Mộ Diễn lật đống tài liệu trong lòng có chút ám ảnh, bàn tay nắm chặt thành hai quả đấm. Nhà cho vay nặng lãi Tam Thiếu Nhậm Khải, mặt ngoài có vẻ trang nghiêm nhưng tính tình quái thai.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa thủy tinh tiến vào trong, tiến đến mặt của anh, ánh sáng làm nổi bật vẻ tàn khốc của Mộ Diễn . Khó trách, Tình Nhi được an bài làm dâu Nhậm gia.
Là anh, chưa từng quan tâm đến chuyện Tình Nhi lấy chồng, nếu không sẽ không để cho cô ở Nhậm gia chịu đựng sự hành hạ. Tình Nhi đã từng đến gặp bác sĩ tâm lý, rốt cuộc cô đã bị ngược đãi như thế nào? Đến nỗi tinh thần đều tan vỡ hết, những tin tức này khiến anh tổn thương cực kì sâu sắc.
Con ngươi của Mộ Diễn hơi trầm xuống, nếu anh bị thương, anh còn cảm thấy vô tư. Đáy lòng, sự yêu mến đối với Tình Nhi lại tăng thêm vạn phần, nhưng Mộ Diễn lại chưa từng phân chia, rốt cuộc là anh muốn bù đắp thêm một ít hay yêu thêm một ít.
Lần thứ hai từ tỉnh lại trong giấc mộng, toàn thân Mộ Tình mồ hôi ướt đẫm, cả căn phòng trống không , cô lấy tay che mặt, trước mắt người đàn ông kia đứng đang tiến gần cô, nụ cười sắc bén của hắn đâm vào lòng cố. Như thế nào, trong mộng cô cũng không quên được? Bất lực trong nháy mắt chiếm lấy cô, Mộ Tình rơi nước mắt.
Ngón tay run rẩy cầm lấy điện thoại, cô nhấn một dãy số mà từ trước đến nay cô đã mặc niệm vô số lần, "Ca, ca, anh cứu em."
Mộ Diễn gõ cửa nhà trọ, anh đứng ở cửa, trên mặt không che giấu được sự lo lắng, cửa mở, Mộ Tình không dám tin người đàn ông trước mặt mình là Ca ca, bao nhiêu lần, cô ở Mỹ gọi điện thoại cho anh, hi vọng anh có thể xuất hiện trước mặt mình, nhưng mà, anh không có khả năng đến đây.Truyện được cập nhật nhanh nhất tại diễnđànLêQuýĐôn
Nhậm Khải cũng sẽ không cho cô cơ hội tiếp xúc với những người khác.
"Ca ca. . . . . ."
Nhào vào lòng Mộ Diễn, cô khóc đến thương tâm. Mộ Diễn vỗ nhẹ bả vai cô, dẫn cô vào phòng khách
"Được rồi, nói cho ca ca biết, sao lại thế này?"
Âm thanh của anh thật dịu dàng, Mộ Tình ôm lấy eo anh không hề buông
Cô lắc đầu cũng không nghĩ muốn nói cho anh nguyên nhân chân chính, "Gặp ác mộng thôi."
Mộ Diễn ngẩng đầu, bây giờ là ba bốn giờ chiều, "Tại sao bây giờ mới ngủ?"
"Buổi tối em luôn luôn mất ngủ, vừa đóng mắt vào liền thấy sợ hãi." Ngón tay cầm lấy vạt áo Mộ Diễn đột nhiên buộc chặt, "Ca, em không nghĩ muốn ở nơi này, cũng không thể về nhà, mẹ sẽ không cho phép, em đến chỗ anh được không?"
Mộ Diễn buông mắt xuống, ánh mắt định trên người Mộ Tình, cô ru rú tại trong lòng anh. Đúng là, thời gian không đợi người, lâu như vậy, rốt cuộc là ai đã thay đổi ?
Vì sao, lúc trước cảm giác này sẽ khiến anh rất hạnh phúc giống như đã lấp đầy đi một góc khuyết vậy.
Mộ Diễn không nói tiếp, đột nhiên Mộ Tình nâng mặt lên, cô cắn môi nhìn về phía Mộ Diễn, "Ca ca, không được sao?"
Trong mắt cô có sự hi vọng khiến Mộ Diễn không đành lòng cự tuyệt, "Được, ngày mai anh sẽ cho người đến dọn đồ đưa em đến biệt thự Tề Duyệt , tối nay có yến hội cần phải tham gia, khóc sưng mặt như vậy thật khó coi"
Lời nói của anh nhàn nhạt , nhưng lộ ra vẻ quan tâm.
Biệt thự Tề Duyệt ? Không phải Ngự Cảnh Quốc Tế.
Mộ Tình mím môi, cô đứng lên đi vào phòng tắm,đột nhiên quay đầu, "Muốn em làm bạn gái cho anh phải trả giá đó nha, phải ăn uống no đủ mới được"
"Được, không thành vấn đề."
Sở Luật nói bữa tiệc tối nay chỉ là một bữa tiệc giao lưu mà thôi, thực chất không có gì cả
Tử Ca nghĩ không muốn tham gia, Sở Luật lại dễ dàng nắm thóp của cô. Hắn chỉ nói một câu vô cùng đơn giản , khiến Tử Ca không thể không cắn răng đi theo.
Hắn nói, Hạ tiểu thư, tôi cực kỳ quan tâm tới đứa nhỏ trong bụng cô.
Hắn nói rất nhẹ rất êm, cô nghe lại hết hồn. Mặt Tử Ca trở nên lạnh cứng vô cùng, cô ghét nhất bị người khác uy hiếp, nhưng hiện tại cô lại không có biện pháp nào chống cự
Chỉ là, chuyện cô mang thai, rõ ràng không nói với ai , tại sao Sở Luật lại biết được? !
"Chọn trang phục dạ hội đi, coi như giúp tôi." Lễ phục trong cửa hàng, Sở Luật phân phó nhân viên bán hàng, "Tuyển chọn thứ quý nhất ."
Tử Ca trừng mắt nhìn hắn, "Quý nhất không phải tốt nhất, anh đem tiền bạc cho tôi sao?"
"Tiền của tôi chỉ cho phụ nữ của tôi, Hạ tiểu thư có ý tứ này sao?" Người đàn ông đột nhiên cúi người, một đôi mắt sắc bén như lúc ban đầu gặp mặt, giả dối chiếm lấy tầm mắt của cô
Tử Ca bị hắn nhìn kinh hãi lui về phía sau một bước, cô lạnh lùng cười, "Tôi không phải gà cũng không bị mù."
Sớm biết hắn không có ý tốt, Tử Ca tiện tay chọn một bộ đem đi thử, vừa bước được một bước liền bị hắn kéo lại "Cái này."
Hắn đưa cho Tử Ca một trang phục khác. Bầu ba tháng, bụng cô cũng có phần to lên, chiếc váy cùng chiếc thắt lưng đẩy lên cao khiến thân hình cô nhỏ nhắn hơn, không ai phát hiện ra cô đang mang thai.
Tử Ca đứng ở trước gương, cô quay đầu nhìn về phía Sở Luật, là vì nguyên nhân này, cho nên mới để cho cô mặc bộ váy này sao? !
Sở Luật đi tới, mắt lộ ra vẻ kinh diễm, "Hạ tiểu thư quả nhiên rất đẹp, dáng người hoàn hảo."
Tầm mắt của hắn rơi trên ngực cô, sau đó nhìn cô từ đầu đến chân. Tử Ca bị hắn nhìn không được tự nhiên, hận không thể đào khoét tròng mắt hắn.
Vừa mới cảm kích hắn vì chiếu cố cho cái bụng bầu của cô, hiện tại. . . . . . Tử Ca hít vào, cô có bệnh mới có thể nghĩ như vậy.
Sở Luật thu tầm mắt, hắn tiến về phía trước một bước giơ khuỷu tay lên, khóe miệng mỉm cười, "Hạ tiểu thư không cần khẩn trương, đối với cô, tôi không có ý đồ gì. Tin tưởng tôi."
Không ý đồ gì mà nhìn người ta như vậy sao? Tử Ca vươn tay ra khi đó trong lòng vặn vẹo, đối với một người đàn ông xa lạ, nói cô không cần cảnh giác, việc đó còn khó hơn lên trời. MiuDĐLQĐ
Cánh tay trắng nõn khoác lên khuỷu tay Sở Luật. Cô mỉm cười bước vào hội trường. Cô mặc một chiếc váy tôn lên dáng người thon gọn, Sở Luật cao một mét tám mươi lăm khoác trên mình bộ tây trang màu đen. Hai người bước song song vô cùng diễm lệ, vôcùng thu hút
Vừa vào trận, hai người hiển nhiên thành tiêu điểm chú ý, Tử Ca nhíu nhíu đầu mày, tầm mắt của mọi người khiến cô khó chịu cực độ. Sở Luật nhận thức được người ở đây không ít, hắn cùng rất nhiều người hàn huyên rồi bắt tay, Tử Ca đứng ở một bên khóe miệng cười đều, có chút cứng ngắc.
Chính lúc đó cô lại giật mình nghe tiếng thán phục, Tử Ca ngẩng đầu chỉ thấy Mộ Diễn kéo một cô gái bước vào hội trường. Khí thế lạnh lùng của anh luôn là điểm nổi bật. Trong lòng Tử Ca co rút một phen. Bên cạnh anh, là Mộ Tình. Cô mặc một chiếc váy màu trắng, cả người như một thiên sứ thuần khiết.
Hai người một đen một trắng, giống như thiên nga đen cùng thiên nga trắng, cực kỳ đối lập. Không ngờ lại gặp cô ta ở đây, nhưng mà đúng là trời giúp cô. Tử Ca, cơ hội đến rồi.
Mộ Tình kéo cánh tay Mộ Diễn, bộ dáng cực kì nhu thuận, ánh mắt Tử Ca định trên cánh tay hai người, khóe miệng của cô lạnh lùng nâng lên, ông trời, tôi liều mạng chơi một lần, nếu chơi không vui, hãy huỷ diệt tôi đi.
Kéo cánh tay Sở Luật lại, người đàn ông kinh ngạc xem Tử Ca một cái, ngẩng đầu lên thấy cách đó vài thước có một cặp đôi, trong ánh mắt liền hiểu rõ.
"Như thế nào, không cam lòng?"
Tử Ca khóe miệng lệcc một cái, cô rút tay về, xoay người đối mặt với Sở Luật, "So với cô ta, tôi kém bao nhiêu?"
Cô hỏi thật, ngón tay khẽ trêu những sợi tóc bên tai, nhất thời Sở Luật đoán không ra cô muốn làm gì, trong ánh mắt quét lên sự sắc bén, hắn chế trụ tay cô, "Tôi mang cô tới chỗ này, cũng không phải cho cô đi làm loạn ."
Tử Ca nhẹ cười, một tay cô chụp lấy tay Sở Luật , "Tôi phải cảm tạ anh, hôm nay thật đúng dịp. Không phải anh nói anh đối tôi không có ý đồ gì khác sao? Vậy anh nên xem một màn kịch vui đi , lát nữa tôi làm gì anh cũng đừng ngăn cản."
Tử Ca rút tay về, cô bước về phía Mộ Diễn . Tử Ca biết chính mình đã nhóm lửa nhưng cô không có ý định tắt
Mộ Diễn cũng đã nhìn đến Tử Ca, mi tâm của anh cau chặt, nhất là khi nhìn thấy cô cùng Sở Luật trò chuyện với nhau thật vui vẻ, trong lòng như bị lửa thiêu đốt, nhưng muốn ứng phó cũng không được, người người qua lại bắt chuyện, hơi thở của anh càng ngày càng nguy hiểm, đến nỗi chỉ nói chuyện được một hai câu anh liền bỏ đi.
"Diễn. . . . . ." Câu nói uyển chuyển, đem cánh tay Mộ Tình gạt ra "Đến đây, vì cái gì không mang theo em?