Những thái độ tẩy chay đối với Julis vẫn tiếp diễn.
Chỉ việc đi vào lớp và ngồi vào chỗ còn trống càng khiến điều đó diễn ra nặng nề hơn.
Tuy nhiên, cậu không hề lo lắng mà lơ đi.
Ngoài ra, cũng có một vài học viên nhìn cậu với vẻ mặt không có chứa sự khinh miệt, mà là thể hiện sự hứng thú đối với Julis.
Chắc chắn là bởi họ đã chứng kiến màn thể hiện của Julis tại buổi kiểm tra.
Việc cậu đã đè bẹp quý tử nhà công tước trong tức khắc——— không đời nào mà họ lại không hứng thú đối với cậu.
“AraAra? Như tớ nghĩ, cậu cũng vào được lớp S.”
Khi Julis đang úp mình trên bàn, đột nhiên ai đó bên cạnh kêu cậu.
Giọng nói phát ra từ cô gái với mái tóc đỏ xinh đẹp.
“Ồ là Ngài ư Anastasia- sama……. Chúc tiểu thư một ngày tốt lành.”
“Đừng có mà nói giọng đấy với tớ, tởm thật đấy. Như bình thường với tớ là được.”
“......Rồi~”
Ở xung quanh đây vẫn còn các quý tộc khác, nhưng nghĩ đến việc con gái công tước yêu cầu như thế, cậu đổi cách nói lại về bình thường.
“Anna, lâu rồi không gặp cậu, cả tháng nay rồi nhỉ?”
“Uhm, cũng cỡ đó đấy.”
“Nói về vấn đề đó thì, cô nàng tóc đen mà lần trước đi cùng cậu đâu rồi?”
“À……. Millie à, cô ấy đang ở lớp A.”
“Vậy à….”
Cô gái đi cùng cô ấy có vẻ đã được xếp tới một lớp khác.
“Cậu có thể giới thiệu cho tớ hai người kia không?”
Anastasia chuyển ánh mắt sang hai cô nàng đi cùng cậu.
Ngay chỗ Cecilia, cô đang dựa đầu vào vai Julis mà nghỉ ngơi, bằng cách nào đó mà bàn của cô ấy được dời ngay sát cạnh Julis, về Mirabelle thì cô vẫn không tài nào mà giấu đi được sự lo lắng của mình.
“Ờm, đây là Cecilia, cô nàng này vì một vài lý do mà không chịu rời xa tớ, và người này tên là Mirabelle, chúng tớ kết bạn với cổ vào vài ngày trước.”
“Ch, Chào cậu…… Mình tên là Mirabelle.”
“Rất vui được làm quen với cậu! Tớ là Cecilia!”
Mirabelle trông có vẻ lo lắng. Có lẽ bởi vì cô phải đối mặt với con gái của nhà công tước.
Mặt khác, Cecilia lại niềm nở mà chào hỏi Anastasia. Thật là một cô nàng chứa đầy sức sống.
“Và đây là tiểu thư Anastasia, con gái duy nhất của công tước Miller, người rất tốt với gia đình tớ mà không có bất kỳ lý do gì. Ngoài ra thì vị tiểu thư này muốn cậu nói chuyện một cách cởi mở thân thiện với cô ấy, nên———— cậu không cần phải cố hành xử quá trang trọng đâu Mirabelle.”
“N, nó có hơi quá sức đối với tớ Julis- kun……”
Có lẽ vẫn còn nhiều chướng ngại để Mirabelle có thể nói chuyện một cách bình thường trước tiểu thư nhà công tước.
“Mình là Anastasia Miller. Ừ thì như Julis nói, tớ không thích mấy việc lễ nghi cho lắm…. nên tớ mong là tụi mình có thể làm bạn với nhau một cách bình thường.”
“Bình thường ấy à…….” Ngay cả đối với người bình thường cũng cảm thấy nó khó kinh dị rồi, cậu biết đấy…….”
“Ara? Cậu vừa nói gì thế?”
“Không gì cả đâu, Anastasia- sama.”
Julis rén trước cái liếc nhìn sắc lạnh của cô.
Từ cuộc trò chuyện của hai người, ta có thể nói rằng mối quan hệ của họ rất tốt, đến mức mà có thể đùa giỡn được với nhau.
“Mà nhân tiện thì, có phải là cậu đã gây ra chuyện gì đó tại lãnh địa nhà tớ đúng chứ?”
*Thình thịch* Vai Julis thót lên.
“T, tớ không biết cậu đang nói gì cả!”
Ánh mất cậu đảo qua lại xung quanh.
Cậu nhìn về phía Cecilia và Mirabelle, nhưng ánh mắt cậu lại đang ở một nơi xa xăm.
“....... Cậu có biết là bản thân cậu đã rất hiên ngang mà tự tiết lộ danh tính của mình. Cho nên con trai của bá tước Gridd mới chạy đến chỗ gia tộc tớ để mà tố cáo không nhỉ?”
(AAAAAAAAAAAAAAGHH! Đúng là mình có làm như THEEEEEẾ!?)
Cậu tiết lộ thân phận của mình ngay lúc đầu với mong muốn sự việc được ổn thoả một cách yên bình.
Nếu đã tiết lộ danh tính của bản thân, thì không còn bàn cãi gì hơn khi nói rằng cậu chính là người gây ra rắc rối. Chẳng còn đường nào mà cậu có thể thoát tội được.
“........ Tớ chân thành xin lỗi về những rắc rối mà bản thân đã gây ra. Tớ xin nhận bất cứ hình phạt nào…..”
Julis bỏ cuộc mà cúi đầu trước Anastasia
Cậu không thể che đậy thêm được hơn.
“U, umm! Xin cậu đừng trách tội Julis! Nguyên nhân vụ đó là do có liên quan đến tớ…….”
“Đúng thế! Julis- kun chỉ là muốn cứu chúng tớ trốn thoát thôi! Nên, nếu cậu muốn phạt cậu ấy, thì phạt luôn cả tớ nữa!”
Sau Julis, Cecilia và Mirabelle cũng nhanh chóng cúi mình.
Cảnh tượng này thu hút ánh nhìn của các học viên xung quanh, nhưng cả ba người họ đều không quan tâm vấn đề đó.
Do Julis là người đã bón hành cho con lợn lúc trước, nên cậu phải chịu trách nhiệm cho hành động của mình.
Tất nhiên là hai cô nàng đi cùng cậu sẽ không để việc đó xảy ra rồi.
Thấy như vậy, Anastasia nhẹ thở dài.
“........ Được rồi các cậu ngẩng mặt lên đi. Dù sao thì từ đầu tớ đã không có ý muốn trách cứ gì Julis.”
“Thật vậy à?”
“E,ee…..” x2
Anastasia có chút nao núng trước ánh mắt dữ dội của họ.
“Nếu đây là việc một tử tước lại dám động thủ với người nhà bá tước, thì tớ phải trách phạt Julis, kể cả khi phía bá tước mới là bên sai.”
Ngay cả khi bảo vệ một cô gái là một lý do chính đáng, nhưng bạn lại không thể chống lại người mà có chức vị cao hơn mình.
Đây là cách thức vận hành của xã hội quý tộc. Nên dù bất kỳ lý do gì thì thông thường Julis và gia đình thường sẽ bị trừng phạt dưới cái tên của công tước.
Nhưng———
“Nhưng lần này, Julis sẽ không bị gì cả. Do là con trai bá tước Gridd đã cố bắt cóc Cecilia- chan.”
“Tớ hả……?”
“Đúng thật làm một thánh nữ, người đại diện cho phép màu của nữ thần sướng ghê. Thật sự là việc này rắc rối đến nỗi mà khiến phía chúng tớ phải ôm đầu đấy. Do đó con trai của bá tước Gridd sẽ là người chịu trừng phạt do hắn dám đụng tới một người quan trọng như vậy, kể cả khi hắn không biết danh tính của cô ấy.”
Thánh nữ là tồn tại gần nhất với nữ thần, được toàn thể thế giới tôn sùng.
Những người thờ phụng và yêu mến thánh nữ sẽ nhận được hồng ân của nữ thần và được mọi người yêu quý, trong khi những kẻ dám đụng chạm hủy hoại người đại diện của thần thì sẽ bị người đời phỉ nhổ một cách không thương tiếc.
Sẽ ra sao nếu mình dám động tay vào Cecilia?
Tất nhiên là phía nhà thờ sẽ không để để yên cho chuyện đấy đâu.
“Nên lần này, Julis sẽ không chịu bất cứ hình phạt gì mà ngược lại cậu sẽ được công tước Miller và phía nhà thờ ban thưởng———— cho việc giải cứu thánh nữ. Về phía con trai bá tước Gridd, hắn sẽ được ban cho sự trừng phạt nặng nề.”
Là một công tước, khi Julis cứu được thánh nữ trên lãnh địa mà ông cai trị, thì ông phải trao cho cậu một phần thưởng xứng đáng.
Điều đó là bởi ông cần cho mọi người và đất nước thấy được rằng ông đã chiếu cố thánh nữ hết mực tại lãnh địa của mình.
“Được ban thưởng từ Công tước và phía nhà thờ, tốt thật đấy Julis- kun!”
Mirabelle không thể che dấu sự ngạc nhiên của mình trước từ “phần thưởng”.
Phần thưởng dự là sẽ rất có giá trị khi được ban bởi phía công tước và nhà thờ.
“........Không cần thiết.”
“Cậu nói gì thế Julis- kun!?”
Julis làm thái độ ghét bỏ.
Lý do là bởi————
“...... Nói ra thì? Ban thưởng cái gì mới được?”
“Fufuu……. Phía nhà thờ đã cho phép thánh nữ được ở lại lãnh địa Anderberg trong khoảng thời gian lâu hơn. Và gia đình tớ cũng muốn chỉ định cậu làm một kỵ sĩ cá nhân— — — — Tất nhiên là nó không bắt buộc.”
“....... Chả cần..”
Julis thở một hơi dài.
Sự thật là Julis cảm thấy ban thưởng như thế chả có ích lợi gì cả.
Trước hết, liên quan đến thời gian Cecilia ở lại chỗ Julis, nó không có gì thay đổi kể từ khi cô ấy ở với gia đình cậu. Nói cách khác là bản thân cô ấy không có ý định rời đi.
Điều thứ hai là chỉ có những người có chức vị thấp mới mong muốn được chỉ định làm hiệp sĩ cá nhân.
Bạn sẽ được công tước trọng dụng, được bổ nhiệm vào vị trí đó sẽ là một niềm vinh dự.
Tuy nhiên, trong tương lai Julis sẽ tiếp quản lãnh địa Anderberg.
Nếu bây giờ cậu chấp nhận, thì với gia đình chỉ có một người con trai độc nhất, gia tộc Anderberg sẽ sụp đổ.
……Mà, việc đấy cũng không phải vấn đề gì to tát lắm khi nghĩ tới việc cha mẹ Julis chim chuột với nhau mỗi ngày.
“Nhân tiện thì, chắc là phía nhà thờ và công tước biết là tớ sẽ không chấp nhận đúng chứ?”
“Hmmm, tớ nghi ngờ điều đó. Ít nhất thì, tớ muốn cậu trở thành hiệp sĩ riêng của tớ.”
Anastasia cười thích thú.
Trên thực tế, Giáo hội và Công tước Miller đã biết rằng Julis sẽ từ chối.
Đó là bởi vì bọn họ hiểu Julis rất rõ.
Nhà thờ biết được từ Cecilia.
Trong khi Công tước biết được từ phía Anastasia.
Đấy là bởi cô đã quan sát và lắng nghe về Julis rất nhiều.
Và việc Anastasia muốn cậu trở thành hiệp sĩ độc quyền của cô ấy cũng là lời nói thật lòng.
Bởi————
(Nếu Julis trở thành hiệp sĩ của mình, mình sẽ có thể có được nhiều khoảng thời gian vui vẻ với cậu ấy.)
Tuy nhiên, cô lại không nói suy nghĩ đấy của mình ra.
Bởi cô nhận thức rõ về vị thế hiện tại của mình.
Anastasia quay lưng về phía ba người.
“Từ bây giờ mong rằng chúng ta sẽ thân thiết với nhau. Tớ chắc rằng cuộc sống ở học viện sẽ rất vui.”
Sau khi để lại câu nói như thế, Anastasia rời khỏi chỗ Julis và mọi người.
“Uuu~mm…. Julis không muốn ở cùng với tớ sao?”
“Ý của tớ không phải thế“
Và Julis bất lực để mà giải thích cho Cecilia cho đến khi giáo viên vào lớp.
“......”
Trong lúc Julis đang cật lực mà giải thích, ở trung tâm đám đông tụ tập, một cô gái với mái tóc bạc đang đứng nhìn vào Julis.
Tuy nhiên, Julis đã không nhận ánh mắt của cô nàng.