Trans: Sun130
Edit: Umi
------------------------------------------------------------------------------------
Mặt trời lặn xuống, nhường chỗ cho màn đêm.
Lúc này, mọi người đều đã ăn xong và đang nghỉ ngơi ở phòng ký túc xá.
Tuy không rõ lý do, nhưng trong một căn phòng ở giữa tòa ký túc xá dành cho học sinh năm nhất, tất cả đèn đều bị tắt — khác hẳn với những phòng còn lại.
“...Này, Julis. Thời khắc đã điểm.”
“Yeah…, Richard, cuối cùng thì...”
Julis vừa giải quyết xong rắc rối.
Bây giờ, cậu đã tắt hết đèn trong phòng và dùng ma thuật giống một cái đèn bàn nhằm giảm độ sáng xuống mức thấp nhất.
“Tao đã trải qua rất nhiều chuyện kể từ khi vào Học Viện Phép Thuật Hoàng Gia, nói là tao đã nỗ lực để có được khoảnh khắc này cũng không điêu tí nào.”
Julis nhìn người bạn cùng phòng đang ngồi trước mặt mình, Richard.
“Chúng ta là đàn ông. Mà đã là đàn ông thì chúng ta phải có trách nhiệm tiến về phía trước và làm bất cứ điều gì.”
“Tao biết mà, anh bạn. Đó là lý do tao luôn chờ đến giây phút này đấy.”
“Phù… đó là điều nên làm đấy, chiến hữu. Chuẩn kiểu đàn ông mà tao ngưỡng mộ.”
Hai bọn họ đầy ý chí quyết tâm.
Cứ như thể một người lính sắp ra trận. Để sống sót trở về với những người thân yêu, để hiện thực hoá tham vọng — những suy nghĩ đó của họ dần được đồng bộ.
“Julis—--”
“Yeah, triển thôi—---”
“Nhìn trộm phòng tắm!”
…À thì, có vẻ như cái quyết tâm đó của cậu ta nảy sinh từ ham muốn trần tục.
“Cảnh kh*a thân của những cô nàng cùng trang lứa luôn đáng giá hơn tất thảy!”
“Chuẩn cmnr! Thật đáng để đi tia!”
‘Kẻ thù của phụ nữ” chính xác là cụm từ để miêu tả hai con người này.
“Đầu tiên là phải họp chiến lược đã. Hành động mà không có kế hoạch chỉ có đổ sông đổ bể thôi.”
“Tao biết rồi, Julis”
Có tổng cộng tám tòa ký túc xá ở học viện.
Mỗi khối một tòa — được chia ra theo giới tính.
“Lúc này bọn con gái đang tắm. Và cái phòng tắm thì ở tầng hầm ký túc xá nên—-- rất khó để ngó từ bên ngoài nhỉ.”
“Hay là dùng dịch chuyển tức thời của Julis để lẻn vào trong?”
“Rất tiếc, Richard… tọa độ không ở trong tầm mắt thì phép đó cũng chịu….”
“Ò, xin lỗi…. cứ giao hết cho mày thì cũng không được.”
“Richard…”
Khoảnh khắc này đã thắt chặt cái tình bạn kỳ lạ của họ.
“Vậy thì trong trường hợp này, hẳn là chúng ta phải đối đầu với….”
Biểu cảm của Richard bỗng trở nên nghiêm túc.
Ký túc xá được canh giữ nghiêm ngặt cũng như được xây dựng để phòng những kẻ như bọn họ lẻn vào.
Cửa vào duy nhất của ký túc xá thì luôn có bảo vệ và quản xá canh giữ.
Tóm lại, chỉ có một lối vào duy nhất, và được canh gác cẩn thận—- rất khó để nhìn trộm nhà tắm.
“Vẫn còn quá sớm để từ bỏ đấy, Richard.”
“Nói vậy tức là…. mày có sáng kiến gì hả, Julis.”
“Yep.”
Julis nhìn Richard, cười nhếch mép.
Sau đó cậu ta đứng lên và bắt đầu ra vẻ ngầu lòi trong căn phòng lờ mờ ánh sáng.
“Tao là Julis Anderberg, người nắm trong tay dòng ma thuật thất đại tội! Tao đã tìm ra một câu thần chú để thỏa mãn ham muốn của bản thân.”
“Ooh….!’
Richard cất giọng ngưỡng mộ khi Julis tự tin tuyên bố.
Đối với Richard, Julis lúc này thật đáng tin cậy.
“Xem đây… Tao nhất định sẽ làm thỏa mãn mong ước của chúng ta—---Luxuria!”
Khi cậu vừa hô tên dòng ma thuật, Julis bị bao quanh bởi ánh sáng mờ ảo.
Và sau đó vài giây, ánh sáng dần tan biến.
“O,ooh….!!!”
Richard đứng lên vẻ tràn đầy thích thú.
Julis lẽ ra phải đứng trước mặt Richard, nhưng bây giờ—--
“Đây không phải là Cecilia sao!?”
Người đang đứng trước mặt cậu có mái tóc vàng mượt cùng dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt dịu dàng vừa duyên dáng vừa mỏng manh, và mặc đồng phục nữ của học viện.
“Đúng! Đây là dòng ma thuật được tạo ra nhằm thỏa mãn dục vọng— khả năng của nó là ‘biến hình thành dáng người mình mong muốn’! Dùng cái này tao có thể lẻn vào phòng tắm như một cô gái mà không bị phạt! Tao có thể chiêm ngưỡng Thiên đàng!”
Dòng ma thuật —-----Luxuria.
Thay đổi một người thành hình dáng yêu thích để thỏa mãn dục vọng.
Mặc dù nó không phải dòng ma thuật tấn công như các dòng khác, nhưng có thể dùng nó để che giấu và xâm nhập, một cách hiệu quả để khiến bảo vệ mất cảnh giác. Đây là dòng ma thuật của sắc dục mà Julis đã tạo ra để khiến các chị gái ở nhà thổ thích cậu.
“Tất nhiên, không chỉ mỗi tao—-----Richard! Tao cũng có thể thay đổi vẻ ngoài của mày.”
Julis chỉ vào Richard, nói bằng giọng của Cecilia.
Nghe vậy, Richard cũng vui không tả nổi.
“Cảm…! Đội ơn mày, Julis……!”
“Có gì đâu, Richard….chúng ta là anh em chí cốt có cùng mục tiêu về Thiên đàng mà, đúng chứ?”
Julis vỗ về Richard đang đẫm nước mắt.
Hình ảnh này như là một biểu tượng cho một tình đồng chí mãnh liệt, cơ mà… bản chất thì hơi trần tục.
“Chà, dù sao thì tao sẽ không dùng Luxuria cho đến khi ta ra khỏi đây, nếu mặc như vậy rời khỏi ký túc xá thì bị nghi ngờ mất….”
Con gái được phép vào ký túc xá con trai.
Tuy nhiên, họ cần được quản xá đồng ý, vì vậy sẽ bị nghi ngờ nếu một cô gái chưa được cho phép lại ở trong ký túc xác nam.
Julis búng nhẹ ngón tay, và lập tức trở lại hình dáng ban đầu.
Giọng nói, quần áo, ngoại hình, mọi thứ đều trở lại thành Julis.
“Đi thôi, Julis! Cùng tiến tới Thiên đàng nào!”
“Yeah!”
Sau đó, cả hai mang theo quyết tâm bắt đầu đi về hướng ký túc xá nữ.
Sau đó—-------
“Đứng lại đóooo!!!”
Cánh cửa phòng bị mở tung ra cùng một âm thanh vang dội.
Một cô gái dễ thương với mái tóc vàng mượt xuất hiện.
Là người mà Julis vừa mới biến hình.
“Ce, Cecilia!”
“Hai cậu, dừng bước một chút nào!”
Ánh nhìn đe dọa của Cecilia áp lực khiến Julis và Richard vô thức siết chặt tay sau lưng và quỳ xuống.
Cảm giác như bị một cây giáo chĩa vào vậy.
“Bọn tớ chẳng làm gì cả!”
“Bọn, Bọn tớ vô tội!”
“Bọn, Bọn tớ chưa nói gì hết….”
Theo sau đó, một cô gái với đôi tai dài ló người ra.
Cô nàng choàng khăn tắm quanh cổ, khuôn mặt hơi ửng hồng, có vẻ là vừa mới tắm xong.
“S-Sao Cecilia và Mirabelle lại ở đây….!?”
“Bởi, bởi vì……hai người các cậu đang làm chuyện xấu xa…. là… là nhìn lén nhà tắm.”
Mặt Cecilia ửng hồng khi nói.
Dường như họ biết hai người này đang chuẩn bị “tiến đến Thiên đàng”.
“Cậu, Cậu có bằng chứng không, Cecilia? Bằng chứng bọn tớ chuẩn bị nhìn trộm phòng tắm! Nếu cậu chứng minh được thì cứ việc! Còn không cậu phải xin lỗi! Xin lỗi vì đã buộc tội bọn tớ điều mà bọn tớ không làm!”
Bộ dạng cùng ánh mắt tuyệt vọng của Julis, gợi ra hình ảnh một thương gia đang chối tội tham nhũng trong vô vọng.
“Tớ có bằng chứng nha.”
Sau đó, Cecilia lấy trong túi ra một chiếc bông tai nhỏ.
Rồi ấn vào phần trang trí—--
[“Đúng! Đây là dòng ma thuật được tạo ra nhằm thỏa mãn dục vọng— khả năng của nó là ‘biến hình thành dáng người mình mong muốn’! Dùng cái này tao có thể lẻn vào phòng tắm như một cô gái mà không bị phạt! Tao có thể chiêm ngưỡng Thiên đàng!”]
“”.....””
Hai người họ cứng họng.
Đó là Julis, giọng cất cao với sự hăng hái.
“Có cái này, cậu còn định tỏ ra vô tội nữa không?”
Cecilia hỏi với vẻ đắc thắng.
“Đó là thiết bị ghi âm… Tại sao cậu, lại….?”
“Mẹ Julis đưa cho tớ đó, và tớ đã giấu trên quần áo cậu ấy!”
“Quyền riêng tư của tớ đâu….!”
Rõ ràng là quyền riêng tư của Julis đã bị xâm phạm trước khi cậu biết.
“Giờ thì, hai cậu cần phải nghe thuyết giảng! Nếu không hối cải về việc mình đã làm thì không xong đâu!”
“”Hiiiiii!”
Hai người họ hoảng sợ trước bài thuyết giảng của Cecilia.
Vì vậy Julis cầu cứu Mirabelle, người đang đứng cạnh Cecilia, với ánh mắt nài nỉ.
“N, Này…. Mirabelle? Cậu biết bọn tớ sắp trải qua điều gì đúng không? Cậu sẽ giúp bọn tớ chứ, đúng không?”
“Không…xin lỗi nha? Tớ chẳng biết gì hết. Tớ cũng nghĩ rằng không thể tha thứ cho việc cố nhìn lén….con gái kh*a thân. Nên là, tớ sẽ mắng cậu luôn nha?”
“Kh, Không….”
Hi vọng cuối cùng của Julis là Mirabelle cũng từ chối. Cậu ta hét lên thảm thiết.
Và sau đó—------
“Thuyết giảng! Tớ sẽ không bỏ qua cho đến khi cậu biết lỗi của mình!”
“KKKKKKhônggggggggggg”
Tiếng hét của Julis và Richard vang khắp ký túc xá nam.
Buổi tối đầu tiên của Julis tại học viện cứ thế tiếp diễn.