Mạc Trận Vương - The King of the Battlefield.

chương 31: tự do cho tất cả (3).

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Becontraime.

***

Có phải vì hắn đã biến thành [Hỏa Giáo Sĩ]?

Tuy nhiên, thứ ánh sáng rực rỡ đó cũng nổi lên trên các xác sống khác nữa.

‘Đó là hiệu ứng kỹ năng.’

Muyoung nghĩ mình vừa nhìn thấy ánh sáng đó là vì kỹ năng ‘Khai thác linh hồn.'

Muyoung liền bật [Bảng Trạng Thái] lên và đọc kỹ năng mới của mình.

Tên kỹ năng: Khai thác linh hồn (F)

Mô tả - Hấp thụ undead với số điểm nghệ thuật trên 70 để tăng chỉ số của bạn. Có xác xuất thấp lấy được một trong những kỹ năng mà undead đó sở hữu.

Hiệu quả thay đổi tùy thuộc vào điểm nghệ thuật, hạng kỹ năng và vật liệu của undead.

Lông mày của Muyoung khẽ co giật.

‘Hừm.’

Tạo ra [Hỏa Giáo Sĩ] còn không khiến hắn ngạc nhiên như này.

[Hỏa Long Woo] có thể được phân loại như một loại nguyên liệu hàng đầu, nhưng do tính chất của undead nên gã sẽ không thể mạnh hơn.

Trừ phi được chính [Chiêu Hồn Sư] làm cho mạnh lên bằng phép thuật, trang bị hoặc dung hợp.

Thường thì hầu hết undead không thể phát triển được, có thì cũng rất hiếm. Rồi sẽ tới lúc undead không còn hữu dụng thì Muyoung sẽ dùng kỹ năng này để loại bỏ nó.

‘Mình còn có thể lấy được kỹ năng nữa cơ.’

Muyoung tập trung vào phần cuối của đoạn mô tả.

Dù tỷ lệ có thấp đi nữa thì vẫn có cơ hội nhận được một trong những kỹ năng mà undead đó sở hữu.

Cũng đồng nghĩa với việc Muyoung tạo ra undead với kỹ năng tốt thì hắn có thể sử dụng [Khai thác linh hồn] để có được kỹ năng đó.

Nhưng chỉ khi cái tỷ lệ thấp đó mỉm cười với hắn...

Vì một khi Muyoung sử dụng kỹ năng thì undead đó sẽ vô dụng nên kỹ năng này tốt nhất được sử dụng khi undead sắp bị loại bỏ.

‘Băng hỏa khô lâu'.

Muyoung ngẩng đầu lên.

[Băng Hỏa Khô Lâu] với nửa thân thể đã đổ gục và cái đầu nằm lăn lóc bên cạnh.

Một ánh sáng đang lơ lửng trên đầu nó.

Đồng nghĩa Muyoung có thể sử dụng được [Khai thác linh hồn].

Ánh sáng bắt đầu mờ dần, có vẻ nếu để một lúc nữa thì hắn không thể dùng [Khai thác linh hồn] được nữa.

‘Khai thác linh hồn’

Muyoung tiếp cận [Băng hỏa khô lâu] và sử dụng kỹ năng lên nó.

Chẳng mấy chốc một ánh sáng xanh xuất hiện từ bàn tay của Muyoung và hút lấy ánh sáng trên đầu [Băng hỏa khô lâu].

[Đây là một tác phẩm nghệ thuật với số điểm nghệ thuật là 71.] [Sau khi kiểm tra vật liệu và hạng kỹ năng bạn đã khai thác được 4% chỉ số của nó.] ['Băng hỏa khô lâu' có tổng cộng '187' điểm chỉ số .] ['7' điểm chỉ số này sẽ được phân phối ngẫu nhiên cho các chỉ số của bạn.] [Sức mạnh +1, Nhanh nhẹn +2, Thông minh +1, Đấu khí(Fighting Aura - Trước là Hào quang chiến đấu) +1, Kháng phép +2.]

Buồn thay, Muyoung không lấy được kỹ năng nào cả.

Sẽ thật là kỳ lạ nếu hắn có thể dễ dàng nhận được một kỹ năng khi đã biết rằng tỷ lệ đó rất thấp.

Nhưng việc kỹ năng này sử dụng tổng chỉ số của undead làm tiêu chuẩn đã thu hút sự chú ý của hắn.

Có nhiều trường hợp undead được làm từ những nguyên liệu chất lượng hàng đầu sẽ phát triển chỉ số gấp nhiều lần.

Nếu Muyoung sử dụng kỹ năng này vào những undead đó, hắn sẽ lấy được nhiều chỉ số hơn với cùng hiệu ứng như vừa rồi.

‘Thể lực của mình đã phục hồi.’

Một điều nữa là hắn có thể cảm thấy cơ thể đã mạnh hơn thông qua lớp da của mình.(He could feel his body getting stronger through his skin.)

Tuy nhiên vẫn còn đó một hiệu ứng khác.

Các vết thương gây ra trong trận chiến với [Hỏa Long Woojin] được chữa lành với tốc độ mà chỉ bằng mắt thường cũng có thể thấy được.

‘Dường như kỹ năng [Khai thác linh hồn] còn có tác dụng hồi phục vết thương.’

Muyoung chậm rãi gật đầu.

Kỹ năng Muyoung nhận được sau khi kỹ năng [Nghệ thuật chết chóc] lên hạng C sẽ cực kỳ hữu ích tùy thuộc vào cách mà hắn sử dụng.

Muyoung chắc rằng các kỹ năng của mình ít nhất cũng phải trên một hoặc hai cấp so với một [Chiều Hồn Sư] bình thường.

Khi chuyển động của hắn dần trở nên tự nhiên hơn, Muyoung bật [Bảng Trạng Thái] để xem các chỉ số tăng lên của mình.

Hiệu ứng thành tích ->

Gremory's Anguish(Sự thống khổ của Gremory) (A, +3 cho tất cả các khả năng)

Hiệu ứng nghề -> Chúa tể cái chết (Nghề chúa tể, Kẻ thống trị cái chết)

Chỉ số ->

Sức mạnh 67 (41 + 26) Nhanh nhẹn 61 (43 + 18)

Thể lực 67 (39 + 28) Thông minh 36 (18 + 18)

Thông thái 35 (17 + 18) Đấu khí 42 (24 + 18)

Kháng phép 30 (12 +18)

Lưu ý đặc biết : Đấu khí đã thức tỉnh.

Trang bị: Anguish (Sức mạnh +5), Herculean Strength Leather(Giáp da sức mạnh của Hercules) (Sức mạnh +3), bộ Lunatic Sovereign (Tất cả chỉ số +15, Sức chịu đựng +10)

‘Chỉ số cơ bản và kháng phép của mình đều tăng.’

Thông thường thì các chỉ số tăng theo kỹ năng hoặc trang bị được coi là các chỉ số ‘hỗ trợ'.

Các kỹ năng loại nguyền rủa thường sẽ làm giảm phần trăm của các chỉ số 'hỗ trợ' và nếu thứ hạng ‘Anti-Magic Fields’(Vùng phản ma pháp) của họ cao thì sẽ không nhận được sự gia tăng chỉ số từ các kỹ năng. Tuy nhiên, không có vấn đề gì nếu chỉ số cơ bản tăng lên.

Trên hết, chỉ số kháng phép là chỉ số mà hắn thậm chí còn không thể tăng thêm một điểm cho đến bây giờ.

Mặc dù Muyoung đã phát triển chỉ số của mình nhưng phương pháp để tăng thêm lại gần như không tồn tại. Thông thường các chỉ số chỉ có thể được tăng lên với sự trợ giúp của trang bị hoặc thành tích, nhưng giờ đây đã có cách để tăng thêm chỉ số mà không gặp khó khăn.

Những kẻ mạnh chiếm giữ vị trí hàng đầu thường chú ý rất nhiều đến Kháng phép. Nét đặc trưng của [Địa ngục] là họ sẽ không biết kẻ nào cũng như kỹ năng kẻ đó sử dụng để đe dọa họ.

Dù bạn có mạnh mà nếu bất cẩn, bạn cũng sẽ chết. Vậy nên Muyoung mới có thể hoàn thành các vụ ám sát những kẻ có cách biệt lớn với hắn.

Trong khi xoa cằm suy nghĩ gì đó trong giây lát thì [Hỏa Giáo Sĩ] đã lấy lại được diện mạo ban đầu của mình.

"Chủ nhân."

Muyoung liếc về phía [Hỏa Giáo Sĩ].

"Ngươi có thể nói được sao?"

"Xin hãy ra chỉ thị."

Có phải vì gã ở trạng thái bán tử(Half-dead)?

Hoặc cũng có thể là vì gã sở hữu trí thông minh hơn những Undead khác.

Muyoung không thể tự giải đáp bèn hỏi.

"Ngươi còn chút ký ức nào lúc còn sống không?"

"Thuộc hạ chỉ nhớ được một chút."

Hừm. Muyoung khoanh tay lại.

Trí thông minh thì đủ, nhưng ký ức thì không còn nguyên vẹn.

Nếu Woo vẫn giữ được ký ức thì sẽ rất có ích khi đối đầu với 4 Thẩm phán khác, nhưng vấn đề là ký ức của gã quá mơ hồ.

Nếu chúng phát hiện ra gã chỉ là một undead, Muyoung sẽ mất [Hỏa Giáo Sĩ] đồng thời khiến chúng nghi ngờ.

‘Mình có thể sử dụng gã.’

Cũng chưa phải là hết cách.

Muyoung bắt đầu lên một kế hoạch nhỏ.

Một câu chuyện có thể được sử dụng ngay cả bên ngoài [Hộp thử thách].

Một phương pháp mà có thể giữ được sự nghi ngờ ở mức tối thiểu trong khi vẫn có được tất cả những điều có lợi!

"Từ giờ ngươi sẽ hành động như [Hỏa Long Woo]. Ngươi còn nhớ cách nói chuyện của gã không?"

"Thuộc, hạ, nhớ. Thuộc, hạ, sẽ, làm theo mệnh lệnh."

Dù câu từ của gã có ngắt quãng, nhưng như thế cũng đủ rồi.

Muyoung sắp xếp lại mọi thứ theo thứ tự và di chuyển ra ngoài mà không hề do dự.

*

Taehwan phải lựa chọn.

Hài lòng với nơi trú ẩn hiện tại hoặc ra ngoài tham chiến.

Là một nhà lãnh đạo, anh có trách nhiệm vô cùng lớn. Lựa chọn của anh sẽ quyết định sự sống chết của hơn mười người .

‘Ở đây có thực sự an toàn không?’

Rặng đá là một nơi lý tưởng để ẩn náu.

Tuy nhiên, họ không có cách nào để biết khi nào sẽ chỉ còn 300 người.

Và anh cũng không cảm thấy như họ đang ẩn náu chút nào.

Nếu họ sử dụng cái chết của người khác như một bước đệm để sinh tồn thì chắc chắn rằng họ sẽ lại làm thế. Lần đầu có thể cảm thấy khó khăn nhưng từ lần thứ hai thì sẽ dễ dàng hơn.

‘Ngoài các Thẩm Phán ra, mình cũng không nghĩ mọi người đều cùng phe.’

Muyoung đã nói với họ.

Rằng sẽ có một số người sẽ phủ phục trước sức mạnh của các Thẩm phán.

Và nếu những kẻ đó cũng đã sống sót sau một tháng trong một ngôi đền như họ, không có cách nào để biết chắc liệu chúng có phải người tốt hay không.

‘Anh ấy nói rằng nếu chúng ta muốn muốn thắng thì chúng ta phải cần phải hợp lực lại.’

Muyoung không bao giờ nói những điều bất khả thi.

Nếu Muyoung đã đề cập đến ‘chiến thắng’ thì có nghĩa khả năng chiến thắng không phải là không có.

Kết quả sẽ thay đổi tùy thuộc vào hành động của họ.

Đó là những gì Taehwan nghĩ.

"Tôi đang tập hợp những người sẵn sàng chiến đấu chống lại các Thẩm phán. Chuyện đó rất nguy hiểm nên tôi không ép mọi người nhưng tôi hy vọng rằng những ai sẵn sàng chiến đấu sẽ theo tôi."

Taehwan luôn giữ vững quan điểm trong lời kêu gọi của mình.

Taehwan tin rằng anh không thể ép buộc bất cứ ai đi theo mình khi điều đó liên quan đến tình huống sinh tử.

Tất nhiên, mọi người chỉ có thể thử đọc ý nghĩ của những người còn lại.

Họ sẽ an toàn nếu họ cứ trốn tại đây, liệu thực sự sẽ có những người liều mạng sao.

"Tôi sẽ đi cùng cậu. Ở đây không thực sự an toàn 100% phải không? Nếu thế thì tốt hơn là nên cố gắng lần cuối."

Kang Baeksoo.

Cậu là người đã cùng vượt qua Ngôi sao của David và hai trận đấu Boss cùng với Taehwan.

Dù cậu ta trông có hơi hơi nhếch nhác nhưng lại là người mà anh có thể tin tưởng được.

Kim Taehwan và Kang Baeksoo có sức ảnh hưởng rất lớn trong ngôi đền. Nếu cả hai cùng rời đi sẽ tạo ra một lỗ hổng rất lớn.

Khi Baeksoo lên tiếng thì bầu không khí bắt đầu thay đổi.

Cuối cùng thì 7 người bao gồm cả Bae Suzy đều đã tập trung và Taehwan cũng không trách những người còn lại.

‘Mình không thể ép buộc trước quyết định của họ được.’

Hãy cố gắng thay đổi tình thế của trận chiến cùng với 7 người này.

Taehwan rời khỏi rặng đá với một trái tim nặng trĩu.

Mặc dù khởi đầu tràn đầy nhiệt huyết nhưng thật không dễ để tìm thêm người.

Dù có tìm thấy thì họ cũng không muốn theo Taehwan.

Chỉ có 7 người. Chẳng có ai lại đi tin vào một nhóm gồm một đứa trẻ và những người bị thương cả.

Họ chỉ là không thể hiểu nổi.

Thứ sức mạnh mà các Thẩm phán đã phô diễn quá bá đạo đối với họ.

Lúc đó trông như họ sẽ tập hợp lại để tổng quây nhưng ngay khi thấy sự chênh lệch giữa hai bên thì tất cả đều cụp đuôi lại.

Thực tế thì phản ứng của mọi người đều như nhau.

"Tại sao tôi lại chấp nhận rủi ro đó? Trong khi tôi có thể trốn và chờ tới khi còn 300 người. Không phải tôi chỉ cần rời đi sau đó sao?"

"Sao mà tôi có đủ lòng tin để theo anh chứ và anh định làm gì chỉ với 7 người trong khi chúng tôi không thể làm gì với cả ngàn người?"

Họ đúng.

Không phải Taehwan chỉ vừa đủ chống lại sự cám dỗ đó sao?

"Mấy tên khốn hèn nhát."

Baeksoo nghiến răng.

"Là vì tôi không đủ giỏi."

Tuy nhiên điều đầu tiên Taehwan cảm thấy là sự hối hận.

Là vì anh không thể khiến mọi người tin tưởng vào mình.

Có lẽ nếu anh cũng có sức mạnh như Muyoung thì câu chuyện có thể đã khác.

Anh ấy có thể chỉ huy cả nhóm với sức hút áp đảo của mình.

Nhưng Taehwan vẫn chưa bỏ cuộc. Nếu anh tăng số lượng thành viên thì sức mạnh của họ cũng sẽ tăng lên. Anh tin chắc rằng có ai đó ngoài kia cũng có cùng suy nghĩ như thế.

Tuy nhiên... lũ chó săn là cả một vấn đề.

Lũ chó săn đã phát hiện ra nhóm 7 người và bắt đầu tấn họ.

"Chết tiệt!"

Baeksoo nâng con dao găm lên.

Số lượng của chúng tầm khoảng trên hai mươi.

"Tại sao bọn mày lại làm thế hả mấy thằng khốn kiếp này!"

Baeksoo đột nhiên hét lên.

Tình hình thực sự không tốt cho họ chút nào.

Một trận chiến đẫm máu. Taehwan chỉ vừa đủ chặn chúng lại.

Tuy nhiên, kẻ thù lại rất điên cuồng.

"Bọn mày phải chết để bọn tao được sống!"

"T-tao không muốn chết!"

Chúng hành động như thể nếu chúng không giết họ thì chúng sẽ là kẻ phải chết.

Không có cách nào họ có thể bắt đầu một cuộc đối thoại trong tình huống như thế này.

Vì vậy cách duy nhất để sống là họ phải tiêu diệt kẻ thù của mình.

Và... bên phải chết đã được định đoạt.

'Kết thúc rồi sao?'

Taehwan cảm thấy bầu trời đang chuyển sang màu vàng.

Có lẽ tốt nhất là trốn vào giữa những tảng đá.

Có lẽ mọi người sẽ chết vì sự dũng cảm liều lĩnh của anh.

‘Mình ít nhất phải để một người thoát được.’

Taehwan cảm thấy tinh thần trách nhiệm.

Anh đã sẵn sàng đón nhận cái chết.

"Huahhhhhhhhh!"

Taehwan đẩy lũ chó săn đi bằng 'Shield of Eradication'(Khiên tận diệt) để mở đường máu.

Tuy nhiên bất kể anh có đẩy đi bao nhiêu thì lũ chó săn sẽ lại tới nhiều hơn và lấp đầy chỗ trống.

'Làm ơn, làm ơn!'

Taehwan nghiến răng. Dù anh có nhận phải một vết thương sâu anh cũng cam.

<Ý chí mạnh mẽ của bạn đã đánh thức ‘Khiên tận diệt.>

Sức mạnh tràn vào chiếc khiên làm nó biến đổi, nhưng thế là vẫn chưa đủ.

Nếu Taehwan không giết hết lũ chó săn thì anh sẽ không thể rời khỏi nơi này.

Dù anh có dùng cả tính mạng mình hay đạt được một nghề độc nhất thì Taehwan hiện tại cũng không thể gánh nổi sức mạnh của số đông.

Bóng tối của sự tuyệt vọng bao trùm khuôn mặt mọi người.

Ngay lúc đó theo bản năng họ nhận ra rằng không có lối thoát nào cả và cái chết của họ đang cận kề thì.

Vù!

Bịch!

Một ngọn giáo đỏ bay xuống từ xa.

Đầu của một chó săn bị trúng phải ngọn giáo phát nổ như pháo hoa.

Và như thể tất cả đã được trù tính trước, mọi người đều ngừng di chuyển. Cùng lúc đó, Taehwan lầm bầm sau khi nhìn về hướng ngọn giáo bay tới.

"[Hỏa Long Woo] và… Anh?"

Thẩm phán [Hỏa Long Woo]!

Gã đang bình tĩnh bước về phía họ.

Điều đáng ngạc nhiên hơn là người bên cạnh Woo là Muyoung.

Và hơn 100 người đang theo sau họ.

Truyện Chữ Hay