Trước những kỹ thuật dâm dục của Dark Disaster, cuối cùng Yuuna cũng phải thừa nhận cảm giác khoái lạc khi xuất tinh.
“Vâng, cái đó, nó…. Sướng lắm."
“Ngoan lắm Yuuna. Thành thật với cảm giác hoan lạc của bản thân không có gì là xấu cả.”
Một khi đã thừa nhận cảm giác ấy, thứ tiếp theo đón chờ sẽ chỉ là một vũng lầy. Và giờ đây, Yuuna đang ngập ngụa trong cái đầm lầy đó, cùng với đống tinh dịch mà thủ phạm chính là do Dark Disaster.
Tinh dịch phun trào theo từng nhịp đá lưỡi.
“Thế nào cưng? Sướng lắm phải hơm? Sao im thế? Sao cưng không nói rằng con hàng của mình đang sướng đến thế nào đi?”
“Vâng, nó sướng lắm ạ.”
Rồi sữa đặc lại tuôn ra do được sục.
“Kukuku, vẫn tiếp tục ra trong miệng của cô bé này ư, chỉ có đứa bệnh hoạn mới làm vậy thôi, biết chứ? Này, cưng biết mà phải không, rằng bản thân là một con bệnh hoạn ấy?"
“V-vâng, em đã ra trong mồm một bé gái, em…..em là một con bệnh hoạn.”
“Phải, phải, Sumeragi là một con bệnh hoạn cảm thấy ngất ngây khi xả vào mồm một bé gái.”
Giờ thì nó lại ra vì bị siết chặt.
“Cái mặt cưng trông đã không kìa? Có biết mình đã ra bao nhiêu lần không?”
“C….. Bao nhiêu gì?”
“Có nghe không đấy, ta hỏi hôm nay cưng đã ra mấy lần rồi? Nói to lên xem nào!”
“Bảy lần. Yuuna đã ra bảy lần trong ngày hôm nay, ahhhh!”
“Ai chà chà, đã bảy lần rồi cơ đấy.”
Lần này là do bị mơn trớn mà tinh hoa lại tuôn trào.
Chỉ búng nhẹ tay vào con hàng futanari đó cũng đủ phê pha để tinh dịch trào ra rồi. Với ngón tay trắng muốt cùng chiếc lưỡi đỏ hỏn, ả đổ mọi thứ tội lỗi lên đầu Yuuna. Cứ mỗi lần như vậy, ả lại bắt Yuuna nói những thứ ngu ngốc về bản thân mình như thể đang dạy chó vậy. Lý trí và lòng tự cao của cô hao mòn theo từng lời cất lên, cứ như thế, từng chút, từng chút một. Mùi tinh dịch bắn ra không biết bao nhiêu lần giờ đã lấn át cả căn phòng.
“Hmm, thú vị thật đấy. Ta rất hài lòng.”
Nhìn bãi tinh dịch loang thành vũng dưới chân, Dark Disaster gật gù hài lòng. Số vết bẩn trên tạp dề cũng là số lần Yuuna bị con nhỏ đó ép phải bắn ra. Tổng cộng có khi phải hơn mười lần rồi.
“Giờ thì, Yuuna à. Ta đã thỏa mãn với mấy trò ngốc nghếch của cưng rồi.”
Lần đầu tiên ra nhiều liên tục như vậy, cô chỉ có thể nằm đó nghe với biểu cảm bơ phờ do sức tàn lực kiệt. Nhìn cái vẻ mặt ngất ngây không nói nên lời ấy, ả tuyên bố.
“Vậy thì Chủ nhân đây cũng nên có phần thưởng gì cho ngươi chứ nhỉ? Liệu ta nên thưởng ngươi thứ gì đây?”
Trưng cái bản mặt suy tư cằm chống lên tay, ả đưa mắt nhìn vẩn vơ quanh căn phòng. Thế rồi ánh mắt dâm dật ấy dán vào thứ đang nằm trên sàn. Ả chỉ tay vào và nói.
“Đồ ăn thì sao?”
Đập vào ánh mắt yếu đuối của cô là chiếc bánh tart mà Dark Disaster vừa mở còn nằm lăn lóc trên sàn. Có lẽ đây chỉ là trùng hợp thôi, nhưng nằm trên đỉnh miếng bánh là một lớp tinh dịch đặc sệt như nước sốt vậy. Và giờ thi con nhóc kia lại bảo cô phải ăn chiếc bánh tart phủ đầy cái thứ bẩn thỉu đó.
“Ăn đi, đây là phần thưởng từ Chủ nhân của cưng đó, hãy coi nó như một lời cảm ơn."
Yuuna vẫn đơ người vì chẳng hiểu gì nãy giờ. Đến khi dần ngộ ra ẩn ý đó cũng là lúc sắc mặt cô thay đổi. Thoạt nhìn thì chiếc bánh bị rơi xuống sàn và ngập ngụa trong tinh dịch ấy đã chuyển sang cái màu như rác rưởi.
(Tự ăn tinh dịch của mình ư, ả nghĩ cái quái gì vậy? Không đời nào, như này thì quá bệnh hoạn rồi!)
“Sao thế? Không chịu ăn à?”
(Không thể ăn nó được, không thể ăn cái thứ do chính con họa mi của mình bắn ra được.)
“Mmmm, ngon thế này cơ mà.”
(Thế thì tự đi mà ăn!?)
“Chà, biết sao giờ.”
Bắt đầu phát chán với cái động thái im lặng của Yuuna, Dark Disaster nhặt miếng bánh tart bị rơi dưới sàn lên. Thoạt đầu, cô đinh ninh rằng mình sẽ bị khóa cứng cựa như trước rồi bị ép ăn. Có điều, dù có che miệng từ chối thì cảnh tượng trước mắt lại diễn ra hoàn toàn khác.
“Vậy thì, nhoăm nhoăm!”
“Ủa?”
Nữ hoàng dâm dục đã đưa tay cầm miếng bánh lên miệng rồi ăn nó. Có vẻ như miếng bánh quá to để cái miệng bé xinh đó nhồi được hết nên phải cắn đôi rồi mới bắt đầu nhai. Nhìn nửa còn lại, Yuuna thấy chất dịch trắng ghê tởm mà mình bắn ra vẫn còn đó.
(Ngươi đang ăn nó sao? Tinh dịch của ta vẫn còn trên đó đấy? Ngươi nghĩ cái quái gì vậy?)
Trong đầu Yuuna ngập tràn những dấu chấm hỏi. Tuy vậy, đây lại chính là chiến thuật của Nữ hoàng dâm dục. Chỉ trong chớp mắt, ả đã rút ngắn khoảng cách giữa hai người. Hai tay nắm lấy hông, ả dí sát mặt lại gần với Yuuna, dú kề dú, môi kề môi.
“Mmmmfff!!”
Một nụ hôn bất ngờ! Nhưng đâu chỉ có vậy. Vừa hôn, ả cũng lấy lưỡi mình đẩy vào môi Yuuna, ép cho miệng cô phải mở ra rồi trút hết nửa cái bánh tart vào. Ngay sau cảm giác mềm mại từ chiếc lưỡi của con nhóc đó là cái đống lổn nhổn của miếng bánh tart bị nhai nát bét đang tuồn vào mồm cô.
(Không thể nào! Cái gì thế này? Ả đang hôn mình sao? Cái này có phải hôn quái đâu!)
Trải qua một chuỗi những sự kiện ngày hôm nay khiến đầu Yuuna khỏi nhảy số được luôn. Nước miếng của Dark Disaster hòa quyện với miếng bánh tart đang lan trong miệng cô. Vị ngọt là từ chiếc bánh tart, còn vị đắng có thể là của cái đống hổ lốn mà cây gậy thịt của cô nhả ra.
(Uuugh, tởm quá. Mình muốn ọe ra.)
Dẫu muốn thổ cái đống đó ra càng sớm càng tốt nhưng có vẻ như Dark Disaster đã đoán trước được nước đi này nên ả liền khóa hai cặp môi lại với nhau. Cứ như thể lưỡi ả dài gấp đôi sau khi thâm nhập vào bên trong Yuuna vậy, nó đã đẩy chiếc bánh tart chui tọt xuống họng cô. Thực ra, động tác nuốt không hẳn là tự chủ mà đó là phản xạ tự nhiên khi cổ họng bị kích thích. Ban đầu, thức ăn được đưa xuống cổ họng bằng lưỡi sẽ gây kích thích, đó gọi là phản xạ nuốt. Có điều, chiếc lưỡi điêu luyện của Dark Disaster đã làm thay phần của cô rồi.
(Không, nó đã đến cuống họng rồi! Mình sẽ nuốt mất!)
Dù có chống cự đến thế nào đi chăng nữa thì cái phản xạ trong vô thức này cũng đâu dễ gì ngăn cản được. Động tác đẩy lưỡi từ nãy cho tới giờ khiến Yuuna nuốt trọn toàn bộ cái đống hổ lốn đó, từ nước miếng của Dark Disaster, tinh dịch của cô cho đến miếng bánh tart đó. Nguyên cái đống đó chui dọc theo thực quản vào thẳng trong bụng cô. Vào lúc ấy cô mới nhận ra rằng, đến cả bên trong cơ thể mình cũng bị con nhóc kia vấy bẩn. Sau màn ‘giao hàng qua môi’, ả nhe răng cười.
“Thế nào? Bánh tart kèm nước miếng và tinh dịch ngon chứ?”
“—kuh.”
Dù muốn nói rằng ‘ngon cái quần què ý’ nhưng ngay khi bắt gặp ánh mắt của Dark Disaster, cô lại chẳng thể nói được lời nào. Con ả này thậm chí còn chẳng coi Yuuna là một con người. Ánh mắt ấy như thể đang nhìn vào một con thú cưng hay thứ đồ chơi gì rồi. Và trong nguyên một tuần qua, ả đối xử với cô y như vậy. So với Nữ hoàng dâm dục, phải nói là cô không có cửa luôn. Không còn nghi ngờ gì nữa, hẳn là cô cũng cảm thấy trái tim mình vụn vỡ rồi.
“Um, ánh mắt ngươi trông đẹp hơn rồi đó.”
Nhận ra vẻ mặt khó nói của Yuuna, ả chỉ tay vào nửa miếng bánh tart còn lại và nói.
“Nào Yuuna, ăn đi chứ?”
Lần này Yuuna lại không hề kháng cự nữa mà ngoan ngoãn lại gần miếng bánh tart. Có điều, lần này con nhóc đó lại tự đưa nó vào miệng mình rồi bắt đầu nhai. Thoạt đầu cô chả hiểu vì cớ gì mà con nhỏ đó lại tự nhồi vào miệng mình, nhưng lần này tiếng nhai lại có vẻ dài và thô tục hơn lần trước. Nhào nặn đống đồ ăn trong miệng thành viên, ả cho Yuuna xem sản phẩm trên lưỡi mình rồi gắp nó lên và đẩy về phía Yuuna. Đối với Dark Disaster mà nói thì đây chính là một phần của bài huấn luyện khiến cơ thể Yuuna trở thành một món đồ chơi tiện dụng.
“Kìa Yuuna, đến nhận phần thưởng đi chứ. Hãy cảm nhận nó từ tận đáy lòng nhé.”
Cục bánh trộn nước miếng nằm giữa hai ngón tay với những sợi chỉ được tạo nên từ dãi dớt chăng đầy trên đó. Cơ mà, Yuuna lấy đâu là quyền từ chối ở đây? Bò lê bò lết như một con chó, với đôi mắt nhắm nghiền, Yuuna tiến về phía trước rồi miễn cưỡng đón nhận nó. Thế rồi ả ta lại khóa môi Yuuna một lần nữa, đưa lưỡi vào khuấy đảo bên trong rồi ép cô phải nuốt trọn cái đống đó. Có lẽ do đây là lần thứ hai nên cô nuốt cũng nuột hơn trước. Cái đống bẩn thỉu được tạo nên từ tinh dịch và nước dãi ấy sẽ được tiêu hóa trong dạ dày và hấp thu để trở thành một phần của cơ thể cô.
Đối với Dark Disaster mà nói thì đây chính là một phần của bài huấn luyện khiến cơ thể Yuuna trở thành một món đồ chơi tiện dụng.
“Đừng quên nhé Yuuna, đây là nụ hôn đầu trong mơ của ngươi đó.”
(Nụ hôn đầu….đây sẽ là nụ hôn đầu của mình. Lẽ ra nó phải dành cho Oono chứ.)
Ngày xưa có bài hát rằng ‘nụ hôn đầu có vị như chanh’, quả là một phép ẩn dụ hay tuyệt vời. Có điều, những gì Yuuna cảm nhận được lại là một hương vị bí ẩn được hòa trộn bởi bánh tart nhân khoai môn, nước miếng của một bé gái và tinh dịch do chính mình xả ra. Trong khi còn đang khóc lóc trước cái thực tế này, cô vẫn không mảy may nhận ra cái cảm giác rân rân đang trào dâng ở chỗ kín.