Mãi Mãi Bên Nhau

chương 12

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tô Uyển Vi đang đứng bên chiếc Koenigsegg của Lâm hạo Phong, chào:

"Chào anh Hạo..." - chợt nhớ tới lần trước kia Phong từng nói - "Xin Tô nhị tiểu thư gọi tôi là Lâm thiếu gia", nhỏ sửa lại ngay - "Lâm thiếu gia, anh đến tìm Hải Lam tỷ phải ko ạ?"

Phong hờ hững tả lời:

"Đúng vậy"

"Sao anh ko vào nhà chơi chút ạ?" - Uyển Vi tiếp tục mời

phong lạnh nhạt đáp lại:

"Ko cần. Chị của tiểu thư cũng sắp xuống rồi"

"Nhưng...", Vi ko còn lời nào để nói, trong lòng rất ấm ức. Nhỏ đã dùng đủ mọi cách, mà anh chẳng thèm đoái hoài gì đến nhỏ. Anh quan tâm đến Tô hải Lam mới gặp còn hơn là nhỏ sao?! Nhỏ nhất định sẽ ko để Hải Lam được yên ổn đâu. Trong mắt của Uyển Vi thoáng ánh lên tia ghen ghét, thù hận. Dù chỉ là thoáng, nhưng cũng đã lọt vào đôi mắt của Phong. Anh đoán được ánh nhìn phẫn nộ đó dành cho ai. nếu nhỏ dám làm gì Tiểu Lam, anh sẽ ko tha đâu. Đột nhiên...

"Uyển Vi, cô ra đây làm gì?"

Uyển Vi và Hạo Phong cùng ngước đầu nhìn người đứng trước mặt. Tô Hải Lam đứng đó, với chiếc váy hở vai màu xanh da trời nhạt, để lộ xương quai xanh và nước da trắng ngần. Phần eo màu trắng sữa ôm gọn lấy cô trông duyên dáng mê người. bộ váy được viền ren trắng cách tinh tế. vai đeo chiếc túi xách hàng hiệu màu trắng. Chân đi đôi giày búp bê cùng màu. mái tóc được cột lỏng bằng chiếc ruy băng màu xanh lam. trông cô mới quyến rũ biết bao. hạo Phong ngây người nhìn cô lúc. Cô ăn mặc đơn giản, không trang điểm phấn sonmaf trông đã mê người như vậy. Anh dám chắc cô mặc cái gì cũng đều rất đẹp. uyển Vi đơ ra vài giây rồi khôi phục nét mặt:

"Hải Lam tỷ, thật đúng lúc, Lâm thiếu gia đang chờ tỷ đấy"

cô lạnh lùng trả lời:

"tôi biết"

Uyển Vi biết là sẽ có hơi chút bất lịch sự, nhưng nhỏ vẫn hỏi với nụ cười thân thiên:

"Hóa ra tin đồn là thật nhỉ? tỷ đang hẹn hò với Lâm thiếu gia"

mặt Lam càng lạnh hơn, dám nói chuyện với Phong là tội, dám hỏi chuyện riêng tư của cô lại là tội khác;

"ko liên quan đến cô"

phong mở cửa xe bước xuống, trong chiếc áo thun cổ tròn màu xám, bên ngoài là chiếc áo khoác màu đen mới kéo nửa. tay đeo đồng hồ hiệu Patek Philippe. Mặc chiếc quần jean xanh đen ôm lấy đôi chân dài. Anh trong bộ đồ này có độ sát gái cực cao, đến cả người lạnh giá như cô cũng thấy đẹp. Phong mỉm cười nhìn Hải Lam, nói dịu dàng:

"Đi thôi"

Ánh mắt Lam trở nên ấm áp, tiến về phía anh. Uyển vi hoàn toàn bị bơ. Nhỏ ta tức điên người, vội nói:

"hải lam tỷ, tỷ đã nói với ba chưa đấy/"

Lam sững người. Đúng rồi, cô có cần nói với ba mình ko nhỉ? cô chưa hề nghĩ đến việc này. Phong thấy dáng vẻ của cô liền xoa đầu trấn an:

"đừng lo. Lát nữa về anh sẽ giải thích với cha em mà"

cô đắn đo lát rồi gật đầu. Cô ko muốn ở nhà với mẹ con kia, cho nên đi với anh là lựa chọn tốt nhất. Hơn nữa, cô đã từng được đi chơi riêng với anh lần nào đâu. Vi cố ngăn cản:

""Lam tỷ, tỷ ko sợ ba sẽ giận à?"

hạo Phong trừng mắt nhìn nhỏ làm nhỏ ko rét mà run, nhỏ cư nhiên dám đi phá hoại cuộc hẹn của anh và cô? lam đáp với vẻ băng lãnh:

"Ở nhà có kẻ làm ô nhiễm bầu ko khí, nên tôi ra ngoài để hít thở chút"

Vi tức nghiến răng nghiến lợi, ko thể phản bác được gì. Chỉ để mặc Phong, Lam và chiếc Koenigsegg mất hút.

..........................

Hạo Phong nhìn sang bên cô, ánh mắt rất ôn nhu;

"Em đẹp lắm"

cô ngượng ngùng nhìn anh, trong lòng vô cùng vui sướng, rồi bẽn lẽn liếc mắt với anh, nói:

"Anh... cũng rất tuyệt. bộ trang phục rất hợp với anh"

Phong hơi ngượng chút, thật ra anh cũng chẳng có khiếu thẩm mỹ. chỉ là bộ đồ do người hầu chuẩn bị cho anh mà thôi. Lúc gặp Lam, anh cứ sợ trang phục của mình có chút bất ổn chứ. Anh vừa lái xe vừa hỏi:

"Em muốn đi đâu"

Hải Lam ngẫm nghĩ chốc. Cô vốn thích những nơi yên tĩnh, nhưng giờ cô muốn đến nơi nào đó có thể làm thật nhiều điều vui với anh. Suy ngẫm hồi, cô trả lời:

"hay là... công viên giải trí đi"

Anh mỉm cười, nụ cười đẹp mê hồn nói:

"được"

Truyện Chữ Hay