Maiden Of The Cursed Blade.

về tấm bản đồ kho báu.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Yukiko, cô và gia tộc Midō đã bảo vệ lời nhắn này suốt bao lâu nay, thật lòng tôn trọng cô dù bản thân tôi vân chưa biết mình liệu có nên gánh vác sứ mệnh một Kagami-Onna hay không. Dù gì thì cũng xin cảm ơn, Yukiko,” -Nói rồi, Lily kính cẩn cúi mình trước Yukiko.

“Xin đừng làm vậy. Từng người đều có số mệnh của riêng mình và tuy đây không phải là cuộc sống mà tôi hằng mong muốn, nhưng nếu tôi không đứng ra lãnh trách nhiệm này, thì chẳng phải công sức của bao phụ nữ con em nhà Mido ở những thế hệ trước hóa ra công cốc sao? Ngoài ra, lý do mà tôi thực hiện nó phần cũng là vì bản thân tôi nữa.”

Lily gật đầu đồng thuận bởi cô có thể thấy những lời Yukiko nói đều là thật lòng, “Tôi hiểu, nhưng tôi vẫn thấy mắc nợ cô vì nhiều điều. Nếu cô muốn tôi tha cho Yumi, thì tôi sẽ bỏ qua cho cô ta vậy.”

“Không,” - Yukiko lắc đầu, “Yumi cần phải chịu trừng phạt thích đáng. Như tôi đã nói lúc trước, đứa em gái này của tôi đã phạm phải sai lầm chết người và đặt cô vào vòng nguy hiểm, Lily Đại nhân, nên cô phải phạt nó. Tôi sẽ giữ chân tay nó lại để cô có thể lấy giày mà cho nó một trận.”

“Hai à… sao chị lại làm thế?!” - Yumi vùng vằng từ trái sang phải vởi vẻ khó tin trên gương mặt.

“Hừm,” - Lily im lặng đứng dậy rời tiến ra sau Yumi, “Cô biết gì không? Con này ghét tâm địa dối trá hơn thái độ thù địch.”

“Ở yên,” - Yukiko đứng ở bên mạn Yumi, lấy hai tay giữ chặt eo cô lại.

“Shiu, ra ngoài trông chừng đi,” – Trông thấy vẻ ngượng ngùng ngày một lộ rõ trên mặt Shiu, Lily quyết định bảo cô ra ngoài, nhằm giữ lại chút ít thể diện cho Yumi.

Shiu nghe lệnh bước ra gần cửa hang, và tuy tiếng mưa rơi không hề nhỏ nhưng tai cô không thể không nghe thấy tiếng chan chát phát ra liên hồi từ bên trong hang đi kèm với đó là tiếng kêu la của Yumi – thứ dần dà chuyển thành van nài. Thế nhưng, Shiu cứ có cảm giác những tiếng van xin đó không giống bình thường do chúng chẳng giống gì tiếng kêu la vì đau đớn cả.

Dù thấy ngượng, Shiu vẫn nắm chặt tay nhẩm thầm trong miệng, “Người làm được mà, Tiểu thư Mimori. Người phải ngẫm lại những lỗi lầm của mình, như tiểu thư Mimori đáng mến trong kí ức em vậy.”

Trận trừng phạt cuối cùng cũng kết thúc sau khoảng hai giờ đồng hồ. Khi Shiu tiến vào, mọi thứ như thể không có gì xảy ra. Tuy nhiên, không hiểu tại sao Yukiko và Lily đều đang ngồi trong khi Yumi thì đứng đó, run rẩy với vẻ mặt đỏ bừng.

Trong lúc ấy, Yukiko trầm ngâm một hồi, nét xấu hổ một lúc một lên.

“Có chuyện gì sao, Yukiko?” - Lily hỏi.

Yukiko nhìn Lily, trong lòng thấy khó mà trả lời câu hỏi vừa nêu, “À thì, Lily Đại nhân, tuy tôi đã truyền cho cô lời nhắn nhưng nhiệm vụ của gia tộc Mido vẫn chưa kết thúc. Chúng tôi vẫn cần cho cô biết vị trí kho báu, cơ mà…”

Nói tới đó, Yukiko ngừng lại, mặt đỏ rực lên.

Lily biết rõ tại sao cô ấy lại không nói tiếp.

“Hứ! Sao chị giờ lại bị động vậy hả, Hai? Chẳng phải mới nãy chị còn hùng hổ lắm hay sao?” – Mông của Yumi vẫn còn ê ẩm sau trận đòn nên cô lợi dụng lúc này để buông lời trả đũa, nhân tiện để xả tức luôn một thể, “Nếu chị thấy xấu hổ khi nói đến nó, thì để em nói

cho. Chẳng phải những thứ chúng ta cần, chỉ là làm

tấm bản đồ trên lưng chị em mình hiện lên thôi sao? N-Nhưng mà, mấy cái hình xăm đó chỉ ló đầu ra khi chúng ta làm chuyện ấy và cũng chỉ có thể thấy vào đúng lúc đó. Thật không may cho cô, chị em ta đều là phụ nữ, và chính cô cũng vậy đấy, Lily, nên nói huỵch toẹt ra là không có cách nào để khiến mớ hình xăm ấy hiện lên cả. Ngay cả khi bọn ta có muốn đưa cô kho báu đi nữa, con ả nhà cô cũng ứ có công cụ để có được nó đâu!”

Yukiko lúc này cũng lên tiếng, giọng điệu hơi chán nản, “Con bé Yumi này, đừng có nói mấy lời thô lỗ như thế. Thành thật mà nói, bỏ qua cái chuyện Đại nhân Lily có thứ cần thiết gì đó đi, cô cũng nào có thứ sở thích kỳ lạ kiểu ấy chứ… Làm sao chúng ta có thể ép Đại nhân Lily làm cái chuyện khiến cô ấy thấy ghê tởm được?”

“À, ừm… Tôi thì không thấy đó là chuyện ghê tởm gì… cơ mà…” - Lily biết mình không nên làm chuyện này bởi nó chắc hẳn sẽ khiến Tiền bối thấy thất vọng khi việc đó không khác gì đang dối lừa chị ấy cả. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, do vốn có nhận thức của một cậu con trai, nên nếu nói cô thấy ghê tởm khi làm chuyện này nọ với cặp chị em này, thì đó đúng đạo đức giả.

“Hả?” – Yukiko đột nhiên khép cổ áo lại, mặt ửng đỏ, trước khi ném một cái nhìn có chút sợ sệt về phía Lily.

“Hể?” - Lily cũng cảm thấy bầu khí đã khác hẳn lúc trước, vội vàng lên tiếng phủ nhận, “X-Xin chớ hiểu lầm. Tôi không có ý nói tôi thích con gái khi là con gái đâu… thực ra… Ây da. Chuyện nó phức tạp lắm!”

“Tiểu thư Mimori, em sẽ không kể bí mật của chị ấy đâu, nhưng em nghe bảo rằng Tiểu thư Uesugi Rei và chị ấy đã từng hôn nhau trước mặt rất nhiều người ở phiên Suruga. Em mong người sẽ không tin mấy lời đồn đại vô căn cứ đó!” - Shiu nghiêm trang lên tiếng.

“Hửm?!” – Ánh mắt Yukiko nhìn Lily thậm chí còn hoảng sợ hơn lúc trước.

“Im ngay, Shiu!”

“Hưm!” - Yumi xen vào, “Cô không cần quát nạt Shiu đâu, Lily. Bộ cô nghĩ rằng bọn ta không biết gì hay sao? Shiu nói rằng cô thích mấy cô gái trưởng thành và quyến rũ. Mà nói trắng ra, chị Yukiko của ta đạt đủ mọi yếu tố, hoàn hảo luôn là đằng khác!”

Nói rồi, Yumi đẩy Yukiko về phía Lily.

“Này, Yumi! Đừng có giỡn nữa!” - Yukiko ngại ngùng nói.

“Chậc! Chị đã thành hôn luôn rồi còn gì, chị Yukiko. Giờ còn ngại với ngùng chi nữa vậy?”

“C-Chị bị ép khi đấy mà. Thêm nữa, sao em lại chỉ đẩy mình chị vậy hả, Yumi? Em cũng cần để cô ấy… nếu không thì đâu có nghĩa lý gì.”

“À thì…” - Yumi đỏ mặt, “Em không làm đâu!”

Yukiko ngẫm nghĩ lại lần nữa, dáng vẻ dường như đã quyết tâm. Cô tiến đến trước Lily hỏi rằng, “Cô Lily, tuy là phụ nữ, nhưng có thật là cô thích những người nữ trưởng thành như lời đứa em tôi nói không?”

“A… ừm… Tôi… không ghét họ, thế thôi,” - Lily đáp lại với chất giọng xấu hổ.

Nghe vậy, Yukiko hít một hơi dài rồi kéo Yumi đến cạnh, “Qùy xuống, Yumi.”

“Hể?”

“Ta bảo em quỳ xuống trước mặt Lily Đại nhân. Là người của nhà Midō và còn là em gái ta, em phải nghe theo mọi lệnh ta đưa ra.”

“Chậc!” - Yumi hậm hực quỳ xuống trước Lily.

Thế rồi, Yukiko nghiêm trang tiếp lời, “Lily Đại nhân, gia tộc Midō đã bảo vệ kho báu này qua nhiều thế hệ, tất cả là để chúng tôi một ngày trao nó lại cho Kagami-Onna. Nếu không trao nó cho cô, những năm dài đấu tranh và hi sinh của chúng tôi sẽ không đạt được kết quả chấp nhận được! Chúng tôi sẽ khiến cho các chị em và thành viên gia tộc đã ngã xuống thất vọng nếu điều đó xảy ra, cũng như chẳng còn mặt mũi nào để ngước nhìn tổ tiên – những người đã âm thầm chờ đợi thời khắc này diễn ra!”

Vòng một Yukiko nhấp nhô lên xuống khi cô tiếp tục với những lời lẽ đanh thép không chút nghi ngờ, “Lily Đại nhân, do cô không ghét việc quan hệ nữ nữ, nên tuy tôi biết chuyện đó có hơi xấu hổ khi yêu cầu như vậy dù giữa hai chúng ta không có bất kì tình cảm nào, nhưng vì những năm trường ngóng đợi nơi tôi, vì sự đau khổ và nhục nhã cũng như sự lột xác nơi Yumi sau khi đã nhìn nhận lỗi lầm, tôi xin cô hãy …”

Yukiko cúi thấp đầu, phong thái sắc sảo thường thấy dường như cũng yếu hẳn đi, “… làm chuyện đó với chúng tôi.”

“Hể?!” - Lily run rẩy, “Yukiko, đ-đừng làm thế …”

Yukiko đã lấy sự kỳ vọng và hi sinh của nhà Mido lên làm lý do, nên dù mình có không muốn đi nữa, làm sao mình có thể từ chối chứ?

Thêm nữa, mình cũng đâu biết cách khiến cho hình xăm ở hai chị em họ hiên lên với thân xác con gái này đâu, và dù mình có biết đi nữa, chẳng phải điều đó sẽ làm Tiền bối thất vọng sao?

Hay là mình kiếm người khác làm thay?

Không! Không đời nào mình có thể làm thế được. Làm thế thì đúng là nỗi sỉ nhục lớn nhất không chỉ họ mà cả mình nữa. Trông họ cũng không mấy thoải mái, nhưng cả hai đều đã coi mình là Kagami-Onna rồi. Buồn quá đi mà.

“Tự dưng chị lại phun ra cái gì vậy hả, chị Yukiko?! Em tuyệt đối không làm!” - Yumi nói.

“Đủ rồi đấy! Cứ nói em không muốn làm nữa xem, ta sẽ trói em lại lần nữa để nói đấy!” - Yukiko kiên quyết nói, “Điều này liên quan đến sứ mệnh của gia tộc Midō và là thứ tiên quyết trên hết! Thêm nữa, Đại nhân Lily là người đẹp người đẹp nết, nên chẳng có gì phải ngại khi chị em ta cho cô ấy xem hình xăm cả… còn đỡ hơn là cho kẻ khác xem… chẳng phải vậy sao?”

“Chậc… Em cứ tưởng chị đã thay đổi rồi, nhưng chị vẫn đặt nghĩ về gia tộc trước hết hệt như ngày xưa, không hề để bản thân hay đứa em này một chỗ trong tim…” - Tuy nói là thế, nhưng khi Yumi ngước nhìn Lily thì con tim cô như đập lệch đi một nhịp. Dù rất ghét cô gái trước mặt mình, nhưng phải công nhận cô ta là người có nhan sắc, cung cách cao quý và tính cách mạnh mẽ… cứ tưởng tượng bản thân bị một nữ nhân như thế chiếm hữu coi …. Tới đó chẳng dám nghĩ tiếp nữa.

Dù chính Lily cũng thấy mẫu thuẫn trong lòng, nhưng có một điều đã được xác quyết – tức là nhìn nhận toàn bộ đại cục – cô phải có bằng được món kho báu ấy!

Cô giờ đây càng nhất quyết phải đi tới Kansai bởi rất có khả năng lời nhắn dành cho Kagami-Onna kia là được đích thân Ayaka truyền lại, ngụ ý rằng cô ấy hẳn nắm trong tay thông tin quan trọng về sứ mệnh của Kagami-Onna. Xét theo quãng thời gian, linh hồn của tiền bối đã chìm vào giấc ngủ sâu ở không gian trong gương kể từ khi cô đặt chân đến thế giới này, vì vậy tình trạng của tiền bối khả năng cao là có liên quan đến sứ mệnh được nhắc đến ở trên.

Dẫu vậy, hành trình tới sẽ là một chặng đường dài và nguy hiểm bởi nơi đó đang bị chiếm đóng bởi các Đại quỷ như Shuten Doji và Sugawara no Michizane!

Tuy không phải là đối thủ của chúng, nhưng việc thu thập báu vật hẳn sẽ làm tăng khả năng thăng tiến sức mạnh cũng như khả năng sống sót của Lily trong những chuyện sau này, bởi không sớm thì muộn sẽ tới thời điểm cô phải toàn mạng vượt qua vùng hoang địa bất tận lẫn tự vệ trước những Đại quỷ thực thụ đang ngủ yên trong bóng đêm vùng Kansai, tất cả là vì manh mối nhằm đánh thức tiền bối, chung quy lại đều cần tới sức mạnh!

Và kho báu này chính là mảnh ghép quan trọng cho công cuộc gia tăng sức mạnh!

Nói là vậy, vật cản giờ đây lại là điều mà Lily chắc rằng sẽ làm cho tiền bối thất vọng. Dù rất ngượng, nhưng trong thâm tâm cô biết chuyện nào đúng và chuyện nào sai, và không có thời gian lo lắng về việc được mất cá nhân vào lúc này!

“Tiền bối! Em thà làm những điều có thể giúp cho chị tỉnh lại sớm hơi ngay cả khi việc đó buộc em phải quỳ gối thành khẩn thú tội trước mặt chị để chịu trừng phạt, tức giận và phẫn nộ nơi chị! Ngay cả khi chị có vì điều đó mà không còn yêu em nữa, thì em cũng sẽ làm nếu là để cho chị có được một cuộc sống tốt lành, thoải mái, mạnh khỏe ở thế giới này! Em sẽ không để chị một mình ngủ yên trong căn phòng đó u ám đó mà không nhận thức được gì đâu!”

Thế rồi Lily nhắm mắt lại, hít một hơi dài để trấn tĩnh tâm trí. Xong xuôi đâu đấy, cô vuốt mái tóc thơm mùi hương ngọt dịu của mình ra sau, bái mình với ánh mắt dịu dàng nhưng kiên định mà rằng , “Tôi muốn kho báu ấy.”

“Hể?!” - Nghe vậy, Yumi run rẩy, “Đ-Đồ biến thái… Shiu đã đúng. Cô thực ra chỉ muốn thân xác chị em ta phải không?”

Mặt khác, Yukiko, chỉ mỉm cười như thể đã phó thác cho dòng đời, “Đây là số phận của gia tộc Midō. Đại nhân Lily, tuy không có nhiều kinh nghiệm, nhưng tôi sẽ cố hết sức phục vụ người…”

“B-Bản thân tôi cũng không có kinh nghiệm gì cả!” - Lily khẽ lắc lư e thẹn.

“C-Chuyện đó … Cô chủ… Tiểu thư Mimori… M-Mọi người không định làm luôn ở đây, phải không…” - Shiu lẩm bẩm trong lúc bưng tay che miệng, không tài nào dấu nỏi khuôn mặt đỏ bừng cùng dòng máu đang chảy lỏng đỏng từ mũi.

P/S: Coi Utena vơi Azul thì cảnh BDSM của Yumi cứ thấy na ná. Hừm.

Truyện Chữ Hay