Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~

chương 199: sứ đồ của thần linh

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Sinhsieusao

Edit: OVer_NIT ; Arima死神

~~~~~~~~

Những tia nắng buổi xế chiều dần lụi xuống, nhường chỗ cho ánh trăng huyền bạc thống trị bầu trời đêm.

Kết thúc buổi nghịch nước đã đời, cả nhóm quay trở lại khu ký túc xá số 3 của Học viện anh hùng.

Đây vừa hay cũng là nơi nghỉ chân của bọn ta trong kỳ thi viễn chinh lần trước.

“Bơi không biết trời đất là đâu luôn, bụng bắt đầu réo lên rồi này.”

“..........Zesia đang…...tuổi dậy thì…….Hôm nay sẽ……..ăn ba bát…….”

“Đúng rồi đúng rồi. Mau ăn thì mới chóng lớn được.”

Eleonor và Zesia vui vẻ nói cười trong khi cùng nhau bước vào khu ký túc xá.

“........Tôi thì không đói chút nào hết.”

Misa cảm thấy khá lo lắng khi nhìn vào bộ dạng mệt mỏi rã rượi của Sasha.

“Cậu sao vậy? Cơ thể không khoẻ chỗ nào à?”

“Kuhaha. Ban nãy ta với nhóm của Sasha chơi tạt nước với nhau, lỡ cao hứng quá nên đâm ra hơi sung. Không biết là cô ấy đã húp trọn bao nhiêu nước do ta tạt nữa, chắc bởi vì thế nên giờ bụng mới phình to như thế này đây.” [note44814]

Sasha có vẻ như cay cú trước những lời vừa rồi, cô không ngừng nghiến răng và lườm về phía ta bằng ánh nhìn sắc lẹm.

“Có kiểu tạt nước nào mà ngỡ như thiên tai sóng thần ập tới vậy không? Tí nữa thì tôi đã chết trôi luôn rồi đấy!”

“…Bụng căng quá.”

Misha xoa xoa tay vào chiếc bụng õng nước của mình. [note44815]

Tất nhiên, cô ấy cũng là nạn nhân trong trò chơi tạt nước của ta, coi bộ lượng nước uống vào cũng không hề ít chút nào đâu.

“Nhưng mà về sau các cô chẳng phải đã tránh được gần hết đòn tạt nước của ta rồi còn gì. Chỉ cần thành thạo cách sử dụng Đồ Bơi Tối Thượng, thì nó sẽ trở thành vũ khí đắc lực của các cô trong những trận chiến dưới nước đấy.”

“.............Nè, cho tôi hỏi. Không lẽ người của thời đại 2000 năm trước toàn mặc Đồ Bơi Tối Thượng khi chiến đấu dưới nước à?”

Biểu cảm của Sasha trở nên tăm tối, dường như đầu óc của cô đang tưởng tượng ra vài thứ không hay ho cho lắm thì phải.

“Có vấn đề gì sao?”

Nhận lấy những lời ấy từ ta, cô nàng liền đưa hai tay lên ôm đầu rồi cứ thế lắc thật mạnh.

“Đặt cược tính mạng vào những trận chiến sinh tử trong khi mặc mấy bộ đồ gần như là khỏa thân thế này, may mà tôi không sinh ra từ 2000 năm trước.”

“À, ý cô là chuyện đó hả. Khi chiến đấu thật thì phải mặc cả áo giáp hay pháp choàng bên ngoài nữa chứ. Chỉ có mỗi Đồ Bơi Tối Thượng thôi thì khả năng phòng thủ sẽ mỏng manh lắm.”

“Vậy sao, thế thì tốt.”

Sasha nhẹ nhõm thở phào khi đã có thể xóa bỏ đi hình ảnh tưởng tượng trong đầu vài giây trước.

“Tuy nhiên, khi khoác thứ gì đó chồng lên Đồ Bơi Tối Thượng thì hiệu năng của nó lại bị cản trở đi đôi chút. Đối với những kẻ có sở trường thiên về tấn công tốc độ hoặc mạnh về đòn lôi kích thì vẫn nên mặc nguyên đồ bơi khi chiến đấu thôi.”

“Tôi thành tâm cầu nguyện cho ngày đó sẽ không bao giờ tới.”

Nói rồi, Sasha và Misha cùng nhau tiến bước vào trong khu ký túc.

“Rei.”

Cậu đang chuẩn bị đi theo hai người họ thì nghe thấy tiếng ta gọi tên.

“Ta ra ngoài đi dạo một chút.”

Rei ngước ánh nhìn lên bầu trời đêm tĩnh mịch, sau đó quay trở lại nở một nụ cười tươi tắn với ta.

“Vậy thì tôi sẽ không làm phiền cậu.”

Bỏ lại khu ký túc xá ở phía sau, ta rảo bước trên con đường vắng bóng người qua lại của Gairadiyte.

Đi được một hồi thì ta bắt gặp một tòa nhà đổ nát bị bỏ hoang.

Có vẻ như chỗ này trước kia từng là thánh đường thì phải. Công trình chủ yếu được xây dựng nên từ đá, hiện vẫn còn vài cây cột lớn xếp thành hàng thẳng tắp. Trái lại, cửa sổ và những bức tường thì tả tơi đến mức thê thảm, hơn một nửa phần mái đã mục nát và đổ sụp xuống hết rồi.

Ta chậm rãi tiến bước vào bên trong.

Đi tới trung tâm đống đổ nát thì ta dừng chân lại.

“Chỗ này không bị ai để ý cả, cũng đã đến lúc ngươi ra mặt rồi nhỉ?”

Sau khi giọng của ta cất lên, bất chợt

tiếng bước chân từ đằng xa nhẹ nhàng vọng lại.

Bóng dáng của gã đàn ông tóc dài che đi một bên mắt xuất hiện tại lối ra vào.

Hắn khoác trên mình bộ đồng phục đỏ tươi, với ngón tay mang theo một chiếc nhẫn có thiết kế vô cùng kỳ lạ.

“Fumu. Ở Hồ thánh minh ngươi cũng nhìn ta phải không? Có việc gì?”

Gã đàn ông đeo nhẫn lườm thẳng vào mắt ta rồi lên tiếng.

“Thật là một câu hỏi nực cười.”

“Tiếc rằng ta lại chẳng hề có ấn tượng gì về ngươi cả. Thế rốt cuộc ngươi là kẻ nào?”

Lần này, hắn trả lời ta với một tông giọng có phần kiên định hơn hẳn.

“Hồng y giáo chủ của Long Thần Quốc Giordal, Ahide Alobo Agatse. Sứ đồ của thần linh, một trong bát thần tuyển chọn giả.”

Long Thần Quốc Giordal? Đất nước nào mà lạ hoắc vậy? Xuyên suốt từ 2000 năm trước cho tới thời đại ma pháp bây giờ, trên bản đồ chưa từng tồn tại địa danh nào như thế.

Bát thần tuyển chọn giả cũng mới nghe lần đầu luôn.

“Fumu. Ta chẳng biết ngươi đang nói về cái gì cả. Ahide phải không nhỉ? Ngươi có chắc là mình không nhầm người đấy chứ?”

Gã đàn ông liền đáp lại mà không hề do dự.

“Kẻ không phù hợp, Arnos Voldigod.”

Hoh, có thể nhìn thấu căn nguyên của ta ư.

Chắc chắn thực lực của tên này không phải hạng xoàng xĩnh rồi.

Vậy là hắn thực sự theo dấu ta, chứ không phải nhầm tưởng với ai khác.

“Vua của quỷ tộc, một trong những người được mời tới cuộc phán quyết tuyển chọn linh thiêng. Lời tiên tri của thần linh đã nói cho tôi biết tất cả.”

Ahide giơ cánh tay phải lên phía trước, hướng chiếc nhẫn thẳng về phía ta.

“Tuân theo minh ước, hãy giáng thế xuống đây. Hỡi thần tuyển chọn, xin hãy ban cho tôi và cậu ta sự phán quyết.”

Những chùm sáng mỏng manh mang theo hào quang thần thánh bắt đầu ngưng tụ lại xung quanh viên ngọc được đính trên chiếc nhẫn.

Viên hồng ngọc ngự tại trung tâm viên hắc thạch trong suốt chợt bùng cháy. Ánh sáng của nó vẽ lên một khối ma pháp trận lập thể chiếm trọn lấy dung tích bên trong.

Chưa dừng lại ở đó, chùm sáng tiếp tục vẽ thêm một khổ ma pháp trận lập thể khác, len lỏi vào những khoảng trống ít ỏi còn sót lại. Những vòng ma pháp trận cứ thế chồng chất lên nhau, tạo thành từng hàng từng lớp dày đặc. Lượng ma lực khổng lồ dồn nén lại bên trong viên ngọc bé nhỏ, tựa như muốn nổ tung ra bất cứ lúc nào.

‘Groooooooo, Graaaaaa’, không khí gào thét kinh hoàng. Vô số những hạt phân tử ma lực trôi nổi xung quanh Ahide.

Chúng bắt đầu quy tụ lại trước mặt gã, dần dần chuyển hoá thành hình dạng con người.

Thứ gì đó đang cố xuất hiện, một tồn tại mang trong mình sức mạnh vô cường.

Fumu, ma pháp triệu hồi à.

Cho dù có tính cả từ thời đại 2000 năm trước đi chăng nữa thì ta cũng chưa từng thấy một thuật thức triệu hồi nào có quy mô rộng lớn như thế này.

Đã vậy lại còn là dạng người nữa chứ.

Rốt cuộc thì hắn đang tính gọi thứ gì lên đây?

“Thần Tọa Thiên Môn Triệu Hồi Tuyển Chọn”

Những hạt phân tử ma lực mạnh mẽ xoáy trộn lại với nhau, chúng triệu hồi ra một thực thể tuy nhỏ bé nhưng mang trong mình nguồn sức mạnh khổng lồ.

Đó là một thiếu nữ với dung mạo xinh đẹp, với cơ thể bán trong suốt có thể nhìn xuyên qua đằng sau.

Mái tóc trắng ngần tựa như bông tuyết, đôi mắt vàng lấp lánh tựa ánh kim.

Đó chính là cô gái bí ẩn khoác trên mình bộ y phục lạ từ phương xa mà ta đã nhìn thấy tại đại giảng đường của Học viện anh hùng.

Tuy nhiên, khác với lúc đó, lượng ma lực hiện giờ phát ra từ người cô mạnh mẽ tới mức không tưởng.

Một nguồn sức mạnh trang nghiêm và thần thánh. Cảm tưởng như chỉ cần thở nhẹ một cái thôi cũng đủ sức khiến cho bầu khí quyển trở nên co cụm. Không còn nghi ngờ gì nữa, đó chính là hình dạng hiện thực hóa của trật tự.

Cô gái kia là một thần tộc.

“Fumu, không ngờ là trên đời lại tồn tại một ma pháp có thể triệu hồi được thần cơ đấy.” [note44816]

Ahide và nữ thần được triệu hồi chỉ chăm chú quan sát ta chứ không hề đáp lại câu nào.

“Một thần tộc ta mới gặp lần đầu, tên của cô là gì?”

Vị thần được thực thể hóa dưới hình dạng thiếu nữ nhẹ nhàng cất giọng.

“Arcana.”

“Thế còn trật tự mà cô đang nắm giữ?”

Arcana nhìn thẳng vào mắt ta và nói.

“Thần tuyển chọn Arcana.”

Thần tuyển chọn?

Trật tự chọn lọc thứ gì đó à?

“Kể từ giờ phút này, nơi đây sẽ trở thành bàn phán quyết thần thánh. Arnos Voldigod, hãy cho tôi xem vị thần của cậu đi nào.”

Tên này đang làm nhảm cái quái gì vậy?

“Ý ngươi là sao?”

“Cậu hiểu mà đúng không? Hỡi kẻ không phù hợp, một trong bát thần tuyển chọn giả.”

“Chịu. Ta chưa từng nhớ mình đã trở thành bát thần tuyển chọn giả gì đó từ lúc nào hết.”

Mặc dù nghe ta nói vậy, song Ahide vẫn không hề lơi lỏng cảnh giác. Đôi mắt của hắn tập trung tối đa để quan sát nhất cử nhất động của ta.

“Được thôi. Nếu như cậu không muốn cho xem thì tôi chỉ đơn giản là ban lệnh trừng phạt cho hành động vấy bẩn phán quyết tuyển chọn đó. Đừng ảo tưởng rằng mình có thể vượt qua cuộc thánh chiến này mà không cần nhờ tới sức mạnh của thần linh!”

Ahide bắt đầu truyền ma lực vào trong chiếc nhẫn và ra lệnh.

“Arcana, hỡi vị thần của tôi. Hãy ban sự trừng phạt xuống cho kẻ không phù hợp ngông cuồng kia!”

Hai tay Arcana khẽ giương lên một cách uy nghiêm, sau đó cô nhẹ lật ngửa lòng bàn tay, hướng nó lên nền trời đêm tĩnh mịch.

Mải quan sát nguồn ma lực tập trung lại đó, ta bất chợt nhận ra những cánh hoa tuyết tự lúc nào đã khẽ rơi phấp phới từ thiên không.

“Hoh……”

Tuyết nguyệt hoa à.

Đưa ánh mắt hướng lên trần nhà đã bị sập phân nửa từ lâu, ta lặng ngắm nhìn bầu trời đêm biến chuyển.

Vị trí độc nhất vô nhị của mặt trăng nay đã không còn nữa.

Bởi lẽ, bên cạnh nó hiện giờ vừa mới xuất hiện thêm một vầng trăng khuyết bạc rạng ngời không kém.

Thứ mà ta được chiêm ngưỡng khi xưa là một vầng trăng tròn hoàn hảo cơ. Tuy nhiên, nếu xét về quyền năng thì có vẻ như cả hai đều giống nhau thì phải.

Artiel Tonoa.

“Hãy tắm dưới ánh trăng và an giấc băng hàn thiên thu đi.”

Những bông tuyết nguyệt hoa dễ dàng xuyên qua lớp phản ma lực và rơi xuống người ta.

Chỉ trong nháy mắt, toàn thân của ta đã bị đóng băng hoàn toàn. Riêng phần mặt thì tạm thời vẫn còn nguyên vẹn.

“Tôi sẽ cho cậu cơ hội cuối cùng, kẻ không phù hợp. Hãy cho tôi xem vị thần của cậu ngay lập tức. Nếu không, cậu sẽ cứ thế mà hóa thành băng tượng, vĩnh viễn không bao giờ tan chảy.”

“Fumu. Ahide, ban nãy ta đã nói với ngươi rồi còn gì. Vẫn còn hiểu lầm hay sao? Ta không sở hữu thần tộc nào hết.”

“Vậy thì nhận lấy án tử hình đi. Vĩnh biệt, kẻ không phù hợp.”

Ngay sau khi Ahide tuyên bố, Arcana liền chỉ thẳng tay vào mặt ta.

“Mau triệu hồi ra đây.”

“Ta muốn hỏi một câu, cô có phải là Militia không?”

Nguồn ma lực phát ra từ ngón tay của Arcana khiến cho ánh sáng của chiếu thẳng xuống đầu ta. Giờ thì cơ thể của ta đã bị đóng băng hoàn toàn, không một kẽ hở nào còn sót lại cả.

“Tôi là thần tuyển chọn Arcana.”

Ahide thậm chí còn không thèm liếc nhìn ta lấy một cái, hắn quay gót định rời khỏi khu đổ nát ngay tức thì.

“Đi đâu vậy, Ahide? Không phải ngươi nói muốn giết ta hay sao?”

Nghe thấy giọng nói bất ngờ, gã đàn ông vội vàng quay người lại.

Những vết nứt bắt đầu xuất hiện trên lớp băng đang bao phủ lấy ta.

Tức thì ngay sau đó, một vòng ma pháp nổi lên từ dưới chân khiến cho cơ thể của ta dần trở nên to lớn.

Tiếng vỡ vụn của những mảnh băng nghe có phần hơi chói tai một chút, luồng hàn khí bị nén trong lớp băng bung tỏa ra hết khu vực xung quanh.

Ta phẩy tay xua tan làn khói trắng, để lộ ra hình dạng sau khi đã sử dụng Trưởng Thành trước mặt Ahide.

Tuy nhiên, gã chỉ tập trung ma nhãn và cảnh giác bốn phía xung quanh chứ không phải là ta.

“Sao thế? Tự dưng hoảng hốt tìm kiếm thứ gì vậy?”

“Biết rồi mà còn hỏi. Nếu không dùng sức mạnh của thần linh thì không thể nào đối chọi lại sức mạnh của thần linh được. Việc cậu hóa giải được băng tỏa của tuyết nguyệt hoa, chứng tỏ là đã gọi vị thần của mình xuống đây rồi chứ gì?”

‘Kukuku”, ta không thể kìm nén được cơn buồn cười trào dâng lên từ đáy bụng.

“Kukukuku, kuhahahaha, kuhahahahahahahaha. Nếu không sử dụng sức mạnh của thần linh thì không thể nào đối chọi lại sức mạnh của thần linh? Thế thì ngươi hỏi cô gái thần tộc kia thử đi, xem có phải là ta đã mượn sức mạnh của thần hay không?”

Ahide hướng chuyển ánh mắt về phía người thiếu nữ đang đứng trước mặt để bảo vệ cho gã.

“Hỡi nữ thần Arcana, tôi cần lời tiên tri của người.”

Thế nhưng, cô gái chỉ lẳng lặng lắc đầu.

“Hãy cẩn trọng, Ahide. Tôi không cảm nhận được khí tức của vị thần nào khác.”

Biểu cảm của Ahide đanh lại, hắn đồng thời cũng tập trung nâng cao sự cảnh giác lên mức cao nhất có thể.

“..........Khả năng ẩn thân tinh vi đến nỗi ngay cả thần Arcana của mình cũng không thể nhìn ra………Có nghĩa đây là vị thần mang trong mình trật tự nào đó liên quan tới việc ẩn giấu. Khó nhằn đấy, vị thần triệu hồi mà cậu ta điều khiển.” [note44817]

Ahide lẩm bẩm như thể đang bàn bạc với Arcana.

“Fumu. Từ nãy đến giờ ngươi chẳng chịu nghe ta nói gì cả. Nào là vị thần triệu hồi, nào là phán quyết tuyển chọn…….Ta chẳng hiểu chúng có nghĩa là gì hết.”

Vừa nói, ta vừa ung dung tiến bước về phía gã.

“Chỉ là đám thần tộc nhãi nhép, ngươi nghĩ sức mạnh của chúng xếp trên Quỷ vương ta đây sao?”

—-------------------------------------------------------------------------

Tác note:

Một kẻ địch hùng mạnh có thể triệu hồi thần linh đã xuất hiện.

Cuối cùng thì cũng chạm tới tiêu đề phần này rồi. Mà có vẻ như Arnos lại bị vướng vào một đống rắc rối từ lúc nào không hay nhỉ.

NIT note:

Sao thần tộc cao quý lại thành như phục vụ riêng cho 1 cá nhân thế kia nhể, giọng điệu thanh niên kia cứ như sếp của thần không bằng.

Mãi mới đến tình tiết khởi đầu cho tên vol nhể, hóng tiếp thôi.

Mấy chương gần đây hơi lâu tí, mọi người thông cảm giúp nha. Cảm ơn vì đã đồng hành.

T4R

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link:

Truyện Chữ Hay