Mahou Gakuen no Taizai Majutsushi

chương 03: tử tước anderberg

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trong lãnh địa Anderberg, tại một dinh thự lớn nhất vùng.

Nhà Anderberg, gồm cả Julis và Cecilia hiện đang sống ở đấy

Phòng ăn nằm ở tầng một căn biệt thự. Đây là nơi mà gia đình Anderberg thường dùng bữa với nhau.

Từ phòng của mình, Julis và Cecilia đều được gọi tới phòng ăn mà không được mang bất cứ người hầu nào theo cùng. Khi họ đến và mở cánh cửa.

“Hãy tha thứ cho ta, Marie! Ta hứa sẽ không tái phạm nữa đâu!”

“......”

一一一一一 Phía trước, một người đàn ông với màu tóc xám bạc giống hệt Julis一一一一 Là cha của cậu, người hiện đang quỳ gối, đầu cúi thấp một cách hoàn hảo mà không hề cảm thấy xấu hổ.

Tiếp đến, người phụ nữ với mái tóc vàng đang im lặng mà nhìn xuống ông一一一一 là mẹ của Julis.

“......Việc quỳ gối trong phòng ăn có phải là truyền thống trong gia đình cậu không ?”

“......Mình khá chắc là không có vụ đó đâu.”

Tại sao nhỉ? Không phải phòng ăn là nơi để dùng bữa sao?

Sao cha lại quỳ lạy vang xin tha lỗi trước mặt mẹ mình vậy?

Julis không ngừng tự hỏi.

“Hãy nghe ta giải thích! Ta có lý do chính đ..đánggg cho việc đấy!”

“Anh có thể ngừng lải nhải được không? Thật là kinh tởm.“

“Nhưng Marie à!”

“Em đã chịu đủ cái sự ấu trĩ lặp đi lặp lại của anh lắm rồi.”

Julis và Cecilia không biết ông đang xin lỗi vì điều gì, nhưng có vẻ lời xin lỗi của ông đã không chạm được đến trái tim mẹ Julis.

Những người hầu đang đứng ở cuối phòng cũng đang thương cảm mà nhìn ông.

Không thấy được một tí nào về tôn nghiêm hay phẩm giá của một quý tộc từ cha của Julis.

“......Hãy nói về chuyện này sau. Có vẻ như tụi nhỏ đang ở đây.”

“......Em nói sao?”

Ông từ từ mà quay đầu lại.

Khi đã vào tầm mắt, ông thấy Cecilia đang mỉm cười với mình, còn thằng quý tử của ông thì lại nhìn mình như kiểu “Thương hại“.

“Cuối cùng con cũng đến…… Mau ngồi xuống đi con trai của ta.”

“Đến nước này rồi thì cha không cần phải cố tỏ ra uy nghiêm đâu.”

Julis thở dài khi thấy cha mình, người vừa ngồi xuống và làm như chưa từng có gì xảy ra.

“Thứ lỗi cho chúng ta, Cecilia-chan, vì đã cho con thấy cảnh tượng đáng xấu hổ này.”

“Không đâu ạ, con nghĩ hai người rất yêu thương và hòa hợp với nhau nhỉ?”

(......Chỗ quái nào thể hiện hai người họ đang yêu thương nhau vậy?)

Julis lo ngại về khả năng cảm nhận của Cecilia.

“Thế, có việc gì mà người lại gọi con tới đây vào buổi sáng sớm như vậy, cha thân mến ?”

Nghe theo lời cha mình, Julis ngồi xuống phía đối diện vị trí ông, chỗ mà cha cậu一一一一 Marsha đang ngồi.

Theo sau đó, Cecilia ngồi kế bên Julis. Còn mẹ của Julis thì一一一一

Marianne, ngồi cạnh chồng mình.

Có lẽ khi thấy rằng tất cả thành viên trong gia đình đều đã ngồi xuống, những người hầu bắt đầu di chuyển từng người một, và bày bữa sáng lên chiếc bàn được trải tấm khăn trắng tinh xảo.

“Mm ……, Trước khi nói về vấn đề đó一一一”

Khoanh cả hai tay và lộ ra vẻ nghiêm túc, Marsha hỏi Julis.

“......Con trai, có phải con đã nói với Marie rằng là ta đã đến nhà thổ không?”

“......Đúng rồi thưa cha. Trong khi con trai người không thể đến đó được, cha lại nỡ lòng nào mà đi đến đấy và tận hưởng một mình, việc đó làm con cảm thấy hơi khó chịu一一一一 Nên, con đã kể hết cho mẹ nghe.“

Julis không ngần ngại mà đáp.

“......”

“......”

Ngay sau đó 一一一一

“Thằng con khốn nạnnnnnn! Mi có còn là con trai của ta không hảaaaaaa ?”

“Cả ông cũng thế, ông nghĩ sao mà đi tận hưởng một mình thế hả, ÔNG GIÀ CHẾT TIỆT! Tôi còn chẳng thể đi được bởi vì hiện tại Cecilia đang ở đây!”

Hai cha con chòm người về phía trước trừng mắt nhìn nhau.

Nhân tiện đây, tại vương quốc Lapis Lazuli độ tuổi được xem như là đã trưởng thành là 15, kể cả ở lãnh địa Anderberg thì cũng không ngoại lệ.

Về cơ bản, khi ai đó đã đến tuổi trưởng thành thì họ sẽ được phép uống rượu và đi đến những nơi đặc thù khác.

Khi Julis đến tuổi trưởng thành, Marsha đã dẫn cậu đến nhà thổ. (*Tất nhiên Marianne đã không hề hay biết việc đó).

Bắt đầu từ sự kiện đấy, Julis đã bị thú vui đấy thu hút. Kể từ đó, cậu và cha mình tới lui thường xuyên đến độ mà họ đã được xem như là những khách hàng thân thiết.

Nhưng mà!

Đó là trước khi Cecilia đến!

Là một cô gái thuần khiết và ngây thơ.

Sau sự xuất hiện của Cecilia, một cô gái còn không hề biết đến “niềm vui” của dục vọng, đã khiến cho Julis không thể nào đến phố đèn đỏ được.

Bởi Cecilia luôn dính chặt lấy Julis mà không hề rời đi.

Dẫu vậy, Marsha vẫn cứ thế mà đi đến nhà thổ một mình.

Không quan tâm bởi việc đó mà con trai mình đã khóc trong tuyệt vọng mỗi đêm, ông vẫn quẳng cậu sang một bên, mà tự mình đi vui đùa với những cô gái.

Đó là lý do mà Julis không thể nào tha thứ được cho cha mình và cậu đã phải đi mách với mẹ, Marianne.

Bắt nguồn từ sự ganh tị của Julis! Cho nên không phải tự nhiên mà Marsha lại quỳ cúi mình mà xin lỗi Marine

“Mi dám trả thù cha của mình huh !!! THẰNG CON TRỜI ĐÁNH NÀY, MI CÒN CHẲNG DÙNG ĐƯỢC PHÁP THUẬT KIA MÀ!!!”

“Ông bảo “trả thù“ là thế nào? Việc ông phải quỳ là do mẹ mà! Và việc tôi không thể sử dụng pháp thuật cũng chả có liên quan gì trong vụ này, nhưng thay vào đó tôi có thể dùng được ma thuật, LÃO GIÀ KHỐN KIẾP!“

“Con trai, mi được lắm! Giờ thì phắn về phòng đi一一一一 Ta sẽ dạy dỗ lại mi sau !”

“Ông nghĩ là ông có đủ tư cách để dạy dỗ tôi sao, tên khốn ? Nếu ông nghĩ rằng có thể dạy dỗ lại được tôi, thì ông lầm rồi đấy, LÃO GIÀ!!!”

Cuộc cãi vã giữa hai người họ ngày càng căng thẳng.

Marsha với tay nắm lấy thanh kiếm được treo ở hông, trong khi Julis chống hông mà khinh thường nhìn cha mình.

Sự việc càng trở nên gay go.

Trước cảnh tượng như vậy, Cecilia và những người hầu一一一一 tất cả bọn họ đều đang bình thản như không có việc gì.

Cecilia chậm rãi cắn một miếng nhỏ bánh mì của mình,những người hầu mở miệng than nhẹ “ Haa, lại bắt đầu nữa huh……”.

Không như Julis và Marsha, cảnh hai cha con đang đấu khẩu và trừng mắt lấy nhau, khi nhìn sang Cecilia lại có cảm giác như nhiệt độ ấm áp dần lên.

Ấm lên là do一一一一

“Này, cả hai người có thể ngay lập tức dừng lại được không hả…….”

“M, Khuôn mặttttt của tôiii !?”

Khoảnh khắc Marianne thở dài và đưa tay phải về phía hai người, thì khuôn mặt của Julis và Marsha bắt đầu cháy bừng lên.

Hai cha con nằm lăn lộn ngổn ngang trên sàn do cơn đau từ vết bỏng trên mặt họ. Quả đúng là cha con với nhau, hành động giống hệt nhau.

“Nước, nước !”

Như sắp hấp hối, Marsha đổ nước lên mặt của mình.

“Acedia” [note47140]

Julis ngay lập tức phân tán ngọn lửa trên mặt mình.

Sau đó, cả hai đứng dậy và thở dốc.

“.......Mẹ không thể hòa giải một cách nhẹ nhàng được sao, mẹ thân yêu ?”

“Đúng đấy……. Có ngày khuôn mặt của hai cha con đi tong nếu em làm vậy đấy …….”.

“Ara ara? Vậy thì đừng có mà gây nhau trên bàn ăn.”

Dù cho có là một quý tộc, người mà cha Julis sợ nhất vẫn là mẹ của cậu, bà còn đáng sợ hơn cả những quý tộc xung quanh khác.

Hai người trong nội tâm âm thầm thừa nhận.

“Fufu, Quả thật gia đình họ rất hòa thuận với nhau nhỉ ?”

Ở phía khác, Cecilia mỉm cười trước cảnh gia đình Anderberg đang tương tàn.

Truyện Chữ Hay