“Là gia huy của nhà Tokugawa.”
Shiu nhỏ giọng nói với Lily sau khi trông thấy Mon vễ trên những lá cờ trong tay các tốp lính.
Bản thân Lily cũng đã nhận ra, nhưng không dám liều lĩnh tỏa linh lực dò thám ra bởi thực lực của Lãnh chúa Tokugawa và Lãnh chúa Takeda đều hơn hẳn cô. Ngoài ra, vị Samurai trong bộ giáp đen tuyền cùng chiếc mũ chiến sừng hươu kia không hiểu tại sao lại trông đáng ngại hơn hẳn.
Cô đảo mắt nhìn quanh qua đội ngũ, đặc biệt chăm chú vào Samurai có dáng người thấp bé nhưng rắn chắc, đang cưỡi trên lưng con bò mộng kia
Với thần thái mạnh mẽ như vậy, người này rõ ràng mạnh hơn hẳn mình. Ông ta có lẽ là Tokugawa Shigemori. May mà con trai ông ấy coi bộ không có mặt trong đoàn.
Đoàn người tiến đến trước cổng lâu đài và sai một người đưa tin vào trong để rồi không lâu sau đó cánh cổng nhanh chóng được mở ra. Cả đoàn có độ khoảng một trăm người bao gồm các Samurai theo hầu cùng với vài ba chiếc xe kéo chất đầy quà tặng.
Trong số đó cũng có một chiếc xe kéo vẻ ngoài rất lộng lẫy dường như là phương tiện di chuyện dành cho cánh phụ nữ trong gia đình. Nhìn sơ qua thì, có vẻ như Lãnh chúa Tokugawa đến lãnh thổ nhà Takeda với ý định ghé thăm bằng hữu, nhưng với việc ông ấy được phép mang theo cả binh lính vào trong đã đủ chứng tỏ rằng quan hệ giữa hai người họ không chỉ dừng ở mức bạn bè thông thường.
“Đến thằm vào thời buổi thế này, bộ nhà Tokugawa không biết những chuyện kỳ lạ đang xảy ra trong lãnh thổ nhà Takeda hay sao?”
Thời gian quả thực rất đáng nghi.
“Shiu, chuẩn bị dây thừng,” - Lily nhỏ giọng ra lệnh.
“Vâng.”
Là một Kunoichi, Shiu luôn mang trong mình một cuộn dây thừng, và loại dây cô dùng lần này là món quà mà cô được Lily tặng. Nó được làm từ tơ nhện mà Lily thu thập được sau khi lấy mạng Genja, nên độ bền và dai phải nói là không có gì để chê.
Khi toán lính đi tuần đã băng qua, Shiu nhân cơ hội ấy ném chiếc móc sắt gắn với sợi dây thừng lên trên tường lâu đài và dễ dàng leo lên cùng với Lily.
Trên đỉnh tường, Lily trông thấy Tokugawa cùng đoàn tùy tùng của mình chia ra làm hai tốp. Bản thân Tokugawa Shigemori, vị Samurai giáp đen, cùng một số hầu cận khác tiến vào bên trong Thiên Thủ các dưới sự hướng dẫn của một Samurai nhà Takeda. Nhìn từ ngoài vào, có vẻ như Tokugawa dự định gặp Takeda suốt một đêm, nhưng sau khi suy xét lại, Lily cho rằng thực chất lúc này mới chỉ là buổi chiều, nên dù có gặp mặt nhau lúc bấy giờ cũng không có gì làm lạ.
Các thành viên khác của đoàn thì chất những phần quà xuống trước khi đi cùng chiếc xe kéo sang trọng dành cho nữ nhân đang được một tùy tùng nhà Takeda dắt đến một tòa tháp phụ ba tầng nằm đằng sau tháp lâu đài. Nơi đó coi bộ là nơi ở đã được sắp xếp dành cho tùy tùng của nhà Tokugawa.
“Dù trong lâu đài có cả ngàn binh lính đi nữa, thì cho một toán lính trăm người giáp khí đầy đủ của nhà Tokugawa vào trong cư trú cũng không phải điều bình thường,” - Lily lập luận.
Lily cùng Shiu nhảy xuống tường và đáp trên cành của một cây thông già, cao lớn.
“Chị, em sẽ thâm nhập vào Thiên Thủ các rồi nghe lén cuộc trò chuyện giữa Tokugawa và Takeda. Xin người hãy đợi ở đây,” - Shiu đề nghị.
“Không được!” - Lily phản đối, “Cả Tokugawa lẫn Takeda đều là thành viên nhóm Furinkazan, là những cường giả hàng đầu của đất Đông quốc. Rất có thể họ sẽ nhìn thấu lớp ngụy trang của em đấy, cách này quá nguy hiểm. Hay là em theo dấu dàn phụ nữ của nhà Tokugawa rồi thám thính họ xem sao trong lúc chị thâm nhập vào trong tháp.”
“Hử?! Chị đâu phải là nhẫn giả, chị tính bí mật hành động thế nào để lấy được thông tin?”
“Hừm,” - Lily khúc khích cười, “Bộ em chưa nghe câu ‘Gần ngay trước mắt mà xa tận chân trời à’?”
“Hả?”
“Chị có cách của mình, Shiu, cứ nghe theo lệnh đi.”
“Đã rõ.”
Nói rồi, Lily và Shiu tạm thời tách nhau ra mà hành động độc lập, nghĩ cách thâm nhập vào tòa tháp có mục tiêu tương ứng của mình.
Lily đặt chân đến tầng trệt của Thiên Thủ các và dạo một vòng quanh nó rồi đến được bãi sân sau được xây trên một phiến đá cao là nơi đặt các kho chứa đồ cùng với nhà bếp và các cơ sở vật chất khác.
Vào lúc ấy, một nhóm nô tì mang khay dĩa băng ngang qua tảng đá nơi Lily làm nơi ẩn thân mà hướng thẳng đến Thiên Thủ các. Cô âm thầm giấu mình đi rồi lén lút tiến đến gian bếp sau khi họ đã đi khỏi. Tại đó, Lily trông thấy một nô tì cao ráo mảnh khanh đang đứng chờ cùng một bà lão ở phòng chuẩn bị bên ngoài phòng bếp.
“Cầm lấy bình rượu Shōchū ấm này rồi lên sảnh chính tầng cao nhất mà phục vụ Chúa Công cùng vị khách đặc biệt của ngài ấy,” – Bà lão cất tiếng hướng dẫn cô nô tì mảnh khanh ấy.
Nghe thấy thông tin đó, Lily bật ra cách thâm nhập vào bên trong.
Không lâu sau đó, người nô tì – tay bưng bình rượu – rời sân sau một mình. Lily kiểm tra xung quanh rồi nhanh chóng đánh vào ót của người nô tì khi đã chắc chắn rằng không có lính tuần tra nào để ý tới họ khiến cô ấy ngay lập tức ngất đi. Kế đó, Lily bắt lấy bình rượu rồi kéo cô nô tì vào một kho chứa đồ hẻo lánh đã không được sử dụng từ lâu, nơi chứa đầy những trục bánh xe cũ cùng mấy món đồ cũ nát khác.
Lily cở bỏ phục trang của cô ta rồi lấy một mảnh vải buộc miệng lại trước khi kết thúc bằng một pha trói chặt vào cây cột phòng. Đồng thời, cô cũng truyền một lượng linh lực vào trong người cô nô tì, vừa thì thầm rằng, “Số linh lực này sẽ khiến cô bất tỉnh trong vòng ba ngày, nhưng không gây hại gì đến tính mạng cô cả.”
Xong xuôi đâu đấy, cô thay bộ đồ nô tì vào, thứ ngoài vùng ngực có hơi chật ra thì tương đối vừa vặn, rồi cầm lấy khay rượu có đựng mấy chén Shōchū mà nhẹ nhàng rời khỏi nhà kho, tiến đến Thiên Thủ các như một nô tì bình thường.
Còn về thành kiếm của chiếc dù Sakura, Lily trữ chúng ở không gian trong gương để phòng khi có chuyện bất chắc, cô hoàn toàn có thể nhanh chóng lấy chúng ra bằng cách sử dụng Vô Niệm.
Lily tiến đến trong Thiên Thủ các, bỗng chốc giật mình khi trông thấy hai lính canh ở lối vào. May thay, họ không cản cô lại dẫu đã trố mắt nhìn vòng một cô cách lố lăng hồi lâu. Sau khi cô đi rồi, hai người lính tiếp tục dõi theo vòng ba nảy nở mà nuốt nước bọt.
“C-Cô ta là nô tì mới à? Sao tao chưa thấy bao giờ vậy? Nhỏ ngon chết đi được.”
“Rồi rồi, dù có ngon hay không, thì cùng lắm mày và tao chỉ được nhìn thôi. Với vẻ ngoài quyến rũ như vậy, thì chỉ nay mai thôi, cô ta sẽ trở thành vật sỡ hữu của Chúa Công, nên tốt nhất là ém ém lại, mất đầu như chơi đấy.”
Hai lính canh thong thả nói chuyện.
Mảnh mai và tao nhã, Lily mang khay shōchū lên lầu trên với phong thái nghiêm trang đúng mực, giữ ý đến tốc độ lẫn thái độ bởi cô không thể tỏ ra quá đoan trang với thân phận một nô tì. Cứ như thế, Lily băng qua nhiều chốt canh khi lên Thiên Thủ các, vốn tổng cộng có bốn tầng, nhưng ở ngay lối vào dẫn đến tầng cuối cùng, cả thân cô bủn rủn hết cả ra.
Đứng gác ở cổng vào là hai bóng hình Samurai cao lớn bất thường, mình mang trọng giáp, đầu đeo mặt nạ, và dưới lớp mặ nạ ghê sợ ấy, cô có thể cảm nhận được luồng khí không thể nào có ở con người.
“Samurai quỷ!” - Lily trong lòng thốt lên nhưng ngoài mặt lại không để lộ chút gì ngoài sự bồn chồn của một người nữ bình thường khi trông thấy những Samurai hãi hùng như vậy và băng qua chúng cách e dè cảnh giác.
Khi tiến tới tầng bốn, có vài nô tì bước ra với gương mặt tái nhợt vì sợ, nên cô không cần phải mất công tìm hiểu mình nên tiến vào phòng nào. Bản thân căn phòng này cũng có hai Samurai quỷ đứng án ngữ đằng trước. Lily nâng khay shōchū lên cho hai tên đấy thấy để nhận được ánh nhìn khiến cô sởn cả da gà. Có vẻ như vô tình cô đã thành công nhập tâm vào vai diễn một nô tì yếu ớt bất lực.
Thực chất, trí thông minh của các Samurai quỷ đã bị giảm đi đáng kể, chỉ ngang tầm với một đứa trẻ con. Thành thử khi thấy khay rượu shōchū trong tay Lily, chúng lập tức mở cửa để cho cô vào trong.
Người đầu tiên xuất hiện trước mắt Lily sau khi cánh cửa trượt mở là dáng hình một Samurai oai nghiêm ngồi ở chính giữa căn phòng. Người ấy mặc trên mình một bộ giáp ấn tượng kết hợp giữa hai màu vàng và đỏ, đi kèm với một chiến mũ chiến óng vàng được làm nổi bật với chùm lông trắng trông như bờm sư tử phía trên hình trạm khắc mặt quỷ.
Nước da sẫm màu tím tía và bộ râu xám đâu đó vài cọng trắng cùng thân hình toát ra thần thái mạnh mẽ và điềm tĩnh. Dẫu chưa bao giờ gặp mặt, nhưng Lily tin chắc rằng người đó không ai khác ngoài Takeda Tsunenobu!
Tuy nhiên, sắc mặt của Lãnh chúa Tsunenobu trông có hơi khác thường và tuy cô đoán rằng ông ấy vẫn hoàn toàn tỉnh táo dựa trên vẻ mặt và cử động, nhưng trong cái thần thai mạnh mẽ và điềm tĩnh đó có dấu vết của một luồng yêu khí hỗn loạn không thể xem thường!
Chắc chắn rằng ông ấy không phải một Samurai quỷ mà giống một bán quỷ đang trong quá trình chuyển hóa như Hojo Dijon hơn. Dẫu vậy, Lily không rõ so với Dijon, ông ấy mạnh hơn bao nhiêu phần và nội ý nghĩ này thôi cũng đã khiến nỗi sợ trong cô dâng trào làm bắp chân mảnh khanh run rẩy đôi chút.
Lẽ đương nhiên, chuyện một nô tì chân ướt chân ráo run rẩy khi lần đầu diện kiến Lãnh chúa Takeda cũng là lẽ thường tình
Dù Lily chắc chắn rằng đây chính là người đã ra lệnh lấy mạng cô, nhưng bản thân ông ta chưa từng thấy mặt cô trước đây, nên cô tin chắc rằng danh tính của mình tạm thời sẽ không bại lộ, bởi Tsunenobu hẳn cũng không thể ngờ rằng mục tiêu mình muốn giết lại đang xuất hiện với khay shōchū trên tay thế này.
Lily không dám nhìn trực diện Takeda quá lâu và cứ thế thẩn trọng tiến vào, nhưng vào trong rồi cô lại phát hoảng. Là một người chưa từng đụng đến việc phục vụ, cô không biết mình nên bắt đầu dâng rượu theo thứ tự thế nào.
Lily lén nhìn những người có mặt trong phòng và để ý đến Tokugawa Shigemori cùng Samurai trong bộ giáp đen ở một bên phòng cùng với hai thuộc hạ lớn tuổi nhưng gan dạ, Sakai và Sakakibara. Ở phía còn lại của phòng là các thuộc hạ của nhà Takeda gồm Amari Naoto, Oda Nobutada… và Itagaki Nobuyoshi.
Với vẻ mặt nghiêm nghị và trông như đang bận suy nghĩ về cuộc gặp mặt đang diễn ra nơi đây, nên ông ấy hiện vẫn chưa nhận ra điểm bất thường nơi cô nô tì mới đến.
Những Samurai uy nghi và thẳng thắn ấy đương nhiên không dừng cuộc trò chuyện của mình lại chỉ vì sự có mặt của một nô tì mới đến. Tokugawa Shigemori tiếp lại, “Takeda huynh đài à, Lãnh chúa Kamakura không thể rời Thành Kamakura cũng là bởi thế, nên ngoài những kẻ trong gia tộc Minamoto ra, những người mà Kamakura có thể điều khiển ở đất Đông quốc này là con ả đó, Ashikaga Makoto, cùng thằng nhãi đần độn Kiyoshi từ nhà Ashikaga.”
Lily tiến lên trước đang lúc Shigemori nói và đến bên cạnh Tsunenobu, và sau khi có chút lưỡng lự, cô giả vờ tôn kính rồi quỳ xuống mé mà đặt chén rượu trước mặt Tsunenobu. Tuy nhiên, Lily lại thấy bế tắc ngay sau đó bởi trong phòng hiện còn bảy người mà chỉ có đúng sáu chén shōchū.
Nhưng cô không có thời gian để cân nhắc vấn đề này mà lập tức sang bên Tokugawa mà đặt chén rượu xuống theo trình tự mà cô cho là đúng.
“Bởi thế, hai ta có thể mở rộng lãnh thổ với ông bành trước về phía Bắc và Tây tính từ xứ Kai, Takeda huynh đàu, trong khi tôi tiến quân sang phía Đông tính từ Mikawa. Tôi sẵn sàng nghe theo lệnh ông, chỉ cần ông đồng ý chấp nhận tham gia vụ này” - Shigemori thêm vào.
Lily sợ hãi khi nghe thấy những lời này, lòng thắc mắc chẵng lẽ ông ta đang có ý nổi loạn.
“Đại nhân Tokugawa. Xin ngài thận trọng lựa lời. Những gì ngài vừa nói động nghĩa với phản loạn đấy!” - Itagaki Nobuyoshi từ đằng sau chỉ tay về phía Tokugawa Shigemori ngay lúc Lily định đặt chén rượu tiếp theo xuống trước Shigemori.
“Ông hiểu lầm ý Chúa công tôi rồi, Đại nhân Itagaki. Những chiến lược quá bảo thủ của Lãnh chúa Kamakura đã khiến Bách Qủy bao vây chúng ta khắp tứ phương tám hướng, chúng ta nên chủ động tấn công chúng thay vì co cụm phòng thủ thế này! Dẫu bọn tôi rất tôn trọng Lãnh chúa Kamakura, nhưng theo chiến lược mà nói thì, nghe theo những người đi trước mọi lúc mọi thời điểm không phải lúc nào cũng là kế hay đâu,” - Sakai với vẻ ngoài thành thật lên tiếng xen vào.
“Đại nhân Sakai, thế ông định biến nguyên gia tộc Minamoto thành con bù nhìn rơm sao?” – Câu hỏi sau đó của Itagaki khiến bầu khí nơi đây căng thẳng hẳn lên.
Trong khi ấy, Lily đã rót xong rượu trước mặt Shigemori, và dự định tiếp tục di chuyển. Thế nhưng, bàn tay chai sạn và quá khổ của Shigemori, vốn bất cân xứng với chiều cao của ông ta và lớn ngang một nửa cái chậu rửa, tóm lấy bàn tay mảnh khanh của Lily trước khi lên tiếng hỏi, “Ngươi là ai?”
Do đang giữa cuộc bàn luận vấn đề các phiên tỉnh, nên không ai trong phòng để ý đến mấy người nô tì và ai ai trong số cũng đang tranh cãi gay gắt đến mức ngó lơ nhan sắc của Lily. Dẫu vậy, với việc Shigemori đột ngột đổi chủ đề, toàn bộ ánh mắt đều lập tức đổ dồn về phía cô.
“N-Nô tì là người mới ạ,” - Lily run lẩy bẩy và tỏ vẻ đau đớn trước cái nắm của Shigemori cộng với vẻ mặt nhăn nhó như đang muốn nói rằng mình đang cố kìm bản thân hét lên.
Khi Itagaki Nobuyoshi trông thấy Lily yếu ớt né tránh cái nhìn nơi Shigemori, ông bất thình lình mở to mắt, gần như cứng họng không thốt lên được gì.
P/S: Buồn vì ko ai thầu Whispering you a love song, buồn vì Bloom into you chương 44 bị cắt, buồn vì Furina chưa ra mắt, buồn vì lương giảm, buồn vì đánh rank toàn thua, buồn vì mấy từ vựng N4 mãi vẫn không thấm vào đầu.
* le tui bên ngoài: T ỔN.