Edit: FAFOEVER.
Tang Tri Tửu suy nghĩ thật ra rất đơn giản.
Mặc kệ "Đạt Bố Lưu tiền bối" này sau lưng là ai, đối phương đã giúp đỡ qua chuyện của chính mình là không thể phủ nhận.
Trước khi biết được chuyện này, cũng không phải lần đầu tiên nàng có ý định muốn mời đối phương ăn cơm.
Nàng hiện tại vừa nhìn thấy Phàn Vụ đã tức giận, đoán chừng sau khi quay xong bộ phim này, thêm một chút chuyện quảng bá ra ngoài, là có thể cả đời không qua lại với nhau nữa.
Nhưng trước tiên, phải đem tất cả ân tình thanh toán hết.
Vì thế, tuy rằng có chút không vui, nhưng thời điểm nhìn thấy tin nhắn, ý niệm đầu tiên xuất hiện trong đầu của Tang Tri Tửu, vẫn là ——
"Đi."
Hai người giao lưu vài câu xã giao, cuối cùng quyết định thời gian ăn cơm vào buổi tối ngày mai.
Vì để thể hiện thành ý "Cảm tạ" đối phương, Tang Tri Tửu đã đặt phòng tại một nhà hàng cao cấp, đặt trước hai thực đơn hải sản cực kỳ đắt đỏ.
Ngày thứ hai, quay phim rất thuận lợi, phân cảnh của nàng đã quay xong trước giữa trưa.
Tang Tri Tửu cố ý hẹn một chuyên gia trang điểm quen thuộc, cố ý vì tiệc tối hôm nay mà chuẩn bị chút.
"Không được, cái này làm đôi mắt quá ôn nhu rồi, ngươi kẻ mắt đậm chút, phấn mắt thì đổi thành loại kia, ừ...!Đúng, màu tối đó, cảm giác sắc bén một chút!"
« mấy cái đồ về mỹ phẩm này, ta thực bó tay nên có gì sai sót mong mn bỏ qua (; ω;) »
"Son môi đừng lấy cái màu hồng cánh sen kia, trực tiếp lấy màu đỏ, loại cổ điển ấy."
Động tác của thợ trang điểm dừng một chút: "Muốn loại kia...!vậy là muốn trang điểm kiểu hung ác một chút sao?"
Nàng nhìn Tang Tri Tửu sau khi phân hóa lần hai, đường nét khuôn mặt ngày càng nhu hòa, có chút đau đầu: "Nếu muốn kiểu đó...!đến cuối cùng lớp trang điểm có thể sẽ rất dày, trông không được tự nhiên lắm."
Tang Tri Tửu suy nghĩ một chút: "Không phải muốn kiểu hung ác, mà chính là muốn có đầy đủ khí thế, loại có thể ép khí thế của đối phương xuống ấy."
Nàng nhấc mắt nhìn thợ trang điểm: "Ngươi có thể hiểu được ý của ta không?"
Thợ trang điểm không nhịn được mà bật cười.
Nàng gật đầu: "Chính là giống như, kiểu trang điểm để đi tham gia hôn lễ của người yêu cũ đúng không?"
Trêu chọc xong, nàng không nhịn được sự tò mò, lại hỏi thêm: "Tửu Tửu, ngươi sẽ không thật sự muốn đi tham gia hôn lễ của người cũ đấy chứ?"
"Ta nhớ tới ngươi không có cái gì gọi là người yêu cũ đâu a."
Tang Tri Tửu ngoảnh mặt đi, có chút lúng túng giải thích: "...!Không phải tham gia hôn lễ của người cũ."
"Ta chính là đơn giản mời một người bạn ăn bữa cơm thôi."
Thợ trang điểm rất tinh ý nhận ra mấu chốt trong lời nói của nàng: "Một người bạn?"
Nàng suy nghĩ một chút: "Ta cần biết một chút, bữa cơm này của ngươi mục đích chủ yếu là cái gì? Đơn thuần ôn chuyện? Bàn chuyện làm ăn? Hay là...!chấm dứt ân oán?"
"Nếu như biết những điều này, ta có thể điều chỉnh cách trang điểm tốt hơn."
Tang Tri Tửu đương nhiên biết đạo lý này.
Nàng vắt hết óc, suy nghĩ một hồi lâu, đưa ra đáp án: "...!Bữa cơm này, mục đích chính là cảm kích đối phương trước kia đã giúp ta..."
Thợ trang điểm khẽ cau mày.
Cảm kích đối phương? Vậy làm sao lại cần kiểu trang điểm có khí thế?
Nhưng rất nhanh, câu nói tiếp theo của Tang Tri Tửu giải đáp nghi hoặc của nàng, cũng làm nàng hơi giật mình.
"Còn có...!cùng với nàng phân rõ giới hạn! Tuyệt giao!"
"A, chuyện này..." Biểu tình của thợ trang điểm có chút không hiểu nổi.
Nàng nghĩ kiểu gì, cũng không tưởng tượng được mối quan hệ phức tạp này, làm sao một người lại vừa có thể cảm kích đối phương đã giúp đỡ mình, cũng lại chuẩn bị đoạn tuyệt quan hệ với đối phương chứ.
Nhưng rất nhanh, thợ trang điểm ánh mắt sáng lên, quyết định.
"...!Vậy chúng ta vẫn là dựa theo kiểu trang điểm đi dự hôn lễ của người cũ mà làm đi."
Nếu như những trường hợp khác, Tang Tri Tửu khả năng mắt nhắm mắt mở bỏ qua, nhưng, nàng là đi ăn cơm với Phàn Vụ tên cầm thú kia, tự dưng nhắc đến hai chữ “người cũ”, trong lòng nàng cảm giác không được thoải mái.
Nàng nhăn mũi, nhìn thợ trang điểm sau lưng mình qua gương, sắc mặt có chút âm trầm: "...!Tại sao lại là hôn lễ của người cũ."
Thợ trang điểm cùng với nàng hợp tác đã lâu, cũng không sợ, ở trước mặt nàng trêu chọc một chút, nghe vậy liền nói: "Ngươi không cảm thấy rất giống sao?"
"Ngươi rất cảm kích nàng, nhưng lại không thể không cùng đối phương kết thúc, như này không phải cũng rất giống nội dung của một bộ phim đang hot gần đây sao, bởi vì một hiểu lầm mà hai vị nữ chủ lại chia ly!"
"Cái cảm giác này, chính là rất giống người cũ."
Tang Tri Tửu suy sụp.
Nàng rất muốn mở miệng phản bác, nhưng căn bản không tìm được lời nào để nói.
Một lát sau, nàng phồng má, mở miệng: "Ta đối với nàng...!hoàn toàn không có ý đó.
"Ta, ta chính là không muốn khí thế của mình quá yếu trước đối phương."
Thợ trang điểm bị nàng chọc cười, chọt gò má nàng: "Ta biết rồi, ta hoàn toàn hiểu ý của ngươi.
Cứ yên tâm giao cho ta đi."
Nàng cúi người xuống, nghiêm túc nói: "Được rồi, nhắm mắt lại, hiện tại ta muốn kẻ mắt ngươi nhìn sâu thêm một chút."
Thấy nàng nói "hiểu rồi", nhưng Tang Tri Tửu cứ có cảm giác, đối phương đối với lời của mình, hình như còn hiểu sai hơn nữa.
Nhưng lúc này, thợ trang điểm đang tiến vào trạng thái nghiêm túc cho công việc, nàng cũng không tiện nói gì, chỉ có thể nhắm mắt lại, tùy ý để đối phương trang điểm cho mình.
Đại khái sau một tiếng, thợ trang điểm thở một hơi: "Được rồi, đại công cáo thành!"
Tang Tri Tửu mở mắt ra, nhìn mình trong gương.
Khóe mắt chếch lên, vành môi sắc nét, trang điểm toàn bộ đều rất xinh đẹp và cực kì có khí thế, nhưng lại không mất vẻ cao quý, nhìn cực kỳ (vjp pro) cao cấp!
Thợ trang điểm đang cất dụng cụ của mình lại, hỏi: "Như thế nào, có hài lòng không?"
Tang Tri Tửu gật đầu: "Quá tuyệt vời luôn!
"Ta biết là ngươi làm được mà!"
Thợ trang điểm được khen, khóe miệng cũng cong lên.
Tang Tri Tửu không nhịn được, từ trên ghế đứng dậy, đến một chiếc gương toàn thân, ngắm nghía dáng dấp của chính mình.
Nhìn thấy nàng lúc đứng dậy, thợ trang điểm lại đột nhiên nhíu mày.
Nhìn Tang Tri Tửu ở trước gương xoay xoay người, nàng thực sự không nhịn được, dò hỏi: "Tửu Tửu, ngươi gần đây đang đóng phim đúng không?"
Tang Tri Tửu gật đầu: "Đúng vậy, ta tiến tổ được hai, ba tháng rồi."
Thợ trang điểm gật đầu: "Chẳng trách."
Nàng đi tới bên người Tang Tri Tửu, vỗ vỗ vai, thiện ý nhắc nhở: "Quay xong rồi, ngươi nhắc quản lý chú ý vóc người của ngươi một chút."
Đối phương không có nói rõ ra, nhưng Tang Tri Tửu lập tức che cái bụng.
Nàng có chút lúng túng: "Rõ...!rõ ràng như vậy sao?"
(,,•﹏•,,)
Thợ trang điểm gật đầu: "Váy này tuy không phải loại ôm sát toàn thân, nhưng vẫn thấy rất rõ, vừa nãy ngươi ngồi ta không có phát hiện, đứng lên ta mới nhìn thấy."
Nhưng rất nhanh, nàng lại hơi khó hiểu một chút: "Chỉ là...!Ngươi làm sao chỉ mập mỗi bụng, còn tay chân thì một chút mỡ cũng không có a."
Tang Tri Tửu cũng rất đau đầu: "...!Ta, ta cũng không biết tại sao lại vậy nữa."
Trước đó, nàng đã phát hiện bụng mình có chút mập lên, thế nhưng dù sao cũng là thân thể của chính mình, nàng lại thuộc kiểu không dễ để mập, liền coi như không phải chuyện to tát gì.
« ko dễ mập mà lại mập bụng thì mới cần lưu ý chứ, seo lại bỏ qua dị (ಠ_ಠ)»
Hiện tại bị bạn bè thân thiết của mình chỉ rõ, Tang Tri Tửu mới ý thức được ——
Chuyện nàng mập lên, thật giống như đã không còn cách nào che giấu được nữa.
Nhưng rất nhanh, thợ trang điểm lắc đầu một cái: "Không đúng..."
Nàng vuốt cằm: "Ta cảm giác bộ dáng này của ngươi, không giống như là mập lên, mà, cứ như là...!Khụ, quên đi."
Câu nói ở phía sau, có hơi mạo phạm, nên nàng lựa chọn không nói tiếp.
Nhưng Tang Tri Tửu rất tò mò: "Như là gì? Ngươi mới nói có một nửa thôi."
Thợ trang điểm suy nghĩ một chút, uyển chuyển nói: "Ta có một người bạn thân, nàng gần đây đang mang thai, a, cũng được nửa năm rồi.
Bản thân nàng thuộc kiểu người rất gầy, khụ..."
Tang Tri Tửu mất một lúc mới rõ ràng ý của đối phương.
Nàng đỏ mặt: "Ây...!Như vậy sao, vậy ngươi nên quan tâm nàng nhiều một chút."
(// _ //)
Thợ trang điểm thở một hơi: "Ta, ta cũng là nghĩ như vậy."
Nàng lòng bàn chân di chuyển: "Vậy, nếu ở đây không còn chuyện gì khác nữa, ta đi trước."
"Lần sau có chuyện thì ngươi cứ gọi cho ta, bye bye."
Tang Tri Tửu gật đầu, tiễn người ra cửa, nhìn theo thợ trang điểm rời đi, mới trở về phòng, đặt mông ngồi trên sô pha.
"Tính ra, mình cùng Phàn Vụ tên cầm thú kia phát sinh bất ngờ...!A, cũng gần như là bốn, năm tháng..."
Nói tới chỗ này, nàng sững sờ, lập tức bỗng nhiên lắc đầu: "Trời, trời, trời ạ, mình đang suy nghĩ cái gì đấy?"
Nàng lấy tay này đập lên tay kia một cái: "Tang Tri Tửu, ngươi như này là đang kiếm cớ trốn tránh việc mình mập lên!"
"Mặc kệ, chỉ cần đóng máy xong, lập tức sắp xếp lịch trình chuyện tập gym lên đầu tiên."
Nàng cúi đầu, nhìn bụng mình chằm chằm: "Hừ, ta không tin! Ta không trị được ngươi."
(҂˘̀^˘́)ง
Quyết định xong, nàng một lần nữa đến trước gương toàn thân, ngắm nghía dáng vẻ mình thêm lần nữa.
Khoảng chừng nửa giờ sau, trợ lý A Khang gửi tin nhắn, nói xe đã chuẩn bị xong.
Tang Tri Tửu liếc nhìn thời gian, mang một đôi giày cao gót màu bạc, chuẩn bị đi đến nhà hàng đặt trước.
Nàng là người mời khách, đã cố ý tới sớm hơn khoảng mười lăm phút, thế nhưng sau khi đến nhà hàng, lại phát hiện Phàn Vụ còn sớm hơn mình.
Thấy nàng tới, Phàn Vụ chào hỏi như không có chuyện gì.
Cô gọi: "Tửu Tửu."
Tang Tri Tửu suýt chút nữa không kiềm được vẻ mặt nghiêm túc, dừng một chút, gật đầu khách khí đáp: "Tiền bối."
Bởi vì là đặt thực đơn cao cấp nên không cần gọi món ăn, đều do đầu bếp dựa theo nguyên liệu trong ngày nấu ra tự sắp xếp.
Người phục vụ sau khi hỏi các nàng bây giờ đã cần mang đồ ăn lên chưa, liền cung kính lui ra khỏi phòng, đi chuẩn bị.
Món ăn đầu tiên rất nhanh được mang lên, là bạch tuộc được xử lý rất khá, phân lượng rất nhỏ, chỉ có một miếng.
Nhưng Tang Tri Tửu ngửi một chút, vẫn có thể nhận ra được còn sót lại ít mùi tanh.
Nàng có chút buồn nôn, theo bản năng đem dĩa ăn đẩy ra xa.
Phàn Vụ hơi nghi hoặc: "Không hợp khẩu vị sao?"
Tang Tri Tửu ôm bụng: "Không, không phải."
Đóng phim khoảng thời gian này, bởi vì khí trời oi bức, nàng ăn đồ vật đều rất thanh đạm.
Lần này thừa dịp mời khách, Tang Tri Tửu thật ra ôm chút tâm tư bù đắp cho bản thân một bữa ăn thật ngon.
Cũng không biết là món ăn đầu tiên lại xử lý hơi có vấn đề, có lẽ nhà hàng này vốn là không hợp với khẩu vị của nàng, nàng một chút muốn ăn đều không có.
Nhìn món ăn tinh xảo ở trước mặt, Tang Tri Tửu chỉ hận cái bụng của mình ở lúc quan trọng thì lại không hăng hái!
Phàn Vụ nhìn vẻ mặt của nàng, còn tưởng rằng nàng là đang cùng chính mình phân cao thấp.
Cô đặt đũa xuống, thở dài: "Chán ghét ta đến thế sao?"
"Ở cùng một chỗ với ta liền đồ ăn đều ăn không vào?"
Tang Tri Tửu hơi sửng sờ, phản ứng lại, khoát tay nói: "Không có...!ta không phải ý này."
Phàn Vụ tiến đến trước mặt nàng, hai mắt híp lại: "Chẳng lẽ...!theo ta đi hẹn hò, rất oan ức sao?"
Tang Tri Tửu bị nàng dùng từ ngữ ám muội trong lời nói liền trở tay không kịp, lắp bắp trả lời: "Cái, cái gì mà hẹn hò chứ? Ta, chúng ta không có phải!"
(,,•﹏•,,)
Phàn Vụ truy hỏi: "Vậy, dưới góc nhìn của ngươi, chúng ta hôm nay đi ra ngoài ăn cơm, là vì cái gì?"
Tang Tri Tửu có chút tức giận.
Hôm nay ra tới làm cái gì, Phàn Vụ tên cầm thú này trong lòng chẳng lẽ không rõ ràng sao?
Nàng liếc mắt nhìn trừng đối phương một chút: "Ngươi nói xem?"
Khả năng là do trước đó, đối thoại cùng với thợ trang điểm còn lưu lại trong đầu của nàng, lúc này, đối mặt Phàn Vụ từng bước ép sát, nàng theo bản năng bật thốt lên: "Đương nhiên là bữa cơm chia tay!"
Lời này vừa nói ra, cả hai người đều sửng sốt..