Madan no Ou to Vanadis

hồi kết.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

4 ngày đã trôi qua kể từ trận chiến Hồ Birche, Tigre và mọi người hiện đã quay về thị trấn cùng Elizavetta. Sau khi thuật lại mọi chuyện với Naum và những người khác, Elizavetta tuyên bố chính thức rằng Tigre đã trú chân tại Lâu đài Lebus.

Và, chàng trai trẻ nhẹ nhàng ôm lấy cô gái tóc màu hạt dẻ, lúc này vẫn còn chưa hết bàng hoàng khi vừa nhìn thấy Tigre. Cô gái thổn thức khóc thành tiếng trong vòng tay của anh.

Tiện cũng nói, tối ngày hôm đó, 1 người Muozinel đã lặng lẽ rời khỏi thị trấn.

"Tigrevurmud Vorn hử... Vậy ra ông bạn không còn là Urz nữa."

Người Muozinel đó thở dài 1 tiếng và lẩm bẩm. Dù chỉ là 1 quãng thời gian ngắn ngủi, đó vẫn là 1 chuyến đi vui vẻ đối với anh ta. Nếu như chàng trai trẻ kia vẫn còn là Urz, chắc chắn rằng anh ta đã mời chàng trai tới quê hương của mình.

Sao không bỏ lại cái nơi lạnh cóng này mà đi với tôi? Với tài bắn cung của ông bạn, chắc chắn ông bạn sẽ giành được ngay danh hiệu vĩ đại "Xạ Tinh Thủ" mà bao cung thủ vẫn ao ước đó...

Thế nhưng, trong khi rời khỏi thị trấn, sau khi đi được tầm nửa tiếng, anh ta cuối cùng cũng vứt bỏ được những suy nghĩ đó. Điều anh ta cần làm bây giờ là nhanh chóng quay về Vương quốc, báo cáo lại mọi việc cho chủ nhân của mình, rằng Tigrevurmud Vorn còn sống, và tài bắn cung của anh còn hơn cả những gì người ta đồn đại.

.

.

Đứng trên ban công, Tigre đứng ngắm sao trời.

Anh đang ở tại 1 quán trọn nằm ở thị trấn trực thuộc lâu đài Lebus.

Dù Elizavetta đã mời anh tới ở trong Lâu đài, thế nhưng Tigre vẫn lích sự từ chối.

Còn quá nhiều kỷ niệm của cuộc đời anh khi đang là Urz ở trong Lâu đài đó. Và, trên hết, điều đó cũng sẽ chỉ càng làm cho nhiều người hiểu nhầm mà thôi. Thấy anh nói tới đó, Elizvetta cũng chỉ biết cười trừ.

Thành ra là anh lại ở trong quán trọn này. Đây là 1 quán trọ khá cao cấp, kể là đối với thị trấn này, bên trong còn có cả nhà tắm xông hơi. Elen, Lim, Massas và Teita cũng được Elizavetta sắp xếp cho ở nơi này. Xem ra ai cũng lấy làm hết sức thỏa mãn.

Bữa tối cũng được bày biện hết sức thịnh soạn.

"Thực ra là ta cũng muốn tổ chức linh đình 1 chút để chào mừng cháu quay lại."

Massas mỉm cười đáp. Nhưng, không có gì là lạ, mọi người đều đã quá mệt mỏi. Vừa xong trận chiến với con quỷ, họ đã phải lao vào đẩy lui quân của Kazakov. Chưa kể, họ vẫn còn chưa hoàn toàn bình phục được.

"Ừm, sao cũng được. Khi nào xuân đến, cháu nhớ quay về Brune đấy. Điện hạ Công Chúa nóng nòng chờ tin cháu lắm đó."

"Đúng vậy. Cơ mà, cháu phải về Brune rồi sao?"

Hiện giờ, Tigre vẫn còn đang phải ở lại Zhcted làm khách trong 3 năm bởi 1 giao ước giữa 2 Vương quốc. Thế nhưng, Massas chỉ lắc đầu tựa như muốn nói "không sao đâu".

"Lần này quả thực là có 1 chút rắc rối thật. Sau vụ này, ta sẽ phải qua Kinh thành Silesia 1 chuyến. Có rất nhiều điều cần phải đem ra bàn bạc với Quốc Vương Zhcted. Nếu mới biết được mỗi việc cháu an toàn mà đã quay về thì cũng chả khác gì công cốc."

Những gì Massas vừa nói đều không sai, nên Elen và Lim cũng không nói năng gì. Thiếu chút nữa là mối quan hệ giữa Brune và Zhcted đã xuất hiện 1 vết rạn nứt lớn. Về phần Massas, có lẽ ông cũng không thể nào thỏa lòng được nếu chưa được kiến nghị 1 phen.

Sau khi ăn tối xong, Naum và Lazarl cùng đến thăm quán trọ. Có lẽ họ đã được biết sự tình mọi việc từ Elizavetta. Thoạt trông thấy Tigre, 2 người cùng gượng gạo mỉm cười đầy bối rối.

"Xin 2 người đừng có khách sáo làm gì."

Thấy Tigre tế nhị nói vậy, 2 người kia chỉ lần lượt nói lời tạm biết và bắt tay với Tigre. Nói thêm gì nữa sẽ lại thành ra không cần thiết cho cả 2 bên.

Sau khi tiễn 2 người, Tigre không về phòng ngủ ngay. Thành ra, Anh lại lên ban công trên tầng 2 của quán trọ.

Màn đêm đã buông xuống, thị trấn giờ đây chỉ còn là những cái bóng đen tối tăm.

Ánh sáng duy nhất còn sót lại là vầng trăng cũng những vì sao. Đêm nay lại không có mây, đối với chàng trai trẻ, như vậy là quá đủ rồi.

"--- Thật là 1 chuyến đi dài."

Lẩm bẩm vài tiếng đầy cảm xúc, anh nhớ lại những gì vừa mới trải qua vài tháng gần đây. Làm sứ giả tới Vương quốc Asvarre, gặp gỡ Sasha, gặp gỡ Olga và Matvey bên cảng biển.

---- Nhắc mới nhớ, Sasha đã mất rồi...

Khi nghe được tin cô gái đã qua đời từ Elen, Tigre đã im lặng mất 1 hồi lâu. Anh tiếc nuối rằng mình đã không trò truyện với cô được nhiều. Chàng trai trẻ cầu nguyện nữ thần Elis của bão tố cho linh hồn của cô được an nghĩ vĩnh hằng.

Anh đã gặp rất nhiều người ở Asvarre. Hoàng tử Jermaine muốn bắt giữ họ làm tù nhân. Hoàng từ Elliot giao chiến với họ. Tallard Graham với Công chúa Guinervere làm đồng minh đoạt được thắng lợi trong cuộc nội chiến. Rồi thì thuộc hạ của Tallard, bắt đầu là Ludra. Cả tay lính đánh thuê Simon nữa.

Và, con quỷ trắng Torbalan. Dù biết chuyện Sasha đã đánh bại được con quỷ, anh vẫn phải thừa nhận đó là 1 thực thể hết sức đáng sợ.

--- Mình phải điều tra thêm về cây cung đen này.

Nghĩ lại những gì Torbalan và Baba Yaga nói, xem ra chúng vẫn còn có đồng mình chưa lộ diện. Anh không biết mục tiêu của chúng là gì. Tuy nhiên, không nghi ngờ gì nữa, anh và cây cung đen. vật gia truyền của gia tộc anh, có liên quan tới chuyện đó. Và anh cũng cần những Vanadis, trong đó có Elen, cho anh lời khuyên nữa.

Ngay cả những tháng ngày làm Urz của anh cũng có vô số chuyện diễn ra, từ việc anh đi chăn ngựa, làm hầu cận, rồi đến đột nhiên được thăng lên làm cố vấn nữa.

Khi mới rời Leitmeritz, lúc đó mới là cuối hè. Đáng nhẽ ra anh đã phải trở về vào lúc trời thu.

Thế nhưng, không nói gì tới thu, mùa đông cũng đã sắp kết thúc. Những ngày đầy biến cố đó làm anh cảm thấy những trận đánh nảy lửa ở Vương quốc Asvarre mới nhớ nhung làm sao.

Anh nghĩ rằng thật may mắn là anh đã được gặp Elizvetta, Naum và Lazarl.

"Urz hử..."

Anh băn khoăn không rõ mọi chuyện sẽ ra sao nếu như anh tiếp tục là Urz.

Chàng trai trẻ vẩn vơ suy nghĩ về con đường anh đã tự mình bỏ lại phía sau.

Elizvetta là 1 chủ nhân anh hết lòng kính phục. Naum và Lazarl cũng là những cấp trên đáng tin cậy. Có rất nhiều người anh quen biết, đủ để thoạt thấy là lại chào hỏi nhau. Có khi anh lại có thể kiếm được những người bạn thân, tìm được người trong mộng của mình, và rồi lập gia đình nữa chứ.

Togre lắc đầu. Cuộc đời đó hoàn toàn khác xa với anh bây giờ.

Đó quả thực là 1 chút suy nghĩ hài hước làm sao.

Dù, điều đó không hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tượng.

"--- Sao vậy?"

Anh nghe thấy có ai đó từ đằng sau thốt lên. Cùng lúc đó, 1 ngọn gió nhẹ nhàng khẽ mơn trớn gáy anh.

1 cô gái tóc bạch kim đang đứng ở đó.

"Ăn mặc như vậy kẻo cảm lạnh đó."

"Tôi đang nổi hứng muốn được ngắm nhìn cảnh trời đêm 1 chút. Thế Elen này, còn cô thì sao? Cô vẫn ổn chứ"

Nửa lo lắng nửa đùa, Tigre hỏi. Cô cũng vừa trải qua 1 trận chiến máu lửa giống như Tigre. Anh băn khoăn không biết cô có ngủ được hay không. Nghĩ là như vậy, nhưng Elen lại lắc đầu. Cô đứng xán lại gần Tigre.

2 con người lặng lẽ ngắm nhìn sao trời. Có biết bao nhiêu thứ họ muốn được thổ lộ với nhau. 1 đêm thôi có lẽ là không thể nào đủ được.

Thế nhưng, cả 2 người vẫn không thể nào lên tiếng nổi. Lời mở đầu xem ra lại khó khăn tới vậy.

Đã bao nhiêu thời gian trôi qua kể từ khi họ bắt đầu ngắm sao vậy?

Chợt như vừa mới sực nhớ ra, Elen hỏi.

"Nhắc mới nhớ, thế còn đồng tiền bạc tôi tặng cậu giờ sao rồi?"

1 đồng tiền bạc với dòng chữ "chúc may mắn". Elen đã trao đồng tiền này cho anh vào cuối mùa hè, khi anh rời khỏi Leitmeritz. Chàng trai trẻ lắc đầu với 1 nụ cười buồn bã.

"Có lẽ nó đã chìm dưới đáy biển mất rồi."

Sau một hồi im lặng, anh lại nói tiếp.

"Có lẽ đồng xu đó lại chìm thay cho tôi cũng nên."

Trước lời của Tigre, Elen trầm ngâm nhìn chàng trai trẻ 1 lúc. Cô bèn mỉm cười.

"Nếu cậu nghĩ là vậy thì cũng được thôi. Rốt cuộc thì cậu cũng quay về bình an mà."

Họ cùng rời mắt khỏi bầu trời đầy sao lấp lánh mà quay sang nhìn nhau.

2 con người cuối cùng cũng được dịp trút bầu tâm sự, hết chuyện gần chuyện xa lại tới những gì sắp diễn ra.

Đó quả thực là 1 quãng thời gian thật sự là hạnh phúc.

Truyện Chữ Hay