Mahoutsukai no Konyakusha

chương 6

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Sleepy Rabbit

Mỗi ngày trôi qua đều thật bình yên đến chán ngắt.

Với việc cậu trai ấy chấp nhận trở thành hôn phu của tôi, tôi không còn cảm giác hứng thú gì với những buổi tiệc trà hay những buổi tiệc nữa. Mỗi ngày giờ đây với tôi thật vô nghĩa, hay nói cách khác, mọi thứ đều chỉ lặp đi lặp lại theo một chu trình, lặng im, cố gắng trong việc thêu vá hay dành thời gian đọc sách.

Việc này nghe có vẻ nghe như một lời bào chữa gì đó, nhưng đây thực chất lại là những việc mà các tiểu thư nhà quý tộc thường làm. Không phải là gia tộc Adina được trao một vùng đất và dành thời gian để làm việc từ thiện, hay ép tôi phải trở nên thành công như em trai hay cha tôi. Tôi cũng không cần phải luyện tập những việc như sao chép Ma Đạo Thư quá mức cần thiết, chỉ là, thêu và đọc sách là tất cả những gì tôi có thể làm.

Điều đó khiến tôi nhận ra, mỗi ngày với tôi đều thật dài đến mức tôi chẳng biết phải làm gì với số thời gian rảnh đó, đôi khi tôi được nhờ viết giúp những lá thơ cho các cô tiểu thư, dù tôi không làm gì khác ngoài đọc sách khi còn nhỏ, nhưng viết thư tình cũng là một khả năng đặc biệt của tôi đấy. Các bạn sợ khả năng mơ mộng của tôi chưa!

Không như những lá thơ mà tôi gửi cho cậu ấy, tôi đã mài dũa khả năng của mình đến cực hạn và khiến chúng trở nên lộng lẫy với vô số những câu từ hoa mĩ và tráng lệ. Và vì lí do nào đó, bọn họ đều rất thích chúng. Nhưng mà, tôi đã lập tức dừng lại khi tin đồn trở nên quá xa.

Việc một tiểu thư của một nhà quý tộc đi “nhận tiền công” không phải là một thứ đáng tự hào. Nó như những vết nhơ với danh tiếng của cha tôi vậy, như nói rằng chúng tôi đã trở nên nghèo túng đến mức phải ép con gái của mình đi làm việc.

Không phải là tôi từ bỏ vì bị hiểu nhầm bởi những bức thơ của mình và gặp rắc rối đâu. Và chắc chắn cũng không phải số lượng người nhờ tôi viết thơ đã cán mốc 50 người đâu. Chắc chắn luôn đấy.

Tôi từ lâu đã qua độ tuổi để kết hôn ở thế giới này rồi.

Vài năm đã trôi qua từ khi tôi được gặp lại cậu ấy và việc kết hôn đã hoàn toàn bị dẹp qua một bên bởi câu nói [Chờ đến khi tôi xong việc đã.] và không nhắc gì thêm, cũng như không một chút tỏ ý gì là sẽ bước tiếp đến giai đoạn tiếp theo. Tôi nửa cảm giác nguy hiểm rằng sẽ rất không khôn ngoan nếu như cứ tiếp tục, nửa còn lại thì cứ kiểu như “thế à, kệ đi”. Tôi dành mỗi ngày để suy nghĩ việc đó và thậm chí còn nghĩ rằng mình có nên rời khỏi nhà và trở thành một người viết thơ nếu như việc đó thực sự xảy ra.

Thực sự thật bình yên và chán biết bao.

Và cuối cùng, ngày ấy cũng đến. Tin tức về quỷ vương tái sinh đã khuấy động thế giới.

Tôi sẽ nói thật. Lần đầu tiên nghe việc đó, tôi kiểu như [LOL, quỷ vương tái sinh kìa, bộ đây là game RPG chắc]. Và tôi thậm chí còn nghĩ rằng việc quỷ vương xuất hiện trong thế giới của kiếm và ma thuật thế này thật lạ. Về cơ bản, tôi không tin chuyện này là thật. Tôi biết những câu chuyện về anh hùng và quỷ vương qua cuốn sách tranh mà tôi đã đọc hồi còn nhỏ, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng chuyện này là thật cả. Và sự thật là tôi đã cảm thấy rất phấn khích đến mức trái tim tôi đập liên hồi khi nghĩ về những câu chuyện giả tưởng sẽ xảy đến.

Và sự phấn khích đó đã hoàn toàn bị đạp đổ trong nháy mắt.

Vô số những báo cáo về thiệt hại do lũ quỷ xuất hiện. Những tên quý tộc ngu ngốc thì lại đi càn quét hết thị trường hàng hóa và bỏ trốn. Sự hoảng loạn bắt đầu lan truyền ở đây và ở thủ đô dần dần xuất hiện trong trái tim tôi.

Dù thế nào đi nữa, đây là chiến tranh. Tôi không còn cách nào khác ngoài phải tin vào việc đó.

Nhưng dù vậy, tôi vẫn có thể sống yên bình ở thủ đô vì tôi may mắn sinh ra là một quý tộc nên tôi vẫn có thể chịu đựng-- đừng đùa với tôi! Làm sao có thể chịu đựng được chuyện này cơ chứ, tất cả những gì tôi làm chỉ là vờ như không thấy, không nghe, không biết. Tôi ước nó là vấn đề của người khác. Nhưng thực tế, đây lại là vấn đề của mọi người.

Thậm chí tôi còn nghe một câu chuyện về một chiến dịch nhằm tiêu diệt quỷ vương, họ đã gửi những pháp sư cùng với những người tinh anh nhất của mình, và tất cả những gì họ nhận được là sự thất bại thảm hại. Người chỉ huy đạo quân đó cùng với một số người khác, đã rất may mắn mới có thể trốn thoát và trở về thủ đô. Và rồi một ngày, người anh hùng được chọn bởi kiếm thánh đã xuất hiện.

Và thế, chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo nào?

[Chúa ơi, Edi. Cậu đang làm gì giữa đêm thế này?]

Đó là vào một đêm khuya khoắc, vào ngày mà tin tức về anh hùng được chọn bùng nổ khắp thành phố. Cậu ấy đột nhiên xuất hiện, lặng mình giữa màn sương đêm.

Tôi khoác một chiếc áo choàng lên bộ váy ngủ của mình và đi ra để mang cậu ấy vào trong. Cậu với tông giọng nghiêm trọng, nói

[Tôi đã diện kiến Đức Vua hôm nay]

[Đức Vua?]

[Đúng vậy-- và ngài ấy bảo rằng tôi sẽ phải đồng hành cùng anh hùng.]

Tôi thở hổn hển khi nghe thấy điều đó. Đó thực sự là một phép màu khi tôi đã có thể kiềm nén bản thân không hét lên. Con tim tôi như bị bóp nghẹt khi ấy, nhưng mặt khác, tôi hiểu. Ah, mình biết mà…

Đó hẳn là 『tôi』chứ không phải là tôi có thể bình tĩnh đến vậy. Cậu ấy nhìn xuống 『tôi』và tiếp tục cái sự thật đấy.

[Tôi sẽ rời đi vào ngày mai, với công chúa và tướng quân.]

[...Thực sự phải gấp đến vậy sao?]

[Nếu không thì chúng ta sẽ bỏ trốn cùng nhau rồi đúng không?]

Cậu ấy cười, vẫn nụ cười mỉa mai ấy. Nhưng đó là thứ tôi thích ở cậu, tôi cũng cố gượng cười và mắng 「Đồ xấu tính!」,nhưng tôi không thể. Thay vì cười, tôi chỉ nghĩ rằng.

Chẳng phải tên này có quá nhiều flag nguy hiểm sao, thậm chí lời nói của hắn cũng đầy điềm báo kia kìa.

Lần đầu tiên trong cuộc đời, mất rất nhiều thời gian tôi mới có thể nhận ra.

Thế giới này là một câu chuyện giả tưởng, của kiếm và ma thuật. Giả tưởng. Tôi như khắc sâu và tâm trí mình thêm lần nữa, đó là một từ khủng khiếp.

Giả tưởng, nghĩa là mọi người đã đều có một thứ gọi là số phận. Thế giới này như một kịch bản vậy. Chàng trai này được định đoạt từ trước.

Nếu như cậu ấy là pháp sư của tổ đội anh hùng(haiz!), sẽ có rất nhiều kiểu sẽ xảy ra. Trong số đó, điều kinh hoàng nhất mà mọi người có thể nghĩ đến là thứ mà gọi là death flag đúng không? Cậu ấy có thể sẽ bị bỏ lại để anh hùng có thể đi tiếp, hoặc phải hi sinh bản thân để thi triển một ma pháp nào đó, hoặc phải bảo vệ anh hùng, bảo vệ người con gái của anh hùng.

Và rồi, vượt qua cái chết của đồng đội mình (cậu pháp sư), anh hùng sẽ đánh bại quỷ vương cùng người con gái của mình và cứu thế giới. Trong tình huống này, nàng công chúa chắc chắn nằm chễm chệ tại vị trí phụ nữ của anh hùng rồi đấy.

Nghĩ kĩ hơn thì, tôi chợt nhận ra「Chẳng phải việc cậu ấy đồng hành cùng công chúa đã được dự đoán từ trước rồi sao?」

Cậu ấy đã miêu tả cô 「tuyệt vời」. Nếu chỉ có vậy, thì tôi sẽ không nói gì, nhưng sự thật thì lại khác, đó chưa phải là tất cả. Từ lần đầu gặp công chúa trong buổi tiệc buổi tiệc, có vẻ như cậu đã liên tục được nhắc đến từ cô.

Bỏ qua chuyện tôi đang nghĩ rằng “Này, chuyện gì thế hả! Tớ ghen bậy giờ!” đi. Vấn đề ở đây, hay điều quan trọng nhất ở đây, nói cách khác, cậu ấy và công chúa đã trở nên gần gũi hơn mà không nói cho tôi biết!

Công chúa nổi tiếng như một viên châu báu của vương quốc, và cậu, nổi danh vì sắc đẹp tựa tiên đêm. Nếu họ ở gần nhau, thì chắn chắn sẽ tạo nên một bức tranh tuyệt mĩ. Nói cách khác, tên đó nắm nhiều flag hơn là death flag đấy. Một flag tình yêu, báo hiệu một mối tình với nàng công chúa xinh đẹp.

Thậm chí nếu như cậu ấy có thể trở về, xác xuất mà cậu ta vẫn muốn giữ lời đính ước với tôi gần như bằng không. Dù cho khả năng mà cậu với công chúa sẽ giảm đi rất nhiều bởi anh hùng, thì tôi vẫn không nghĩ rằng chàng trai ấy, một người thẳng thắn với miệng lưỡi cay độc và khó ưa, sẽ sẵn sàng lấy tôi khi đã có người yêu.

Tôi có thể hình dung về một bức tranh cậu ấy nói rằng 「Tôi muốn hủy bỏ hôn ước.」

Đó là lí do vì sao tôi phải chuẩn bị bản thân cho tình huống tệ nhất có thể xảy ra.

---

Xin lỗi vì đã lâu không đăng, mình bận thi với lại sau khi thi xong ngã bệnh phải nhập viện nên giờ mới có thể đăng được. Rất xin lỗi các bạn

Truyện Chữ Hay