Phần 1
Một tuần sau trận chiến với Aspite.
"Được rồi, lớp học hôm nay đến đây là kết thúc. Mọi người về nhà nhớ cẩn thận."
Người vừa nói đang cười dịu dàng đó là Nakano Tsuruko-sensei. Cô ấy là một người đẹp với một chút điềm tĩnh. Cái cách mà cô nói chuyện và dạy cũng rất thanh lịch.
"Sẽ có một bài kiểm tra nhỏ về lịch sử tra tấn và cách thức thi hành vào tuần sau, vì thế hãy xem lại bài vở đi nhé."
Tuy nhiên, cái bài kiểm tra ấy lại nhân đôi cái cảm giác không phù hợp và cái khủng khiếp của bài học Tra tấn và Thi hành mà cô đang dạy.
Đúng là học viện của tộc ác quỷ, các bài học quá đỗi kỳ lạ.
Các bài học đều chứa rất nhiều nội dung từ những thứ trực tiếp như phép thuật, võ thuật, ám thuật, tới những thứ gián tiếp như cách thống trị loài người, quản lý lãnh thổ, chính trị và kinh tế, chiến lược, chiến thuật và, truyền giáo.
Giữa các học viện của tộc ác quỷ, Học viện Ginsei này - còn được gọi là Học viện Quỷ Vương - theo nghĩa đen là một học viện giáo dục tầng lớp lãnh đạo, bao gồm cả Quỷ Vương. Đó có lẽ là lý do có rất nhiều bài học ở đây đều có ích cho việc thống trị và quản lý.
Nhưng, thỉnh thoảng cũng có những bài học bình thường như văn học hiện đại hay toán. Mặc dù những bài hoc bình thường này chỉ nhấn mạnh thêm những cái bất thường.
Đặt nó qua một bên, giờ lớp học kết thúc rồi.
Vẫn luôn luôn không có bạn học nào muốn nói chuyện với tôi.
Không một ai muốn bắt gặp ánh mắt của tôi từ hồi tai nạn mà tôi đã đốt cháy phòng học. Điều này tốt hơn nhiều hơn là nhận được sự thù ghét hay quấy nhiễu công khai, nhưng lại có cảm giác hơi cô đơn.
Chà, may mắn là tôi vẫn có việc để làm hàng ngày là nhận được buổi huấn luyện đặc biệt từ Lizel-senpai và Miyabi trong cung điện sau khi tan trường. Cảm ơn điều đó mà tôi không còn cảm thấy cô đơn hay buồn rầu nữa.
Tôi bước lại chỗ ngồi của Miyabi với một tay cầm cặp.
"Miyabi, cùng tới cung điện nào."
Tuy nhiên, Miyabi không đáp lại.
Cô hơi ngơ ngác khi cứ tiếp tục nhìn chằm chằm vào một chỗ trên bàn. Cô vẫn không hề chú ý tới tôi ngay cả khi tôi đứng trước mặt cô ấy.
Khi tôi nhìn xuống cô ấy, tôi có thể thấy rõ ràng cái khe huyền thoại của hai quả bưởi từ ngực cô hơi để lộ ra. Tôi bị hút hồn vào cái thung lũng màu da đó, nhưng tôi vẫn kiên quyết kéo bản thân lại.
"Oi, Miyabi? Có chuyện gì với cậu vậy?"
"--Eh."
Cô ấy cuối cùng cũng chú ý tới tôi và ngẩng mặt lên."
"Hyaa!? Yuuto hiện ra từ hư không à!?"
"Cậu thực sự chỉ mới chú ý tới tớ.......có vấn đề gì vậy?"
"Th-thực sự không có gì!? Nói đúng hơn là, cậu thực sự là một thứ gì đó! Cậu đột nhiên bay ra 'puff' và dính vào tớ mà tớ không hề biết!"
"Tớ không có đến gần vậy. Quan trọng hơn, chúng ta có tới cung điện không?"
"Heh! Ah, t-tớ đang ra! Đang ra đang ra!!"
Từ ngữ của cô ấy nghe hơi bựa bựa, nhưng tôi một mực phủ định nó và hướng về phòng chờ của đội Lovers. Dù tôi gọi nó là cung điện, nó chỉ là một phòng đơn bên trong tòa nhà này.
Nhưng, tôi có nghe rằng cũng có các ứng cử viên Quỷ Vương khác xây hẳn một cái nhà tách ra cho họ ở trên đất của học viện. Dường như nó dựa trên sức mạnh của người đó, tài chính, tình trạng và vị thế, không biết phải không nhỉ.
Nó là một thứ gì đó mà tôi, một ứng cử viên Quỷ Vương của Lovers yếu kém và cũng là một con người không thể mơ ước được.
Tôi tới cung điện của đội Lovers. Khi tôi mở cánh cửa ra,
"Oh, Yuuto. Và cả Miyabi nữa."
Lizel-senpai đang ngồi trên một cái ghế gần cửa sổ trong khi đang thưởng thức trà.
Senpai hôm nay cũng quá xinh.
Dù là mái tóc đen bóng của cô hay đôi mắt xanh đang phát sáng như những viên kim cương của cô, hay khuôn mặt được ban cho vẻ đẹp hoàn hảo của cô, hay cơ thể là hiện thân của phụ nữ xinh đẹp và thần tình yêu, tất cả chúng đều là tuyệt nhất.
Ngay cả khi đây chỉ là một căn phòng đơn trong một nhà học, nó là một cung điện lớn cho tôi chỉ bằng sự hiện diện của Lizel-senpai.
"Em xin lỗi em tới muộn."
"Yahhooo!! Giờờờ hãy cố hết sức mình 'gyaruu' hôm nay nào!!"
Lizel-senpai cười với tôi với vẻ đẹp và tính dịu dàng thường ngày của cô ấy.
"Fufu, chào buổi chiều. Nhưng, căn phòng này là cung điện của Yuuto, vì thế nên là cứ để bọn chị nói lời xin lỗi. Miyabi cũng vậy, cần có cư xử đàng hoàng giữa những người bạn thân với nhau. Em ít nhất nên nói lời chào hỏi đúng cách chứ."
Miyabi bĩu môi và nhìn sang bên.
"Sheesh thật luôn, senpai vẫn 'gachi gachi' như thường."
Cuối cùng thì Miyabi không nói lời chào hỏi đúng cách. Lizel-senpai thở dài, nhưng cô vẫn chuẩn bị trà cho hai chúng tôi. Đó là trà đen với hương thơm thoang thoảng ngọt ngào.
"Mùi tuyệt lắm."
"Nó là hàng mới từ Mariage Freres. Chị vui vì em thích nó."
Tôi chỉ có thể nói 'Heee' vì tôi không biết gì về hàng đó cả. Thật thảm hại.
"Hmph, cũng tuyệt đấy nhưng, em nghĩ em thích Marco Polo hơn."
Cái gì vậy? Marco Polo là một ông già từ cuốn sách 'Những cuộc phiêu lưu của Marco Polo' đúng không nhỉ? Có lẽ cô ấy nhầm sang Milk Bolo."
"Đừng nói là.....em biết về trà này Miyabi?"
"Heh? Chà, ừm......đợi đã, sao chị bất ngờ thế?"
"Bởi vì nó không phù hợp với hình tượng của em. Có cảm giác em như một quý cô vậy."
"Có ý gì vậy!? Em vẫn là một Yuugaoze mặc dù em trông thế này thôi, một quan tước......"
Nỗi căng thẳng của Miyabi dần dần giảm xuống trong khi cô ấy nói chuyện. Giọng của cô ấy bắt đầu nhỏ dần. Cuối cùng thì cô ấy dừng hẳn và nhìn xuống.
"Có gì sao Miyabi?"
"Không có gì......"
Đúng như mình nghĩ, thật kì lạ. Hãy thử hỏi cô ấy nhiều hơn xem sao--tôi nghĩ thế, nhưng,
"Cả hai em, ngồi xuống đã. Chị đang nghĩ thực hiện một buổi huấn luyện mới vào hôm nay."
Lizel-senpai nói vậy, vì thế chúng tôi ngoan ngoãn ngồi xuống sofa.
Chúng tôi ngồi với Lizel-senpai đằng trước tôi và Miyabi ở bên trái.
Giọng nói của các học viên đang hoạt động câu lạc bộ ở sân trường có thể nghe thấy từ cửa sổ bên phải tôi. Khi tôi nhìn ra đó, dường như là câu lạc bộ điền kinh. Có các câu lạc bộ bình thường trong Học viện Quỷ Vương này.
Nhưng việc tập luyện của tôi không phải là hoạt động câu lạc bộ. Nó là buổi huấn luyện đặc biệt cho một ứng cử viên Quỷ Vương.
"Vậy thì Lizel-senpai. Thể loại huấn luyện mới này là gì?"
"Trước đó có thứ chị muốn hỏi 《Dấu ấn Lovers》. Nó có thể hiển thị hiệu quả của Healing Lovers dạng số không?"
"Dạng số......?"
"Ừ. Khi bọn chị cung cấp cho Yuuto mana, có bao nhiêu mana mà Yuuto có thể nhận được lúc cuối......chị muốn kiểm tra điều đó."
Tôi hiểu rồi. Chắc chắn tôi có thể cảm nhận được tôi đang nhận mana, nhưng tôi không hiểu nó là bao nhiêu.
Bên cạnh đó, lượng mana chứa được trong người tôi cũng không rõ được.
"Trong trận chiến với Aspite ngày nọ, Yuuto đã may mắn có thể kích hoạt được Infinite Lovers, nhưng nếu mana của em xuống mức 0 trước đó thì......"
"Sẽ là cái chết của em......đúng không?"
"Chính xác. Thậm chí còn có các đối thủ mạnh hơn sẽ xuất hiện trong tương lai. Đó là lý do chúng ta cũng phải học nhiều chiến thuật hơn. Đầu tiên là chúng ta phải học về năng lực của bản thân chúng ta đã."
"Đúng là Lizel-senpai! Em không nghĩ về những thứ kiểu đó!"
"Th-thì sao chứ? Thực sự không có gì to tát đâu. Fufu♪."
Cô ấy nói thế, trông cô ấy như đang trong một tâm trạng tốt. Nụ cười của cô trông giống một cô gái nhỏ thực sự đáng yêu.
Đợi đã, quan trọng hơn--tôi nhanh chóng hỏi thử dấu ấn của tôi.
'Có thể. Chuyển thông tin sang dạng số.'
"--Đó là những gì nó nói."
Khi tôi nói cho Lizel-senpai câu trả lời của dấu ấn, Lizel-senpai đặt tách trà xuống.
"Miyabi, thử ôm cánh tay Yuuto và chuyển mana của em đi."
"Eh? Được thôi."
Miyabi ôm lấy cánh tay tôi không chút do dự.
Cánh tay tôi bị nhấn chìm vào cái khe huyền thoại của hai quả bưởi khiêu dâm của cô ấy, nó từng cướp đi con mắt của tôi lúc ở trên lớp.
"O-oi, Miyabi-"
Tôi cảm thấy mềm và nẩy từ khuỷu tay lên tận trên bắp tay.
Khuôn mặt của Miyabi cũng gần. Hơi thở có mùi ngọt ngào đó thổi vào cổ tôi. Tôi vô thức xoắn người lại.
"Auhn ♡! Đừng có cựa quậy! Cảm giác hơi......n-nhột nếu cậu cứ làm thế!"
"Ừ-ừm.....lỗi tớ."
Miyabi ấn bộ ngực to lớn mà cô tự hào nhiều hơn nữa lên cánh tay tôi. Cô thậm chí còn xoa xoa chúng lên người tôi.
Độ đàn hồi thật tuyệt vời trong cái thứ mềm mại đó. Tôi có thể không bao giờ có đủ cái cảm giác dễ chịu này cho dù tôi đã bao nhiêu lần kinh qua nó.
Một lúc sau, một thứ gì đó mềm chảy từ bưởi của Miyabi vào người tôi.
--Đây là mana của Miyabi.
Nó ngọt như kẹo, và có cảm giác nó còn tiếp thêm sinh lực cho tôi.
Như thể mana cũng hiện thân ra đặc trưng riêng của bản thân nó. Tôi đang bị say với cái cảm giác của bưởi Miyabi từ bên ngoài và cảm giác dễ chịu từ mana của Miyabi bên trong. Sau đó giọng nói của dấu ấn vang lên trong đầu tôi.
'Mana cung cấp--12000.'
Miyabi nhảy trong vui sướng khi tôi nói ra con số đó.
"Oo~, con số nghe tuyệt vời ghê! Hơn cả hàng trăm, nó lên tận hàng chục nghìn! Chục nghìn-!? Giống như kiểu Yuuto vừa hồi phục 'dokan' bằng một cú nổ vậy!"
Miyabi vui mừng, nhưng không có thứ gì để so sánh với kết quả này cả, vì thế hoàn toàn không rõ liệu con số này là nhiều hay không.
"Vậy thì, tới lượt chị."
Lizel-senpai đứng dậy.
"V-vâng. Xin hãy chăm sóc cho em."
Senpai đang lên kế hoạch làm gì nhỉ? Tôi nghĩ thế--cô ấy đi đến cạnh bàn và đứng trước mặt tôi.
"Yuuto. Em có thể lật váy lên cho chị không?"
"Eh?"
Lật váy lên!?
Tôi hoài nghi nhìn lên Lizel-senpai. Cô tránh ánh mắt bẽn lẽn thay cho câu trả lời.
Động thái đó cùng với biểu cảm bồn chồn của cô ấy làm cho mặt đỏ lên và mày cau lại trông rất dễ thương.
"Đ-đừng để chị nói lại nữa......chị muốn em, lật cái váy, của chị, và nhìn vào......quần sịp của chị."
Không ổn. Tim tôi sẽ nổ tung mất.
Tôi nhón tay vào mép váy của Lizel-senpai và chầm chậm nâng nó lên.
......Có cảm giác tôi đang làm gì đó thực sự sai trái. Tay tôi đang run.
Đây không phải là tình cờ liếc qua cái quần sịp, tôi đang lật một cái váy lên bằng chính tay tôi để nhìn vào quần sịp ở bên dưới. Thật thú vị.
Hơn nữa, chúng tôi đang ở đây, trong học viện.
Mặc dù tôi có thể nghe thấy âm thanh của các học viên đang hoạt động câu lạc bộ ngoài kia, nhưng chúng tôi thì lại đang làm thứ tục tĩu thế này. Hành động vô đạo đức này khiến tôi rùng mình đến tận xương tủy.
Chiếc váy bị nâng lên giống như đang kéo lên tấm màn sân khấu.
Cuối cùng--một cảnh tượng tuyệt diệu hiện ra.
Quần sịp đen bên dưới quần tất đen.
Độ trong suốt đó làm tăng gấp đôi độ mất lịch sự.
Khi tôi quan sát gần hơn, tôi có thể thấy kĩ lưỡng thiết kế của cái quần sịp. Nó được trang trí với các dây ren tinh tế. Quần sịp trông có vẻ thực sự đắt tiền. Chất liệu hơi phát sáng. Chắc chắn là nó được làm từ chất liệu tốt nhất.
Chiếc quần sịp này chắc chắn giá trị gấp hàng tá lần so với đồ lót của tôi.
"Chị tới đây......Yuuto."
Tay của Lizel-senpai nhẹ nhàng chạm vào đầu tôi và nó bất ngờ đẩy tôi vào háng của cô ấy.
"Se-senpa--gumuuuuh!?"
Tôi theo phản xạ buông váy ra và cảnh quan đột nhiên tối sầm lại. Mặt tôi hoàn toàn bị ấn vào trong chiếc váy. Tôi không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì ngoại trừ phần bụng dưới của senpai.
Và sau đó, mũi, má, và đôi môi tôi cảm thấy được kết cấu cao cấp của quần tất trơn đó.
Ngoài cảm giác ra, hương thơm của senpai tràn ngập cái phổi của tôi. (Khắm vl :v)
Hương thơm ngọt ngào như trái cây đó mời gọi tôi vào thế giới của mê ly say đắm trong nháy mắt.
"Aa, chị thực sự......đây là, thực sự xấu hổ......."
Tiếng thì thầm của senpai tràn ngập xấu hổ yếu ớt đó lọt vào tai tôi. Nó khiến tôi như sôi máu lên.
Mana đổ vào môi tôi trong khoảnh khắc sau đó.
Nó chứa độ ngọt ngào tinh chất và hương thơm cao cấp. Những mùi hương đa dạng đó hòa quyện vào nhau thành một mùi vị rất chi là phức tạp, và sâu trong nó--có cảm giác tôi thực chất đang nếm mùi vị của cái cảm giác đó bằng lưỡi của tôi.
'Mana cung cấp--24000.'
Sau khi tôi nói con số với cái giọng bị tắc thở, tôi có thể nghe thấy giọng nói giận dữ của Miyabi.
"Đợi đã !? Gấp đôi!? Nghĩa là sao!?"
Đầu tôi được thả ra và mặt tôi chui ra từ dưới váy của senpai.
Khi tôi nhìn lên, tôi thấy khuôn mặt thỏa mãn của Lizel-senpai ở đó. Có lẽ là tưởng tượng của tôi thôi, nhưng, mặt và làn da cô ấy trông rất bóng bẩy.
"Fufu, đúng như chị nghĩ."
"Như chị nghĩ......cái gì cơ?"
"Dựa theo hai cách thức, lượng mana có thể cung cấp được với Healing Lovers bất đồng với nhau."
"Ý chị là có sự khác nhau giữa việc em làm 'mugyuu' với Yuuto bằng bưởi của em và việc senpai cho cậu ấy xem quần sịp qua quần tất của chị trong khi mài đầu Yuuto 'guri guri' vào nó à?"
"Cái cách em nói là có liên quan nhưng, đây là nó như thế nào. Mối quan hệ của em với đối tượng là rất quan trọng trong lúc cung cấp mana. Tin tưởng và giữ tình cảm với đối tượng là rất quan trọng. Trên hết, nó cũng là hệ số của việc hành động kích thích và hứng thú như thế nào. Cái cảm giác của sự phấn chấn và say đắm tục tĩu đó sẽ cung cấp lượng mana nhiều hơn."
Nói tóm lại, tôi sẽ trở nên mạnh hơn bằng cách thực hiện nhiều thứ khiêu dâm hơn với một người nào đó mà tôi thích.
"Uu~, em hiểu rồi! Được rồi!!"
Miyabi đột nhiên lật váy của cô lên.
Cô khoe cho tôi cái quần sịp của cô ấy mà không che giấu đi thứ gì, nó có in hình con báo. Hơn nữa, mẫu hình đó có màu đen trên nền màu hồng.
"Khoan đã!? Mi-Miyabi!!"
"Nói cách khác, nếu tớ làm điều tương tự senpai, mana sẽ tăng 'don' tới mức gấp đôi! Điều đó đúng không!?"
Nó có phải là vấn đề đơn giản đâu!?
Tôi tự chấn chỉnh lại mình trong thâm tâm, nhưng mắt tôi không thể di chuyển ra khỏi cái quần sịp màu hồng có in hình con báo đó!
Tại sao cô nàng này lại mặc một quần sịp khiêu gợi mà nó lại sặc sỡ như thế?
Chắc chắn cô ấy có dòng máu gal trong người! Dẫu vậy, khu vực bề mặt của nó quá nhỏ bé-!
Nếp gấp ở dưới đáy cái mảnh vải tam giác đó làm tôi liên tưởng đến nhiều thứ khác. Phần bụng cong và lỗ rốn ở trên khiến tim tôi đập mạnh.
"Nó thế nàooo? Nó khiến cậu kích thích hơn cái quần sịp của senpai đúng không?"
"Cái-.....!?"
Lizel-senpai rõ ràng đang lộ ra một biểu cảm bị xúc phạm.
"Không đúng tí nào! Chắc chắn của chị quyến rũ hơn nếu so sánh với cái của em!"
Và sau đó, senpai lập tức lật váy lên và cho tôi xem phần thân dưới của cô ấy được bao bọc bởi quần tất và quần sịp đen mỏng.
"Em nghĩ thế nào, Yuuto? Em không nghĩ nó gây ra một ấn tượng tinh tế cùng với quần tất bên ngoài nó sao? Thực sự giống với khi một tiểu thư quý tộc của kỷ nguyên Heian đang nói chuyện với đàn ông từ phía bên kia tấm mành tre đúng không?"
Tôi không nghĩ không còn tí vẻ tao nhã hay thứ gì đó nào vào lúc mà cô ấy khoe nó ra, mặc dù......
"Không có thứ gì như vậy đâu! Bất kì đứa con trai nào cũng đều muốn xem một thứ gì đó nhiều 'gatsu' hơn! Một thứ gì đó với nhiều 'baaam' hơn giống như của tớ là tốt hơn vậy, dúng không? Yuuto!?"
"E-err......điều đó."
Khi tôi mất tiêu cách trả lời, thì Lizel-senpai lại ép tôi nhiều hơn.
"Miyabi quá thẳng thắn đó. Dựa theo điều tra của chị, một tí tinh tế là điều cần thiết cho mối quan hệ giữa đàn ông và phụ nữ. Giấu nó nhẹ nhàng đi như chị đây sẽ kích thích trí tưởng tượng và kích động đàn ông nhiều hơn."
"Senpai, không phải là chị thường dùng dây lưng treo à!"
"C-cái đó......"
"Hiểu rồi! Chắc chắn là thế! Một vài người sẽ tìm xem một đứa con trai sẽ thích cái gì, tìm ra một bài báo về việc mọi người gần đây đang làm gì, tin tưởng mù quáng vào cái bài báo đó, và họ cố thử làm nó 'dojaaan'. Senpai là kiểu người như thế!!"
"......."
Lizel-senpai mặt chuyển đỏ và run rẩy. Cô đang cười nhưng, mắt cô có chút nước mắt.
"E-em sai rồi mon! Ch-chỉ là, bắt lỗi vớ vẩn mon!"
.......Đó là mắt của bò điên. Hơn nữa là lời nói của cô ấy đang giật trở lại về hồi trẻ con.......
"Đến muộn đến muộn, Reina thực sự xin lỗi desu de--"
Đến đúng lúc lắm!
Thiên thần của sự cứu rỗi của cái trại Lovers chúng tôi--dù cô ấy là một ác quỷ.
Reina đang phi thẳng vào cung điện như một con thỏ vội vã.
"Auh!?"
Và sau đó thanh katana cô đang đeo trên lưng kẹt cụ vào lối ra vào, và cơ thể cô ấy bị treo về phía trước trước khi bị giật ngược trở lại.
"O-oi oi!! Reina! Em ổn không!?"
Tôi hoảng loạn phi thẳng ra hành lang, nhưng sau đó tôi cứng đơ người ở đó.
Cô bị ngã với phần dưới của cô đang hướng lên, vì thế da thịt của cô lộ hết ra bắt đầu từ phần nửa dưới lưng.
Tất nhiên, quần sịp của cô.......cũng hoàn toàn lộ ra.
Tôi sẽ trở thành kẻ quấy rối nếu tôi chạm một cách bất cẩn vào cô ấy.
"Re-Reina ổn......au......Reina, lại ngã......"
Reina lẩm bẩm với cái giọng như sắp phát khóc trong khi vẫn đang chổng vó.
Tôi phải nhanh chóng đưa tay ra giúp cô ấy đứng lên nhưng.......tay tôi dừng lại giữa chừng.
Lý do là vì cái quần sịp đang bảo vệ thân dưới của Reina.......vượt qua trí tưởng tượng của tôi.
--Nó là thứ được gọi là quần sịp dây.
Tôi hoàn toàn nghĩ rằng cô ấy sẽ mặc một cái quần sịp trẻ con được in hình nhân vật hoạt hình ở đằng sau, nhưng, đây thực sự là một quần sịp dây.
Hơn nữa, màu tím.
Nó đang che đi cái phần đáy bé nhỏ của Reina với cái bề mặt nhỏ khủng khiếp kia. Diện tích bề mặt thậm chí còn nhỏ hơn cái quần sịp hình báo của Miyabi. Hơn nữa, nó mỏng tới mức gián tiếp hiện nguyên hình cái đáy và háng của cô. Một sức cám dỗ đồi trụy mà nó sinh ra từ cơ thể trẻ đó.
"Này Yuuto! Cậu định nhìn quần sịp của Reina bao lâu nữa!?"
"Ai lại nghĩ Reina sẽ đi xa tới mức hấp dẫn thế này cơ chứ......"
Lời bắt bẻ của Miyabi và Lizel-senpai khiến cho chân của Reina giật mạnh về phía trước. Cô nhanh chóng lộn lại và nâng cơ thể lên.
"Hawawawawah!? Au au, m-, mọi người thấy nó rồi sao-!?"
Điều đó......sẽ khá kì lạ nếu chúng tôi khống nhìn thấy nó. Đó là......
Tôi cầm lấy tay của Reina và kéo cô ấy đứng lên, trông cô như muốn khóc vậy.
"Không, đó chỉ là.......mới liếc qua."
"Auuu......xin lỗi......cảm ơn anh nhiều, desu desu......"
Miyabi kéo cánh tay tôi và khiến tôi tập trung vào cô ấy.
"Quan trọng hơn Yuuto! Của ai tốt hơn, tớ hay là senpai, mau chọn 'supa' không chần chừ gì nữa đi!"
"Không.....cái đó......"
Tôi không thể nói ra.
Thực chất trong khoảnh khắc tôi nhìn thấy quần sịp của Reina,
'Mana cung cấp--25000. Đã đạt giới hạn.'
Giọng nói đó nói với tôi! Tôi không thể nói điều đó từ miệng tôi!!
"Yuuto!! Chơi đẹp vào coi!""Yuuto, em không cần khép nép thế đâu. Hãy cho Miyabi thấy thực tế đi."
--M-mình nên làm gì đây!?
Mồ hôi lạnh ứa ra trên khắp người tôi.
Đây có phải là một nguy hiểm tiềm tàng trong ngày bình thường không!? Tôi--,
'Aa, aa, cậu có thể nghe thấy không? Đợi đã, tôi đoán tôi sẽ không thể nghe thấy gì cho dù cậu có trả lời lại. Hahahaha.'
Giọng nói này......Hiệu trưởng Gandou?
Giọng nói của Gandou Barbatos, hiệu trưởng và cũng là Quỷ Vương hiện tại, nó được phát ra từ cái loa đặt trên tường.
'Hôm nay tôi có một ít lời giải thích về sự kiện của học viện. Các ứng cử viên Quỷ Vương đều phải tập hợp trong phòng thể dục lúc 8 giờ tối nay! Xin hết!!'
Phần 2
Nếu là một trường học bình thường, tôi sẽ đi về nhà một lúc trước. Sẽ khó có khả năng hơn cho một giáo viên làm cái thứ như là gọi học viên tập hợp lại vào lúc này.
Bình thường, chỉ có các ứng cử viên Quỷ Vương là tham gia, nhưng Lizel-senpai và Miyabi đều lo lắng về việc đột nhiên có kẻ tấn công như hồi công bố, vì thế họ buộc phải đi cùng.
Cái bệ của Lovers phát sáng mờ mờ dưới chân tôi.
Khi tôi nhìn xung quanh, những cái bệ của các ứng cử viên Quỷ Vương khác cũng đều lơ lửng trong bóng tối.
Đếm sơ sơ, dường như có ít hơn 20 cái bệ tổng cộng.
Rõ ràng những cái bệ này đều để lộ ra người tham dự. Những cái bệ còn thiếu cho thấy đó là những ứng cử viên vắng mặt.
Tuy nhiên, tôi không thể nhìn rõ bóng dáng của các ứng cử viên Quỷ Vương đang ở đây. Mắt tôi chỉ có thể nhìn thấy các cái bệ đang phát sáng ở trong một khu vực rộng.
Dẫu vậy, có cảm giác phòng thể dục rộng hơn thường ngày......? Có lẽ là không gian ở đây thực chất bị bóp méo trở thành khu vực rộng hơn.
Nhưng đó vẫn là thứ có thể đối với Học viện Quỷ Vương này.
"Yooo, thưa quý ông và quý bà! Mừng các cậu đã tới!!"
Hiệu trưởng Gandou hiện lên với thái độ vô lo thường ngày.
Trong một khoảnh khắc, tôi tự hỏi liệu ông ấy có trôi nổi trên không trung không, nhưng dường như ông ấy đang đứng trên một cái bục.
"--Và? Thầy gọi tụi em tới đây làm gì? Em phải hủy công việc để tới đây đấy."
Một trong các cái bệ phát sáng hơn và chiếu sáng chủ nhân của giọng nói như một cái đèn sân khấu.
--Ứng cử viên Quỷ Vương của Star, Hoshigaoka Stella.
Lúc mà tôi chiến đấu với Aspite, cô ấy đề nghị hợp tác với tôi. Tôi đã nghĩ rằng cô ấy đưa ra lời đề nghị vì lòng tốt của cô, nhưng khi tôi được nghe về lời đề nghị của cô chi tiết hơn, nó gồm cả một điều kiện là đưa Lizel-senpai cho cô ấy.
Có một tin đồn rằng sức mạnh thực sự của cô rất quái dị, nhưng tôi không hiểu cô thực sự đang toan tính cái gì trong đầu cô ấy. Cô là một đối thủ mà tôi không thể đo đếm được.
"Hahhahhaa. Đừng có lo! Sau tất cả thì đây là một sự kiện lớn cho tất cả học viên các em! Điều đó có nghĩa là~!"
Hiệu trưởng Gandou giơ cao nắm đấm của ông lên. Mana phát ra từ nắm đấm đó viết ra các kí tự trên đầu ông ấy.
--Hội thao của Học viện Quỷ Vương!! Sẽ Được Tổ Chức!!
Một vài cái bệ biến mất trên sàn nhà vào khoảnh khắc sau đó.
"Eh!? Đ-đợi đã nào! Tại sao các cậu lại về nhààààà!?"
Hiệu trưởng gọi họ quay trở lại, nhưng sau đó lại có nhiều cái bệ biến mất hơn.
"Oi oi, các cậu không đủ lạc quan tí nào mặc dù các cậu vẫn còn trẻ. Mặc dù tôi cũng đang lên kế hoạch để chuẩn bị phần thưởng nữa mà......"
"Và, thầy đang nói về phần thưởng này là gì?"
Hiệu trưởng Gandou trả lời một cách tự hào cho câu hỏi của Stella.
"Tôi vẫn đang trong quá trình xem xét nó! Nhưng tôi sẽ đưa vài phiếu ăn trong quán cà phê cho đội nào chiến thắng!"
Lại thêm nhiều cái bệ biến mất hơn.
"Đ-đợi tí đi! Quay lại! Tôi cầu xin các cậu!!"
Hiệu trưởng đang cầu xin trong khi trông ông ta như muốn khóc. Nhìn ông như vậy khiến tôi thắc mắc tự hỏi ông ta có thực sự là Quỷ Vương hiện tại không.
"Đ-đúng rồi! Tôi cũng đang nghĩ sẽ đưa phần thưởng đặc biệt cho MVP của đội chiến thắng!"
"Thế phần thưởng là gì?"
"Tôi đang nói là tôi vẫn đang suy nghĩ về nó! Chà, nơi này không ít thì nhiều là một học viện! Giáo viên cũng sẽ muốn cho điểm tốt cho những học viên nào hợp tác với cái loại sự kiện này, đó chỉ là điều tự nhiên của loài người thôi! Mặc dù tôi là một ác quỷ!"
Ông ấy nói vậy và cười 'wahahaha'. Phía bên kia, Stella đang ủ rũ.
"Chà, rồi. Bản thân em sẽ không vắng mặt nếu nó là một sự kiện."
Stella là một idol nổi tiếng. Sự kiện này dường như có thể sẽ tốt cho việc thu hút đám fan. Tuy nhiên, dường như không thể công khai sự kiện này.
"Cậu thì sao Neith?"
Hình bóng của ứng cử viên Quỷ Vương mà Stella bắt chuyện hiện ra từ trong bóng tối.
Neith Carnac với mái tóc vàng óng và làn da nâu trả lời với cái dáng vẻ rụt rè hàng ngày của cô.
"Ừ-ừm.......nếu nó không phải là một trận chiến, mà là thể thao......tớ sẽ tham gia, có lẽ vậy."
Người này có thực sự là một ứng cử viên Quỷ Vương không? Có cảm giác cô ấy tránh xa việc chiến đấu.
"Err, tớ cũng sẽ tham gia."
Một cô gái với cái giọng mà tôi chưa từng nghe qua trước đó hiện ra từ bóng tối.
"Ou! Không phải là Kouma Ruki của Judgement đây sao!"
Cô là một cô gái xinh đẹp mảnh khảnh với chiều cao trung bình, mái tóc xanh lam sáng. Từ biểu tượng học viện của cô ấy, dường như cô là một học viên năm nhất giống tôi. Lời nói ngọt ngào của cô ấy thích hợp với vẻ ngoài hơi nhút nhát của cô. Cô ấy trông chỉ là một cô gái cao trung bình thường. Một cô nàng như vậy cũng là một ứng cử viên Quỷ Vương sao?
Chú ý tới ánh mắt của tôi, Kouma Ruki nhìn về phía tôi và nhẹ nhàng cúi đầu cùng với một nụ cười.
Trông cô ấy không chỉ bình thường, mà còn lịch sự......
Khi tôi cúi đầu đáp lễ, Kouma Ruki cười niềm nở và bước lại về phía tôi.
"Này, cậu là ứng cử viên Quỷ Vương của Lovers đúng không?"
"Eh? Ừ-ừm. Đúng thế."
"Hee~, cậu là con người đầu tiên trở thành ứng cử viên Quỷ Vương đúng không? Thật tuyệt vời~. Ah, tớ (boku) là Kouma Ruki. Gọi tớ là Ruki nhé♪."
Cô ấy rất hớn hở đối với một người mà cô ấy vừa mới gặp. Ngoài ra, khoảng cách của cô ấy rất gần.
Có cảm giác khoảng cách ấy còn gần hơn cả khoảng cách của một cuộc trò chuyện bình thường. Bởi vậy mà tôi có thể chiêm ngưỡng được khuôn mặt xinh đẹp ấy. Khuôn mặt nhỏ và được đẽo gọt rất công phu. Lông mi của cô ấy cũng dài nữa.Tuy.....điều này thực sự không phải là một vấn đề nhưng, đây là lần đầu tiên tôi thấy một cô gái gọi bản thân cô ấy là 'boku'.
"Tớ là Morioka Yuuto. Hân hạnh được gặp."
"Vậy, Yuuto-kun sẽ tham gia à?"
"Eh? Err....."
Tôi theo phản xạ quay về phía Lizel-senpai.
Lizel-senpai gật đầu trong khi nhìn vào một chỗ đằng sau tôi--cô không hề rời mắt khỏi ứng cử viên Quỷ Vương của Judgement chút nào.
Tôi nhìn lên hiệu trưởng Gandou.
"Ứng cử viên Quỷ Vương của Lovers, Morioka Yuuto cũng sẽ tham gia!"
Hiệu trưởng Gandou hài lòng gật đầu khi tôi nói tôi sẽ tham gia.
"Thế nào? Ứng cử viên Quỷ Vương của Lovers cũng sẽ tham gia. Các cậu sẽ không để thua một con người đúng không? Mặc dù các cậu là các ứng cử viên Quỷ Vương muốn đứng thống trị trên tất cả các ác quỷ đúng không!"
Ah, lão hiệu trưởng này, ông ta đang sử dụng tôi như một kẻ bị lừa vậy.
"Tôi cũng muốn tham gia nữa yeahhh! Yayyyy!!"
Tôi ngạc nhiên vì cái tông giọng đó không hề phù hợp tâm trạng tí nào.
Chủ nhân của giọng nói đó là một thanh niên mà tôi chưa từng thấy qua. Anh ta cao, hơn 180cm. Anh ta có mái tóc vàng óng và làn da bánh mật vì rám nắng. Cái nụ cười vô lo rạng rỡ của anh ta dường như nói rằng anh ta đang tận hưởng cuộc sống hết mức có thể.
Cơ thể của hắn trông có vẻ là có tập luyện. Cơ ngực có thể nhìn thấy được từ áo đồng phục không cài cúc kia. Khi tôi nhìn vào biểu tượng trên cổ áo, dường như hắn là một tên năm ba.
"Chắc chắn là một sự kiện sẽ không thể bắt đầu mà không có em tham gia!! Em đã hoàn toàn bùng cháy! Em sẽ cháy sáng ngay bây giờ luôn!"
Hiệu trưởng Gandou khoanh tay lại và nhìn vào thanh niên đó với khuôn mặt cảm kích.
"Hahhahha. Vẫn là một chàng trai chỉ thích lễ hội như thường! Thực sự đầy hứa hẹn đây! Ứng cử viên Quỷ Vương của Devil, Mitsuishi Ibiza."
--Devil.
Đó là ứng cử viên Quỷ Vương của Devil.......
Mọi người trong học viện này đều là ác quỷ ngoại trừ tôi. Và tên này có dấu ấn của Devil giữa tất cả các ác quỷ. Anh ta là loại ác quỷ như thế nào?
"Cứ để nó cho em thầy hiệu trưởng! Em sẽ biến nó thành hội thao tuyệt nhất! Hãy trông chờ nó đi thầy hiệu trưởng!!"
"Oo tôi hiểu rồi. Thật là đáng khen! Nhưng, đừng có đến gần hơn nữa! Và cùng đừng có nhìn tôi nhiều như thế nữa!"
"Ee~, thật lạnh lùng đó thầy hiệu trưởng à! Ổn thôi mà! Em sẽ không làm gì cả! Đúng không, mọi người?"
Khi Ibiza nói thế và nhìn ngó xung quanh,
những cái bệ của một vài người gần hắn biến mất.
......Họ, bỏ chạy sao?
Nói cách khác, họ sợ Ibiza......?
Thậm chí là hiệu trưởng, Quỷ Vương hiện tại, đang thận trọng với hắn. Vậy điều đó có nghĩa là......tên ứng cử viên Quỷ Vương của Devil được gọi là Ibiza này sở hữu một sức mạnh khủng khiếp.
Nhưng đối lập với phản ứng của mọi người xung quanh hắn, anh ta vẫn nở nụ cười rạng rỡ.
"Mọi người không hợp tác với sự kiện ààà. Nhưng, không phải tôi! Bởi vì, tôi và thầy hiệu trưởng hoàn toàn chung thuyền. Eh? Không phải điều này có nghĩa là một thỏa thuận tốt rằng tôi sẽ là Quỷ Vương tiếp theo sao?"
Đột nhiên Ibiza quay mặt về phía tôi và cười toe toét.
"Này! Cậu cũng không nghĩ vậy đúng không!? Rằng tôi sẽ là Quỷ Vương tiếp theo ấy!!"
......Tại sao hắn lại hỏi tôi cái thứ như thế?
"Tôi--"
"Đừng có nghĩ vậy!!"
Đằng sau tôi, Miyabi đáp lại còn to hơn cả tôi.
"......Miyabi?"
Cô ấy đang trừng mắt nhìn Ibiza với biểu cảm nhợt nhạt và một ánh mắt có sự pha trộn giữa căm phẫn và nỗi đau.
Ibiza vẫn cười như trước đó. Nó không hề bị dập tắt khi mà hắn bị hét thẳng vào mặt như thế.
Tên này......hắn nhìn vào Miyabi thay vì nhìn tôi từ lúc bắt đầu sao?
"Eeee? Có vấn đề gì vậy, Miyabi-chan của Yuugaoze?"
"Đừng có tổ lái-! Ngươi, ngươi đã làm gì các cấp dưới của ta-!?"
"Mi-Miyabi?"
Tôi vô thức co rúm người lại từ việc Miyabi buông lời hăm dọa như thế nào.
Tuy nhiên, Ibiza thảnh nhiên trả lời như thể nó chỉ là lời bóng gió vậy.
"Ah! Ý cô là, các quân bài của tôi?"
Hai cô gái hiện thân từ trong bóng tối đằng sau Ibiza.
"Re......Rebecca!? Maki!!"
Sắc mặt Miyabi biến đổi.
Hai cô gái đó nhìn vào Miyabi cùng với một nụ cười mờ nhạt.
"Không phải đây là Yuugaoze-sama sao. Lâu lắm không gặp."
"Rebecca! Cậu đã đi đâu cho tới bây giờ vậy!? Tất cả tài sản và lãnh địa nhà cậu đều biến mất, cậu biết không!? Ngay cả toàn bộ thành viên trong gia đình cậu đều bị gửi về thế giới ác quỷ!"
Tuy nhiên, cô gái được gọi là Rebecca đó lại cười giễu cợt vào Miyabi.
"Hahaha, tớ biết chứ. Bởi vì, chúng tớ là người dâng quà lên chúa tể của bọn tớ mà."
"Dâng......quà?"
Lúc này, Maki cười gợi cảm trong khi đang ôm lấy cánh tay của Ibiza.
"Chúng tớ đều là quân bài của Ibiza-sama. Chúng tớ dâng hiến anh ấy tất cả mọi thứ mà có thể dâng hiến. Chức vị, tài sản và thậm chí là cơ thể của bọn tớ......♡."
"C-cậu đang nói gì vậy!? Maki nữa, giữ bản thân lại đi!"
"Không chỉ là Rebecca. Tớ cũng dâng hiến tát cả mọi thứ của tớ. Cho người ác quỷ này trong bầy ác quỷ.......Mitsuishi Ibiza-sama. Chúng tớ cũng sẽ rút khỏi học viện sớm thôi. Dù sao thì chúng tớ không còn là quý tộc nữa."
Mồ hôi chảy xuống má Miyabi.
"Cậu....không điên đấy chứ?"
"Ừ, chúng tớ sẽ quay trở về thế giới ác quỷ và bị bán đi cho một vài quý tộc như một nô lệ. Aa......nghĩ lại thì tớ sẽ cảm thấy hạnh phúc khi dâng hiến mọi thứ tớ có cho Ibiza-sama......"
Cả hai cô nàng say đắm rúc vào người Ibiza.
"Đ-đó không phải là hạnh phúc hay gì đó đâu! Tên đó chỉ là lợi dụng hai cậu trước khi bán các cậu đi thôi, sau khi mà các cậu không còn thứ gì để dâng hiến nữa biết không!?"
Miyabi van xin với đôi mắt ngấn lệ, nhưng điều đó chỉ tổ trở thành một mục tiêu cho lời chế giễu của hai người đó nhắm vào.
"Cậu thực sự không hiểu rồi......đồ đàn bà ngu xuẩn."
"Dù sao thì chúng tớ không cần quấy rầy cậu nữa. Hãy thức tỉnh đi."
"Cái-......"
Miyabi nghiến răng. Đôi vai của cô đang run bần bật.
Điều này......thứ gì trên thế giới này đang diễn ra vậy?
Tôi nhìn về phía Lizel-senpai để tìm kiếm câu trả lời.
Tuy nhiên, Lizel-senpai chỉ nhẹ nhàng lắc đầu với khuôn mặt tối sầm. Thậm chí cả Lizel-senpai cũng không thể hiểu nổi tình thế này. Nói cách khác, sẽ tốt hơn nếu không làm bất cứ thứ gì quyết liệt ở đây.
Tuy nhiên, Miyabi không có dấu hiệu bình tĩnh lại.
"......Mọi thứ là điều các cậu đang làm đúng không?"
Âm giọng của Miyabi tràn ngập phẫn nộ đen xịt mà không thể nghĩ ra nó đến từ cô ấy, người thường vui vẻ và rạng rỡ thường ngày.
Mitsuishi Ibiza nở nụ cười rộng trả lời.
"Đó hoàn toàn là một sự hiểu nhầm thôi! Tôi chỉ đang làm chăm chỉ để hoàn thành mục tiêu của tôi thôi. Những cô gái này, các quân bài của tôi đều cống hiến tình cảm của họ và hỗ trợ cho tôi, người đang làm việc chăm chỉ như thế! Tôi có thể dang rộng đôi cánh của tôi bằng tình yêu của các quân bài của tôi!!"
"--!!"
Vòng tròn phép thuật hình thành dưới chân của Miyabi. Sau đó là hai vòng tròn phép thuật nữa chảy trong người Miyabi.
"Miyabi! Đợi--"
Miyabi phi thẳng về phía trước trong khi tôi tính nói cô ấy đợi đã.
"IBIZAAAAAAAAAAA!!"
Cô ấy áp sát Ibiza với một tốc độ mà nó ở một đẳng cấp khác hẳn lúc chúng tôi tập luyện. Tuy nhiên, Maki và Rebecca đang ôm Ibiza đứng chặn lối của Miyabi.
"Cậu đang làm gì với chủ nhân-!?"
Maki giải phóng phép thuật lửa Figa trong khi Rebecca bắn ra phép thuật băng Iza từ khoản cách gần.
Tuy nhiên, Miyabi né được chúng như thể cô ấy đang múa vậy.
"UWAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAH!!"
Cô ấy né được cả hai và đấm vào Ibiza với cái đà xoay người được cộng dồn vào lực của cô ấy.
"!?"
Tuy nhiên, đòn tấn công đầy uy lực của cô dừng lại bởi bàn tay của Ibiza.
"Uhyooooh! Tự bản thân bay vào lồng ngực tôi như thế này! Đây là tuyệt nhất rồi yahoo!!"
"Đ-đừng có nói vặn--"
Tư thế thăng bằng của cô ngã nhào xuống khi Ibiza xoay tay hắn. Hắn điều khiển cơ thể Miyabi như thể cô là đồ chơi trên tay hắn vậy, và hắn ôm cô vào trong cánh tay hắn.
"B-bỏ ra!!"
"Miyabi-chan. Em không phải sẽ là quân bài của tôi sao?"
"Haa!? Cái đéo."
"Nếu em làm thế thì em sẽ có được cuộc sống tuyệt nhất đấy em biết không? Em sẽ rất hạnh phúc cho xem. Sau cùng thì, em sẽ được tôi yêu thương thôi!"
"Đừng có nhăng nhít! Tao là công chúa của Lovers!!"
Miyabi tuyệt vọng vùng vẫy, nhưng cô ấy không thể thoát khỏi vòng tay của Ibiza.
"Em thực sự vô vọng đấy Miyabi-chan. Được rồiii!! Tôi sẽ cho em một ít thúc đẩy, vì thế em có thể thành thật hơn!"
Đôi mắt của Ibiza phát sáng đỏ và vòng tròn phép thuật màu đỏ xuất hiện trên sàn nhà.
Giọng nói của 《Dấu ấn Lovers》 vang lên trong đầu tôi trong tức khắc.
'Cảnh báo, mối đe dọa đang tiếp cận quân bài công chúa. Nguy hiểm cấp độ 12. Đề nghị nhanh chóng rút lui.'
Nguy hiểm cấp độ 12!?
World Revision của Asptite có mối đe dọa cấp 9 đó biết không hả!? Thậm chí thứ này còn nguy hiểm hơn sao!?
Tuy nhiên--dường như không có hiệu ứng nào có thể nhìn thấy trở nên nguy hiểm cả.
......Có phải hắn thất bại trong việc kích hoạt phép thuật không?
Không, tôi chắc chắn cảm nhận được một phép thuật đang kích hoạt.
Và còn nữa, tôi không thể thấy được thứ gì cả. Tôi không biết Ibiza đang cố làm cái gì. Vì lý do nào đó, tôi không cảm thấy được phép thuật tấn công hay phòng thủ nào sẽ được sử dụng ở đây.
Cái gì đây!? Mối lo ngại này!!
Và sau đó, có một luồng khí độc ác chỉ như muốn nôn mửa ra. Nó quá khủng khiếp và nham hiểm.
Cái quái gì đây......?
"Kh-không......dừng lại."
Ibiza nhẹ nhàng thì thầm với một giọng nói dịu ngọt như thể đang trấn an Miyabi đang sợ hãi.
"Giờ, hãy giải phóng con người thật của em đi và rơi vào vòng tay tôi. Và sau đó, hãy dâng hiến tình yêu của em cho tôi nhé."
Ibiza đưa mặt hắn tới gần Miyabi hơn để hôn lên má cô ấy.
Lúc này, sức kiên nhẫn của tôi đã đạt giới hạn.
Tôi châm ngòi mana như một chuỗi phản ứng và bùng nổ nó. Amored, Maximize, và cả Stride đều được kích hoạt cùng lúc, và tôi phóng thẳng vào Ibiza.
"BỎ TAY MÀY RA KHỎI CÔ ẤY MAAAAAAAUUU!!"
Ibiza chỉ di chuyển con mắt để nhìn tôi. Đôi môi hắn đang kéo dài ra nở một nụ cười điềm tĩnh.
Mana nở ra trong người tôi.
--Infinite Lovers!!
Tốc độ của tôi tăng lên đột ngột.
"!?"
Ibiza kinh ngạc. Hắn nhanh chóng thả Miyabi ra và nhảy lùi về phía sau.
Cú đấm của tôi đấm hụt vào không trung.
Tuy nhiên, cú tác động đó sượt qua Ibiza và phá hủy bức tường đằng sau hắn.
Tôi không đuổi bắt nữa và trừng mắt nhìn Ibiza với nắm đấm của tôi vẫn giương ra và Miyabi ở đằng sau tôi.
"Miyabi là quân bài quý báu! Đừng có đặt tay mày lên cô ấy!!"
"Yuuto....."
Một giọng nói vui vẻ phát ra từ phía sau. Nhưng tôi không thể nhìn lại. Đối thủ là một ứng cử viên Quỷ Vương. Một chút bất cẩn tức thời sẽ gây tử vong.
"Hee, vậy ra đây là ứng cử viên Quỷ Vương con người. Vậy là những gì họ nói rằng cậu đã đánh bại Aspite của World không phải là một trò đùa nhỉ."
"Nếu mày mà còn sàm sỡ quân bài của tao hơn cả lúc nãy--."
"Aa, nghĩ lại thì, Miyabi-chan là quân bài của cậu à?"
Toàn thân tôi bỗng trở nên căng thẳng.
Đối thủ là ứng cử viên Quỷ Vương của Devil. Không nghi ngờ gì rằng hắn ta có vài loại năng lực đặc biệt.
Nhưng, tôi không biết loại năng lực đó là gì.
Tôi nắm chặt nắm đấm lại và tăng thêm cảnh giác.
"Tôi hiểu rồiii. Chà, tôi thực sự không quan tâm cô ấy là quân bài của cậu đâu."
"Heh?"
Mitsuishi Ibiza dễ dàng công nhận điều đó.
Từ chối quá nhanh. Tôi nghĩ hắn sẽ tuyên bố rằng cô ấy thuộc về hắn, hoặc hắn sẽ cướp cô ấy.
"Bởi vì loài người thuộc về tôi. Và, cậu là một con người. Nói cách khác, những thứ cậu sở hữu là thuộc về tôi. Điều đó có nghĩa~!? Cuối cùng là, Miyabi-chan là thuộc về tôi!! Chuẩn! Không có vấn đề gì!"
"Cái....."
Tên này đang nói gì vậy?
"Tôi đang tha thứ và yêu thương sâu đậm! Sâu hơn cả đáy đại dương! Cho dù là ý chí, suy nghĩ, nguyên tắc, hay bất cứ thứ gì đều không quan trọng. Tấấttt cả bọn họ rồi sẽ thích tôi thôi mà không hề có ngoại lệ! Và vì thế, mọọọi thứ sẽ thuộc về tôi thôi!"
"......Tao thực sự không hiểu mày nói cái gì cả."
"Hahaha, đùng có lo! Tôi có thể yêu thương thậm chí với cả sinh vật thấp kém cùng với kém thông minh hơn!"
"Mày nói......yêu thương?"
"Yep yep yep! Yêu thương không chỉ là đặc quyền đặc biệt của Lovers thôi đâu! Tôi biết con người ngu dốt và vô dụng như thế nào, thậm chí là con người ngu xuẩn như thế nào. Ngay cả khi biết điều đó, tôi vẫn sẽ yêu thương chúng và lấy đi quyền sở hữu của chúng. Loài người các cậu không cần lo lắng về thứ gì cả. Cứ yên tâm nghỉ ngơi đi, mọi thứ sẽ ổn thôi nếu như các cậu cứ để chúng cho tôi."
Một tên tự kỉ. Phải có một giới hạn cho dù trở nên ích kỉ chứ.
"Những thứ như thế không phải là yêu thương đâu! Bên cạnh đó, tao không nhớ tao từng là của mày! Mày nghĩ ai sẽ thuộc về mày huh!?"
"Tất cả mọi người trừ tôi."
Một vòng tròn phép thuật hiện hình trước mặt Ibiza.
Lần này phép thuật khác hẳn lúc trước, tôi có thể thấy nó rõ ràng. Nhưng, đây là--,
"Phép thuật lửa cao cấp......"
Một phép thuật tôi vẫn chưa thể sử dụng, Fidezenon.
'Cảnh báo, mối đẻ dọa đang tới gần. Nguy hiểm cấp độ 8. Đề nghị rút lui ngay.'
Kuh......tôi có thể đối chọi được thứ đó sao!?"
"Đến đây ứng cử viên của Lovers! Đừng có sợ! Đến với tôi đi! Tôi sẽ cho cậu lời chào tốt nhất!"
"Kuh!"
Không được nao núng!! Tôi sẽ, bảo vệ Miyabi, người yêu quý của tôi!
'Bốp bốp' Tiếng vỗ tay và hiệu trưởng Gandou đi vào không gian giữa tôi và Ibiza, không gian tràn đầy căng thẳng.
"Aah sheesh, được rồi. Nó kết thúc, kết thúc rồi."
"Eh?"
Bầu không khí của cái tình thế nghiêm trọng biến mất từ câu nói của hiệu trưởng vì lý do nào đó.
"Nếu các cậu muốn chiến đấu, thì hãy làm nó trong hội thao. Các khách mời sẽ vui hơn đó."
Ibiza nhún vai và cười nhạo báng.
"Cái gì thế. Ý thầy là thực hiện công khai à? Thật tuyệt vời, không phải sao!"
"Không không, cậu có thể sử dụng phép thuật trong hội thao, nhưng tấn công trực tiếp đối thủ là nghiêm cấm. Nếu cậu làm vậy, lễ hội sẽ rơi xuống thành cuộc tắm máu và sự kiện sẽ mất đi tính độc đáo của nó. Nó sẽ chán lắm."
"Eee, sẽ ổn thôi đúng không! Nghe vui thật đấy!"
"Nó sẽ vui đối với các cậu, nhưng nó sẽ trở thành vấn đề nếu các học viên bình thường bị tàn sát. Sẽ có các khách mời từ bên ngoài cũng đến đây, mục đích của chuyện này là cho họ xem trò giải trí. Và vì thế, về nhà đi. Xùy xùy."
Hiệu trưởng đuổi chúng tôi ra ngoài như thể nó là rắc rối phiền phức.
Sự can thiệp của ông ấy hiện ra từ hư không, nhưng thẳng thắn mà nói thì nó là một sự trợ giúp lớn.
Ibiza hạ thấp mình phỉ báng tôi và rời đi cùng với Maki và Rebecca trong vòng tay của hắn.
"Đi thôi Yuuto. Miyabi nữa."
Lizel-senpai giục chúng tôi và chúng tôi hướng về phía lối thoát phòng thể dục.
Dường như Miyabi đang lo lắng cho các cô gái bị Ibiza bắt đi, nhưng cô ấy vẫn miễn cưỡng đi theo sau chúng tôi.
Chỉ là chuyện gì đã xảy ra giữa Mitsuishi và Miyabi?
Tôi lo lắng về điều đó nhiều hơn bất cứ thứ gì khác.
"Aa......Miyabi?"
Tôi cố hỏi Miyabi khi chúng tôi ra ngoài. Nhưng đúng lúc đó,
"Ah, Yuuto-kun. Tớ đã lo lắng ở đó một lúc là chuyện đó sẽ cho ra kết quả như thế nào~"
Vì lý do gì đó mà Kouma Ruki bắt kịp chúng tôi và nói chuyện với tôi.
"Eh? Aa......chỉ là, tình hình đã có tiến triển."
Và sau đó, khi tôi đang mất tập trung vào Ruki,
"Tớ, tớ sẽ, về nhà trước-!!"
Miyabi chạy đi và phóng xuyên qua sân trường. Cô biến mất khỏi tầm mắt chỉ trong nháy mắt.
Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra và theo phản xạ nhìn vào Lizel-senpai.
"Miyabi.......có chuyện gì với cô ấy vậy?"
Lizel-senpai nhìn về hướng Miyabi biến mất và cau mày.
"Thực sự thì có một số thứ kì lạ đã xảy ra vào một khoảng thời gian trước. Nhưng nó đã trở về bình thường sau khi Yuuto được chọn làm một ứng cử viên Quỷ Vương, vì thế nó mới thoáng qua trong đầu chị nhưng......."
Từ một khoảng thời gian trước?
Miyabi......cô ấy có vài mối liên quan tới Mitsuishi Ibiza sao?
"Xin lỗi, có phải vì tớ đã nói chuyện với cậu không?"
Trông thấy Ruki xin lỗi, tôi lắc đầu.
"Không, không phải là lỗi của Ruki đâu. Quan trọng hơn, cậu có vài--"
"Không. Tớ chỉ muốn cố bắt chuyện với cậu một ít......ặc, tớ cũng phải về nhà đây. Vậy thì, Yuuto-kun. Tớ hi vọng chúng ta sẽ ở trong cùng một đội vào hội thao!"
Ruki nở nụ cười ngây thơ và rời đi.
"......Vậy ra có một cô gái bình thường như thế ở giữa đám ứng cử viên Quỷ Vương."
"Bình thường?"
"Vâng. Cô ấy rực rỡ và thân thiện, vì lý do gì đó, trông cô ấy có cảm giác giống một cô gái loài người."
"Chị......chắc vậy."
Senpai có vẻ hơi nghi ngờ vì lý do gì đó. Tôi đã nói thứ gì đó không đúng sao?
Khi tôi đang suy ngẫm, Lizel-senpai bắt đầu nói chuyện với nét mặt lưỡng lự.
"Có thể em không để ý nhưng mà......đứa trẻ đó, là một con trai em biết không?"
Một con trai, từ ngữ đó, cho tới khi tôi biết nó có nghĩa là đàn ông......?
"Chị đang đùa đúng không?"
"Trông không có vẻ như là chị đã xác nhận nó bằng chính đôi mắt của chị, nhưng nó là thật."
"......."
Tôi nên nói gì đây?
Không! Đó không phải là cấp độ của một con trai mặc đồ như một con gái được!? Cấu trúc mặt cậu ta, bàn tay nhỏ của cậu ta, ngón tay nhỏ của cậu, cậu ấy hoàn toàn là một phụ nữ cho dù tôi có nhìn chỗ nào đi nữa! Chắc chắn có cảm giác cậu ta không có vếu nhưng, nó không phải là phân biệt đối xử nếu tôi chỉ ra điều đó sao? Thậm chí quả quýt cũng không tệ đâu mà! Mọi người thì khác nhưng không ai trong số họ là tệ cả! Khoan đã, mình đang nghĩ cái quần què gì vậy?
"Chị khá yên tâm khi nhìn thấy mặt em. Trông có vẻ là Yuuto không có sở thích quan hệ đồng tính."
"Em, em không có bất kì sở thích nào như thế!"
Chết mẹ, chủ đề bị tổ lái vì lỗi của Ruki. Vấn đề bây giờ là không phải là điều đó,
"Quan trọng hơn senpai. Về Miyabi......."
"Ừ, có chút lo lắng......hãy thử hỏi em ấy vào ngày mai sau khi tan trường nhé."
Tôi đồng ý với ý kiến đó và tôi được chở về nhà như thường ngày bằng ô tô của senpai. Tôi vẫn cảm thấy tôi đang gây rắc rối cho senpai mặc dù chuyện này đã thành thói quen hàng ngày rồi.
Và sau đó, ngày hôm sau--Miyabi vắng mặt.