Phụ mẫu Lý Giai từ quê hương cũng đi tới hỏi thăm nữ nhi, bởi vì công việc Lý Giai bình thường rất bận rộn, ngày thương rất ít thời gian rảnh rỗi để về quê hương, hai lão phụ đã lớn tuổi, sớm đã dọn đển ở cùng nhi tử và con dâu, dù sao hằng ngày đều là nhàn rỗi không có việc gì, thừa khi thân thể còn khỏe mạnh, có thể đi tới đi lui, liền thường xuyên đến thăm nữ nhi, đương nhiên cũng muốn nhìn xem Tiểu Văn. Những năm gần đây, hai vị lão nhân là càng ngày càng yêu thích Tiểu Văn, đối với sự tình nàng cùng quan hệ với Lý Giai, cũng không quá khó chịu, huống hồ Tiểu Văn gần mấy năm nay thành tự cùng thu nhập cũng tăng rất nhanh, cũng khiến cho phụ mẫu Lý Giai yên lòng, tối thiểu Tiểu Văn cũng có thể kiếm tiền, cũng giảm bớt gánh nặng cuộc sống cho Lý Giai.
Seven cùng Lý Giai cùng nhau lái xe đến trạm xe lửa đón phụ mẫu Lý Giai, xa xa đã thấy bố mẹ nàng bao lớn bao nhỏ kéo một đống đồ vật đi tới, Lý Giai cùng Seven khẩn trương đi tới đón tiếp những đồ vật trong tay hai lão nhân, Seven cười cùng phụ mẫu Lý Giai chào hỏi, bọn họ đã từng tiếp xúc qua nhiều lần, cũng xem như là khá quen thuộc.
"Ba, mẹ, các ngươi thế nào lại cầm nhiều đồ thế này, không phải đã nói rồi sao, ta ở đây cái gì cũng có, đừng cầm nhiều đồ như vậy a, sẽ rất nặng." Lý Giai yêu thương hơi trách móc phụ mẫu, mỗi lần đến đều là một đống đồ như thế, nếu như tuổi còn trẻ thì không nói gì, đây hai người đều đã hơn tuổi, vạn nhất quá mệt thì phải làm sao bây giờ.
"Không có việc gì." Mẹ Lý Giai bước đi rất nhanh, đi đứng cũng rất hoạt bát, cười hề hề nhìn Lý Giai "Ta với ba ba ngươi thân thể đều tốt lắm, một chút đồ vật ấy có là bao a, khi ở nhà rảnh rỗi, hai chúng ta thường ngày vẫn là đi lên núi hái cây phỉ cùng rau dại đấy chứ, yên tâm đi a." Con cái đều được hạnh phúc may mắn, hai lão nhân căn bản đã không còn gì bận lòng, mỗi ngày đều ung dung nhàn nhã đi ra ngoài rèn luyện thân thể, tâm tình cùng thân thể cũng rất tốt, hai người tuy đã lớn tuổi như vậy, nhưng cũng không có bệnh gì đặc biệt.
"Ai, đều nói bao nhiêu lần rồi, ta cùng ca ca đều khuyên các ngươi quay về, thế nào lại còn không nghe a, nếu thật xảy ra chuyện gì thì làm sao a! Hái nhiều như vậy ăn không hết, còn thêm mệt, có đang hay không chứ." Lý Giai cùng Seven đem hành lý để vào trong thùng xe đằng sau, sau đó mấy người đều cũng ngồi vào trong xe. Mẹ Lý Giai vẫn liên tục nói không có gì, làm cho Lý Giai rất lo lắng, quê hương Lý Giai vốn nhiều núi, lên núi cũng coi như là một thói quen của phụ mẫu Lý Giai, mỗi lần đều có thể hái rất nhiều cây phỉ, rau dại, quả hồng, quả táo và vần vân một sốt tre gỗ, trước đây còn dùng để bán, có thể kiếm chút tiền, lại còn có thể ở nhà dùng, hiện tại, cũng là một trong những lạc thú của hai lão nhân, nhìn những vụ thu hoạch tràn đầy, cũng cảm giác được tự mình không có lão đi. Lý Giai hiểu tâm tình phụ mẫu, chính là vẫn là tấm lòng con gái lo lắng bất an, huống hồ mẹ nàng bị bệnh tim, điều này làm cho Lý Giai có thể nào yên tâm được, thế nhưng lo lắng can ngăn cũng không được, ngay cả ca ca bên cạnh phụ mẫu còn không thể can ngăn, thì Lý Giai ở xa như vậy, cũng chỉ có thể căn dặn ca ca nàng thường ngày cấp cho bọn họ một chút việc, để bọn họ không có thời gian đi leo núi.
Rất mau trở về nhà Lý Giai, không ai ra mở cửa, trước tiên đem đồ vật đặt ở cửa, Lý Giai đi tới thư phòng nhìn nhìn, cho rằng Tiểu Văn vẫn còn đang viết tiểu thuyết, không ngờ vừa đi vào nhìn phòng sách cũng không có ai, vừa xoay người trở lại phòng khách đã thấy Tiểu Văn đúng lúc từ phòng bếp đi ra, bưng một dĩa dưa hấu lớn, mỉm cười ngọt ngào. "Ba, mẹ, chờ các ngươi thật lâu, mau tới ăn chút dưa hấu giải khát đi a, không phải rất mệt sao ?"