[Sẽ không có lần sau đâu.]
Ngay lúc đọc được dòng tin nhắn đó, tôi đã cảm nhận đước sự giận dữ đến tột cùng của Ito-san, người mà tôi đã cho leo cây để chạy theo tiếng gọi tình yêu
Theo như cô ấy thì, cô ấy đã đợi tôi hơn một tiếng đồng hồ và gửi tôi rất nhiều tin nhắn thúc giục. Mãi đến khi về tới nhà thì tôi mới nhận ra, tôi đã xin lỗi cô ấy không ngừng. Và vận may đã tới, cô tha thứ cho tôi. Nhưng vì không còn thời gian, nên việc tôi xem được bản thảo mới khá là khó khăn.
Dù gì đó cũng là lỗi của tôi mà. Lần tiếp theo tôi gặp Ito-san, tôi sẽ thật lòng xin lỗi cô ấy. Lần này, Ito-san thật sự rất giận. Nghĩ rồi, tôi rời mắt khỏi màn hình điện thoại. Sau đó, lúc 7:30 sáng, tôi rời nhà như thường.
Nghĩ đi nghĩ lại, kiểu gì đó cũng là lỗi của tôi mà. Lần tiếp theo gặp cô ấy, tôi sẽ cúi đầu xin lỗi một cách chân thành nhất có thể. Nghĩ vậy, tôi rời mắt khỏi màn hình điện thoại. Đã 7 rưỡi sáng rồi, tôi nên ra khỏi nhà và bắt đầu một ngày mới thôi.
Đạp xe được khoảng 20 phút thì tôi đên ga tàu. Nếu như là một tháng trước đây, đạp xe như vậy sẽ khiến tôi thở dốc và mồ hôi đầm đìa. Nhưng bây giờ thì không còn như vậy nữa rồi. Thời tiết thay đổi nhanh thật đấy, như tâm tình của bọn con gái vậy.
Đi lên ga tàu, gần như không có ai ở đây. Vẫn là một ngày bình thường như bao ngày khác mà thôi. Tôi dừng chân ở chỗ cũ và lôi điện thoại ra.
Giờ mới nhớ, tôi chưa chơi Human Beast Wars được 24h rồi. Tôi đã hứa là sẽ chơi với mấy người bạn online mà quên khuấy đi mất. Có lẽ tôi đã gây ra cả mớ rắc rối cho rất nhiều người. Tôi mở game lên trong tâm trạng ngập những suy nghĩ mông lung.
Như tôi đoán, lịch sử game hiện lên rằng đồng đội đã đi làm nhiệm vụ mà không có tôi. Ahh~, mọi người sẽ rất giận tôi đây...
Trong lúc tôi đang bồn chồn, một tin nhắn hiện lên.
[Yosshii-san, hôm qua có chuyện gì à?]
Người gửi cái tin nhắn vui vẻ này hẳn là Ryoma-san, ahh cậu ta vẫn nhớ tới mình à. Tôi coi cậu ấy là người bạn thân nhất trong cái game này, quả là Ryouma-san mà.
[Tôi có chút việc. Xin lỗi]
[Không sao cả, lần tiếp theo nhé.]
[Ờm, cảm ơn nha]
Sau cuộc nói chuyện, Ryoma-san thoát game.
Tôi cảm thấy có gì đó sai sai về Ryoma-san. Bình thường thì chúng tôi sẽ đi làm nhiệm vụ, nhưng hôm nay cậu ấy thoát game sớm. Chẳng lẽ cậu ấy đang giận tôi à?
Tàu tới ga đúng giờ như mọi hôm. Không có nhiều người ở trên tàu như tôi dự đoán. Tôi chọn 1 chỗ ngồi quan thuộc. Sau đó.
"Chào buổi sáng, Yoshiki-kun"
Nói rồi, một cô gái ngồi xuống cạnh tôi. Tóc đen dài, khuôn mặt xinh xắn, cô gái xinh đẹp nhất trường tôi và cũng là bạn gái tôi, Mamiko.
Tôi đã thổ lộ với cô ấy ngày hôm qua và đã làm lành thành công. Chúng tôi lại một lần nữa trở thành người yêu. Vui đến chết đi được. Chà, nhưng sau khi nhận được tin nhắn từ Itou-san, tôi lập tức rơi xuống mặt đất.
Dù vậy, từ lúc chúng tôi gặp nhau hôm qua, tôi vẫn tò mò một điều. Cái cậu đẹp trai hôm qua á. Người đó là ai vây? Tôi đã gặng hỏi Mamiko hôm qua và cô ấy nói là người thân. Dự đoán của tôi chính xác ghê.
Có vẻ như người thân của Mamiko đang nhập viện ở gần đó và cô ấy đang chuẩn bị đi thăm. Khi tôi thấy Mamiko ở nhà hàng, có vẻ như cô ấy đã thăm hỏi xong và đang chuẩn bị về nhà.
Mamiko giữ bí mật về tôi với cậu ta. Nếu đó là những gì đã xảy ra, thì tôi có lẽ cũng đã hiểu được phần nào lí do cậu ta lại bực mình rồi.
Trong lúc tôi đang nghĩ mải về hôm qua thì Mamiko mỉm cười với tôi
"Có chuyện gì à?"
"Không, không có gì đâu~"
"Vậy à"
Không đời nào "không có gì" được, nếu cô ấy nhìn tôi như thế. Nhưng chắc là Mamiko sẽ không nói gì nếu tôi hỏi đâu, nên tôi sẽ không hỏi nữa. Hành xử kiểu này lúc chỉ có hai chúng tôi thì không sao cả, nhưng sẽ rất kì cục khi mà có rất nhiều cặp mắt xung quanh chúng tôi.
Trong lúc tôi đang suy nghĩ thì Mamiko tiếp túc bám dính tôi mà không nghĩ gì quá tiêu cực. Đột nhiên, tôi ngẫm lại.
Bạn gái của tôi, cô gái xinh đẹp nhất trường đang ngồi cạnh tôi, và hiện giờ tôi đang cực kì hạnh phúc.
---------------------------------------------
Đôi lời dịch giả:
Xin chào tất cả mọi người, có lẽ, khi đọc đến đây. Các bạn đã biết câu chuyện tình “ngọt ngào” này đã đi đến hồi kết rồi nhỉ? Cảm xúc của các bạn cũng như tôi thôi, best girl Echizen vẫn lủi thủi trong tình yêu vô vọng mà.
Dù sao thì, cảm ơn các bạn đã ủng hộ bộ truyện đầu tiên này. Đây là bộ đầu tiên mà bọn mình đặt chân vào con đường dịch dọt. Trải qua biết bao drama, những lúc nản chí hay hứng lên mà chạy pj, thật sự là 1 khoảng thời gian hoài niệm... Từ hồi Ailime (Slyer), Ren còn active nhiệt tình, hồi mà mình chưa bị gô cổ đi ôn đại học hay là hồi mà cả team stress vì mọi vấn đề, tất cả giờ đây chỉ là những kỉ niệm, và những kỉ niệm đó được in vào từng câu chữ.
Như đã thông báo, đây là chap cuối cùng của Maiasa, cảm ơn các bạn đã kiên trì đọc đến đây. Và chắc chắn rồi, vẫn còn những PJ đời sau với chất lượng tốt hơn. Ủng hộ chúng mình nha~
Thân ái, chủ pj hay sủi kèo.
Mer.