Mahouka Koukou no Rettousei

chương 08

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ngày thứ Hai, cảm giác như tin tức về cái chết của Kudou Retsu đã nhuốm một màu tâm trạng lên toàn trường cao trung ma pháp Đệ Nhất.

Và có lẽ, những trường cao trung ma pháp khác cũng đang gặp phải tình trạng tương tự.

Kudou Retsu, người được cung kính gọi là “Lão Sư”, một sự tồn tại mang tính biểu tượng trong giới ma thuật Nhật Bản.

Tatsuya đến trường vào trước buổi trưa, nhưng ngay cả khi đang dùng bữa với bạn bè, chủ đề xung quanh cuộc trò truyện của họ vẫn chỉ là Kudou Retsu.

『Mình không biết là ngài ấy đã bị bệnh đấy…』

『Tatsuya-san, cậu có biết không? 』

Sau lời lẩm bẩm của Mizuki, Honoka chuyển hướng chủ đề sang Tatsuya.

『Không, mình không biết. Dạo gần đây mình có trò truyện với ngài ấy thông qua Visiphone, nhưng nhìn tình trạng không có vẻ tệ đến thế. 』

Nguyên nhân về chết của Kudou Retsu đã được thông cáo là “do bệnh tật”.

Suy cho cùng, lý do này cũng là điều tự nhiên.

Họ không thể thông báo rằng Kudou Retsu đã bị giết bởi cậu cháu nội, người đã biến chất trở thành một linh hồn đầy xấu xa và tội lỗi.

『Vậy sao…』

『Tatsuya-kun và Miyuki có định tới dự đám tang không? 』

Trước câu hỏi của Erika, không chỉ Miyuki mà ngay cả Tatsuya cũng phải ngạc nhiên.

『Tớ chưa nghĩ về chuyện này…mà sao lại là chúng tớ? 』

『Chẳng phải Miyuki cũng là thành viên của Thập Sư Tộc sao, thậm chí còn là gia chủ kế nhiệm nữa, phải không? Nếu cậu được mời đến tham dự đám tang của ngài ấy thì cũng là điều bình thường mà. 』

『À, ra là vậy. Tatsuya cũng là vị hôn phu của cô ấy nữa. 』

Leo gật đầu đồng ý với quan điểm của Erika.

『Nếu được mời thì tớ sẽ tham dự. Dù gì tớ cũng nợ Ngài Kudou một ân huệ trong kì Cửu Hiệu Chiến hai năm trước. 』

Khi Tatsuya áp chế thành viên ban quản lý cuộc thi, kẻ đã lén cài “Kim Tằm Điện Toán” vào CAD của Miyuki khi đó, cậu đã nhận được lời khuyên từ phía Retsu.

Đó là điều Tatsuya đang nói tới.

Trên thực tế, tại kì Cửu Hiệu Chiến sau đó, tức vào năm ngoái, Retsu đã tạo cho cậu khá nhiều rắc rối, nhưng đây là câu chuyện không nên nói và cũng không cần thiết nói ra vào thời điểm này.

『À, vụ đó…』

Khi nhắc về “Cửu Hiệu Chiến hai năm trước”, Shizuku ngay lập tức nhớ lại những gì xảy ra khi đó.

Và như một lẽ tự nhiên, thất bại của cô trước Miyuki cũng nằm trong kí ức này.

“Cửu Hiệu Chiến” là một chủ đề nhạy cảm không nên đề cập tới.

Đặc biệt là khi kì Cửu Hiệu Chiến năm nay bị hủy bỏ, và cũng chẳng thể nói rằng Tatsuya không liên quan gì tới chuyện đó.

『Dù sao thì Cửu Hiệu Chiến năm nay có thể đã bị hủy bỏ rồi. Như vậy cũng đồng nghĩa với chúng ta sẽ có thời gian để tham gia lễ viếng Lão Sư. 』

Thực sự thì, người vừa lên tiếng – Erika cũng không thực sự quan tâm về vấn đề này.

Mà, theo một nghĩa nào đó, cô quan tâm điều ngược lại hơn.

『Nhưng, nhỡ đâu lại khác thì sao, bởi vì Ngài ấy rất thích Cửu Hiệu Chiến mà. 』

Tatsuya đáp lại bằng một câu hỏi cho những gì Erika đang suy nghĩ.

Giờ ăn trưa kết thúc, nhóm Tatsuya rời khỏi ghế của mình đề rời đi.

『Miyuki, cho tớ một lúc được không? Tatsuya-kun nữa. 』

Erika gọi lại Miyuki và Tatsuya.

『Chuyện gì vậy? 』

『Một lúc thôi. 』

Miyuki hỏi, Erika ngập ngừng đáp.

Cô nhận ra rằng rất khó để hỏi điều đó trước mặt tất cả mọi người.

『Nếu các cậu muốn nói chuyện thì có thể tới phòng họp của Ban Kỷ Luật. Chắc hẳn sẽ không có ai ở đó bây giờ đâu. 』

Mikihiko ngay lập tức đề nghị.

Dường như cậu đã nhận ra được điều Erika muốn hỏi.

『Đi thôi, Miyuki. 』

『Vâng, Onii-sama. Erika, vậy được chứ? 』

Miyuki gật đầu với Tatsuya rồi hỏi Erika như vậy.

『Phiền hai người. 』

Tất nhiên, Erika không có vấn đề gì.

Như Mikihiko đã nói, phòng hợp Ban Kỷ Luật không có người.

Miyuki mở khóa bằng thẻ ID Chủ tịch Hội học sinh của cô, Erika cùng Tatsuya theo thứ tự tiến vào.

Sau đó, Miyuki thiết lập một khu vực cách âm bao trùm toàn bộ căn phòng.

Ba người ngồi xuống trước cái bàn dài.

Nó được lau dọn và sắp xếp gọn gàng sạch sẽ, đúng như tính cách của Mikihiko.

Phòng họp Ban Kỷ Luật đã thay đổi rất nhiều kể từ lần cuối Tatsuya còn tại nơi này.

『Không có nhiều thời gian nên tớ sẽ đi nói ngắn gọn thôi. 』

Erika mở đầu cuộc nói chuyện.

『Chuyện tối nay, Miki đã nói với tớ rồi. 』

Miyuki quay sang nhìn biểu hiện của Tatsuya đang ngồi cạnh cô.

Tatsuya tỏ ra không quá ngạc nhiên, chỉ đáp lại bằng một câu 『Vậy à. 』ngắn gọn.

『Còn cậu thì sao, Miyuki? 』

Dù Tatsuya đã kể cho Mikihiko, nhưng cậu cũng không đề cập tới việc Miyuki sẽ trải qua tối nay như thế nào.

Tất nhiên, Erika cũng không biết.

『Tớ sẽ ở lại với Minami-chan cho tới khi Onii-sama trở lại. 』

『Coi chừng Minoru? 』

『Ừm. 』

『Tớ cũng. 』

Erika đột nhiên dừng lại, hít một hơi thật sâu.

Không phải là diễn, mà là để vượt qua do dự.

『Tớ có thể đi không? 』

Erika biết, hành động này của cô thật thừa thãi.

『Đến thăm Minami-chan? 』

『Ừm. 』

『Tối nay? 』

『Ừm. 』

Erika gật đầu nhanh rồi tiếp tục nói.

『Miki thì có Leo ở cạnh rồi. Bọn họ ít nhất sẽ có khả năng tự vệ. 』

Tatsuya chưa từng nghe qua chuyện này từ miệng Mikihiko hay Leo nói.

Có lẽ họ đã thảo luận cùng nhau sau giờ học.

『Cậu có hiểu cậu sẽ làm gì không? 』

『Tất nhiên. 』

Erika là một người vừa dũng cảm vừa liều lĩnh, Tatsuya coi cô giống cùng kiểu với Leo.

『Nếu cậu đã biết rồi, tớ sẽ rất vui nếu có được sự giúp đỡ của cậu. 』

Erika vốn đã lường trước khả năng Tatsuya sẽ phản đối, kết quả ngược lại khiến cô khá ngạc nhiên nhưng cũng không khỏi cảm thấy nhẹ nhõm.

Erika chuyển ánh mắt từ Tatsuya sang Miyuki.

『Vậy, thế nào? 』

『Erika. Tớ không quen chiến đấu như Onii-sama. Nếu có bất cứ điều gì xảy ra, tớ sẽ không thể bảo vệ cậu được, vậy có ổn không? 』

『Tớ không cần được bảo vệ. Ngược lại mới đúng. 』

『…Onii-sama, ý của anh thế nào? 』

Miyuki để quyền quyết định sang cho Tatsuya.

『Erika sẽ ổn thôi. 』

Tatsuya quay sang Erika.

『Có vẻ như cậu đã chuẩn bị tốt rồi nhỉ. 』

『Tất nhiên rồi. 』

Erika đáp lại sự khiêu khích của Tatsuya với một nụ cười không sợ hãi.

Tuy nhiên, đây là lời đánh lạc hướng của Tatsuya.

Cậu không nghĩ rằng Minoru sẽ lại nhằm vào bệnh viện tối hôm nay sau tất cả những gì xảy ra vào hôm trước.

Và nếu có rủi ro xảy ra, thì vẫn còn đó Mikihiko và Leo.

◇◇◇

Buổi tối, gần nửa đêm, bầu trời đầy sao một cách hiếm hoi trong thời gian này.

Mặt trăng vẫn chưa xuất hiện.

Có vẻ hôm nay mặt trăng sẽ mọc gần lúc nửa đêm.

Tatsuya đang ở bãi đậu xe tại công viên lớn, ở phía đối diện cách căn cứ Zama hai con đường.

Đương nhiên, từ phía bên này không thể nhìn thấy căn cứ Zama.

『Leo, ổn chứ? 』

Không còn nghi ngờ gì nữa, Leo thực sự xuất hiện cùng Mikihiko.

『Tại sao cậu không hỏi Mikihiko mà lại hỏi tớ? 』

Leo hỏi lại Tatsuya như thể đang đưa ra kháng nghị.

『Thực sự thì tớ không muốn cậu và Mikihiko cuốn theo vụ này. 』

『Nhưng, cậu cần sức mạnh của tớ đúng chứ? 』

Bị Mikihiko hỏi như thế,

『Chắc vậy. 』

Tatsuya chỉ miễn cưỡng thừa nhận.

Mặc khác, Mikihiko tỏ ra khá hạnh phúc khi nghe cậu nói điều đó.

『Nếu Mikihiko không phiền, thì tớ cũng ok. Dù sao cũng không trở thành “mục tiêu”, không có rủi ro nào nhiều hơn Mikihiko cả. 』

Thật vậy, Mikihiko sử dụng ma thuật từ xa, cũng là loại thuật thức sử dụng kĩ năng “kêu gọi”, nên có khả năng gặp ma thuật phản kích.

Tuy nhiên, nếu cậu ấy bị đối phương sử dụng ma pháp phản công, đó sẽ là lúc Leo tham gia vào trận chiến.

『Đâu còn sự lựa chọn nào khác nhỉ. 』

Tatsuya biết rằng có nói gì nữa cũng không hiệu quả, chắc hẳn Leo đã quyết định sau giờ học hôm nay.

Và Tatsuya cũng chắc rằng Mikihiko sẽ được Leo bảo vệ trong khi ý thức của cậu xâm nhập vào căn cứ.

Đối với Tatsuya hiện tại, Leo đáng tin cậy hơn Tiểu Đoàn Ma Trang Độc Lập.

『Vậy, trông cậy vào cậu, Mikihiko. Leo, nhờ cậu bảo vệ Mikihiko. 』

『Ừm, để đó cho tớ. 』

『Ồ, yên tâm. 』

Tatsuya ngồi trên chiếc motorbike.

Đó chính là chiếc “Wingless” với chức năng bay tầm ngắn được phát triển bởi gia tộc Yotsuba.

Cậu không mặc bộ chiến phục “Mobile Suit”, mà thay vào đó là bộ phi hành chiến phục của gia tộc Yotsuba “Freed Suit”.

Hành động tối naykhông liên quan tới Tiểu Đoàn 1-0-1.

Mặc dù quân tiếp viện đã được triển khai, nhưng họ sẽ không xuất hiện trừ khi xảy ra trường hợp khẩn cấp, bằng không họ sẽ yên vị tại các vị trí ẩn thân.

『Tớ sẽ trở lại. 』

Tatsuya đóng tấm chắn trước mũ bảo hiểm và phóng xe đi.

Một chiếc máy bay vận tải của USNA vừa hạ cánh, đang di chuyển chậm trên đường băng.

Để đề phòng, trước đó Fujibayashi đã kiểm tra hết thảy hồ sơ cất hạ cánh, và thấy rằng không có máy bay quân sự nào khác của Mỹ hạ cánh ngày hôm nay.

Đây là chiếc máy bay quân sự duy nhất của Mỵ trong suốt tuần qua.

(Gần đến thời điểm rồi)

Xác thực có Parasite xuất hiện trên máy bay.

Không giống như Minoru, chúng không ẩn giấu song Psion đặc trưng của mình.

Hoặc, chúng không thể.

(Tổng cộng có bốn Parasite. Hơi ít thì phải. Chỉ có một con có ma lực vượt trội thôi…à?)

Tatsuya quan sát bằng Elemental Sight khi đang chạy trên con đường kế bên căn cứ.

Cậu kích hoạt chức năng bay của “Wingless”, quyết định giải quyết lũ Parasite trước khi chúng rời khỏi máy bay vận chuyển.

◇◇◇

Alexander Arcturus, Chỉ Huy đơn vị thứ ba của STARS, đang chuẩn bị ra khỏi máy bay vận chuyển vừa hạ cánh tại căn cứ Zama.

(Chúng ta bị phát hiện rồi sao…?)

Một trong những người đang trong máy bay, Arcturus, độc thoại.

Ông không hề nói ra thành lời, mà là tự thì thào trong suy nghĩ.

Ông cảm thấy bị nhìn thấu ngay thời điểm máy bay hạ cánh.

Song, ông không biết ánh nhìn đó xuất phát từ hướng nào.

Để quan sát từ xa, dòng chảy của ma lực có thể cảm nhận ra hướng của ánh nhìn.

Nếu đang bị quan sát bởi “ma”, thì “ma” chính là xuất phát điểm của ánh nhìn đó.

Tồn tại một loại dị năng khá nổi tiếng gọi là “Multiscope” có khả năng giám thị đa góc độ mà không tồn tại điểm mù, nhưng nó chỉ giống như có rất nhiều camera theo dõi được lắp trên không trung.

Chính xác thì tương tự như bị nhiều “ma” quan sát cùng một lúc, chứ không phải không có phương hướng như thế này.

Nhưng bây giờ, cảm giác của Arcturus về ánh nhìn này là mơ hồ, và cũng không biết là nó xuất phát “từ đâu”.

Thậm chí không phải từ mọi hướng.

Nhưng vẫn có thể cảm nhận được.

Cảm giác này giống như đang bị Chúa hay Ác Quỷ nhìn chằm chằm.

Đó là lý do khiến ông bị phân tâm bởi “ánh nhìn” này.

『Đó là cái gì vậy? 』

『Bike sao!? 』

Arcturus đã không hề nhận ra một vật thể bay kì lạ đang tiếp cận, cho đến khi một người đồng hành hét lên.

Một cái bóng nhỏ phản chiếu trên màn hình.

Khi hệ thống an ninh tự động thực hiện thao tác xử lý tầm nhìn ban đêm và phóng to, họ mới thấy được “vật thể” đang tiếp cận.

Một chiếc motorbike đang bay lượn giữa bầu trời đêm, với cái bóng của một người ngồi trên nó.

Anh ta nâng cánh tay lên như thể đang cầm một khẩu súng nhằm về phía họ.

Đột nhiên, một cái lỗ xuất hiện trên máy bay.

Anh ta nhảy.

Nhảy ra khỏi chiếc motorbike, nhảy vào máy bay thông qua cái lỗ mà anh ta vừa tạo.

Khoảnh khắc sau đó, âm thanh báo động của hệ thống an ninh trong máy bay vang lên.

◇◇◇

Trên chiếc motorbike đang bay về phía máy bay vận chuyển, Tatsuya rút ra chiếc CAD đặc hình súng lục trong chiếc bao da của cậu.

Chiếc Silver Horn Custom “Trident”.

Cậu sử dụng chiếc CAD yêu thích của mình, phát động “Phân Rã”.

Ma thuật tạo ra một cái lỗ vừa đủ để Tatsuya nhảy vào bên trong máy bay.

Tatsuya chuyển chiếc “Wingless” sang chế độ lái tự động, rồi nhảy vào cái lỗ.

Cậu đáp xuống với tư thế hơi hạ thấp trọng tâm.

Ngay sau đó, lỗ thủng trên thành chiếc máy bay vận tải biến mất.

Nó được hoàn lại bởi “Tái Tạo”.

Cậu khóa lại chính mình bên trong không gian chiếc máy bay để không một Parasite nào trốn thoát.

Lính Mỹ trong khoang vẫn chưa hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Các Parasite cũng vậy.

Tatsuya lao đến Parasite gần nhất.

Cả hai chiếc CAD đêu đã được đút lại vào bao da.

Trong tay phải của cậu nắm một con dao mỏng, ngắn, hình dáng tựa cây kim.

Hoa văn tinh xảo được khắc trên lưỡi dao hẹp.

Parasite mà Tatsuya đã thoát ra khỏi trạng thái giật mình, bắt đầu niệm phép để phản kích.

Tatsuya giơ nắm tay trái ra, nơi không nắm giữ con dao.

Nhưng ngay trước khi va chạm, bàn tay vốn nắm chặt trước đó, đột nhiên mở ra.

Tại khoảng cách bằng không, “Đạn Psion Xuyên Giáp” đã bắn vào trong con Parasite đó.

Parasite hét lên rồi co giật.

Tatsuya đâm con dao trên nắm tay phải ngay tại ví trí xương đòn trái của nó.

◇◇◇

『Đến rồi…! 』

Tại một công viên cách căn cứ Zama hai con đường, Mikihiko lẩm bẩm.

Cậu cảm nhận được phản ứng đang hướng vào bên trong cơ thể “ma quỷ” thông qua chú cụ phong ấn mà cậu đã chuẩn bị từ trước.

Con dao mỏng giống như cây kim mà Tatsuya đang nắm, là một pháp cụ được yếm bùa trên lưỡi dao.

Bên tay trái của Mikihiko là một pháp cụ hình quạt phiến được kết nối với con dao thông qua bùa pháp.

Cậu rút ra một lá bùa đang phản ứng trong tay phải, phát động thuật thức phong ấn.

◇◇◇

Parasite co giật mạnh rồi đột nhiên ngừng cử động như một con rối bị hỏng.

Nó đổ sụp xuống nền sàn với con dao găm vào xương đòn trái.

Psion trong cơ thể đã bị nhiễu loạn vì “Đạn Psion Xuyên Giáp”, mối liên kết giữa tinh thần và thể xác đang dao động trong khi thuật thức phong ấn bị đưa vào.

Những “ma quỷ” mới sinh không biết phải làm thế nào để đối phó.

Ngay cả khi rút con dao ra cũng không thể giải quyết được thuật thức phong ấn đã khắc vào trong xương tủy.

Nếu không có ma pháp sư nào với kỹ năng ma thuật cao minh hơn Mikihiko, thì Parasite kia sẽ mãi bị đóng băng trong trạng thái ngủ yên bất động.

Có phải chúng ta vừa nghe thấy tiếng thét của người đồng đội trước khi gục xuống?

Tất cả lính Mỹ đồng loạt sờ về phía eo trong khi bật dậy cùng một lúc.

Họ rút súng ra mà không có một chút do dự nào.

Ngay sau đó, Tatsuya phân rã hơn hai mươi khẩu súng trường tấn công và tiểu liên cùng một lúc.

Đột nhiên mất đi súng, tâm trí của những người lính Mỹ một lần nữa chìm trong trống rỗng.

Tatsuya nắm lấy cơ hội này, “xử lý” xong Parasite thứ hai.

Co giật liên tục rồi lịm, biểu hiện của thuật thức phong ấn.

Bây giờ, Tatsuya di chuyển về phía chủ sở hữu của lượng ma lực vượt trội đã phát hiện.

◇◇◇

Arcturus không thể hiểu nổi những gì đang diễn ra trước mặt mình.

Một cái lỗ đột nhiên xuất hiện bên trong máy bay, rồi bỗng dưng lại biến mất như thể ông đang mơ vậy.

Nhưng mà, kẻ tấn công đã nhảy qua lỗ thủng vẫn chưa biến mất.

Thay vào đó, hắn đã phong ấn người đồng bọn vừa mới nhập hội của ông, và cũng là cựu thành viên Stardust chỉ trong một cái nháy mắt.

Thành viên Stardust chỉ là những cơ thể thí nghiệm đang chờ đợi cái chết tiến đến.

Trở thành Parasite khiến họ thoát khỏi viễn cảnh không thể tránh khỏi đó.

Những người lính khác ở trong khoang bắt đầu nhằm súng của họ vào kẻ đột nhập.

Họ không phải Parasite, nhưng trên quan điểm của những người này, kẻ tấn công là một tên khủng bố vừa mới giết đi một người anh em của họ, cho dù đó chỉ là phong ấn.

Hơn hai mơi nòng súng găm về phía kẻ đột nhập.

Không một ai có thể thoát khỏi chúng trong cabin nhỏ hẹp như thế này.

Ngay cả khi bộ đồ đó có khả năng chống đạn, thì vẫn quá nguy hiểm nếu ăn chục phát đạn cự ly gần.

Nhưng tại thời điểm đó, một ma thuật mạnh mẽ được phát động ngay trong cabin.

Không chỉ mạnh mẽ, nó còn chính xác, tinh gọn và mang đầy tính nghệ thuật.

Hơn hai mươi khẩu súng trường tấn công cùng súng tiểu liên trở về với bộ kiện tạo nên chúng.

Băng đạn bị tháo rời, từng viên đạn rơi trên nền đất, không một viên nào có thể phóng ra từ nòng súng.

Arcturus còn chưa tỉnh hồn lại sau khi chứng kiến ma thuật đáng kinh ngạc đó, thì ở một bên khác, một đồng loại nữa của ông lại nằm xuống.

Parasite thứ hai bị phong ấn.

Arcturus lấy ra Tomahawk rồi chém về phía kẻ đột nhập.

Điểm mạnh của ông là chiến đấu ở cự ly tầm trung với ma thuật “Dancing Blades”.

Ngay từ đầu, Arcturus đã được biết đến nhiều hơn với khả năng sử dụng tinh linh thuật điều khiển vũ khí tấn công kẻ địch từ xa, còn ma thuật can thiệp tinh thần không phải để tấn công trực diện.

Chiến đấu như một ma pháp sư trong không gian nhỏ hẹp như vậy sẽ không đem lại kết quả tốt.

Song, Arcturus không phải một ma pháp sư “yếu đuối” chỉ biết dựa dẫm vào ma thuật.

Cận chiến với Tomahawk, ông chưa từng nếm mùi thất bại cho đến khi tham gia STARS.

Bước lên, nắm thời cơ và chém Tomahawk xuống.

Cho dù nhát đầu tiên không thể hạ gục được kẻ đột nhập, thì hắn cũng không thể né tránh được, Arcturus nghĩ vậy.

Nhưng kẻ đột nhập không chỉ tránh thoát, mà còn biết mất trước mắt Arcturus.

Arcturus nhìn lại.

Có lẽ hắn đang tự bảo vệ bản thân mình.

Những gì Arcturus nhìn thấy là hình ảnh cơ thể của đồng loại thứ ba đang co giật mãnh liệt, bị một con dao giống như cây kim găm vào xương đòn trái dưới bàn tay của kẻ đột nhập.

Trạng thái này, đồng bọn cuối cùng của ông đã bị niêm phong.

Ma thuật phong ấn không tới từ kẻ đột nhập trước mặt.

Ngay cả khi đánh bại người này, phong ấn cũng sẽ không bị phá bỏ.

Ý nghĩ đó ngay lập tức xuất hiện bên trong Arcturus.

Arcturus ném chiếc Tomahawk trong tay, nó xuyên phá thành máy bay chuyên chở, bay thẳng lên bầu trời.

◇◇◇

Tatsuya quay lại, nhìn về phía nơi vừa dẫn xuất một ma thuật mạnh mẽ.

Phong ấn thứ ba đã được hoàn thành mà không gặp bất kì trắc trở gì.

Tên cuối cùng, và cũng tự nhiên là Parasite cần phải cảnh giác hơn cả bởi lượng ma lực vượt trội nhất ở đây.

Ma thuật được phát động bởi kẻ thứ tư không nhằm vào Tatsuya.

Thật khó tin, nhưng Parasite thứ tư lại ném chiếc Tomahawk đi, xuyên qua thành tường của máy bay chuyên chở rồi biến mất trong bầu trời đêm.

Tatsuya tự hỏi hắn đang cố gắng làm gì.

Nhưng cậu không có thời gian để theo dõi chiếc Tomahawk bị ném đi với Elemental Sight.

Kẻ thứ tư rút một con dao ra, hắn quyết định tấn công.

Đối phương là Alexander Arcturus, Chỉ Huy đơn vị thứ ba của STARS.

Bằng cách tập trung nhận thức vào Elemental Sight, thông tin đó được phản ánh trong “mắt” Tatsuya.

Không giống như Lina và Minoru, những kẻ này không có khả năng ngụy trang thông tin.

Tatsuya nghênh kích lưỡi dao của Arcturus.

“Freed Suit” được tích hợp CAD loại thao tác hoàn toàn bằng suy nghĩ được gắn với bao da CAD trên bộ đồ.

Trong khoảng cách bằng không đó, Tatsuya phân rã con dao của Arcturus trở về với cát bụi.

Một người lính khác bước tới từ phía sau.

Không phải ma pháp sư, cũng không phải Parasite, chỉ là một người lính bình thường.

Tatsuya xoay người, đẩy người lính đó về phía nơi Arcturus đang đứng.

Arcturus đỡ lấy anh ta.

Tatsuya phóng một làn sóng xung kích vào lưng của anh lính bằng nắm đấm.

Những bậc thầy võ thuật cũng có khả năng thực hiện kĩ năng tương tự, nhưng kỹ thuật của Tatsuya là mô phỏng bằng ma thuật.

Song, sức mạnh là như nhau kể cả đó chỉ là mô phỏng.

Thân hình lực lưỡng của Arcturus, người cao 1m85, lảo đảo về phía sau.

Tatsuya nắm lấy cổ áo người lính bằng tay phải, đẩy tay trái của cậu về Arcturus.

Một viên “Đạn Psion Xuyên Giáp” bắn ra.

Cơ thể Arcturus co giật.

Tatsuya rút con dao thứ tư của cậu bằng tay phải, cố gắng đâm nó vào xương đòn của Arcturus.

Nhưng tay trái của Arcturus đã chặn được nó.

Chắc chắn là “Đạn Psion Xuyên Giáp” đã trúng.

Nhưng Arcturus vẫn không mất đi sức chiến đấu.

Ngược lại, ông bắt đầu hội tụ plasma bằng tay phải.

Đó là một đòn “lôi kích” trong cổ thuật.

Nếu làm như vậy thì người sử dụng sẽ bị sốc điện trước, chắc hẳn là nhờ khả năng chịu đựng của cơ thể Parasite.

Trước khi đòn “lôi kích” được phóng ra từ tay phải của Arcturus, Tatsuya đã một lần nữa đẩy tay trái về phía huyệt cưu vĩ (giữa ngực, trên bụng) của đối phương.

Cơ thể to lớn của Arcturus gục ngã.

Những tia lửa hội tụ trên tay trái của ông cũng biến mất.

Tay phải của Tatsuya một lần nữa đâm con dao vào xương đòn trái của Arcturus.

Cậu kiểm tra quá trình hoạt động của thuật thức phong ấn.

Sau đó, Tatsuya tạo một cái lỗ trên sàn và thoát khỏi máy bay, không hề xác nhận kết quả bằng mắt thường.

◇◇◇

『Thứ gì đó đang đến! 』

giọng Mikihiko vang lên đầy căng thẳng.

Leo tập trung mọi giác quan của cậu trước khi hỏi “Cái gì?”.

Ngay lập tức, cậu nghe thấy tiếng xé gió đang phóng tới gần.

Một vật thể bay đang tiếp cận họ với tốc độ cao.

Mặc dù không thể so sánh với vận tốc đầu đạn hay tên lửa, nhưng nó vẫn vượt qua 200km/h.

Nhanh hơn so với một cú đánh trong bóng chày.

Cũng nhanh hơn một cú giao bóng vận tốc cao trong tennis.

Leo quyết định áp dụng kinh nghiệm của bản thân để đối phó với vận tốc này.

Đôi mắt của Leo bắt được vật thể đó trước Mikihiko, một chiếc Tomahawk đang quay tròn bay về phía họ.

Leo không đinh đợi nó.

Sau lưng là Mikihiko, phía trước là chiếc Tomahawk, cậu hành động theo bản năng.

Không phải bản năng sinh tồn.

Mà là bản năng chiến đấu.

『Siegfried! 』

Leo gầm lên.

Cậu đẩy hai bàn tay ra ngoài.

Đôi tay đó cuối cùng cũng bắt được Tomahawk với “Dancing Blades”, con át chủ bài của Alexander Arcturus!

Với khả năng của một cổ thuật sư đã được cường hóa, Leo có thể bắt gọn thứ này bằng cơ thể đã được gia cố thông qua Siegfried.

Ma thuật thân thể bất hoại của Leo đã đánh tan con át chủ bài của Arcturus, Chỉ huy đơn vị thứ ba của STARS.

Sau khi xác nhận rằng Tomahawk đã dừng lại hoàn toàn, Leo mới ngồi phệt mông xuống đất.

Nhưng mà, cậu không hề thả nó ra, tiếp tục kìm giữ tại lưỡi và chuôi rìu.

Mikihiko không hề nhận thấy rằng Leo đã thực sự trở thành tấm khiên của cậu mà tiếp tục tập trung vào phong ấn các Parasite.

Cậu tự tin rằng Leo sẽ bảo vệ mình.

Cuối cùng, Arcturus và ba Parasite muốn xâm nhập Nhật Bản thông qua căn cứ Zama đã hoàn toàn bị phong ấn.

◇◇◇

Tại căn cứ Yokosuka ngay lúc này, một hàng không mẫu hạm của quân đội Hoa Kỳ vừa cập cảng.

Việc cập cảng vào ban đêm được lấy lý do là phục vụ mục đích huấn luyện khởi hành, và điều này cũng được báo trước cho phía Nhật Bản.

Tuy nhiên, có một điều họ không được thông báo.

Máy bay chiến đấu VTOL nhiều chỗ ngồi tối tân đã có mặt trên hàng không mẫu hạm.

Quân đội Nhật Bản không biết rằng đó là chiếc máy bay xuất phát từ một chiếc tàu ngầm cỡ lớn có sàn hạ cánh.

Trong chiếc máy bay chiến đấu này đáng nhẽ ra phải có một sĩ quan đánh chặn radar, và một sĩ quan hệ thống vũ trang, nhưng thay vào đó lại là một vài nữ sĩ quan khác, điều này phía Quân đội Nhật Bản cũng không hề hay biết.

Tên của họ, ba nữ sĩ quan được chuyển từ tàu ngầm sang hàng không mẫu hạm lần lượt là:

Charlotte Vega.

Zoe Spica.

Leila Deneb.

Họ, những nữ sĩ quan của STARS đã bị Parasite đồng hóa sau khi Lina rời khỏi USNA, thành công đột nhập căn cứ Yokosuka vào đêm thứ Hai, mùng 1 tháng Bảy năm 2097.

(Hết Volume 26)

Truyện Chữ Hay