Mang Theo Tiền Vốn Tiến Vào Đoàn Phim

chương 39

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

【Acc má này đọc không hiểu: Người này là ai vậy? Vưu Hân? Là người mới sao? Trước đây chưa từng nghe qua. 】

【Quả quýt không ngừng yêu trả lời @ Acc má này đọc không hiểu: Chắc là người mới, cơ mà tui thấy anh này cũng đẹp trai ghê. 】

【Ân huệ chua ngọt: Lầu trên mắt lé à? Cả bốn người có mình người này không tẩy trang, nếu so độ đẹp trai thì Mâu Bách Hiên, Hạ Tự, Tạ Dư An đều không phải dư sức đánh bại người này.】

【Bạch cầu trả lời @Ân huệ chua ngọt: Sao bà nhìn ra người ta không tẩy trang? Tui có thấy ảnh trang điểm miếng nào đâu. 】

【Ăn nhiều đáng yêu mà lớn lên trả lời @Bạch cầu: Lông mi đậm như thế, vừa nhìn là biết có trang điểm được không? Hai bên lông mi của Hạ Tự đều cụt hơn nửa, Hạ Hạ của nhà chúng tôi chính là thẳn thắn như vậy đấy. 】

【 焔~HOMURA: Lầu trên cà khịa đỉnh ghê, cơ mà nói chứ tui cảm thấy chủ thớt nói cũng đúng đấy chứ. 】

Thẩm Trọng Thành sau khi gõ bình luận này thì không còn ai chửi anh ta nữa, mọi người đều tập trung nói sang vấn đề khác bởi không ai biết Vưu Hãn là ai, nói cách khác đó là không có fan nào ra mặt cho cậu ta.

Chỉ có những anti fan của ba người Tạ Dư An, Mâu Bách Hiên, Hạ Tự là đứng về phía cậu ta, thế nhưng cũng không phải là yêu thích gì Vưu Hãn mà là không muốn những người mình ghét sống yên ổn mà thôi.

Tính ra thì Mâu Bách Hiên với Hạ Tự bây giờ là nghệ sĩ nam lưu lượng đang rất nổi tiếng, nếu có người nào tự dưng nhảy ra chửi mắng hai người thì nhất định sẽ bị fans nhào ra chửi cho một trận, ngay cả Tạ Dư An vốn không nổi tiếng bằng nhưng vẫn có fan cứng bảo vệ, chả phải cái hot search 【Tướng công của Tạ công tử 】là một ví dụ rõ ràng hay sao? Tuy đây là acc clone của Thẩm Trọng Thành nhưng mà đâu có ai biết đâu, ở trong mắt người khác thì acc này chỉ là một fan ngu ngốc nhiều tiền của Tạ Dư An có hơn một ngàn lượt theo dõi mà thôi.

Bình luận bên dưới weibo của Tạ Dư An đang hừng hực khí thế thì bên Mâu Bách Hiên và Hạ Tự cũng không hề yếu kém, có rất nhiều người thắc mắc về cái tên Vưu Hân này, mặc kệ thế nào thì Vưu Hân lúc này đã chính thức xuất hiện trước mặt cư dân mạng, thậm chí độ thảo luận của việc cậu ta không tẩy trang và tấm ảnh cả bốn người chụp chung còn vượt xa cái weibo Mâu Bách Hiên đăng lên để tuyên truyền cho bộ phim 《 Anh nhớ em và anh đã từng gặp nhau 》.

Thẩm Trọng Thành cười xùy một tiếng, nhưng thật ra là lười tiếp tục bôi đen Vưu Hân, thứ nhất là vì không thoải mái, thứ hai là vì anh ta ghi thù Vưu Dương chứ không phải Vưu Hân, người này nếu như yên phận đóng cho xong bộ phim 《 Anh nhớ em và anh.... 》thì anh ta cũng không có quan tâm Vưu hay là Hân cái gì, nhưng nếu như gã và Vưu Dương cấu kết với nhau muốn làm việc gì xấu đối với Tạ Dư An thì cũng không thể trách anh rồi.

Thẩm Trọng Thành cũng không tính chuyển sang acc chính mà là ra trang chủ weibo xem tin tức quốc tế, nhưng mà đúng lúc này lại nhảy ra cái thông báo trả lời bình luận____ thế mà lại không phải trả lời cái bình luân 【Xấu】mà là nói về cái acc show chuyện tình cảm.

Vì thế nên Thẩm Trọng Thành lại nhấn vào xem lần nữa: 【Không có đầu óc thật vui vẻ: Chậc chậc, chả phải mày cũng cà mặt vợ mày à? Là vì quá xấu cho nên mới chơi censored hả?】

Không nghi ngờ gì nữa, đây nhất định là antifan nhảy vào táp vào sau khi thấy bình luận của anh.

Cũng không biết là antifan của Tạ Dư An hay fan của Vưu Hãn, thế nhưng từ xưa tới giờ thì văn hóa fandom nó là như vậy, idol chính là chân lí, sao có thể để người khác tới chèn ép?

Thẩm Trọng Thành cũng lười cào phím lại, chỉ trực tiếp xóa bình luận rồi block xem như chưa thấy gì hết____ Mấy người có muốn thấy ai đó mắng chửi dưới weibo của mình không? Rõ ràng là không, có ngon thì mắng chửi tiếp đi, để Tạ Dư An xóa bình luận rồi block gã luôn.

Không chỉ như thế, Thẩm Trọng Thành còn rất trẻ con mà trả lời lại bình luận của chính mình: 【Vợ tôi lúc còn bé vô cùng đáng yêu, cho nên cà mặt đi không cho ai thấy hết. 】

Hành động của Thẩm Trọng Thành như một con hổ【mập】, rất nhanh đã khiến thế giới yên tĩnh trở lại.

Sau đó anh ta đem tấm mền đang đắp ngang ngực kéo xuống, cố ý làm lộ ra cơ bụng. Thẩm Trọng Thành ở nước ngoài nhiều năm như vậy cho nên anh ta cũng có được một vóc dáng vận động khỏe mạnh như người Âu Mỹ, bởi vì dáng người rất cao cho nên bình thường mặc đồ vest vào không thấy cường tráng lắm, chỉ khi cởi hết mới lộ ra dáng người vô cùng nổi bật.

Thẩm Trọng Thành thậm chí còn nghĩ sẽ mua một cái áo phông siêu nhân mặc vào, sau đó ở trước mặt Tạ Dư An mà xé toạt nó ra.... đến lúc đó Tạ Dư An còn không phải yêu anh muốn chết sao?

Anh nằm dựa trên chiếc gối mềm ở đầu giường, bày ra vẻ mặt lạnh lùng nghiêm túc, hai mắt nhìn vào điện thoại di động, nhìn không ra anh đang suy nghĩ cái gì.

Tạ Dư An từ phòng tắm đi ra liền nhìn thấy cảnh này, cậu đứng ở cửa nhìn một lát, Thẩm Trọng Thành giống như gắn radar trên người mà lập tức quay đầu nhìn về phía cậu, vẻ mặt lạnh lùng bỗng chốc tan ra hết, khẽ cong môi cười với Tạ Dư An.

Tạ Dư An sửng sốt mất hai giây, sau đó lại cười theo Thẩm Trọng Thành, cậu đi tới bên giường vén chăn nằm xuống, bởi vì dựa sát vào nhau cho nên nhiệt độ nóng bỏng từ cơ thể Thẩm Trọng Thành dường như đều truyền sang cho cậu, thế nhưng Tạ Dư An lại không có suy nghĩ bậy bạ gì trong đầu cả.

Cảm giác lạ lẫm và xa cách của cậu và Thẩm Trọng Thành quả thật đã biến mất, cũng bởi vì thân thiết cho nên cảm giác bí ẩn giữa cặp đôi mới yêu nhau cũng mất đi, Tạ Dư An học theo Thẩm Trọng Thành mà đem gối dựng lên sau đó dựa vào rồi nói: "Trọng Thành..."

"Gà con à." Thẩm Trọng Thành ngước mắt nhìn cậu một cái, cũng mở miệng nói, " Em trước đây đều gọi là anh Bá Hổ."

Đúng vậy, hai người khi còn bé lúc chơi với nhau thì Tạ Dư An luôn túm lấy ống quần của Thẩm Trọng Thành mà gọi "Anh Bá Hổ" ngọt sớt, mà bây giờ đều lớn cả rồi, Tạ Dư An làm sao có thể gọi ra cái nick name thời trẻ trâu đấy được.

Mà lúc nãy đi tắm cũng đủ dội tỉnh đầu óc Tạ Dư An rồi, cậu từ trong vui mừng mà tỉnh táo lại đôi chút, việc Thẩm Trọng Thành tại sao đối tốt với cậu đã được giải quyết, thế nhưng vấn đề mới lại xuất hiện_____ nhìn thái độ của Thẩm Trọng Thành thì từ lâu đã có tình cảm với cậu, Tạ Dư An vô cùng tò mò từ khi nào mà anh lại bắt đầu thích mình.

Trẻ con bây giờ phát triển rất sớm, bọn chúng không hiểu yêu là gì thế nhưng cũng sẽ lờ mờ biết thích là như thế nào, đó là một loại tình cảm rất đơn thuần sạch sẽ, cũng không hề giới hạn nam hay là nữa, chỉ đơn thuần là thích chơi cùng với người kia thôi.

Tạ Du An biết bản thân trước đây chính là đối với Thẩm Trọng Thành có cảm giác như vậy, dù sao mình trước đây cũng nhỏ như thế, biết tình yêu là cái gì đâu, đối với anh trai chơi cùng cũng chỉ đơn giản là có thiện cảm, cũng như việc trước khi biết Thẩm Trọng Thành là người đấy thì cậu cũng đã yêu anh rồi.

Thế nhưng lí do này gán lên người Thẩm Trọng Thành lại không hợp lí lắm, bởi vì anh so với cậu lớn hơn sáu tuổi, lúc đó cũng đã mười tuổi rồi, đã có thể nhớ được hết mọi chuyện, hơn nữa đến giờ Tạ Dư An vẫn nhớ lúc ở trên du thuyền Blue Goddess thì Quách Thanh Tâm đã từng nói rằng cậu là "người tình trong mộng" của Thẩm Trọng Thành.

Tạ Dư An mới lần đầu biết yêu, trước kia chưa từng có kinh nghiệm gì cho nên hiện tại biết được bạn trai lại thầm thương mình nhiều năm như vậy, đổi thành bất cứ ai cũng không thể nhịn được niềm vui sướng đang nhảy nhót trong lòng, thế nên Tạ Dư An không kiềm chế nổi tâm trạng mà nhỏ giọng hỏi Thẩm Trọng Thành: "Trọng Thành... anh bắt đầu thích em từ lúc nào vậy?"

Vấn đề Tạ Dư An muốn hỏi khiến Thẩm Trọng Thành hơi câm nín, bởi vì anh không biết phải giải thích thế nào với cậu, việc anh luôn kiên định Tạ Dư An chính là bạn đời của mình có rất nhiều nguyên nhân phức tạp.

Mà nguyên nhân đứng đầu trong số đó chính là lời giáo huấn trong gia đình của nhà họ Thẩm.

Nhà họ Thẩm từ xưa đã là một gia tộc lớn, mối quan hệ thân thích vô cùng rắc rối phức tạp, ở thời đại bây giờ mà còn có gia phả, nhà thờ tổ hay gia quy các kiểu đã thấy được mức độ cổ hủ phong kiến đến cỡ nào.

Thế nhưng việc này bây giờ nếu nói với Tạ Dư An thì không tốt lắm, vì thế nên Thẩm Trọng Thành chỉ nói đúng sự thật là: "Anh không biết, anh chỉ thấy sau khi hai chúng ta "kết hôn" thì anh phải chịu trách nhiệm, phải đối tốt với em cả đời thôi, anh cũng là sau này mới phát hiện bản thân thích em."

Thẩm Trọng Thành không có nói xạo, anh ngay từ đầu đối với Tạ Dư An cũng không hẳn là thích, lúc đó chơi cùng nhau có được bao nhiêu tuổi đâu, làm sao biết tình yêu là cái gì?

Chỉ là Tạ Dư An luôn kiên quyết nói mình là vợ của anh, còn chụp ảnh cưới, khăn trùm đầu cũng đã vén, thậm chí cả rượu giao bôi bằng sprite cũng đã uống luôn rồi, lúc đó Thẩm Trọng Thành còn nhỏ, cứ ngơ ngơ ngác ngác như vậy mà bị "kết hôn", khi đó cũng không biết rằng muốn kết hôn thì phải đi lĩnh giấy chứng nhận, càng không biết được hai người con trai không thể nào lĩnh giấy chứng nhận được, cứ như vậy mà mù quáng làm theo lời giáo huấn của nhà họ Thẩm từ nhỏ, nghĩ rằng kết hôn rồi thì nhất định phải chịu trách nhiệm với "vợ" mình.

Tạ Dư An cũng không ngờ Thẩm Trọng Thành lại trả lời như vậy, cậu không nhịn được mà cười khúc khích: "Cái đó chỉ là trò chơi lúc bé thôi mà."

Cậu khi còn bé trắng trắng mụp mụp, những đứa trẻ xung quanh cách mấy cây số đều thích chơi với cậu, dù là bé trai hay là bé gái, hơn nữa cái trò đóng kịch gia đình này nhất định đứa nào cũng phải từng chơi một lần, Tạ Dư An khi đó dường như đã làm chồng của tất cả các bé gái trong công viên rồi.

Thế nhưng các bạn gái đều nói người chồng phải đối tốt với vợ mình, sẽ đem đồ ăn vặt ngon nhất cho vợ, thế nên trong vài tuần đấy Tạ Dư An mỗi ngày đều phải đem đồ ăn vặt của mình cho vợ ăn, tù tì vài tuần chưa ăn được đồ ăn vặt nên đã thèm muốn khóc rồi.

Sau khi về nhà thì liền tủi thân khóc với mẹ Tạ, mẹ Tạ cũng không biết nghĩ gì mà nói con mình đi làm vợ người ta đi.

Tạ Dư An lại tưởng thật, sang hôm sau liền đến công viên nói với các bạn gái rằng không làm chồng nữa mà muốn làm vợ, các bạn gái biết cậu khao khát đồ ăn vặt của chúng cho nên không đồng ý, cũng không chơi với cậu nữa, Tạ Dư An chỉ có thể ỷ vào khuôn mặt xinh đẹp mà đi làm vợ của các bạn trai, thế mà lại thành công hốt một đống đồ ăn vặt trở về.

Nhắc đến mới nhớ, Thẩm Trọng Thành chính là "chồng" cuối cùng của cậu.

Hơn nữa còn là người chồng mà cậu thương nhất.

Bởi vì Thẩm Trọng Thành là được cậu "cứu" từ trong tay "thằng đầu gấu con" ở công viên khác, Tạ Dư An thấy trên mặt anh đều là vết xanh tím các kiểu liền vô cùng thương xót, vì thế đã quyết định làm một người "vợ" thật hiền lành, đem hết đồ ăn vặt của mình chia cho Thẩm Trọng Thành ăn.

Bây giờ nghe Thẩm Trọng Thành nhắc tới chuyện của hai người khi còn bé, Tạ Dư An lại nhịn không được mà cười lên, sau đó nói: "Ngoại trừ anh thì em còn có rất nhiều....." chồng và vợ.

"Đối với anh thì không chỉ đơn giản là trò chơi, anh đã nghĩ đó là thật."

Tạ Dư An và Thẩm Trọng Thành dường như cùng nói ra một lúc, chỉ là Tạ Dư An vẫn chưa nói hết câu, may là cậu vẫn chưa nói xong.

"An An, anh biết em hiện tại vẫn muốn đuổi theo giấc mơ của mình, nếu như bây giờ công khai chuyện của chúng ta thì người khác sẽ suy đoán không tốt về mối quan hệ này, cho nên anh sẽ chờ em, chờ em chọn một cơ họi thích hợp, sau đó sẽ công khai chuyện của hai ta." Thẩm Trọng Thành nắm lấy tay của Tạ Dư An, nghiêm túc nói ra những lời này, sau đó hỏi Tạ Dư An, "Đúng rồi cục cưng, lúc nãy em muốn nói gì vậy?"

Thẩm Trọng Thành thật đúng là bạn trai tốt nhất thế giới!

Tạ Dư An vừa cảm động vừa có chút chột dạ, cậu vào lúc này đã tự nhủ rằng nhất định phải đối xử thật tốt với Thẩm Trọng Thành, còn việc lúc bé có nhiều vợ nhiều chồng gì gì đấy thì tốt nhất là không thể để cho Thẩm Trọng Thành biết.

Tạ Dư An đánh phải nói: "Sau khi anh đi rồi, em có rất nhiều đồ ăn vặt thế nhưng lại không còn ai để em chia sẻ nữa." Đều bị em ăn hết một mình rồi.

Thẩm Trọng Thành không biết rằng Tạ Dư An đã từng được Thẩm Tiêu Hồng âm thầm khen ngợi về năng lực xử lí tình huống, bây giờ lại được dùng để dỗ anh ta, Thẩm Trọng Thành hơi mở lớn mắt, nhìn thật sâu vào Tạ Dư An, thấp giọng nói: "Ừm, đồ ăn vặt của em chỉ có thể cho anh ăn."

Tạ Dư An cũng nhìn lại Thẩm Trọng Thành, vô cùng dịu dàng ngoan ngoãn mà gật đầu, sau đó đắp chăn cho Thẩm Trọng Thành rồi nói" "Bây giờ cũng muộn rồi, anh ngày mai còn phải đi làm, chúng ta ngủ sớm chút đi."

Thấy Tạ Dư An quan tâm mình như vậy, khóe mắt cùng đuôi lông mày vốn dĩ lạnh lùng đều tan thành một vũng mềm mại, Thẩm Trọng Thành nắm lấy tay Tạ Dư An đặt lên cơ bụng săn chắc của mình rồi nói: "Cục cưng ngủ ngon."

Lúc tắt đèn, Thẩm Trọng Thành trong bóng đêm đột nhiên nhớ tới: Đm, quên hỏi em ấy chuyện của Mâu Bách Hiên, Hạ Tự với cái người tên Vưu Hân kia rồi.

Dỗ ngon dỗ ngọt quả nhiên là mật ngọt chết ruồi, ăn mòn lòng người.

Sau khi nói hết tất cả, Tạ Dư An và Thẩm Trọng Thành liền biến thành anh tình em nguyện, làm tròn số lên còn là nhân duyên trúc mã, cho nên sang hôm sau Thẩm Trọng Thành đến Ánh Quang làm việc, ngay cả dì lao công cũng phát hiện chủ tịch nhà mình ngày hôm nay hình như cực kì vui vẻ.

Thẩm Trọng Thành cao thẳng, nét mặt sắc bén, là khuôn mặt điển hình của người nhà họ Thẩm, không tức giận nhưng vẫn tự phát ra uy lực, bình thường không cười đều cho người khác cảm giác lạnh lùng nghiêm khắc, hôm nay trên mặt lại lộ ra vẻ tươi cười khiến người ta cảm thấy đỡ lạnh hơn rồi.

Mà thời gian đoàn phim 《 từng gặp nhau》bắt đầu khởi quay chỉ còn đúng một tuần, Thẩm Tiêu Hồng nhận được một đại ngôn, hôm nay đến công ty kí hợp đồng.

Thật ra thì với vị trí của cô nàng thì không cần phải tự lết xác đến công ty cũng được, chỉ cần để nhân viên đem hợp đồng đến nhà cô là xong, nhưng Thẩm Tiêu Hồng lại tò mò chuyện của Tạ Dư An và Thẩm Trọng Thành, đúng lúc Thẩm Trọng Thành cũng không có cuộc họp nào mà chỉ đang nhìn một ít số liệu báo cáo, cho nên sau khi cô kí hợp đồng xong liền chui vào phòng làm việc của Thẩm Trọng Thành.

"Sao rồi sao rồi?" Thẩm Tiêu Hồng sau khi bước vào liền tung người bay lên ghế salon, không chờ được mà hỏi.

Thẩm Trọng Thành cũng không ngẩng đầu lên, không thèm liếc nhìn cô một cái mà lạnh nhạt nói: "Bà ở đây chờ mong cái gì đó? Tình cảm giữa tui với An An đang rất tốt."

"Ầu,...mày không có làm chuyện gì xấu à." Thẩm Tiêu Hồng có chút mất mát mà bĩu môi.

Thẩm Trọng Thành nghe vậy mới liếc cô một cái, nhướn mày nói: "Bộ bà rất muốn tui bị đuổi khỏi nhà họ Thẩm hả?"

"Dù muốn nhưng cũng không hi vọng nó xảy ra, mày nếu như bị đuổi khỏi nhà thì sẽ không có nhiều tiền nữa đâu nhỉ?" Thẩm Tiêu Hồng than thở một tiếng, "Uầy, vậy thì sau này sẽ không còn ai cứu trợ tao nữa."

"Bất động sản trong tay tui đều là tài sản cá nhân, không liên quan gì đến nhà họ Thẩm." Thẩm Trọng Thành dừng lại một chút, "Thế nhưng tui cũng sẽ không rời khỏi nhà họ Thẩm, không bao giờ."

"Đậu má? đều là của riêng mày hả?" Thẩm Tiêu Hồng có chút sốc, "Em trai thân yêu, chia cho tao một cái đi được không? Tao mỗi ngày dều khen mày trước mặt An An."

Thẩm Trọng Thành nói: "Không cần."

Thẩm Tiêu Hồng lại lầm bầm rồi đứng lên: "Vậy mày xác định là An An chiu được nhà họ Thẩm hả? Đã thời đại nào rồi còn mỗi ngày làm ra mấy thứ đó, ai mà chịu nổi."

Ngón tay đang nhấp chuột của Thẩm Trọng Thành hơi khựng lại, sau đó anh ta cũng có chút tức giận mà nặng nề nói: "Có cái gì mà không chịu được, bọn tui cũng không phải bà."

Những người quen thuộc với Thẩm Trọng Thành và Thẩm Tiêu Hồng đều biết hai chị em này mà ở gần nhau sẽ không thể nói chuyện bình thường, nhất định phải đâm chọt vài câu mới chịu được, nhưng hai người thật sự rất ít khi cãi nhau, lúc Thẩm Tiêu Hồng mới bước chân vào giới giải trí cũng là Thẩm Trọng Thành lén lút tìm người chạy quan hệ cho cô, vì thế mà bị bắt đi từ đường quỳ, còn bị đánh nữa.

Thế nhưng hiện giờ Thẩm Trọng Thành là thật sự tức giận, thậm chí trong giọng nói còn mang vẻ xa cách, tách biệt hoàn toàn Thẩm Tiêu Hồng và nhà họ Thẩm.

Nhưng sự thật đúng là như vậy____ bởi vì Thẩm Tiêu Hồng đã bị đuổi khỏi nhà họ Thẩm, cô đổi tên không phải bởi vì cái tên cũ quê mùa mà bởi vì cô đã bị xóa tên khỏi gia phả, cho nên không thể tiếp tục dùng tên cũ.

"Được rồi được rồi, là tao sai." Thẩm Tiêu hồng thấy Thẩm Trọng Thành thật sự bị mình chọc giận thì vội vàng xin lỗi, "Tao chẳng qua là thấy nhà họ Thẩm quá cổ hủ, mày xem không phải giống như anh họ Nghiêm Lâm đấy không phải tốt hay sao?"

"Tao, tao cũng chỉ là muốn trở về nhìn ba mẹ một chút thôi..." Thẩm Tiêu Hồng khẽ cụp mắt, những khổ sở trong mắt đều không phải diễn, "Cho nên mới bước vào giới giải trí."

Cô đã rời khỏi nhà ho Thẩm, không có khả năng quay về nữa, chỉ vì muốn cho ba mẹ nhìn thấy mình mà đã bước vào giới giải trí, để mặt của mình có thể xuất hiện ở tất cả các phương tiện thông tin.

Thẩm Trọng Thành nghe đến đó lại khẽ thở dài một hơi, sau đó lên tiếng răn dạy: "Cái này có thể trách ai? chẳng lẽ không thể trách bà?"

Thẩm Tiêu Hồng hiếm lắm mới nghe em trai dạy bảo thế nhưng cũng không có cãi lại, chỉ oán giận mà tủi thân nói: "Nhưng bây giờ đã là thời đại gì rồi, việc hôn nhân bây giờ là tự do phát triển, thời xưa gói phụ còn có thể tiếp tục kết hôn lần nữa thì tao ở thế kỉ hai mươi mốt tại sao không thể ngủ với nhiều đàn ông?"

Gia phả của nhà họ Thẩm đã từ rất lâu đời, quy định vô cùng nghiêm khắc, con cháu nhất định phải tuân theo, trong đó có một quy định là: Qua bốn mươi tuổi nếu không có con mới được cưới vợ bé.

Thế nhưng giống như Thẩm Tiêu Hồng đã nói thì bây giờ đã là thế kỉ hai mươi mốt rồi, còn vợ bé cái quỷ gì nữa cho nên điều này tự động mà bị gạch bỏ, được ông cố đổi thành: con cháu nhà họ Thẩm cho dù là nam hay nữ thì không được cưới thêm vợ bé, không được nuôi người tình bên ngoài, phải chung thủy với bạn đời của mình, nếu vi phạm sẽ bị đuổi khỏi nhà họ Thẩm, cho đến chết cũng không được bước chân vào lại, người trong nhà nếu vươn tay ra ngoài trợ giúp người vi phạm cũng sẽ bị xử phạt.

Quy định này vừa ra thì người hiện đại người ta kết hôn còn có thể ly hôn nhưng người nhà họ Thẩm lại không được, vì thế cho nên người nhà họ Thẩm chọn bạn đời vô cùng cẩn thận, thậm chí còn có chuyện trước khi cưới không được chịch xoạc gì, ít nhất phải yêu đương trong một năm rồi mới nói đến chuyện hôn sự.

Thân là đứa cháu trai được nhà họ Thẩm đào tạo bài bản, Thẩm Trọng Thành từ nhỏ đã được học về gia quy, cho nên khi còn bé lúc Tạ Dư An bảo mình là vợ của anh thì Thẩm Trọng Thành đã sợ đến đơ người, mất một khoảng thời gian dài cũng chưa tỉnh táo lại được, thế nhưng về sau lại kiên quyết từ chối những hành động véo mặt của các bác các dì, bởi vì mặt của anh chỉ có thể để cho vợ mình chạm vào.

Mà Thẩm Tiêu Hồng vốn là người bình thường cho nên cảm thấy cái quy định của nhà họ Thẩm giống như bệnh thần kinh, từ năm mười bảy tuổi đã thay bạn trai như thay áo, tiếp qua mấy năm thì....

Bị tàn nhẫn đá ra khỏi cửa nhà họ Thẩm.

Truyện Chữ Hay