Trans: Night
Edit: Hz
==============================================
Chương 59 Cút!
“Trễ thêm một chút nữa là ngươi xong đời rồi!”
“Hả?”
Lưu Dịch không rõ tại sao Hồ Tiên tỷ tỷ của cậu lại nói như vậy.
Cậu chẳng thấy có gì khác thường cả.
Toàn thân cậu đều được tiếp thêm sinh lực, nguồn sức mạnh dồi dào luân chuyển trong cơ thể cậu, chúng rõ ràng đều là lợi ích của việc đột phá đệ nhị tinh tuyền mang lại rồi.
“Tôi thấy rất tốt mà……”
“Ngươi thì biết cái gì chứ!”
Lâm Đồng hung hăng trừng mắt nhìn Lưu Dịch, sau đó nói, “Hiện tại, trong cơ thể ngươi đang có 2 dòng sức mạnh, màu đỏ cùng với màu trắng đó! Khi ngươi tu luyện công pháp của cả ta lẫn người phụ nữ áo trắng kia, thì hai luồng sức mạnh bên trong cơ thể ngươi xem như là vừa đủ để đạt được cân bằng thôi.”
Lâm Đồng thầm nghĩ, tuy rằng dòng bạch khí có mạnh hơn một chút, nhưng dòng xích khí lại có được tiềm lực lớn hơn đồng thời cũng bất ổn hơn.
Nếu sự áp chế từ dòng bạch khí tiên lực kia không đủ tốt, hoặc là cảm xúc của Lưu Dịch bị dao động quá lớn, thì dòng xích khí yêu lực này rất có khả năng sẽ bùng nổ, khiến Lưu Dịch yêu hóa lần nữa!
Lưu Dịch sau khi yêu hóa thật sự rất đáng sợ……
Tuy rằng cậu ta chỉ mới đột phá được đệ nhị tinh tuyền thôi, nhưng cũng đã khiến cho mình, một hồ yêu tứ tinh như mình……phải run sợ rồi.
“Ngươi chỉ vừa mới mở được đệ nhị tinh tuyền thôi, ngươi phải ổn định lại hai dòng sức mạnh bên trong đệ nhị tinh tuyền trước đã! Hãy nhìn vào đệ nhị tinh tuyền của ngươi xem xem nó đang ở trong trạng thái gì nào!”
Lâm Đồng nói, rồi cũng mở ra Tinh Toàn chi nhãn ra và nhìn vào tu tiên vũ trụ đồ của Lưu Dịch. Lưu Dịch cũng quan sát vũ trụ đồ trong cơ thể
mình. Đệ nhất tinh tuyền của cậu đang phóng ra hai dòng sức mạnh, màu trắng và màu đỏ, chúng quấn quanh vào nhau rồi xuyên qua không gian vũ trụ, dừng lại ở đệ nhị tinh tuyền gần đó.
Đệ nhị Tinh Tuyền "Cang" đã tỏa ra ánh sáng rực rỡ, tràn đầy thần bí và uy quyền.
Tất cả mọi thứ đều trông rất đẹp, nhưng Lưu Dịch bỗng nhiên phát hiện ra rầng bên trong Tinh Tuyền lúc này, hai dòng sức mạnh đang liên tục xung đột lẫn nhau, như hai đứa trẻ đang đánh nhau vậy!
Lưu Dịch sốc, nếu cứ như vậy thì không ổn thật!
Cậu vội vàng cùng lúc luân chuyển Thiên Hồ Tâm Kinh cùng với Cửu Huyền Tâm Kinh, bình ổn hai dòng khí lại, làm cho chúng dần dần ổn định lại.
Đây quả là một mối nguy hiểm tiềm tàng!
Nếu nhờ Lâm Đồng nhắc nhở kịp thời, không biết mình sẽ gặp tình huống khủng khiếp gì nữa!
May là mình có Hồ Tiên tỷ tỷ…… Nếu như không có Hồ Tiên tỷ tỷ của mình, cậu phải làm sao đây!
Dưới nỗ lực của Lưu Dịch, hai dòng khí cuối cùng cũng dần dần bình ổn trở lại.
Chúng yên lặng trôi nổi bên trong đệ nhị tinh tuyền, giao hòa bên nhau.
“Xong rồi……”
Lưu Dịch cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra.
Cậu không cần phải lo về vấn đề sức mạnh vượt tầm kiểm soát nữa.
“Sức mạnh hiện giờ của ngươi cũng đủ để tu luyện đệ nhị chưởng của Đại Diệu Nhật Chưởng, Phong Mạch rồi!”
Lâm Đồng nói, “Mặc dù chưởng này không mạnh mẽ như đệ nhất chưởng, nhưng về phần khả năng khống chế thì nó lại ở cửa trên, hẳn đây là kỹ năng khống chế rất tốt với ngươi.”
“Mm!”
Lưu Dịch gật đầu, “Tôi đã sớm muốn luyện chưởng này rồi, cuối cùng thì cơ hội cũng tới!”
Lâm Đồng bỗng nhiên bay đến trước mặt Lưu Dịch, nói, “Đến đây đi, giống như trước, ta và ngươi đấu với nhau!”
“Ừm……”
Lưu Dịch do dự.
“Ngươi do dự cái gì hả?! Dù gì thì bổn cô nương dù cũng là một tứ tinh cao thủ! Tuy rằng hiện ta đang bị phong ấn, nhưng xét đến kinh nghiệm chiến đấu thì ta vẫn hơn ngươi nhiều! Đến đây đi! Nhanh lên! Ngoại trừ ta ra thì còn ai có thể dấu với ngươi được nữa! Thực chiến là cách nhanh nhất để tiến bộ!”
Nói xong, Lâm Đồng ngoắc ngón tay về phía Lưu Dịch.
“Nhanh đi! Bổn cô nương không thể hôm nào cũng đồng ý giúp tên ngốc ngươi đâu!”
“Vậy được rồi……”
Lưu Dịch đành hít sâu một hơi, sau đó truyền sức mạnh lên bàn tay của mình.
“Lần này ta sẽ không nhẹ tay với ngươi nữa, muốn đụng được tới bổn cô nương, còn phải xem bản lĩnh của ngươi thế nào đã!”
Lâm Đồng nói xong, thân ảnh cô thoắt ẩn thoắt hiện, Lâm Đồng sắc sảo sử dụng Linh Hồ Bộ làm cho Lưu Dịch không ngừng ngưỡng mộ.
Nếu cậu có thể thành thạo Linh Hồ Bộ đến trình độ này thì tốt biết mấy.
Đáng tiếc thay, hiện giờ cậu chỉ có thể vận dụng Linh Hồ Bộ ở mức cơ bản thôi, khoảng cách của họ là quá lớn!
“Đến đây, tấn công ta đi! Nếu ngươi có thể đụng được đến trán ta thì ngươi thắng! Nếu không thì, ta sẽ không cho ngươi ra khỏi linh thức hư cảnh đâu!”
Thân hình của Lâm Đồng không ngừng thoát ẩn thoắt hiện xung quanh Lưu Dịch, cố khiêu khích cậu.
“Phù phù……”
Lưu Dịch điều chỉnh lại hơi thở, tiến vào cảnh giới uyên thâmmà Hô Hấp Thuật mang lại.
“Đùng ! Đùng! Đùng!”
Một vài tiếng nổ vang vào tai Lưu Dịch, chúng có lẽ là âm thanh sinh ra khi Lâm Đồng sử dụng Linh Hồ Bộ đập lên mặt đất.
Lưu Dịch hít thở thêm vài hơi nữa, dựa vào Hô Hấp Thuật để đoán phương hướng, và rồi tiến lên trước bằng Linh Hồ Bộ.
“Đùng!”
Cơ thể cậu đột nhiên lao lên và dừng lại trước mặt Lâm Đồng.
“Phong mạch!”
Cùng lúc đó, cậu tung chưởng.
Bởi vì đây chỉ là một linh thể mà không phải là tay phải thật của mình, cho nên hai chưởng tay của Lưu Dịch đều có thể sử dụng một cách tùy ý.
Rõ ràng rằng, so sánh với cánh tay trái của mình, tay phải Lưu Dịch lại mạnh hơn nhiều.
Tại sao lại như vậy, đa số đàn ông hẳn không cần nói cũng biết.(Night: các đạo hữu tốt nhất nên kiếm gấu đi nhé không tay to tay nhỏ là k dc đâu )
Tay phải Lưu Dịch vừa nhanh lại vừa mạnh. Chưởng của cậu mang theo tiếng gió rít, quét thẳng lên người Lâm Đồng.
Nhưng cơ thể Lâm Đồng như là không khí vậy, khiến Lưu Dịch xuyên qua nó, chẳng đánh chúng gì hết.
Là dư ảnh!
Lưu Dịch liền kinh ngạc.
Vào lúc đó, giọng Lâm Đồng bỗng nhiên vang lên ở phía sau cậu.
“Đầu đất, xem ra là ngươi thua rồi.”
Trong khi cô còn đang nói, bàn tay lạnh như băng của cô đã đặt lên cổ của Lưu Dịch.
Cặp móng vừa dài vừa sắc ấn lên cổ họng đang rung nhè nhẹ của Lưu Dịch.
“Còn chưa đâu, Hồ Tiên tỷ tỷ……”
Lưu Dịch bỗng nhiên nở nụ cười, bàn tay phải đáng ra đã đánh hụt của cậu bỗng nhiên chộp vào tay của Lâm Đồng.
“A!”
Lâm Đồng sốc, cô không ngờ rằng Lưu Dịch có thể tung ra một chiêu như vậy.
Khi bàn tay cô bị Lưu Dịch bắt lấy, trái tim cô bỗng nhiên loạn nhịp.
Dựa theo thực lực của Lâm Đồng, đáng lẽ ra dù cho tay cô có bị bắt lấy đi nữa thì cô vẫn có thể thoát ra trong nháy mắt, hoặc, cô cũng có thể dùng phương pháp khác để giải quyết tên ngốc Lưu Dịch này.
Tuy nhiên, bởi trái tim cô hiện giờ đang loạn hết cả lên nên đã tạo cơ hội cho Lưu Dịch.
“Phong Mạch!”
Lưu Dịch thi triển đệ nhị chưởng dựa theo đôi bàn tay đang bắt lấy của hai người, sức mạnh tiến vào trong cơ thể Lâm Đồng.
Cơ thể Lâm Đồng lập tức run lên, một văn ấn kỳ quái hiện lên ở vị trí ngực Lâm Đồng, khiến toàn thân cô không thể cử động được. (Hz: giờ t vẫn còn thắc mắc rằng tại sao lại là ngực được nhỉ?)
“Yeah! Thành công rồi!”
Lưu Dịch xoay người lại, mỉm cười, đưa tay trái chọc vào trán Lâm Đồng.
Nhưng đúng vào lúc này, cơ thể Lâm Đồng lại đột nhiên động đậy.
Văn ấn trước ngực cô bỗng vỡ ra, thêm vào đó, bàn tay kia của Lâm Đồng tung chưởng vào ngực Lưu Dịch.
“Đoàng!”
Lưu Dịch lập tức cảm thấy một sức mạnh khổng lồ đập vào ngực cậu, khiến cậu liên tục lùi lại vài bước.
“Tại sao lại như vậy! Rõ ràng là tôi đã điểm huyệt Hồ Tiên tỷ tỷ rồi mà!”
Lưu Dịch ngạc nhiên hỏi.
“Ngươi cho rằng Phong Mạch có thể quyết định được hết thảy sao?”
Lâm Đồng cũng nhân lúc đó thoát khỏi Lưu Dịch, ổn định lại nhịp tim, rồi yêu kiều nói.
“Tuy rằng Phong Mạch rất thần kỳ, nhưng ngươi cũng phải biết suy nghĩ đến sự khác biệt sức mạnh giữa ngươi với đối thủ! Sức mạnh của ngươi chỉ là 2 sao thôi, đối với cao thủ 4 sao như ta, ngăn được ta một giây cũng đã là không tồi rồi!”
“Hóa ra là thế…… Vậy tôi đụng vào trán của tỷ kiểu gì đây……”
Lưu Dịch khóc không ra nước mắt.
“Việc này còn tùy vào bản thân ngươi thôi!”
Lâm Đồng nở nụ cười.
Hừ hừ, cái tên này thực sự đã sờ vào tay mình!
Đây rõ ràng chỉ là linh thể của hắn thôi, không phải là Xuân Tâm Đăng Thủ, vậy sao nó có thể khiến cho mình bất ổn vậy chứ!
Hừ, mặc kệ, tóm lại, mình phải nhân cơ hội này để trừng phạt hắn một phen mới được.
“Không chạm được vào trán ta thì đừng có mà mong ra khỏi linh thức hư cảnh!”
Nói xong, thân hình Lâm Đồng bỗng nhiên lóe lên, cô lại sử dụng Linh Hồ Bộ lần nữa, thoắt ẩn thoắt hiện xung quanh Lưu Dịch.
Lần này, Lưu Dịch vô cùng đau đầu.
Vậy là không làm được sao!
Chẳng lẽ mình thực sự không thể ra khỏi linh thức hư cảnh một lần nào nữa sao?
Chuyện này không thể được, mình đã hứa với Trần Tài rằng sẽ giúp nó đưa lá thư tình này rồi!
Lưu Dịch à, mày làm được mà, mày nhất định phải làm được!
Nói xong, cậu dồn khí xuống đan điền, thực hiện lại Hô Hấp Thuật một lần nữa, bình tĩnh lại.
Đúng vào lúc này, dòng bạch khí trong cơ thể cậu run lên nhè nhẹ.
Lưu Dịch đột nhiên nghĩ ra.
Đúng rồi!
Mình đâu chỉ có mỗi Linh Hồ Bộ và Đại Diệu Nhật Chưởng đâu, mình còn có Huyền Băng Chi Khí nữa cơ mà!
Nhưng, Lâm Đồng di chuyển nhanh quá!
Nếu như mình ném băng lung tung, thì chắc chắn sẽ không có hiệu quả nào hết!
Lưu Dịch bỗng có sáng kiến.
Cậu dùng Linh Hồ Bộ lần nữa để chặn thân ảnh của Lâm Đồng lại khi mà cô đang chuẩn bị nhảy đến nơi tiếp theo.
“Ngu ngốc!”
Lâm Đồng không nhịn được mà yêu kiều nói, “Cùng một chiêu mà dùng hai lần thì có tác dụng sao!”
Cô mắng xong, nhân lúc Lưu Dịch tung chưởng vào dư ảnh của mình, rồi xuất hiện ở cạnh người cậu và đánh chưởng vào vai Lưu Dịch.
Nhưng, vào lúc này, cô bỗng nhiên nhìn lên khóe miệng Lưu Dịch thì thấy rằng cậu đang nở một nụ cười.
“Bắt được tỷ rồi, Hồ Tiên tỷ tỷ.”
Nói xong, Lưu Dịch đạp chân trái lên trên mặt đất.
Ngay lập tức, một đường băng hình cung lấy chân trái cậu làm tâm, trải ra.
Tuy rằng bán kính khuếch tán không được xa lắm, nhưng vẫn đủ để giữ Lâm Đồng lại trong đó.
Trong nháy mắt, thân hình Lâm Đồng hơi cứng lại.
Ngay vào khắc đó, hai tay Lưu Dịch vứt ra hai quả băng đạn vào dưới chân Lâm Đồng.
“Đùng! Đùng!”
Nửa dưới của Lâm Đồng lập tức bị băng sương nổ tung lúc nãy bao phủ.
Lâm Đồng kinh ngạc, cố sử dụng Linh Hồ Bộ để thoát thân, nhưng lại phát hiện ra rằng hai chân cô đều đã bị băng sương bọc lấy rồi, tạm thời không thể thoát ra được.
Lần này nằm ngoài dự đoán của cô!
“Phong Mạch!”
Vào lúc này, Lưu Dịch đã tới trước người cô, tung chưởng vào trước ngực Lâm Đồng.
Kể cả nửa người dưới của cô có bị khóa lại rồi đi nữa, thì cô vẫn có thể di chuyển đầu của mình.
Nếu như đòn này đánh trượt, Lâm Đồng sẽ nhanh chóng thoát được khỏi băng sương trói buộc này.
Lưu Dịch chỉ có duy nhất một cơ hội này!
Vậy nên, Lưu Dịch quyết định dùng phương pháp an toàn!
Khi chưởng Phong Mạch của Lưu Dịch đánh vào người Lâm Đồng, cậu bỗng thấy có chút mềm mềm……
Lưu Dịch lập tức ngẩn ra.
DM, chộp sai địa chỉ rồi……(Night: mềm mềm căng căng =)) )
Nhưng cảm giác rất sướng!
Cả hai người đều ngẩn tò te.
Lâm Đồng cũng hoảng hốt kêu lên.
“Lưu Dịch! Ta sẽ giết ngươi!”
Cô cố thoát khỏi băng sương trói buộc, thì đúng vào lúc này, hiệu quả của Phong Mạch lại xuất hiện.
Dưới tác dụng của Huyền Băng Chi Khí, Phong Mạch của Lưu Dịch lại có thêm hiệu ứng mới!
Ngoài văn ấn hiện lên trên ngực Lâm Đồng ra, còn có thêm một lớp băng sương trải ra và bao phủ lấy cơ thể của Lâm Đồng nữa.
Cơ thể Lâm Đồng liền bị đông cứng lại, khôn mặt đẹp đẽ của cô bị băng sương bao phủ, cô nhỏ nhẹ kêu lên.
“Lưu Dịch…… bổn, bổn cô nương cho phép…… cút, cút khỏi đây!”
Bởi lớp băng sương mà cô không thể nói trôi chảy được.
Nhưng hiệu quả thì vẫn có tác dụng, linh thể của Lưu Dịch bị quăng ra khỏi linh thức hư cảnh trong nháy mắt, trở lại với căn phòng học.
=========================================
Hz: Kỳ lạ, có một điều thú vị là theo bộ đếm của hako thì chap này có 2528 từ, còn của word là 2527 từ, và của gg tài liệu là 2524 từ, ai giải thích với.