Magika no Kenshi to Shoukan Maou

chương kết: bến bờ của ảo mộng và thần thoại

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Phần 1

Chiếc『phantasmagoriamáy chiếu ma thuật』đặt giữa hội trường quay lại một điều kì diệu đã xảy ra vào phút cuối của cuộc bạo loạn.

Máy chiếu ma thuật là kết quả của việc sử dụng ma thuật cấp cao và thuật giả kim. Bằng cách ứng dụng ảo cảnh tâm pháp, người ta có thể trình chiếu những hình ảnh từ tiềm thức của một người như một hình ảnh 3 chiều.

Lúc này chiếc máy chiếu đang chiếu đến cảnh các thành viên trong Kị sĩ đoàn chứng kiến [Hayashizaki Kazuki hoàn toàn triệu hồi được Phenex].

Trong lúc các giáo viên Khoa ma thuật còn tập trung vào ảo cảnh——Liz Liza đứng dậy và tuyên bố.

"......Một mối liên kết được tạo ra từ sự gắn kết bền chặt với những người lập khế ước khác, từ đó hấp thụ hết sức mạnh của Diva khác và sử dụng nó một cách toàn diện, [sức mạnh của Đế Vương]. Vào lúc này, [Sức mạnh thực sự của Lemegeton] được thiết lập."

Chứng kiến toàn bộ việc Kazuki sử dụng phép triệu hồi toàn diện của Phenex , việc nói dối [Lemegeton chỉ có thể sao chép ma thuật] không thể dấu được nữa.

"Tôi đề nghị thế này......ta hãy chấp nhận cậu ta với danh nghĩa Pháp sư chính thống, và cho phép cậu ta tạo mối liên kết với những học sinh khác. Cả trường phải chung sức hỗ trợ cậu ta trở thành Vua!"

Các giáo viên có vẻ rất náo loạn——chắc họ phát hoảng vì sự thức tỉnh của Loki rồi.

Đã năm ngày trôi qua kể từ sự kiện Loki thức tỉnh trong trận đấu của giải đấu giữa các khoa.

Kị sĩ đoàn đã lên kế hoạch chuẩn bị mọi việc trước sự chinh phạt của Loki nhưng trước khi điều đó xảy ra——Loki đã tập trung các Ngụy Pháp sư ở khắp mọi miền Nhật Bản và chỉ huy chúng. Chúng coi mình là Anh linh chiến sĩ [1] của Loki và công kích Kị sĩ đoàn. Cho đến lúc này, đây quả là một sự kiện đáng kinh ngạc khi lũ Ngụy Pháp sư đầu óc mụ mị lại hoạt động theo tổ chức. Quả là tình huống khôn lường.

Loki, cho dù bị thương ở ngực, hắn liên tục đánh úp một địa điểm nhất định, và rồi lại rút lui nhanh chóng. Các cuộc tấn công như vậy được thực hiện nhiều lần, khiến mọi sự chuẩn bị của Kị sĩ đoàn trước cuộc chinh phạt của Loki, hoàn toàn bị vô hiệu và không thể tiến hành.

Việc học viện một lần nữa trở thành mục tiêu hoàn toàn có thể xảy ra, từ sự tấn công của Loki, nếu Kị sĩ đoàn cứ tiếp tục như vậy thì khó mà đánh bại được Loki.

Trong mối lo âu ấy, sự tồn tại của [Vua Solomon] được biết đến.

[Thần thoại] về một Vị Vua kiểm soát sự liên hợp của các Diva vì lợi ích của con người. Đứng trước mối lo này, các giáo viên dường như tìm ra được hy vọng mong manh.

"Dù vậy thì......liệu Hayashizaki Kazuki có thể tỉnh dậy được không?"

Một khi đã đắm chìm trong ma thuật thì không có cách nào chữa trị cả. Kazuki hiện đang nằm liệt giường trong Ngôi nhà của Phù thủy.

"Chắc chắn cậu ta sẽ tỉnh lại. ......Vì đến cả tôi cũng còn quay lại được nữa là."

Thân thể của Liz Liza cũng đã trải qua việc chìm đắm trong ma thuật. Lúc đó tâm trí cô cũng bị đưa vào Astrum——cô thừa hiểu điều đó nhưng, thằng nhóc đó sẽ sớm quay lại thôi.

"......Phản đối! Chúng ta không thể chấp nhận một Diva không rõ lai lịch dễ dàng thế được."

Chủ tịch hội đồng học viện giơ tay phản đối. Đó là một ông già với khuôn mặt nghiêm nghị như một con chim ăn thịt.

Trong cuộc họp, ông luôn cương quyết muốn phong ấn Lemegeton.

"Diva với cái tên Lemegeton này không đáng tin cậy chút nào. Có thể cô ta chỉ vờ như mình là [Vua Solomon] và dùng mấy lời giải thích ngô nghê đó để đánh lừa chúng ta thôi. ......Các vị thừa biết lũ Diva ác luôn đánh lừa con người và chiếm hữu họ mà. Mấy con Diva giữ khế ước phi pháp lúc nào chẳng dỗ ngon dỗ ngọt con người."

"Chỉ qua một vụ thôi đã thấy những vấn đề xuất phát từ Diva là thế nào rồi. Ngay cả trong cuộc tấn công đó, Diva Lemegeton đáng ngờ ấy sao không thể là tay sai của Loki được chứ? [Con gái nuôi] của tôi cũng bị kéo vào vụ việc đó đấy! Nghe có vẻ là lo bò trắng răng nhưng mà, chúng ta là loại giáo viên gì nếu không thể vì lợi ích của lũ trẻ mà đề phòng mọi sự chứ!"

"Chủ tịch hội đồng Amasaki, xin ông bình tĩnh cho......!"

Vị giáo viên ngồi kế bên ông ta lúng túng đập bàn thật mạnh để ông ta nguôi giận.

"Mấy người nên biết là tôi suy xét việc này rất kĩ rồi! Mọi người cần phải tự nhận thức được chứ, 72 Trụ Cột là ngoại lệ, nhưng những thứ như Diva hay Thần thoại, dù trong chuyện gì, đều là kẻ thù của nhân loại! Diva ở sáu quốc gia kia đã tập hợp đức tin rồi, ta chẳng thể biết chúng có ý định làm gì đâu!"

"Nhưng thưa Chủ tịch hội đồng Amasaki......Lúc này học viện và Kị sĩ đoàn cần tất cả sức mạnh có thể tập hợp được để chuẩn bị khi thực sự nổ ra."

Hiệu trưởng lên tiếng để làm dịu không khí. Mọi người đều lặng yên trước người có tầm ảnh hưởng lớn nhất học viện.

Ragnarok. Lời cảnh báo rùng rợn mà Loki nhắn lại trước khi bỏ đi.

"Nếu cần sức mạnh thì chúng ta không nên dựa vào một Diva đáng ngờ như thế, thay vào đó chúng ta phải tổ chức lại bộ máy Khoa ma thuật để trở nên mạnh hơn phải không? ......Hiệu trưởng Otonashi."

Chủ tịch hội đồng Amasaki bất mãn nhìn vị hiệu trưởng điềm tĩnh. Quan điểm của hai người giờ đang đối lập nhau.

Hiệu trưởng trẻ hơn so với ngài chủ tịch hội đồng, bộ tóc hoa râm cùng bộ lễ phục đen và diện mạo ấy trông thật chỉnh chu. Dù phải đối mặt với những cú công kích thẳng thừng, ông không hề nao núng chút nào.

"......Lời ngài Chủ tịch Amasaki cũng có phần đúng. Nhưng kết luận thế vẫn là quá sớm. Sao ta không xem xét kĩ lương hơn nhỉ? Và nếu cậu ta có những biểu hiện đáng ngờ thì——"

Hiệu trưởng Otonashi tuyên bố sau khi ngừng một chút.

"Việc tìm hiểu sự chinh phạt của Lemegeton sẽ do mạnh nhất học viện, Otonashi Kaguya, đảm đương."

Phần 2

......Trước khi tôi nhận thức lại được, tôi đã có một giấc mơ.

Trong giấc mơ tôi thấy một thế giới đen ngòm, Tôi cứ thế chìm sâu hơn rồi sâu hơn nữa——nơi đó chẳng là ảo mộng, cũng chẳng là vô thức nữa rồi.

. Một chiều không gian khác được kết nối ở vùng sâu thẳm trong tâm trí con người. Những người tìm kiếm pháp lực mà có thể phá hủy thế giới, vượt qua sức mạnh bản thân về sự tồn tại, tâm trí của họ sẽ bị phân giải và rồi quay lại thế giới này.

Những mảnh ghép tâm trí bị phân tán của Kazuki đang bị phá hủy và phân tán ở Astrum.

Những mảnh ghép bị phân tán ấy chứa đựng vô số những ký ức của cậu từ khi sinh ra.

Cuộc hẹn với Mio. Cuộc đấu với Mio. Cuộc gặp mặt Leme. Sự nhiệt thành của Kaguya-senpai. Kanae người mà ban đầu rất gai góc nhưng sau cùng lại cư xử như một đứa con nít hư hỏng. Sự giáo huấn của cha nuôi. Mọi người ở Trại trẻ Nanohana.

Và rồi cả những quá khứ xa xôi nữa——một sự kiện khó mà có thể nhớ lại, một nỗi đau nhói lòng.

Bên trong màn đêm u tối của Astrum, Kazuki nhìn thấy bị lãng quên.

Một ngày mùa đông giá rét đến buốt người. Một người phụ nữ ẵm Kazuki trên tay khi còn là một đứa trẻ.

Kazuki chợt nhớ ra người phụ nữ này, theo bản năng.

MẸ...... Vào ngày đó, mẹ......đã bỏ mình lại ở trước cửa [Trại trẻ Nanohana].

Một kí ức không thể nhớ ra, thế nhưng tâm trí của Kazuki đã có thể kiểm soát được khi đi sâu vào vô thức.

Mình hiểu rồi——đó là lý do vì sao mình không dám tin vào những điều đó. Đến mẹ ruột còn chẳng hề yêu thương mình, thì sao có thể có ai yêu thương mình được chứ. Chưa kể đến trở thành vua của dàn Harem......

"Hee, hạ thấp phẩm giá người khác, không thể dựa vào cậu được. Dù vậy khi được Otonashi Kaguya âu yếm, cậu thấy khá hứng thú, phải không."

Một giọng nói vọng lên từ trong lòng thế giới u tối này.

Một phù thủy áo tím 'kukuku' cười phá lên trong khi lộ nguyên hình.

" Cậu không nghiêm túc tin tưởng vào điều đó nhỉ. Nhưng cũng có lần cậu đã tin, mối liên kết với chủ nhân ta, phải không."

'Bùng' như một đóa hoa nở rộ, một con chim lửa dang rộng đôi cánh đứng đằng sau Kazuki.

Trong thế giới mịt mờ bóng đêm, hai Diva trở nên hư ảo và tìm đến trái tim cậu.

"Quay về nhanh lên. Kaguya dễ thương của ta đang rất khổ sở đấy."

"Nếu là cậu hiện giờ, thì cậu phải cảm nhận được mối liên kết chứ? Hãy nhớ lấy......"

Mối liên kết——khế ước với Leme đã liên kết nó, mạch ma thuật được tạo ra từ mức độ tình cảm.

Chắc hẳn là đến lúc này mối liên kết ấy vẫn kết nối với linh hồn tôi.

"Kukuku......đừng bắt phụ nữ chờ đợi thế chứ."

"Vì cậu không phải là người chiến đấu vì bản thân mình, nhưng lại là người luôn chứng tỏ năng lực của mình vì lợi ích người khác, đó là lý do vì sao chúng ta chọn cậu làm Vua. Chúng ta không muốn chọn một thằng hèn hay một kẻ tầm thường nên......đừng phản bội chủ nhân ta."

Giọng nói đó——chắc chắn là mình nghe được.

{...Kazuki. Kazuki!}

Phải rồi. Mình là Hayashizaki Kazuki. Giọng nói cứ thế khuất dần. Tiềm thức Kazuki được tái tạo lại.

Từ trong sâu thẳm bóng đêm, ý thức cậu dần dần quay trở lại thế giới hiện thực.

Hướng vọng ra tiếng gọi chính là hướng của những mối quan hệ bền chặt.

"Ôi dào......Đức Vua rắc rối phải không nhỉ. 15 năm kể từ khi giao ước của con người và Diva được tái thiết lập. Cho dù sẽ sớm thay đổi thôi. Không chỉ tên Loki bẩn bựa đó đâu, mà cả những Thần thoại của khỉ đang hỗ trợ các quốc gia khác và lưu giữ sức mạnh nữa. Kỷ nguyên thần thoại mà con người hoàn toàn lãng quên giờ sắp trở lại rồi......"

"Về hành động xâm lăng của họ, bước đi của Thần thoại Nhật Bản cũng rất đáng lo ngại......Ta tin họ không dám lựa chọn làm đâu mà chỉ muốn theo dõi thôi."

"Ta không thể cứ bấp bênh mãi được. Leme-chan dễ thương đã lấy lại được sức mạnh và trở thành một bé loli xinh xắn rồi đấy."

Gửi ý thức của Kazuki về thực tại, phù thủy và con chim lửa khẽ khàng trao đổi.

""Sau cùng thì con người vẫn cần một vị Quân Vương......để chống lại thần thánh.""

Phần 3

Giống như khúc gỗ trôi dạt từ biển xa tấp vô bờ——Ý thức của Kazuki thức tỉnh.

Cậu dần nhận thức được dù ban đầu mọi thứ dường như trắng xóa. Có vẻ như cậu đã ngất đi trong một thời gian dài.

Nơi này là——phòng của mình trong Ngôi nhà của Phù thủy mà. Có vẻ ai đó đã thay quần áo sạch cho mình rồi.

Hình như có người gọi mình nhưng mà——sao không có ma nào nhỉ.

Tôi lê cái thân xác mới thức tỉnh của mình ra ngoài hành lang nhưng chẳng có một ai hiện diện ở tầng hai cả.

Phải rồi, Mio, Mio thì sao? Cô ấy giờ sao rồi......!?

Xuống dưới gác, một bóng người hiện ra trong bếp.

Mở cánh cửa——Một khung cảnh khác xa với thực tại đập vào mắt Kazuki.

Một hầu nữ. Bóng dáng quen thuộc mà lúc trước là một quý cô phách lối giờ đây đang nấu ăn.

"......Kazuki, anh đã dậy rồi sao!"

Cô gái ấy chính là Mio nhưng——'Thật không thể tin được' Kazuki thấy sốc toàn tập.

"Thôi nào, đừng đứng đó, quay vào phòng ngủ đi, và đừng gò ép bản thân nữa."

Mio, trong bộ đồ hầu nữ, cố giục Kazuki từ bếp quay về phòng.

Trông thì có vẻ oai lắm nhưng mà thái độ và cử chỉ tay của cô ấy thật nhẹ nhàng. ——Y chang một nữ hầu.

Kazuki vừa bị giục trở về phòng đã nhanh chóng nằm ngay xuống giường. Mình còn chẳng hiểu chuyện qué gì đang xảy ra cơ.

Mio bước vào phòng, trên tay giữ một chiếc nồi đất.

"Em cảm thấy anh sẽ tỉnh dậy hôm nay nên......Em cảm thấy mình nghe được lời hồi đáp, nên em có làm ít cháo!"

......Hồi đáp hở? Nhưng chắc chắn một điều, trong cái thế giới tựa như ảo mộng ấy, mình cảm thấy giọng Mio vang lên mà.

Mio lấy chiếc ghế đặt cạnh giường Kazuki và ngồi xuống.

"......Mà sao lại là hầu gái chứ?"

"Ừ thì, anh là, anh thích hầu gái mà? Em nghĩ là em phải làm điều gì đó mà anh thích khi anh tỉnh lại......fuufuu"

Mio xúc cháo lên chiếc thìa, thổi nó và 'aan'.

"Anh, anh tự ăn được mà! Mà chẳng phải anh là nô lệ còn em là cô chủ sao!?"

"Hôm nay cho phép em làm hầu gái của anh! Với lại......Em cũng đâu muốn coi Kazu-nii là một tên nô lệ mà. Đáng lẽ phải nhận ra điều đó rồi chứ......"

Mio ngượng ngùng bĩu môi. Không, anh hiểu rồi, cơ mà......!

"Thôi nào, anh thích hầu gái mà? Anh muốn ngắm thế nào cũng được mà. Nào, aan"

Không phải là tôi không thích được một cô hầu phục vụ, chỉ là tôi thích làm việc như những cô hầu nhưng mà, Kazuki 'aan' há miệng. Hơi ấm đang lan dần vào cơ thể yếu ớt của cậu.

"Em ý, em có sao không?"

"Anh nói cái gì thế, 'sao không' á? Đáng lẽ em phải hỏi anh câu đấy mới đúng chứ! Anh biết anh bất tỉnh nhân sự bao lâu không! Năm ngày đó!?"

Mio thực sự......cô ấy không hề nhớ gì về việc mình cận kề cái chết thế nào sao? Hay là, chẳng lẽ mọi thứ chỉ là giấc mơ thôi sao?

"Dù gì thì em cũng phải nói điều này, anh có biết là trong 5 ngày qua có bao nhiêu chuyện khó lường xảy ra không."

Chỉ trong vài ngày, Loki đã tập trung được lượng lớn Ngụy Pháp sư và thuyết phục chúng đi theo. Rồi, hắn gọi chúng là Anh linh chiến sĩ của Loki và gây chiến với chính phủ. Loki đã tổ chức đánh du kích Kị sĩ đoàn trên cả nước——đó là điều mà Mio kể lại, và phải rồi, tôi hoàn toàn nhận ra đó không phải là một giấc mơ.

"Kị sĩ đoàn nhận định rằng Loki sẽ không tiến thêm bước nào cả. Có vẻ như hắn đang đợi cho các Ngụy Pháp sư khác biến đổi thành Diva. Vì thế để ngăn điều đó lại, Kị sĩ đoàn đang gắng sức tìm hang ổ của Loki trong khi họ chuẩn bị cho một chiến dịch lớn. Thời điểm bây giờ khá là bận rộn đó."

Mio nhanh chóng thuật lại tình hình bằng cách ngúng nguẩy tay chân.

Cho tới giờ Kị sĩ đoàn vẫn cố gắng ngăn chặn Diva của các Ngụy Pháp sư thức tỉnh. Nhưng nếu Loki trở thành thống lĩnh của bọn chúng, thì ngay cả Kị sĩ đoàn, cũng khó mà ngăn chúng lại——có vẻ như các Diva đó đều giống như Loki, từng tên, từng tên muốn chiếm hữu một thân xác.

"Ngay cả trong học viện, nhiệm vụ Truy lùng nhằm hỗ trợ Kị sĩ đoàn cũng tăng lên nhanh chóng, ngay cả lúc này, các senpai cũng đi làm nhiệm vụ rồi. Anh biết đấy, các senpai và Hội học sinh Khoa kiếm thuật đang thắt chặt liên kết với nhau. ......Em và Hiakari là năm nhất nên không được phép tham gia."

"Các senpai và Kanae rồi những người khác đang...!?"

"......Từ giờ thì căng thẳng giữa Khoa ma thuật và Khoa kiếm thuật sẽ giảm bớt nhỉ."

Các senpai đang đi làm nhiệm vụ Truy lùng và tham gia vào trận chiến chống lại Loki.

Ngay cả bây giờ tiếng gào thét đau đớn của Kaya vẫn văng vẳng trong đầu tôi. Và cả mấy lời rẻ rúng của thằng Loki nữa......

"......Anh cũng muốn tham gia vào việc tiêu diệt Loki."

"Đây chẳng phải là một nhiệm vụ đầy nguy hiểm về một Diva mà không liên quan gì đến hạng E như anh sao? Cùng lắm anh cũng chỉ nhận được nhiệm vụ như phá hủy Vùng đất Hắc ám hay tiêu diệt Quái thú thôi."

"Ừm, anh hiểu rồi......đúng là vậy nhỉ......anh suýt quên đó, anh chỉ là Hạng E thôi nhỉ......"

"Thế nên anh mới cần hợp sức cùng Hạng A như em chứ!"

Mio 'fufuun' chú tâm nói đến nỗi cô không biết là bộ ngực mình đang nảy tưng tưng lên.

"Nếu chúng ta lập nhóm và hoàn thành nhiệm vụ đều đặn, thì ngay cả năm nhất như chúng ta cũng nhận được nhiệm vụ liên quan đến Loki đó!"

Một nhóm......mình và Mio sao......?

"Anh......anh......anh không vui sao? Anh thấy không hài lòng phải không?"

"Sao anh có thể thấy không hài lòng được. Có vẻ người vừa phí lời cho kẻ đớn hèn này rồi, thưa Cô chủ."

"......Em đã bảo là đừng gọi em là Cô chủ nữa mà! Hehehe, rồi nhé, từ giờ chúng ta không còn là chủ nhân và nô lệ nữa, mà là chiến hữu trong một nhóm!! Tiêu diệt Quái thú, đặt chân lên nhữn Vùng đất Hắc ám, phiêu lưu tìm kiếm báu vật......Ngay cả Kaguya-senpai hay những người khác cũng đều không phải trở ngại!"

Mio tiến tới và nắm chặt tay Kazuki. Để những ngón tay cảm nhận được hơi ấm của nhau.

"......Em và Kazu-nii, vì chúng ta sẽ ở bên nhau lâu đó......"

Ngay lúc đó——Kazuki chợt nghĩ 'Ơn giời, Mio vẫn còn sống.'

Mình muốn bảo vệ cô ấy. Những cảm giác ấy, trào dâng bên trong. Mình muốn có sức mạnh để thực hiện điều đó......

“Nếu người muốn sức mạnh, thì lập dàn harem đi. HAREM. Mục tiêu tiếp theo chắc hẳn phải là Hiakari Koyuki rồi đó!”

Kazuki thấy choáng vì đột nhiên giọng Leme vang vọng trong tâm trí cậu.

Trước sự lặng thinh của Kazuki, Mio bắt đầu sốt ruột và nắm chặt tay Kazuki hơn.

"......À mà nè, Hiakari-san không tham gia nhóm sao?"

"Sao cơ, cho cô ta gia nhập nhóm chúng ta và trở thành đồng chí là không ổn tí nào, chẳng nhẽ em với anh chung nhóm thôi là không tốt à?"

"Không phải, ý anh là sao mình lại để mặc cô ấy thế? Cô ấy cũng mạnh lắm mà? ......Oái!"

Mio đột nhiên nhéo tay Kazuki, cạn kiệt sức mạnh đến nỗi không thể lập kết giới, Kazuki la lên.

"......Thật ra không mời tôi vào nhóm thì tốt hơn đấy. Tôi đã chọn con đường đơn thương độc mã rồi."

Cửa phòng Kazuki bật mở và Koyuki xuất hiện trong bộ .

"Hiakari-san? Gì vậy, đơn thương độc mã sao?"

"Chào buổi sáng, Kazuki. Chắc cậu là người duy nhất không nắm rõ luật lệ của học viện này nhỉ? Một kẻ Đơn Thương Độc Mã là kẻ sẽ thực hiện các nhiệm vụ một mình. Tôi cũng vừa xong nhiệm vụ đó thôi."

"......Nguy hiểm không? Cậu nên tham gia vào một nhóm đấy."

"Tôi không hứng thú. Những việc như kiểu làm phiền hai người...... Dù đơn độc, tôi vẫn bỏ sau lưng tất cả và trở nên mạnh mẽ. Tôi là một pháp sư đặc biệt. Bởi vì với những người thuộc tiên tộc như tôi, sức mạnh của họ mới là đáng giá......"

"Có tiếng nói chuyện này! Otouto-kun tỉnh rồi à!?"

'DOTABATADOTABATA' tiếng bước chân vọng lên, hai senpai hừng hực vào phòng.

"Otouto-kunn! Cậu tỉnh rồi, mình mừng lắm!"

Hình bóng Kaguya-senpai và Hoshikaze-senpai vừa loáng thoáng xuất hiện, họ đã lao thẳng vào giường Kazuki.

Từ từ cái, thiết nghĩ Kaguya-senpai hay làm mấy trò skinship[3] này thì còn hiểu, vậy sao đến cả một người sợ con trai như Hoshikaze-senpai lại cũng tới ôm mình chứ!? Họ còn mặc để lộ bao nhiêu phần da thịt nữa!

"Xin lỗi nhé! Dù với một người mang vẻ song tính như mình không thích điều này nhưng mà......!"

Với giọng rụt rè, Hoshikaze-senpai ôm chặt lấy Kazuki trên giường.

"Thật bất công quá đi......" Koyuki lẩm bẩm với giọng run run. Nhìn kĩ, đôi má cô ấy đã ửng hồng.

"......Em, cho dù em......đã cố kìm nén được một lúc......!"

Cái chuyện này, đến cả Koyuki——trong cái dáng đi không vững của một kẻ mộng du cũng tiến tới và ôm chầm Kazuki.

"......Chuyện này, quả là bệnh hoạn mà......ngực mình nóng hết lên rồi......"

"Cái thể loại gì thế này? Hoshikaze-senpai và Hiakari-san làm mấy cái chuyện này thì đến lạ đấy!"

"......Thật ra cả 3 bọn mình đều dính phép của Asmodeus rồi, thành ra......cả ba người muốn skinship. Chin nhỗi nhé."

Kaguya-senpai phá lên cười và ôm tôi chặt hơn.

"Đợi đã! Anh ấy là Kazu-nii của em mà ! Bỏ anh ấy ra đi!"

Cô hầu Mio trong cơn bối rối đã chen vào giữa bọn họ.

“Để hấp di….à hấp thụ sức mạnh, chắc chắn phải lập dàn harem rồi, HAREM.”

Leme khẽ khàng thực thể hóa bên cạnh Kazuki. Trông cô bé có vẻ lớn thêm tí chút

Cùng lúc, mức độ tình cảm của 4 người hiện lên trước mắt cậu.

Amasaki Mio——120 Otonashi Kaguya——73 Hiakari Koyuki——45 Hoshikaze Hikaru——39

Kaguya-senpai và Mio đều đang giữ lấy Kazuki đang nằm giữa và cãi nhau như trẻ con.

"Mio-chan, cậu ma pháp kiếm sĩ này là đệ của chị mà! Nên là, phiền em!!"

"Không! Anh ấy là thành viên trong nhóm chỉ có hai chúng em thôi!"

......Nếu Kanae thấy cảnh này, chắc chắn 'Em đã bảo mà, Nii-sama phải ở Khoa kiếm thuật!' con bé sẽ hét lên vậy đó. Kazuki lúc này có rất nhiều người quan trọng để bảo vệ.

Cảm thấy một tương lai đầy trắc trở, Kazuki kín đáo đưa ra quyết định.

Dù cho chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, tôi sẽ bảo vệ mọi thứ quan trọng——tôi sẽ trở thành .

Chú thích

↑ cơ bản là mơn trớn trên làn da của nhau

Truyện Chữ Hay