~Nửa năm trước~
Tại vùng biên giới quốc gia nọ. Tồn tại một con đường chỉ có thể đi được một chiều duy nhất.
Những thương gia phải đi qua nó để có thể tới được những vùng lãnh địa khác .
Ở kia, một nhóm người trông không phải là những thương gia đang di chuyển trên đường.
Cỗ xe ngựa được bảo vệ xung quanh bởi hàng chục binh sĩ được trang bị đầy đủ, tạo ra cái cảm giác bất khả xâm phạm bởi sự bảo vệ gắt gao của họ.
Ngay cả những thương nhân bình thường cũng cần phải thuê vệ sĩ để bảo vệ họ.
Nhưng, nhóm người đang đi trên con đường này thì lại khác, từ khí chất họ thể hiện có thể thấy họ không giống một đoàn buôn bình thường.
Cỗ xe ngựa khoác trên mình bộ áo sáng bóng cùng sang trọng với một màu trắng và vàng, làm toát lên cảm giác diệu kỳ khi nhìn vào, những người lính hộ tống cũng thể hiện rõ sự chuyên nghiệp qua những bước hành quân.
Từ cách nhìn của những người khác, có thể dễ dàng đoán được rằng có một người chức vị vô cùng cao quý đang ở bên trong cỗ xe.
Khi thấy đoàn hộ tống đấy, mọi người xung quanh tò mò nhìn, những quý tộc thì cúi đầu tôn kính, và còn những tên cướp thì—----
“B, Bọn cướp xuất HIỆNNNNN!!”
—------- Bọn cướp nghĩ họ là một miếng mồi ngon.
“Hyahaha!!”
“Mẻ lớn từ trước đến nay chúng ta bắt được!!”
“Hãy để đám đàn bà sống sót”
Băng cướp xuất hiện từ những vách núi và tấn công đoàn hộ tống trên con đường đang có tầm nhìn rất thuận lợi.
Bọn chúng chắc đã lên kế hoạch phục kích từ trước. Những chuyển động quen thuộc như thể chúng đang mong chờ một đoàn nào đó xuất hiện.
“Tất cả mọi người, cùng nhau bảo vệ Thánh Nữ!”
““““Tuân lệnh!””””
Mặc dù trước cuộc tấn công bất ngờ, những hiệp sĩ hộ tống không hoang mang mà tập hợp xung quanh để bảo vệ chiếc xe ở trung tâm.
Dù cho ở bên trong là người ủy thác hay thứ gì ở bên trong mà họ không biết, nhưng bằng mọi giá họ phải bảo vệ cỗ xe được an toàn.
Thế nhưng, số lượng của bọn cướp lại nhiều hơn gấp ba lần đội hiệp sĩ.
Kể cả họ có là những hiệp sĩ ưu tú thì cũng gặp khó khăn với số lượng của chúng. Hơn nữa chúng còn xuất hiện từ cả hai phía vách đá, và cũng chẳng có chỗ nào để chạy trốn.
Tình hình có thể nói là rất tệ.
“T, Tôi cũng sẽ chiến đấu cùng các anh”
Cô gái bước ra từ cỗ xe.
Sở hữu một mái tóc vàng uốn lượn xinh đẹp, cô nặng nề bước đi với đôi chân run rẩy nói với các hiệp sĩ. Những người đang cố bảo vệ cô khỏi sự tấn công của băng cướp.
“Không được thưa Thánh Nữ!, Xin người hãy quay lại bên trong!”.
“Hãy để mọi chuyện cho chúng tôi và người hãy tránh xa chỗ này ra.!”
“Nh, Nhưng!”
“Với sự khác biệt lớn về số lượng, chúng tôi không thể kiểm soát được tình hình ở đây! Cho dù chỉ còn Thánh Nữ một mình, người vẫn phải trốn thoát được.”
Đúng,trong tình huống như thế, thì những binh sĩ với nhiều kinh nghiệm sẽ nhận ra ngay lập tức.
Trong tình huống này, họ sẽ không thể nào mà triệt hạ được băng cướp. Họ không thể sống sót, nhưng họ vẫn có thể cứu được Thánh Nữ.
“T, Tôi sẽ không bỏ lại mọi người mà chạy trốn một mình đâu!”
Cô gái được gọi là thánh nữ dũng cảm la lớn.
Nhưng cô vẫn chẳng biết rằng đó là hành động ngu ngốc.
“Chúng bây, tới giờ đi săn rồi”.
“””Húyaaaaahaha”””
Mọi người đều có thể hình dung ra chuyện gì sẽ đến sau đó.
***
“Chó chết, trông đoàn xe rất sang trọng nên tao cứ nghĩ là sẽ có nhiều ả đàn bà trong đấy, .... Nhưng chỉ có duy nhất một đứa hử.”
“Nhưng đại ca! Ả này đang mặc trên mình một chiếc váy rất đẹp!”.
“Trên chiếc váy cũng có nhiều vàng và đồ trang trí nữa chứ!”
~Khoảng một lúc sau~
Tiếng cười nói của những tên cướp, những kẻ đã chiếm vùng đất này làm lãnh địa và đã gây ra nhiều phiền phức cho đất nước này.
“M..Mọi người….”
Giọng nói tuyệt vọng của cô gái vang vọng.
……….Chà, việc Thánh Nữ như thế không phải là không có lý do. Bởi thi thể của những hiệp sĩ, những người đã cố gắng bảo vệ cô đã nằm xuống khắp nơi.
Cô ngã khụy xuống và tuyệt vọng tới trước những thi thể của người lính.
Bàn tay cô phát ra một làn sáng nhẹ.
“Tao chắc ả ta là một tu sĩ —- Nhìn cô ta giống một nữ tu sĩ cấp cao”.
Trước hành động của cô gái, một tên cướp thì thầm vào tai đầu lĩnh.
Chỉ có duy nhất tu sĩ hoặc một pháp sư hồi phục mới có thể phát động được ma thuật với nguồn sáng mờ ảo. Nhưng cô gái ở trước mặt tên đầu lĩnh mang một vẻ ngoài rất khác so với một mạo hiểm giả.
Cho nên, cô ấy nhất định là một tu sĩ.
“ Nếu cô ta là tu sĩ, chúng ta có thể kiếm được bộn tiền bằng việc bán đi ả.”
“Thì bọn quý tộc ngày nay cũng thích sở hữu những người như cô ta….. Hoặc chúng ta nên bắt đền thờ phải trả một số tiền lớn để có thể cứu ả.“
Tên đầu lĩnh nghĩ làm sao để xử lý nữ tu sĩ.
Người bị bắt bởi bọn cướp, không có ngoại lệ, đều sẽ không có tương lai tốt đẹp.
Cô gái có thể bị bán làm nô lệ cho một vài nam quý tộc, hoặc có thể bị chơi, hành hạ bởi đám cướp,...... Tệ hơn nữa cô sẽ bị giết.
Đầu lĩnh của nhóm cướp cảm thấy rắc rối không biết làm sao.
Dù chọn thế nào,
cũng đều đủ để bọn cướp ăn chơi tiệc tùng.
(Cũng lâu rồi chúng ta mới bắt được một con hàng thượng phẩm như vậy……….Thật lãng phí nếu giết ả.)
Cô gái mang một vẻ ngoài xinh đẹp.Hơn nữa còn được hộ tống bằng một cỗ xe ngựa trông rất xa xỉ —--- Chắc rằng cô có địa vị rất cao.
Không một tên cướp nào tin vào thánh thần.
Cho nên, dù hắn có làm gì nữ tu sĩ trước mặt họ, thì cũng chẳng có gì xảy ra.
“Đủ rồi……………ÊI! Đứa nào ra vác cô ta đi “.
“ Vâng đại ca ! “
Nghe theo mệnh lệnh của tên tướng cướp, một trong những đàn em của hắn tới chỗ cô gái.
“Hii!”
Cô gái người trong vài phút trước tuyệt vọng đến bên những cái xác vô hồn đã sợ hãi trước bàn tay của tên cướp.
Cô gái biết trước những việc nhóm cướp sẽ làm với mình nếu cô bị bắt lại
Cơ thể cô không còn sức để phản kháng lại.
Cô cố gắng la lớn, nhưng giọng của cô bị chặn lại, cô không thể lên tiếng.
“Đại ca, chúng em có thể chơi đùa với cô ta trước được không?“
“Này, này. Tao sẽ trải nghiệm nó trước.“
“Ee~i….., vậy chốt lại sau lượt đại ca nhé?”
“....Mày có thể, miễn là đừng phá hỏng cô ta”.
“Đó mới là đại ca yêu quý của chúng em !”
Cuộc trao đổi của bọn cướp làm cô càng thêm hoảng sợ. Cô cảm thấy kết thúc của mình sẽ đến sớm thôi.
Cô càng sợ hơn khi thấy tên cướp đang cười vẻ thô tục mà tiến tới mình.
(Xin các vị thần hãy cứu con thoát khỏi đây…..!)
Cô khóc xin hướng về phía thiên giới.
Nhưng chả có lời đáp lại nào từ đó cả.
Thế nhưng———~~
“Tập hợp lại để mà cướp bóc tiền tài, của cải———Tham lam nhỉ.”
Bất ngờ, tên cướp trước mặt cô ngã xuống.
Không như lúc hiệp sĩ bảo vệ cô, những nhát chém vung đầy màu tươi và những tiếng la đau đớn thất thanh xung quanh. Hắn chết một cách bất ngờ mà không kịp phát ra tiếng kêu nào.
“Ch..Chuyện quái gì xảy ra vậy?
Khi thấy cảnh tượng đó, thủ lĩnh băng cướp lớn giọng la lên.
Phản ứng lại, những tên cướp ngạc nhiên và bắt đầu hoảng loạn.
“Thấy trước mặt sờ sờ ra đấy mà không chịu hiểu, lại còn hỏi người khác —————— Mi là con lười à?
Một lần nữa có thể nghe thấy giọng nói phát ra.
Nhưng lần này, bọn cướp không cảm thấy lo lắng.
Bởi chủ nhân của giọng nói đó đột nhiên xuất hiện trước mặt chúng, trên tay còn cầm một thanh kiếm dính đầy máu.
“........M, Mày là ai?”.
“........Xin lỗi vì tôi không xuất hiện sớm hơn”.
Không quan tâm đến việc trả lời tên mình, Chàng trai thể hiện sự xin lỗi và nhẹ nhàng trấn an cô gái…..
Với cái nhìn không diễn tả được
Cô gái vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
Làm sao cậu ta có thể xuất hiện trước mặt cô? Làm sao mà gã đàn ông với nụ cười thô tục trước cô lại gục xuống ?.
(C,Có lẽ nào……….. Cậu ta là anh hùng được gửi tới bởi Thần?)
Có phải cậu ta xuất hiện do được thần gửi xuống từ lời khẩn cầu giúp đỡ của cô ?
……Chà, điều đó tất nhiên là không phải rồi.
Nhưng cho dù vậy, ngay bây giờ không cần quan tâm đến lai lịch của chàng trai.
Chỉ biết sự thật rằng cậu đã xuất hiện tại thời điểm này và cười dịu dàng về phía cô, đó là điều cô ấy nên nghĩ.
“Mày là thằng c*ó nào? “
Người đứng đầu băng cướp nổi điên lên.
Không gì lạ gì khi thấy người của hắn bị giết ngay trước mặt mình.
Hắn không biết được làm thế nào hay chuyện gì đã xảy ra. Nhưng hắn chắc chắn rằng chàng trai trước mặt hắn đã làm điều gì đó.
Do đó từ chiếc túi hắn lấy con dao ra và hướng về phía chàng trai.
Nhưng chàng trai không lo lắng.
Tỏ ra không tôn trọng tên thủ lĩnh, ánh mắt thể hiện sự kinh tởm của anh chàng lộ ra. Anh đứng trước bảo vệ cô gái và nói.
“Những kẻ ngu bị tham vọng che mờ không xứng đáng được biết tên ta.”
Sau đó cậu lao vào đám cướp.