngay vào cổ hắn, tạo thành một chiếc vòng cổ trông vô cùng quái gở.
“Thế thì cầu nguyện đi. Để ta xem đức tin của ngươi trụ vững tới khi nào?”
Vòng Xích Ảo Mộng.
Giấc mơ mà hắn thấy chính là một thế giới không có thần linh, nơi mà bản thân gã bị ta giết hết lần này đến lần khác.
Dù có cầu nguyện cỡ nào thì thần linh cũng không xuất hiện. Cứ thế lặp đi lặp lại một cái chết giống hệt nhau.
Tất cả mọi sự đau đớn thống khổ được tích tụ lại, hàng ngàn hàng vạn cái chết trôi qua chỉ trong vòng vỏn vẹn một giây.
Cuối cùng, gã tỉnh giấc.
Tên long nhân nhìn ta với một gương mặt tiều tụy không sức sống.
“Còn muốn cầu nguyện nữa không?”
“........A………Ư………”
“Khai đi, rồi ta sẽ giúp cho ngươi được thanh thản.
Ánh mắt của tên long nhân hoàn toàn trống rỗng. Đôi môi của hắn cứ run rẩy mãi không ngừng.
“...........Bọn ta là……..thánh kỵ sĩ đoàn Giordal……Hồng y giáo chủ đã truyền lại lời tiên tri của thần linh……….Phải dâng hiến… người dân của Gairadiyte………”
Quả nhiên đây là chiêu trò của hắn.
“Ahide đang ở đâu?”
“.........Everast Anzetta……….”
“Ngươi nói dâng hiến nghĩa là sao?”
“Loài rồng là bề tôi trung thành của thần linh. Thông qua dạ dày của chúng, con người có thể tới bên thần linh và đầu thai sang một hình hài thiêng liêng mới. Họ sẽ trở thành long nhân như bọn ta, những con dân cao quý phục vụ các vị thần.”
Tức là chúng định cho rồng ăn thịt người à?
“Quân xâm lược bẩn thỉu.”
‘Bẹp’, ta giẫm nát hộp sọ của tên long nhân dưới đất.
Xung quanh vẫn còn rất nhiều kẻ đang ẩn nấp để quan sát tình hình. Ta khẽ đưa ánh nhìn của mình đối diện thẳng với chúng.
“Bất cứ tên nào cũng được phép mang mầm mống chiến tranh lên mặt đất. Cho các ngươi ba giây. Khôn hồn thì rút quân ngay lập tức. Nếu không, ta sẽ đưa cả Giordal lẫn đám thần linh kia về cõi vĩnh hằng.”
Bầu không gian bị sự yên lặng nhấn chìm trong giây lát.
Khoảnh khắc tiếp theo, cơ thể của những tên long nhân ẩn nấp bằng cách hòa lẫn màu sắc với đất đá vụt bay lên không trung.
Tên nào cũng khoác trên mình chiếc áo choàng bên ngoài một bộ giáp trắng tinh.
“““Triệu Hồi Nhập Thể・ Lực Long!”””
Cùng với tiếng hô vang vọng, ma lực của cả đám bắt đầu gia tăng đến chóng mặt.
Có vẻ như chúng vừa mới triệu hồi một loại rồng khác thiên về chiến đầu và đưa nó vào trong cơ thể của mình.
“Gairadiyte phải trở thành đất nước của thần linh. Đây là lời tiên tri đã định!”
Một kẻ trong số chúng cất giọng, những tên khác cũng đồng thanh.
“““Thể theo ý nguyện của ngài, <Đấng toàn năng huy hoàng> Eques!!!”””
“Tất cả người dân ở Gairadiyte sẽ được thần linh cứu rỗi!”
“““Hãy tin tưởng và chấp nhận sự cứu rỗi của thần linh!!!”””
Đám lính long nhân há to miệng hết mức có thể.
Chúng phun ra làn sóng hơi thở siêu nhiệt lượng giống hệt với lũ rồng.
Tầm nhìn phía trước bị bao phủ hết bởi ngọn lửa không lồ. Tuy nhiên, nó chỉ hừng hực trong thoáng chốc rồi vụt tắt ngay tắp lự.
Lý do là bởi Sasha đứng bên cạnh đã vận để xóa bỏ hoàn toàn đòn công kích.
“Trước khi tin tưởng thần linh thì sao không dùng đôi mắt của mình để nhìn vào hiện thực đi?”
Ta tiến lên trước một bước
Lần này đến lượt Misha sử dụng và hướng mắt về phía đám long nhân.
Cơ thể chúng dần dần bị đóng thành những khối băng dày đặc. [note49073]
“.........Đ, đừng run sợ! Hãy tin tưởng vào các vị thần! Tiến lên………..!!”
“Các ngươi không nhìn thấy gì sao? Ở ngay phía trên, có những kẻ đang liều mình chiến đấu để bảo vệ nơi mà chúng thuộc về. Những kẻ ấy hoàn toàn không mong cầu sự cứu rỗi từ bất kỳ ai cả. Đôi mắt của họ đang nhìn về hiện thực, đôi tay của họ đang chống lại sự bất công.”
Một chùm sấm sét đen kịt quấn quanh lấy cơ thể của ta.
Ma pháp khởi nguyên Ma Hắc Lôi Đế.
“Guuuaaa………Gyyyaaaaaaaaaaa……!!”
“........Không thể nào……!! Ma pháp của hắn xuyên qua cả lớp bảo hộ của rồng ư………!?”
“Vô lý! Thứ sức mạnh gì đây, hắn còn chưa triệu hồi thần linh mà……Guaaaaaaaaaa!!”
Tia chớp đen soẹt lên một tiếng rồi bộc phá. Đám long nhân bị đòn lôi kích xuyên qua đều biến thành than đen trong nháy mắt.
“Chèn ép ý chí của những kẻ đang cố gắng tự cứu lấy bản thân mình, thần linh cái quái gì, cứu rỗi cái quái gì? Lũ ngu muội, trên đời này chẳng ai có thể cứu họ được. Bản thân họ ý thức được rằng, đây là trận chiến mà mình bắt buộc phải tự giành lấy chiến thắng.”
“Điều đó là hoàn toàn sai lầm! Thần linh sẽ sớm dạy cho ngươi biết thôi!!”
Lác đác vẫn còn vài tên long nhân sống sót. Chúng gào lên một tiếng rồi rút kiếm xông tới tấn công.
Vòng vây kiếm kích từ bốn phương tám hướng đồng loạt đâm vào cơ thể của ta.
Tất cả chúng, đều gãy vụn.
“Kuuu…….Tên này là cái giống gì vậy! Đồ quái vật!!”
“Không thể nào như thế được…….! Mượn sức mạnh của rồng rồi mà vẫn không thể xuyên qua da thịt của hắn ư!?”
“Những tên thần tộc không thèm đếm xỉa tới cảm xúc của con người thì định dạy ta cái gì đây? Khi bọn họ đứng trước bờ vực của sự tuyệt vọng, thần linh chỉ khoanh tay đứng nhìn. Thế mà giờ đùng cái tự dưng xuất hiện rồi làm ra mấy cái trò này và bảo đây là sự cứu rỗi ư? Đừng có chọc ta cười, lũ lừa đảo cơ hội.”
Ta vẽ vòng ma pháp ra xung quanh rồi cho mỗi tên ăn một quả Ngục Viêm Hủy Diệt Pháo.
“““GUUUUUUAAAAAAAaaaaaaaaa…….!!!”””
Bị nuốt trọn và thiêu cháy bởi tiểu hắc dương, đám long nhân giãy giụa trong đau đớn.
“Sao rồi? Ngay cả những tín đồ trung thành như các ngươi mà thần linh cũng có thèm đếm xỉa tới đâu.”
“..........T, tên dị giáo chết tiệt……….Bọn ta sẽ tới chỗ của những vị thần………Cái chết là sự cứu rỗi ....chứ không phải sự tuyệt vọng……..!”
“Hoh. Đối đầu với Quỷ vương mà các ngươi vẫn nghĩ mình có thể tới được nơi an lạc như vậy hay sao?”
Ta vẽ thêm một vòng ma pháp nữa, những sợi tơ đen óng bắt đầu xuất hiện.
Mỗi tên long nhân được ta âu yếm tặng cho một chiếc vòng cổ ma mị.
“Vòng Xích Ảo Mộng.”
Chìm vào trong giấc mộng nguyền rủa, đám long nhân thất thần đứng yên một chỗ.
“Khoảnh khắc này sẽ lặp đi lặp lại vĩnh viễn, các ngươi sẽ phải nếm trải nỗi tuyệt vọng không có hồi kết này. Chỉ khi nào vứt bỏ hoàn toàn đức tin với thần linh và cầu xin ta tha thứ, cơ thể của các ngươi sẽ bốc cháy, đến lúc đó mới được phép chết.”
Những giọt mồ hôi lạnh từ từ lăn xuống, đôi mắt trống rỗng của chúng cứ nhìn vào khoảng không hư vô như đã mất đi linh hồn.
“Không có sự cứu rỗi nào ở đây hết. Các ngươi sẽ chỉ chết một cách vô nghĩa mà thôi.”
Vài giây trôi qua, cơ thể của một tên long nhân đột nhiên bùng cháy.
“Sao rồi? Chưa gì đã có một tên vứt bỏ đức tin rồi đấy. Đúng là một tín đồ trung thành làm sao.”
Hai người, ba người, bốn người… Đám long nhân lần lượt vứt bỏ đức tin của mình và cầu xin ta trong cơn ác mộng.
Và thế rồi, cuối cùng ngọn lửa cũng bốc lên và giải thoát chúng khỏi sự thống khổ.
“TÊN KHỐN KIẾP, đồ ác ma tàn bạo……..!!”
Một tên long nhân không bị thắt Vòng Xích Ảo Mộng vung thanh kiếm giống như chiếc móng rồng về phía ta với gương mặt tràn ngập sự phẫn nộ.
Ta chụm bàn tay của mình lại rồi đâm thủng cổ họng của hắn.
“........Khặc…..ặc…….”
“Ta không phủ nhận điều đó.”
Nói rồi, ta đeo cho hắn một chiếc Vòng Xích Ảo Mộng.
“Tuy nhiên, những việc mà các ngươi làm thì ác ma còn phải xách dép chạy theo nữa cơ.”
Tên long nhân khụy gối xuống đất, cơ thể dần dần bị bao trùm bởi ngọn lửa.
Đối mặt với cơn ác mộng vĩnh cửu, hắn đã chọn cách vứt bỏ đức tin của mình để hóa thành tro bụi.
Ta thử vận ma nhãn quan sát xung quanh thì thấy vẫn còn khá nhiều binh lính long nhân đang ẩn nấp.
Số lượng đáng kể đấy, đúng là đem quân đi đánh hạ Gairadiyte có khác.
“Misha, Sasha.”
Cả hai tập trung ma nhãn nhìn chằm chằm vào lũ long nhân trong khi lắng nghe lời ta nói.
“Còn lại nhờ các cô nhé. Đừng để bọn chúng cản trở trận chiến trên mặt đất.”
Misha khẽ gật đầu.
Hai người dựa lưng lại với nhau, tay nắm lấy tay, mắt nhìn về phía kẻ địch.
Mỗi người vẽ một nửa vòng ma pháp trận lên cơ thể của mình rồi hợp nhất chúng lại thành một bản hoàn chỉnh.
Tiếp theo đó, họ chồng thêm một vòng ma pháp trận y hệt như cái vừa rồi.
Đây là bí thuật của gia tộc Necron mà lúc trước cả hai phải mượn sức mạnh từ Ivis để thực hiện.
Tuy nhiên, Misha và Sasha nay đã trưởng thành. Trình độ của hai người lúc này đủ sức để chạm tay tới vực thẳm đó.
““Phân Li Dung Hợp Chuyển Sinh””
Những hạt phân tử ma lực bùng sáng rực rỡ.
Cơ thể của cả hai tựa như từ từ tan chảy rồi hợp nhất lại với nhau.
Xuất hiện trong ánh sáng chói lòa là hình hài của một quỷ nhân.
Một thiếu nữ với mái tóc bạch kim xinh đẹp.
“Bọn quái vật……..! Biến thành than hết đi!”
Tiếng hiệu lệnh bất ngờ vang lên, đám long nhân đồng loạt bắn ra đợt sóng hơi thở siêu nhiệt lượng.
Uy lực của đòn tấn công lần này vượt trội hoàn toàn so với ban nãy, phần nền bên dưới dễ dàng bị nung đến tan chảy khi nó đi qua.
Có vẻ như chúng đã triệu hồi nhập thể với loài rồng đặc biệt mạnh mẽ về hơi thở thì phải.
“”
Giọng nói của Misha và Sasha khẽ vang lên trong hình hài dung hợp.
“<――hủy diệt>”
“<――sáng tạo>”
Cặp ma nhãn sở hữu khả năng xóa bỏ mọi ma pháp tấn công và ma pháp phòng thủ trong phạm vi tầm nhìn rộng, cộng với tác động biến đổi cơ thể của đối phương chỉ với một ánh nhìn.
Đợt sóng hơi thở vụt tắt như thể nó chưa từng tồn tại. Cơ thể của đám long nhân cũng cùng lúc kết tinh thành những khối băng dày đặc. Mọi thứ xảy ra quá nhanh khiến chúng không tài nào chống đỡ nổi.
Một vài tên thánh kỵ sĩ may mắn đứng ngoài phạm vi tầm nhìn của nàng thiếu nữ tóc bạch kim chỉ biết há hốc mồm trước cảnh tượng vừa xảy ra.
“.........Kh, không lẽ đây là……… sao………?”
Cơ thể của đám long nhân run lên bần bật.
“.........Mái tóc màu bạch kim……….đôi mắt ma mị đó………giống hệt ác ma trong lưu truyền mà người xưa kể lại…………..”
Hình thái dung hợp của Misha và Sasha ẩn chứa một điều gì đó đáng sợ hơn cả sự chênh lệch sức mạnh đối với lũ long nhân.
“........Khốn kiếp………Kẻ không phù hợp! Không thể tha thứ được! Ngươi dám phục sinh lại nghịch thần đó ư………!?”
“Phục sinh Thần phi lý Genudunub, ngươi định hủy diệt thế giới dưới lòng đất của bọn ta sao!? Mặt đất các ngươi cũng không yên thân đâu!!”Fumu. Không hiểu chúng đang nói về điều gì đây.
Ma nhãn của phiên bản hợp thể giữa Misha và Sasha giống với ma nhãn của một thần tộc nào đó à?
“Nhầm người rồi.”
“Đáng tiếc thay, bọn tôi không phải là thần linh gì hết.”
Misha và Sasha lườm đám long nhân bằng cặp mà chúng nói. Tất cả đều biến thành khối băng trong tích tắc.
“Ku……….!”
“.........Khacc……….!”
“Th, thần linh ơi…….! Hỡi <Đấng toàn năng huy hoàng> Eques…..!! Xin hãy cứu rỗi lấy chúng con……..”
Thiếu nữ tóc bạch kim quan sát xem còn tàn dư nào của đám long nhân không, rồi quay sang nói với ta.
“Đi đi.”
“Cẩn thận nhé.”
Ta gật đầu rồi đưa bàn tay hướng xuống dưới mặt đất.
“Nếu có thể thì hỏi xem thông tin về tên nghịch thần kia như thế nào.”
Dứt lời, ta sử dụng Ma Chấn để xẻ mặt đất ra và tạo một con đường nối thẳng xuống bên dưới.
Thi triển Phi Hành rồi bay vào đó, đích đến của ta là thế giới dưới lòng đất.
Chẳng mấy chốc, ta đã ra khỏi mái vòm địa lục. Vương đô của thần linh, Gaela Hesta giờ đã nằm gọn gàng trong tầm mắt..
—-----------------------------------------------------------------
Tác note:
Bản dung hợp của Misha và Sasha bị nhầm với vị thần kì quặc nào đó thì phải.
Cơ mà trận chiến bên dưới và bên trên mặt đất, sao độ khó khác nhau quá vậy?
NIT note:
Chương này có mấy quả dẫm phê phết nhờ
Cơ mà 1 thần mới lại xuất hiện, nhưng nghịch thần + nốt không quen thì đang quan ngại quá
Mà bác Shuu ơi, emi bay vào mồm rồng hơi lâu r ó, bỏ ẻm à…
T4R
Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link: