Trò chơi khiêu dâm – eroge – hầu hết chứa đầy những thứ đáng mỉa mai.
Và cũng có vô số lý do để ta chế nhạo chúng. Để bắt đầu, hãy đi từ gia đình của thanh niên nhân vật chính.
Hầu như lúc nào cha mẹ nhân vật chính cũng đi vắng. Họ đều không có mặt ở nhà một cách rất trùng hợp. Dù là cái cớ để bạn thuở nhỏ hay em gái đánh thức hắn dậy mỗi sáng, hoặc đơn giản chỉ để nhắm mắt làm ngơ trước việc hắn có thể mang gái về phòng dễ như thế nào thì quả nhiên đó vẫn còn là bí ẩn. Đôi lúc, người ta sắp đặt cha mẹ hắn đã mất ngay từ đầu.
Ngoài chuyện trên, hắn thậm chí còn có một cô em gái xinh đẹp tận tâm chăm sóc cho mình cơ đấy? Nghe có vẻ xàm xí đúng không, nhưng đó lại là điều bình thường trong cái thế giới của mấy tựa game như này.
Quả thực, việc sắp đặt cuộc sống một cách đặc biệt chính là nét đặc trưng của nhân vật chính eroge.
Những trò lố thậm chí chưa dừng lại ở hoàn cảnh gia đình. Mà ngay cả đặc quyền của nhân vật chính eroge cũng ngớ ngẩn y như vậy.
Lấy ví dụ, trong những tựa phim mà nhân vật chính phải cải trang thành phụ nữ để theo học tại trường nữ sinh, bí mật của hắn bằng cách nào đó không bao giờ bại lộ cả. Thậm chí, cái danh tính đó còn được giữ an toàn đến mức mà ta phải tự hỏi liệu hắn có siêu năng lực gì đó hay không. Trong một game eroge cụ thể, nhân vật chính còn qua mặt được cả một lớp học bơi mà không bị phát hiện. Mặc dù trường hợp này có một con ma đã thế chỗ cho hắn trong lớp nên cũng có thể hiểu được.
Đúng vậy đấy, một con ma đã làm như vậy. Đương nhiên sự thật sẽ không bị lộ ra rồi. Hợp lý mà nhỉ.
Tuy nhiên nói gì thì nói, câu chuyện thường sẽ diễn ra đến khi danh tính của hắn bị phát hiện tại thời điểm đã định đến mức khiến ta phải gào thét vào màn hình của mình. Bộ tóc giả đính chặt vào đầu nhân vật chính trong một lớp thể dục khắc nghiệt lại có thể dễ dàng tuột ra trong cuộc xô xát với một trong các nữ chính sau đó.
Phải rồi, nó sẽ tuột khi đánh nhau với nữ chính mà. Rất chi là hợp lý luôn.
Không liên quan lắm nhưng với một người bình thường, việc Một thằng nào đó ăn mặc như con gái và theo học tại trường nữ sinh thì thật kỳ cục và khó để chấp nhận. Tuy nhiên, trong thế giới eroge này, nó đã được bình thường hóa đến mức ngay cả những fan tỉnh táo nhất cũng có thể đắm chìm vào kịch bản này mà không thắc mắc gì cả.
Một đặc quyền khác của nhân vật chính eroge chính độ nổi tiếng của hắn ta.
Mấy đứa con gái dễ thương đổ xô đến bên hắn hệt như thiêu thân lao vào lửa. Em gái và em kế xinh đẹp trìu mến gọi hắn ta một tiếng “onii-chan”. Còn có một người bạn thuở nhỏ đến đánh thức hắn dậy mà không cần cho phép, cuối cùng lại thành ra xấu hổ rồi vả hắn một cái vì đã chào cờ dưới tấm chăn. Tiếp đến là vị chủ tịch hội học sinh thanh lịch, có trí tuệ thiên bẩm và vẻ đẹp đoan trang lại trở nên nhu mì, e thẹn cứ mỗi khi cảnh sếch diễn ra. Đừng quên còn có cô giáo nhỏ nhắn sỡ hữu khuôn mặt trẻ con, rõ ràng trông hệt như đứa con nít mặc dù đã tốt nghiệp đại học. Tất cả họ sẽ tụ tập xung quanh và thèm khát một gã tầm thường chỉ sở hữu duy nhất sự chân thành. Mấy cô gái này chắc hẳn là quỷ sếch hay đại loại vậy. Hoặc có thể thanh niên nhân vật chính thực sự là Incubus chăng?[note55668]
Mà sự bất thường không chỉ ở nhân vật chính, nó còn xảy ra tương tự với những người tình tiềm năng của hắn ta.
Những nữ chính đáng yêu đó sở hữu phong cách nói chuyện có thể đá bay cái gọi là đời thực. Mấy cô gái đấy có khả năng chiến đấu vượt xa võ sĩ chuyên nghiệp. Còn có những bà vợ nội trợ trông trẻ đẹp chẳng khác gì học sinh cấp ba. Một. Vài. Nữ. Chính. Thậm. Chí. Y. Hệt. Học. Sinh. Tiểu. Học.
Tuy nhiên, dù trông họ có trẻ đến đâu đi chăng nữa thì trò chơi vẫn đảm bảo phải có tuyên bố miễn trừ trách nhiệm rằng, Tất cả nhân vật trong trò chơi này đều trên 18 tuổi, để cho mấy quý ông đáng kính khi chơi có thể thoải mái xúc bình xăng của mình.
Cốt truyện của mấy tựa game này cũng khá rắc rối. Kể cả khi đặt cạnh với chương trình truyền hình, anime hay manga thì eroge vẫn ở một đẳng cấp khác.
Đây là ví dụ điển hình: trong game, nam chính sống với bố và anh em, tất cả đều là đàn ông. Nói cách khác, gia đình toàn là đực rựa. Cạnh họ lại có một người mẹ sống cùng các con gái của mình. Vậy là một gia đình khác toàn gà mái. Giờ đây, người cha của gia đình đó muốn có một đứa con gái hơn bất cứ thứ gì trên đời, và bà mẹ của gia đình bên lại thèm khát một đứa con trai. Hai bậc phụ huynh phải vắt óc suy nghĩ cho đến khi họ chợt nhận ra...
...đúng vậy đấy, họ đã hoán đổi con mình cho nhau.
Hoàn toàn hợp lý cho một eroge. Quả là một kế hoạch tuyệt vời, ngớ ngẩn đến mức tuyệt vời. Cứ như vậy, nhân vật chính được gả sang nhà khác và có dàn harem cho riêng mình.
Những người ưa thích thể loại này có lẽ cũng sẽ thích thú và ca ngợi bối cảnh tuyệt vời của câu chuyện. Còn người bình thường thì chắc hẳn sẽ phải thắc mắc thể loại người nào mà lại nghĩ ra cái cốt truyện giả tạo đến mức này cơ chứ.
Điều tương tự cũng đúng với cái phim về nhân vật chính cải trang thành nữ bên trên. Đã có hẳn một dàn harem yêu hắn như điếu đổ. Mặc dù tôi không có đủ chuyên môn để nói về vấn đề này, nhưng cũng có thể loại eroge được gọi là nukige, nó ưu tiên nội dung khiêu dâm hơn tất thảy. Thể loại này có các cảnh game quá dâm dục đến nỗi những người chơi kỳ cựu cũng khó mà nuốt trôi.
Nói tóm lại, eroge tồn tại như là một sự thêu dệt của hiện thực, nơi mà lẽ thường được vứt thẳng vào sọt rác.
Ngay cả khi bạn rơi vào thực tại đó, ngoài một số tựa game nhất định thì bạn sẽ không gặp bất cứ vấn đề gì cả miễn sao bạn là nhân vật chính. Dù sao hắn cũng là trung tâm của thế giới eroge và cực kỳ nổi tiếng mà.
Nhưng giả dụ trong thực tế bạn thấy rằng mình không phải là cái rốn của vũ trụ đó thì sao? Chỉ cần một bước đi sai lầm thôi là thế giới kỳ thú sẽ biến thành địa ngục.
“Trời đất, đùa nhau đấy à...”
Hình ảnh phản chiếu trong gương vừa là tôi mà cũng không phải tôi. Hay nói khác người trong gương cử động y hệt tôi nhưng khuôn mặt thì lại không giống tôi tý nào.
Hơn nữa, tôi từng thấy cậu ta trước đây...
“Gã này chắc chắn là... thằng bạn loser lúc nào cũng quanh quẩn bên cạnh...!”
Tôi liền khuỵu xuống.
***
Bạn thân của nhân vật chính eroge thường có cuộc đời đầy bi thương.
Vài nhân vật trong số này cứ lặp đi lặp lại hành vi giống nhau một cách vô ích và luôn chọc tức mấy bà nữ chính, trong khi số khác lại bị kéo vào việc bắt cặp cho nhân vật chính rồi cuối cùng lại trở thành bà mối cho hắn ta.
Tuy nhiên quan trọng hơn cả, đặc điểm chung nhất của loại nhân vật này (chưa nói đến nguồn gốc của sự bất hạnh cậu ta) chính là cậu ta không được lòng các cô gái.
Loại nhân vật bạn thân này cực kỳ không được ưa chuộng. Những phụ nữ xinh đẹp thậm chí còn không bước lại gần họ. Lý do thì đơn giản thôi – thử tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy ra nếu cô gái được người chơi ưa thích lại yêu phải thằng bạn thân của nhân vật chính. Chắc chắn những lời chỉ trích sẽ ngập tràn khắp studio mẹ, và lượng người chơi sẽ giảm dần.
Nếu một thằng khốn đáng ghét cứ xích lại gần và cuối cùng cướp lấy cô gái dễ thương từ tay tôi, rất có khả năng tôi cũng sẽ táng vỡ cái màn hình. Hoặc tôi sẽ lập tức spam liên tiếp vào trang góp ý của trò chơi với đủ kiểu chửi rủa khó nghe nhất, tiếp đến tôi sẽ để lại đại loại như một đống đánh giá phẫn nộ trên bảng tin, để cho tất cả những người chơi bị ngược đãi như chúng tôi có thể mà vơi đi nước mắt.
Giờ thì, nhân vật Kousuke Takioto đang phản chiếu trong gương linh hoạt đến mức những đặc điểm của cậu ta đều có đủ, từ cực kỳ xui xẻo đến hết sức đáng bị nguyền rủa. Tất nhiên là vậy rồi.
Kousuke xuất hiện trong Magical★Explorer (viết gọn là MX), đây là một trò chơi mô phỏng chiến thuật thường bị gọi một cách xúc phạm là game click chuột vì ta phải nhấp qua các menu để làm bất cứ thứ gì. Cuộc sống của nhân vật người chơi sẽ xoay quanh khuôn viên trường và chiến đấu trong ngục tối như một phần của học viện hoặc các sự kiện khác, tiện thể cũng củng cố thêm cho sức mạnh bản thân và thành viên trong nhóm. Ngoài ra, MX còn cho phép ta chế tạo vũ khí, áo giáp, ma thuật và chất xúc tác ma thuật. Sử dụng hệ thống chế tạo, ta có thể trang bị những vũ khí độc nhất hoặc thậm chí có thể mở cửa hàng để nhắm tới việc trở thành thương gia giả kim hàng đầu trong thành phố.
Tất nhiên một eroge cũng chứa rất nhiều yếu tố tình cảm. Nói không ngoa chúng là trọng tâm chính của trò chơi này.
Trong trò chơi, những nữ chính xinh đẹp và mạnh mẽ sẽ tham gia vào cuộc sống thường ngày của bạn với một mức độ khá bất thường (miễn bạn là nhân vật chính), với những tình tiết khiêu dâm xuất hiện thường xuyên, bạn sẽ cho rằng đó là phước lành từ trên trời rơi xuống (miễn bạn là nhân vật chính). Bạn thậm chí có thể lẻn vào phòng tắm nữ thành công và nhìn thoáng qua tất cả các nữ chính trong trạng thái quyến rũ nhất của họ (miễn bạn là nhân vật chính).
Bạn thân của nhân vật chính, Kousuke Takioto là kiểu người mà ta có thể gọi là hài hước – cậu ta ngấu nghiến chiếc khăn tay và khóc rũ rượi trong khi nhìn một cách ghen tỵ cảnh nhân vật chính tán tỉnh mọi nữ chính khác nhau. Một kẻ làm nền đúng nghĩa.
Trong khi cậu ta cũng có vài lời thoại như “Em đó trông cute quá phải không nào. À thực ra thì tớ...” và cả “Đáng nhẽ cổ phải là cô gái xinh đẹp nhất Học viện này ấy chứ”, thì nhân vật chính chắc chắn sẽ cướp đi bất cứ ai mà cậu ta để ý đến. Điều này không cần phải bàn, không ai trong số các cô gái là dành cho Kousuke Takioto cả.
Thậm chí còn hơn vậy bởi vì tất cả các cô gái trong trò chơi đều ghét cậu ta ra mặt. Mặc dù cậu ta khá ưa nhìn, nhưng do những nhận xét thô tục không đúng lúc và hành vi ngốc nghếch của mình, rõ ràng cậu ta sẽ bị tẩy chay rồi. Cũng có một số nữ chính không hẳn là ghét cậu ta, nhưng đó chỉ là ngoại lệ chiếm thiểu số trong tất cả các nhân vật mà thôi.
Vì vậy, khi nhìn những tình tiết lãng mạn từ góc nhìn của Kousuke Takioto, chúng ta có thể thấy cậu ta là một cá nhân vô cùng bất hạnh.
Sự bất hạnh của cậu ta còn kéo dài đến cả mấy cảnh chiến đấu trong trò chơi. Ngay từ đầu mấy nhân vật nam trong eroge đều không đánh nhau giỏi lắm. Nó khá là hợp lí. Các quý ông chơi eroge đều muốn theo đuổi những cô gái xinh đẹp mà họ muốn giữ cho riêng mình.
Khi những nữ chính được săn đón trở nên mạnh mẽ, mức độ nổi tiếng của họ nhờ đó cũng tăng theo. Danh tiếng càng cao thì doanh số càng tốt. Tuy nhiên, các nhà phát triển cũng tâm huyết với nhân vật nữ của họ và họ muốn những nhân vật này mạnh mẽ nhất có thể, vậy nên hiển nhiên rằng các cô gái rất giỏi trong chiến đấu rồi.
Nói đi nói lại khả năng chiến đấu của Takioto cũng không đến nỗi nào. Cơ mà do những người chơi kỳ cựu luôn than phiền khi so sánh cậu ta với mấy nữ chính được ưu ái hoặc là cậu ta không có vũ khí độc nhất cho riêng mình nên thanh niên này toàn bị đánh giá thấp.
Hầu hết mọi người đều loại cậu ta khỏi đội hình khi tiến đến gần cuối trò chơi. Ngay cả tôi cũng không phải ngoại lệ. Tôi muốn sử dụng mấy nữ chính thay cho cậu ta cơ!
“Gaaah...”
Hình ảnh Kousuke phản chiếu trong gương thở dài.
“Mình đoán bây giờ nên thử xác nhận xem mình có phải Kousuke Takioto hay không...”
Tôi bám víu lấy hy vọng nhỏ nhất khi cởi chiếc khăn quàng cổ, cơ bản đó lại là đặc điểm nổi bật của thằng bạn thân kém may mắn này. Mặc dù vậy...
“Hiện thực có phũ phàng như vậy không cơ chứ?”
Tại sao điều này lại xảy ra? Có vẻ như tôi thực sự là Kousuke Takioto rồi. Cơ thể này không phải của riêng tôi. Và lý do cho việc biến đổi này cùng với cách quay lại như cũ vẫn... không rõ.
Bên cạnh đó, thay vì phải nghĩ sao nó lại xảy ra thì tôi nên cân nhắc mình sẽ làm gì tiếp thì hơn. Sẽ thật tuyệt nếu tôi biết lý do mình thành ra như này, nhưng tôi không nghĩ tôi sẽ sớm biết đâu. Tôi thực sự nên xem xét cuộc sống của mình về sau sẽ như thế nào.
“Đây là thế giới của Magical★Explorer phải không?”
Đây không phải là Nhật Bản. Thế giới này đã được phát triển thông qua sự kết hợp giữa ma thuật và máy móc. Một thế giới giả tưởng, là ngôi nhà cho elf, thú nhân và cả người lùn.
Nếu vậy thì–
“Mình nên biết chút ma thuật chứ nhỉ...?”
Tôi chắc chắn có thể dùng ma thuật. Một lúc trước tôi tìm thấy một giấy hướng dẫn thông tin tuyển sinh. Gã này đã được nhận vào Học viện ma thuật Tsukoyomi mà.
Ai đời không biết ma thuật lại có thể theo học tại học viện ma thuật cơ chứ?
“Ma thuật à?”
Nếu được thì tôi thực sự muốn thử. Thực tế chẳng phải tôi sẽ bị đuổi học nếu không biết dùng hay sao?
“Trong game mình chỉ cần click chuột thì nó sẽ tự xuất hiện...”
Tôi không có màn hình trò chơi và chắc chắn tôi không thể click vào bất kỳ nút nào. Tôi thậm chí còn không thể nhìn vào số liệu thống kê của mình. Ít nhất tôi muốn xem mình đang có bao nhiêu HP và MP, nhưng nó không hề xảy ra.
Tuy nhiên Kousuke Takioto chỉ có thể đăng ký vào Học viện khi mà cậu ta biết dùng ma thuật. Có lẽ sẽ có một quyển sách giáo khoa về ma thuật quanh đây chứ nhỉ?
Tôi liền đứng dậy khỏi ghế và đi vào phòng khách.
Giống với tính cách trong trò chơi, Kousuke Takioto không phải là một học sinh thông minh theo bất kỳ khía cạnh nào. Chỉ có khoảng nửa số câu trong bài kiểm tra và các trang sách vở được đánh dấu là trả lời đúng. Trong khi đó, mấy tấm hình về những người nổi tiếng và quan trọng được in trên bìa cuốn lịch sử ma thuật và ngoại ngữ lại bị cậu ta vẽ nguệch ngoạc một cách tồi tệ.
Tôi phải tự hỏi bản thân mình, Cái quái gì vậy hả anh bạn? Học hành nghiêm túc đi chứ, nhưng lạ là kể từ năm ngoái, sách vở của cậu ta đột nhiên mất đi mấy nét chữ nguệch ngoạc mà thay vào đó lại là đủ loại công thức và vòng tròn ma thuật.
Tôi đóng cuốn lịch sử ma thuật lại. Tiếp đến tôi chọn một cuốn nhập môn ma thuật có vẽ hình con khỉ đang cầm quyển sách trên trang bìa.
“Ma thuật cho Khỉ?”
Tôi lật qua các trang sách, không hề thấy nét vẽ nguệch ngoạc hay nếp gấp nào, thậm chí có lẽ nó còn chưa từng được mở ra. Điều này dẫn đến một số thắc mắc, nhưng không có câu trả lời nào cả, tôi quyết định gạt chúng sang một bên. Chắc bây giờ tôi nên thử đọc xem sao.
Nếu cuốn sách này đáng tin thì mọi sinh vật trên thế giới khi sinh ra đều có mana, thứ hiện diện ngay cả trong không khí. Điều này đúng với những gì tôi biết từ trò chơi.
Mana là hiện thân của sự kỳ diệu của ma thuật – nó tạo ra lửa, triệu hồi nước, sinh ra gió... Thậm chí ta còn có thể chế tạo đất và kim loại.
Tuy nhiên, những thứ này tiêu tốn khá nhiều mana, nó đòi hỏi người sử dụng phải có lượng mana tương ứng hoặc lớn hơn. Sự khác biệt giữa người bình thường và người sử dụng ma thuật chính là trữ lượng mana của họ. Hiển nhiên là vậy rồi. Mặc dù vậy Kousuke Takioto lại sở hữu lượng mana đáng kinh ngạc đủ để khiến ngay cả một giảng viên ở Học viện cũng phải xấu hổ. Nhưng đó lại là điều duy nhấtcậu ta có thể tự hào.
“Ừm, mình đã cố sao chép chính xác những gì được viết, những chỉ vậy thôi sao? Tự dưng mình có cảm giác lạ quá...”
Nếu phải miêu tả thì nó giống việc mắt và tai tôi cảm nhận được ánh sáng và âm thanh vậy, như thể cả cơ thể tôi biến thành cơ quan cảm thụ. Tôi nghĩ tôi có thể cảm nhận được một loại năng lượng ma thuật ấm áp nào đó tỏa ra từ trong người, nhưng đồng thời cũng có một sự hiện diện tách biệt hẳn khỏi hình thái của tôi. Nguồn năng lượng ngoại lai này khẽ chạm vào cơ thể. Thực sự gây cho tôi cảm giác nhồn nhột.
“Hừm, tại sao mình bắt đầu cảm nhận được nguồn năng lượng này kể từ lúc nhận thức về sự tồn tại của nó nhỉ?”
Tôi không thể đưa ra lời giải thích nào cả. Cũng không ngạc nhiên lắm vì ngay từ đầu tôi đã không biết gì về thứ mana này rồi. Vậy đấy, mình nên thử dùng chút ma thuật xem sao. Nếu có thể, tôi muốn chắc chắn rằng liệu thứ mà tôi cảm nhận được có phải là mana hay không.
“Ừmmm thì, Phát quang?”
Theo như cuốn sách thì thần chú chiếu sáng “Phát quang” sử dụng một lượng mana khá nhỏ nên ngay cả những người không dùng ma thuật cũng có thể sử dụng. Nhưng thực sự tôi khá nghi ngờ liệu mình có khả năng niệm chú được thứ đơn giản như này hay không. Không biết tôi đã từng niệm chú bao giờ chưa ấy. Trái ngược với kỳ vọng của tôi, hiện tượng lạ đã xảy ra ngay lập tức.
“Không thể nào... Thật luôn trời...”
Một luồng ánh sáng trôi trước mặt tôi. Tôi lướt tay qua không khí xung quang nó, kiểm tra xem liệu có sợi dây hay nguồn điện nào nối vào hay không, nhưng bàn tay tôi không cảm nhận được gì cả. Sau đó tôi từ từ đưa tay về phía ánh sáng.
“Ha, ha-ha-ha, ha-ha-ha! Tuyệt cmn vời!”
Tuy nhiên tôi không thể chạm đến nguồn sáng được. Nó cũng không tỏa ra chút nhiệt nào cả. Tay tôi chỉ đơn giản lướt qua, đặt ngay chính giữa. Kể cả vậy hình dạng của nó vẫn giữ nguyên và nó cũng không hề di chuyển chút nào. Khi tôi ngừng cung cấp mana, ánh sáng bí ẩn lập tức biến mất.
Tôi tắt hết đèn trong phòng và đóng rèm lại. Sau đó tôi niệm chú lần nữa.
Trong nháy mắt, quả cầu ánh sáng bí ẩn hiện lên trong bóng tối. Tôi liền cắt dòng mana đi và ngừng niệm chú để dập tắt nó. Sau khi làm vậy, quả cầu lập tức biến mất và trong phòng tối sầm lại. Khi tôi lặp lại câu thần chú Phát quang, ánh sáng một lần nữa trở lại căn phòng.
“Không thể tin được...”
Không giống như nguồn sáng bằng điện, quả cầu không hề phát ra nhiệt lượng. Nó chỉ bao gồm mana mà thôi. Chắc chắn là như vậy vì sau khi tôi ngừng cung cấp mana thì luồng sáng đã biến mất. Niệm chú lần nữa sẽ lại làm cho xung quanh trở nên sáng bừng.
Tôi càng ấn tượng hơn mỗi khi sử dụng Phát quang. Sức mạnh bí ẩn gọi là ma thuật này thực sự làm tôi phấn khích.
Nếu ai đó nhìn thấy tôi lúc này, họ sẽ thắc mắc tôi đang làm cái trò con bò gì vậy. Suy cho cùng, Phát quang là câu thần chú đầu tiên mà một pháp sư học được. Rõ ràng là nó đã được dạy ở mẫu giáo hoặc tiểu học nên chẳng lạ gì nếu có ai đó mắng tôi vì quá kích động chỉ vì một thứ quá cơ bản phải không nào. Nhưng làm sao mà tôi có thể không vui sướng được cơ chứ.
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu một người từ một thế giới không có điện lại đột nhiên được chứng kiến ti vi hay Internet lần đầu tiên? Nếu không ngất xỉu tại chỗ thì ít nhất họ sẽ chết cứng ngay từ lúc nhìn thấy chúng. Tuy nhiên trong thế giới chúng ta, sự tồn tại của điện lại là điều bình thường, đó là thứ chúng ta đã quen thuộc từ khi còn nhỏ. Không có gì đáng để ngạc nhiên cả.
Điều tương tự cũng giống với ma thuật thôi. Tôi chắc sẽ rất chán nản nếu thấy được có bao nhiêu người trên thế giới này chế nhạo tôi chỉ vì quá phấn khích về một phép thuật cơ bản đến vậy. Tuy vậy tôi vẫn muốn phản bác họ - cứ thử đến thứ giới không có ma thuật mà xem. Với họ nó có thể chỉ là Phát quang, nhưng với tôi nó là một nguồn sáng không cần điện có thể trôi lơ lửng.
“Ái chà...”
Tôi niệm tiếp Phát quang rồi lại tắt nó ngay lập tức và lặp đi lặp lại quá trình. Mỗi khi làm thế tôi đều ngạc nhiên y như lần đầu vậy. Một ý nghĩ sau đó chợt len lỏi vào trong tâm trí tôi.
Tôi đưa tay vào ánh sáng rồi thử bao bọc nó hoàn toàn. Sau đó từ từ mở tay ra, tôi nhìn chằm chằm vào ánh sáng rực rỡ không lay chuyển. Khi làm điều này, tôi cảm thấy như ngọn lửa âm ỉ trong mình dần dần bùng cháy.
Tôi muốn sử dụng ma thuật để thử qua tất cả những điều mới lạ.
Phát quang không phải là dạng ma thuật duy nhất. Ma thuật phòng thủ, ma thuật tấn công, ma thuật phục hồi, ma thuật hỗ trợ, ma thuật meme,[note55669] ma thuật gợi cảm – có vô số loại khác nhau. Và tôi có thể sử dụng tất cả. Kousuke sẽ gặp khó khăn khi tự mình thực hiện, nhưng nhờ sự giúp đỡ từ bạn bè hoặc vật phẩm, tôi có thể bay lượn, bơi tự do dưới nước hoặc hít thở như cá. Nếu tôi có thể sử dụng ma thuật chiến đấu đúng cách, tôi thậm chí có thể tham gia vào hầm ngục.
Ừ nhỉ, đúng rồi! Thế giới này có hầm ngục cơ mà!
Tôi hoàn toàn có thể đến những nơi đó để phiêu lưu. Nếu thế giới này đúng là Magical★Explorer thì nó sẽ sở hữu rất nhiều hầm ngục.
Học viện, nơi đóng vai trò chính của MX, được xây dựng ở một khu vực có số lượng lớn mê cung. Thêm vào đó, nhờ có các vòng tròn dịch chuyển, tôi có thể tham gia chinh phục cả đống trong số đó. Cụ thể hơn, các hầm ngục kiểu hang động, tàn tích... đều là cần câu cơm của trò chơi điện tử, nhưng đồng thời cũng có vài mê cung mang phong cách Nhật Bản như dinh thự ninja cũng như các thảo nguyên rộng lớn, khe suối, núi lửa, đồng bằng tuyết và cả đảo nổi trên trời. Ngoài ra còn có một số hầm ngục dưới dạng hồ nước có bề mặt phản chiếu giống thủy tinh – thứ mà ta thường thấy được sử dụng trong các bộ phim anime – và thậm chí còn có nhiều loại kỳ lạ hơn, ví dụ cấu trúc tinh thể lấp lánh như đá quý chẳng hạn.
Tôi có thể trải nghiệm đủ loại môi trường khác nhau và hơn thế nữa.
Quả thực, hiện tôi đang ở trong một thế giới giả tưởng. Và tôi có thể chứng kiến những điều kỳ diệu bằng chính đôi mắt mình!
Khoan đã, nghĩ lại xem nào. Hầm ngục còn chưa phải là một nửa ấy chứ.
Bản thân thế giới này cũng vậy. Có rất nhiều địa điểm hấp dẫn để ta khám phá. Giống với Trái Đất, thế giới này có ô tô và điện thoại riêng. Cốt truyện nói rằng năng lượng của chúng đến từ mana và đá ma thuật.
Tôi cũng có thể sử dụng các công cụ ma thuật. Tôi tự hỏi không biết chúng hoạt động như nào và có thể làm được bao nhiêu thứ nhỉ. Có hằng vô số thứ tôi muốn khám phá và trong thế giới của MX, việc nghiên cứu chúng có thể cho tôi câu trả lời. Đây không còn là giấc mơ nữa, mà nó đã trở thành hiện thực.
Không chỉ vậy, thế giới này còn có một lục địa rộng lớn chưa được con người khám phá, trung tâm của nó chứa đựng những nơi mà không bao giờ tồn tại ở Trái Đất. Những địa điểm kỳ lạ này bao gồm một lâu đài trôi lơ lửng, một cung điện dưới nước được cho là nơi ở của một con rồng cũng như là cả một khu rừng có chứa một Cây thế giới cao chót vót hiện lên như một ngọn núi nhỏ. Tuy nhiên, trò chơi tập trung chủ yếu vào các hầm ngục ở Học viện nên những nơi như vậy chỉ mang tính chất tham khảo mà thôi, người chơi chỉ có quyền truy cập vào một số khu vực bị hạn chế.
Dù vậy tôi không hề bị giới hạn bởi trò chơi. Tôi vốn đã tự do rồi.
Tôi có thể đồng hành cùng nhân vật chính và các nữ chính trong chuyến thám hiểm tới những nơi kỳ thú này.
Thế giới này còn là ngôi nhà cho các chủng tộc như thú nhân, elf, dark elf và một số loài khác, họ không hề tồn tại trên Trái Đất. Tôi hoàn toàn có thể tương tác với họ. Nếu chúng tôi trở thành bạn bè, tôi thậm chí còn có cơ hội được tham gia phiêu lưu cùng họ.
Sự phấn khích tuôn chảy trong người khi tôi nghĩ từ điều này sang điều khác. Tuy nhiên vẫn còn một vấn đề.
“Nếu định đi phiêu lưu qua các hầm ngục và vòng quanh thế giới... thì mình cần phải mạnh mẽ hơn nữa.”
Tăng sức mạnh à? Để đạt được điều đó tôi cần phải tập luyện nghiêm túc.
Nếu Kousuke Takioto đúng với những gì trò chơi miêu tả thì cậu ta có những điểm yếu rõ ràng. Tuy vậy, nếu người chơi khắc phục được những khuyết điểm này và biết cách sử dụng nhân vật, cậu ta sẽ có được những khả năng hoàn toàn độc nhất vô nhị và trở nên bá đạo đến khó tin. Trên hết, tôi còn được trang bị rất nhiều kiến thức. Mặc dù tôi nghi ngờ rằng mình có thể thành người mạnh nhất, nhưng ít nhất tôi có thể trở nên mạnh mẽ hơn nhiều.
Chờ chút – liệu việc trở thành người mạnh nhất có thực sự nằm ngoài tầm với không?
Trong eroge nói chung, nhân vật chính (do người chơi điều khiển) và các nữ chính nổi tiếng đều nhận được sự đối xử ưu ái nhất đến từ đội ngũ sản xuất.
“Liệu mình có thể vượt qua họ và biến kiểu nhân vật bạn thân trở thành người vượt lên trên tất cả không nhỉ? Chà, điều đó không hẳn là không thể.”
Bất chấp tất cả mấy nhân vật mạnh áp đảo đó, liệu tôi có thể bứt phá lên vị trí số một?
Tất nhiên là tôi không hề ảo tưởng về điều này. Những cô gái đó thực sự là quái vật. Một trong các nữ chính có thể điều khiển gió bão theo ý muốn và bắn ra những nhát kiếm không khí đủ để cắt khiên sắt thành đống giấy vụn. Một người khác có khả năng chữa thương cho bất kỳ ai, không quan trọng vết thương của họ nặng đến mức nào. Thậm chí còn có nữ chính sở hữu ngón đòn combo nhanh như chớp và mạnh đến mức có thể xé xác trùm cuối thành từng mảnh.
“Nhưng mà nếu mình thực sự muốn trở nên mạnh mẽ hơn, mình cũng có thể...”
Dù hiểu được sự khó khăn của con đường phía trước, tôi vẫn muốn nhắm đến đỉnh cao nhất. Tuy nhiên điều đó không có nghĩa là tôi cố gắng vùi lấp các nữ chính. Thật báng bổ nếu tôi cản đường những cô gái tôi yêu quý trong khi họ đang nỗ lực hết sức mình. Tôi chỉ đơn giản muốn vượt qua họ và trờ thành người mạnh nhất mà thôi.
Nhân vật chính thì sao chứ? Nữ chính bá đạo thì sao chứ? Ha! Dù gì đi nữa, việc có những người đáng để vượt qua chỉ khiến việc nỗ lực trở nên thú vị hơn rất nhiều mà thôi.
Nếu tôi thực sự là Kousuke Takioto trong trò chơi... nếu tôi thực sự là cậu ấy, thì tôi đang sở hữu một khả năng độc nhất có thể cạnh tranh với nhân vật chính và các nữ chính, những cá nhân vô cùng tài năng và còn được nhà sản xuất ưu ái. Hơn nữa tôi còn có vô số mana cần thiết để có thể sử dụng hiệu quả kỹ năng đặc biệt của mình, vượt qua cả Tứ Thiên Vương và Tam Cường, anh chàng nhân vật chính cũng không phải ngoại lệ.
Và trên hết, tôi còn có kiến thức về game cơ mà.
Có được cái nhìn xuyên suốt về trò chơi chính là khả năng OP nhất. Để trở nên mạnh nhất, tôi biết những địa điểm có thể giúp mở khóa tiềm năng của mình và cả cách để tìm những vật phẩm bá đạo nữa. Tôi còn biết cả hầm ngục nào chứa công cụ ma thuật hữu dụng nhất và tôi biết chỗ có thể lĩnh hội được những kỹ năng mạnh nhất trong trò chơi.
Có vẻ tôi đã có đủ những điều kiện tối thiểu để trở thành đấng toàn năng trang bị tận răng rồi.
“Vậy là xong xuôi hết.”
Tôi không biết tại sao tôi lại đến với thế giới này. Nhưng nếu tôi phải sống ở đây, tôi sẽ rèn luyện bản thân nhằm hướng đến danh hiệu nhân vật mạnh mẽ nhất trong tất cả mọi người.
Tôi sẽ vượt mặt cả Tam Cường và cho tên nhân vật chính phải hít bụi.
Tiếp đến, dù là hầm ngục, lâu đài nổi trên trời hay là Cây thế giới đi chăng nữa, tôi có thể đi tới bất cứ nơi nào mà tôi muốn.
Tôi sẽ tận hưởng mọi thứ có trên thế giới này!