“Kazu-nii…!? Anh ở đây phải không, đừng bỏ em lại một mình, anh nhé…!?”
Mio nằm trên futon[1], khắc khoải gọi Kazuki. Mắt cô ấy không chút cử động, cô quơ quơ cánh tay tìm Kazuki, nhưng cũng chẳng cảm thấy gì cả.
“Không sao, anh sẽ luôn ở đây mà.”
May thay cô ấy vẫn còn nghe được, Kazuki trấn an cô, để cô yên tâm nghỉ ngơi. Lotte nằm ngay kế bên.
“Phải rất lâu nữa bọn em mới có thể hồi phục phải không?”
…Hoàn cảnh của Lotte cũng tệ chẳng kém. Chỉ vì cây lưỡi hái tước đoạt giác quan của Kaguya-senpai …
“Không đâu, anh nghĩ pháp thuật này không tàn bạo thế đâu. Em sẽ sớm bình phục thôi.”
Kazuki quay sang futon khác. Cô nàng Koyuki đang trong tình trạng mất ý thức vì say ma thuật.
Cô ấy tạo ra rất nhiều chiếc giầy băng cho mọi người, và liên tục niệm phép Khiêu vũ trên băng cho đến phút cuối. Kết cục, cô ấy gục xuống sau cuộc trốn chạy đầy kịch tính.
Cô ấy đã ép buộc bản thân đi xa tới mức đó chỉ vì muốn giúp Kazuki.
“Em xin lỗi. bây giờ trong ký túc xá chỉ có mỗi phòng này là còn trống thôi. Tiêu chuẩn ký túc xá của Khoa Ma thuật là mỗi học sinh một phòng, nhưng tiêu chuẩn ở Khoa Kiếm thuật lại là sự sẻ chia. Hơi chật nhưng mọi người cũng sẽ quen thôi.”
Kohaku dựa vào góc tường của căn phòng kiểu Nhật, rồi cô nói lời tạ lỗi. Nhưng Kazuki lại thấy rất biết ơn vì điều đó.
Sau cùng thì chỉ có cách này để bảo vệ Lotte thôi nhỉ.
“…Kohaku, sao cô lại giúp bọn tôi?”
“Liz Liza-sensei của Khoa Ma thuật, cô ấy liên lạc cho giáo viên Khoa Kiếm thuật bọn em …tới Tsukahara-sensei.”
Tsukahara-sensei…cái ông thầy đeo kính đấy hở?
“Vào cái thời mà hai người đó còn làm nhiệm vụ, Tsukahara-sensei và Liz Liza-sensei là động đội trong việc thi triển Thiên Địa Trận. Vì là giáo viên Khoa Ma thuật nên cô ấy không thể làm gì, nên Khoa Kiếm thuật bọn em nhận lời thỉnh cầu từ cô ấy.”
“Liz Liza-sensei đã…”
Nếu vậy, không phải ai xung quanh bọn mình cũng là kẻ thù.
“…Quả là một dịp tốt để tôi có thể làm chút gì cho cô ấy. Và tôi cũng phải chịu trách nhiệm cho mấy người ở đây nữa.”
Cửa phòng mở ra―người vừa được nhắc tới, Tsukahara-sensei, bước vào.
Chịu trách nhiệm cho bọn em là…một điều tốt sao?
“Fufufu, bọn tôi không giúp không công đâu. Khi bọn tôi gặp khó khăn thì mấy trò phải trả ơn đấy.”
Kohaku cười toe toét với cái vẻ mặt tưng hửng.
“Theo mưu đồ của Khoa Ma thuật, mạng sống của cô công chúa, Charlotte Lieben Frau, là người tị nạn trên đất nước này đã bị đe dọa. Khoa Kiếm thuật bọn em sẽ bảo vệ cho Công chúa, và đối đầu với Hội học sinh Khoa Ma thuật vì có ý định tước đoạt mạng sống cô ấy, bằng chính thực lực của mình. Theo đó, trong Cuộc họp Học sinh vào giữa tháng này, bọn em sẽ đưa Charlotte đầy khỏe mạnh ra ánh sáng. Qua đó, bọn em sẽ phân trần về công lý và sức mạnh đều ở phía bọn em! Chúng ta sẽ khiến Khoa Ma thuật không còn được trọng dụng, và đưa Khoa Kiếm thuật lên nắm quyền lực trong Học viện Kị Sĩ…đã đến lúc tiến hành một cuộc cách mạng rồi!”
Kazuki đứng hình trước bài diễn thuyết hùng hồn với một nắm đấm đầy quyết tâm của Kohaku.
Nghe hư cấu kinh…. Tuy nhiên, chẳng còn cách nào để cứu Lotte ngoài việc đưa cô ấy ra ngoài ánh sáng.
Nhưng dùng nó như kế sách để đưa Khoa Kiếm thuật lên cao và dìm Khoa Ma thuật xuống đáy sao?
“Thành thực mà nói, bổn cô nương đây muốn Kazuki hợp tác lắm. Nhưng xét đến những cảm xúc của Kazuki khi đã ở Khoa Ma thuật quá lâu, điều đó hoàn toàn không thể. Chính vì thế Kazuki sẽ bị giảm lỏng trong phòng một lúc, và cô nương đây muốn anh quan sát kỹ càng cuộc cách mạng của bọn em khi thời khắc tới.”
“…Từ từ đã nào, mấy người lên kế hoạch chống lại Hội học sinh Khoa Ma thuật với quân số ít ỏi thế này thôi à?”
Kazuki có phần nghi hoặc. Kohaku hơn hở, vỗ lên thanh katana giắt trên thắt lưng.
“Những Thánh Vật mà em sở hữu đều là bảo vật gia truyền nhiều thế hệ của gia tộc Hikita. Tuy nhiên, những chiến hữu khác của bọn em cũng đều được Tsukahara-sensei bí mật trang bị Thánh Vật. Thánh Vật có thể khiến Kiếm sĩ sử dụng tối đa khả năng của mình, đây là nhóm kiếm sĩ mạnh nhất! Lũ Thánh tích Pháp sư sẽ khó mà bắt kịp bọn em. Chúng ta đã tập hợp lực lượng từ lúc đó cho đến giờ, nhưng…lúc này đây là thời khắc để chúng ta đứng lên và mượn hình ảnh Charlotte để thực hiện đại nghiệp lớn lao này! Bọn Khoa Ma thuật đáng khinh ấy sẽ quỳ gối trước Khoa Kiếm thuật, và vị trí giữa hai khoa sẽ được đảo lại!”
Kế bên Kohaku, Tsukahara-sensei cũng nhăn nhở cười.
“Liz Liza bảo tôi [Có một nguồn sức mạnh khác thường ẩn sâu trong em]. Nhưng trong trận chiến này, chúng tôi sẽ thanh tẩy sự thối nát bên trong Khoa Ma thuật. Chúng tôi sẽ thanh trừng tất cả giáo viên đểu giả chỉ biết tư lợi cho bản thân ở cái học viện này. Cái đất nước này bạc đãi kiếm sĩ rất nhiều rồi, vì thế, đã đến lúc phải thay đổi.”
“Chúng ta sẽ thanh tẩy lũ Khoa Ma thuật ô uế ấy! Kazuki!, anh hãy ở yên đây mà chứng kiến, và sau khi mọi chuyện kết thúc, kết hôn với em nhé. Fuffuffu!”
Hai người họ rời đi, để lại vài lời nhắn rồi đi khỏi căn phòng nơi chỉ còn Kazuki và ba cô gái ở trong.
‘Gachari’ Cửa đã khóa lại. Tất nhiên Kazuki và những cô gái hoàn toàn có thể phá cánh cửa thông thường này bằng Phép triệu hồi, nhưng mà…họ chắc chắn sẽ bị phát hiện.
…Cậu ta định làm gì đây?
“Ah ah, tình thế này khó xử nhỉ?”
Leme thực thể hóa ngay bên cạnh Kazuki.
“Mọi thứ đã chìm xuống đáy địa ngục rồi. Tất cả đã tan thành mây khói! Cho dù lúc này, kẻ địch từ phía ngoài đã động thủ…ta không thể trông chờ vào Hội học sinh Khoa Ma thuật nữa; Khoa Ma thuật, rồi Khoa Kiếm thuật, cả cái học viện này, tất cả đều đã vô vọng rồi!! Người có thấy là Leme đang rất tuyệt vọng trước những kẻ được gọi là con người không!?”
Chìm sâu trong tuyệt vọng…. Cho dù cậu đã toàn tâm toàn ý coi Hội học sinh Khoa Ma thuật như gia đình của mình.
Hiakari-san cứu cậu. Vậy còn Hoshikaze-senpai thì sao chứ?
Và rồi…Kanae sẽ làm gì? Liệu cô ấy có có tham gia với vai trò là thành viên trong nhóm của Kaguya-senpai không?
Liệu cậu có phải chiến đấu lại với Kaguya-senpai mít ướt ấy nữa không…? Dù cho có chiến đấu đi chăng nữa, chắc gì cậu đã nắm phần thắng?
Nhưng nếu làm theo yêu sách của Kaguya-senpai, Lotte sẽ trở thành nạn nhân. Cậu không thể làm theo yêu sách ấy được.
Mặt khác, Kohaku lại muốn chiến đấu chống lại Khoa Ma thuật, dùng hình ảnh Lotte như lá cờ chiến đấu. Nhưng mục đích của Kohaku không phải là để cứu rỗi Lotte. …Cô ấy chỉ muốn thấy sự gục ngã của Khoa Ma thuật như để rửa hận mà thôi.
Cô ấy sẽ đâm một nhát dao khiến Khoa Ma thuật khó có thể khôi phục lại lần thứ hai, vào Cuộc họp Học sinh thường niên.
Liệu Kazuki có chấp nhận cách mà cô gái đó thực hiện?
Liệu cô ấy có khiến hai khoa của học viện này hợp lại làm một không…?
Đúng như Leme nói, mọi thứ đã tan thành mây khói. Trong tình thế này, dù cậu có tuyệt vọng làm theo cách nào đi chăng nữa, một điều quan trọng của một ai đó sẽ trở thành vật hy sinh cho cuộc chiến.
“Leme…trước đây, em có nói rằng sức mạnh của Đế Vương là sức mạnh dùng để < Liên kết > những mảnh ghép bị phân tán, phải không?”
Khi Kazuki bình tĩnh hỏi, Leme nhìn cậu với vẻ nghi hoặc.
“Người định làm vậy sao, thưa Đức Vua. Người định cho tất cả chúng em, cho Leme, và tất thảy 72 Con Quỷ của Solomon bản chất của một Đế Vương qua việc liên kết cái học viện thảm hại này sao? Nhưng người thừa biết với khả năng hiện giờ thì người khó có thể làm được điều đó mà?”
Cậu đã có ý định ấy bất chấp việc cậu có sức mạnh để đạt được nguyện vọng đó hay không.
Ngay cả việc bảo vệ Lotte, cậu chỉ có thể thành công khi sử dụng đến quân át chủ bài của mình.
Cho dù Leme đã cho cậu cả khoảng thời gian rất dài để lập harem, thế nhưng, cậu chẳng có thêm được sức mạnh nào cả…Mình không đủ sức mạnh. Mình không đủ quyết tâm.
Tuy nhiên, dù là vậy…Mio, và cả Lotte nữa, mình muốn bảo vệ hai người họ.
Và rồi…vẫn còn rất nhiều điều mình muốn bảo vệ nữa.
Có những thứ mình bằng mọi giá phải bảo vệ….
“Kaguya-senpai, rồi Kohaku nữa―Mình sẽ chặn bọn họ lại. Mình sẽ không để ai trở thành kẻ hy sinh đâu.”
Kazuki nhìn ba cô gái đang trong tình trạng vô thức. Cậu không đơn độc. Chiến hữu của cậu đang đứng bên cạnh cậu.
Không chỉ Khoa Ma thuật, mà cả Khoa Kiếm thuật, tôi sẽ khiến tất cả hòa vào làm một―
Tôi sẽ liên kết học viện này lại―Tôi sẽ trở thành Vua.
Bởi vì, Tôi, là Kiếm sĩ của Khoa Ma thuật.
Chú thích
↑ Futon (布団) là một tấm nệm phẳng, dày khoảng 5cm với một lớp vải bọc ngoài, bên trong nhồi bông hoặc bông tổng hợp. Futon được bán thành từng bộ bao gồm đệm (shikibuton), chăn bông (kakebuton) hoặc chăn vải (mofu) dùng cho mùa hè, và gối (makura) thường được nhồi đầy đậu, vỏ hạt kiều mạch hoặc các hạt nhựa. Futon được thiết kế để đặt trên sàn trải tatami, và thường được gấp lại và xếp trong tủ khi không dùng đến để tatami có thể thở và căn phòng rộng rãi để sử dụng hơn.