Mạc Trận Vương - The King of the Battlefield.

chương 21: hồng huyết tháp (3).

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Gã đã giết tất cả mọi người.

Đã 25 ngày trôi qua kể từ khi gã được triệu hồi đến một thế giới kỳ lạ.

Chỉ ngày vài trước, ngôi đền chỉ còn sót lại 4 người, nhưng tất cả họ đều bị gã tàn sát trong 2 ngày trước.

‘Tao sẽ giết hết chúng mày’

Tang Shaolei cười ngoác miệng.

Chỉ cần cần nghĩ đến biểu cảm hiện trên khuôn mặt của nạn nhân trước khi bị giết quá đủ để khiến gã nứng.

Tiếng gào thét và những lời cầu xin từ con mồi.

Cái nhìn đáng thương trong mắt chúng làm gã thích thú.

Vì gã đã hành động một cách bí mật đến mức không ai nghĩ rằng Tang Shaolei là kẻ sát nhân, ngay cả khoảnh khắc cuối của chúng.

Khi chỉ còn 4 người còn lại, mọi chuyện sẽ khó khăn hơn một chút vì mọi người bắt đầu nghi ngờ nhau, nhưng điều đó cũng có cái hay của riêng nó.

Dù sao thì, cuối cùng tất cả chúng đều chết.

‘Thêm nữa… tao muốn được giết nhiều hơn nữa.’

Với đôi mắt long lanh, gã liếm con dao găm.

Gã vẫn còn nhớ cảm giác phấn khích khi phát hiện có những người khác bên trong tòa tháp này.

Một tòa tháp đầy rẫy những tên sát nhân mọc lên ngay khi gã cảm thấy buồn vì không còn ai để giết?!

Tòa tháp xuất hiện, gã như cá gặp nước, điều này đối với gã chỉ có một ý nghĩa duy nhất:

‘Đóe ai có thể cản tao’

Sau khi giết được 10 người gã đã nhận được một lớp nghề hiếm, [Đồ tể] (Butcher), nó có vẻ hợp với hắn.

Nó giống như một món quà lý tưởng mà thần linh đã ban cho gã, để gã có thể giết những người khác.

[Đồ tể] cho phép gã tăng cường ‘mọi thuộc tính thêm 3 điểm’ khi gã đối đầu với con người.

Vì vậy, gã tự tin khi đối mặt với con người, gã sẽ không thua bất cứ ai.

Không, thua cuộc là điều không tưởng!

Trên trái đất, gã chỉ là một cá thể nhỏ bé trong hàng tỉ người Trung Quốc.

Tuy nhiên, mọi thứ giờ đã khác.

Thần chết, kẻ reo rắc cái chết.

Thần của sự chết chóc.

Bịch. Bich.

Ngay khi, gã nghe thấy tiếng bước chân ở gần mình.

Giống như sư tử đang tìm kiếm con mồi béo bở, Tang Shaolei băng qua hành lang, hắn ngấu nghiến nhìn về con mồi của mình trong khi chảy nước dãi.

“Kwahahahaha! Hãy là nạn nhân đầu tiên của tao!”

Kẻ đứng đó một người đàn ông, với mái tóc đen và thanh kiếm dài trên tay.

Thanh kiếm trong khá ngon. Trong nháy mắt thôi, gã sẽ giết tên đó và lấy vũ khí của hắn.

Đó là những gì thoáng qua trong đầu gã khi tiếp cận tên đó và dùng con dao găm đâm vào cơ thể hắn.

Răng rắc!

Bụp…

Tang Shaolei nhận ra tầm nhìn của mình đang mờ dần, có gì đó rất kỳ lạ.

Khuôn mặt hắn không một chút cảm xúc.

Con dao găm thậm chí còn không chạm được đến hắn.

Ah!

Trong thoáng chốc, gã ta nhìn thấy khuôn mặt của thần chết đứng sau hắn.

Gã không là gì so với tồn tại đang hiện diện trước mặt gã, thần chết thực sự, kẻ quyết định cái chết.

‘Hắn… Hắn là hàng thật...’

Tiếng khóc của hàng ngàn linh hồn!

Đó là điều cuối cùng Tang Shaowlei có thể nghe trước khi chết.

*

Muyoung đã vào tòa tháp.

Tòa tháp có tổng cộng năm tầng. Tầng đầu tiên khá rộng và có rất nhiều lối đi nên việc tìm kiếm kẻ địch hết sức khó khăn.

Và trông hắn không có vẻ gì là có nhiều thời gian.

_________________________________________________________________________

<1.337 người>

_________________________________________________________________________

Đó là thông báo xuất hiện sau khi hắn giết gã Trung Quốc đang chạy về phía hắn.

Nó thông báo với hắn số người đã vào trong tòa thành.

Tuy nhiên, số lượng nhanh chóng giảm.

Cứ khoảng 10 giây là có một kẻ chết.

‘Còn 200 người cơ à.’

Không dễ chút nào.

Ngay cả ‘Ben cuống sát’ cũng phải hợp tác với 10 mới có thể giết được 200 người thì mới nhận được [Nhẫn của Lunatic Sovereign] ( Lunatic Sovereign’s Ring)

Hắn nghe nói họ đã dùng chín người để dụ những con mồi, rồi để Ben kết liễu. Nên nếu tìm từng kẻ để giết thì sẽ rất mất thời gian.

Tuy nhiên, Muyoung không bận tâm điều đó, hắn là một sát thủ và hắn giỏi giết người hơn bất kỳ ai.

Khả năng đặc biệt của hắn là cảm nhận những kẻ xung quanh và quan sát chúng, dù là dao động nhỏ nhất trong không khí hay là một chuyển động nhỏ.

Nếu Muyoung không bỏ qua ngay cả những dấu vết nhỏ nhất, thì hắn có thể giết 200 người trong vòng 5 ngày.

Muyoung nhắm mắt lại.

Ngay lúc đó, không xa nơi hắn đứng, là con mồi tiếp theo.

“Làm ơn cứu tôi với!”

Một người đàn ông và một phụ nữ đang chạy trốn.

Họ toát mồ hôi đầm đìa khi những kẻ sát nhân đang đuổi theo họ.

Dù họ có thét to đến mấy, thì cũng chẳng có ai giúp.

Họ có thể cảm nhận được những kẻ sát nhân đang đuổi ngay sau mình.

“O, oppa,em mệt qué.”

“Giờ chúng ta không thể dừng lại được.”

“Sao mà chuyện lại ra nông nỗi này cơ chứ? Nếu chúng ta không giết chúng thì ….”

“Bớt tào lao đi! Để chúng tiêu khiển thì tốt hơn chắc? Chúng chết là đáng.”

Một cặp tình nhân. Họ cùng được triệu tập đến thế giới này và cuộc sống của họ khá tốt cho đến bây giờ.

Nhưng vấn đề là vẻ đẹp của người phụ nữ.

Nhân lúc đêm tối, có hai gã đang cố ‘hấp diêm’ cô nhưng trước khi thịt được cô thì bạn trai cô đã phát hiện và giết chết một trong hai gã đàn ông bằng một cục đá và gã còn lại cũng đã bị cô giết.

Kết quả là hai người bị kết tội giết người và bị đày vào tòa tháp.

Nếu nói về sự bất công, thì đó là do hoàn cảnh… Nhưng nó không có vẻ như những kẻ sát nhân sẽ sẵn sàng lắng nghe.

“Bỏ em lại và chạy đi, nếu chúng ta cứ tiếp tục thế này thì kiểu gì cả hai cũng sẽ chết.”

Người phụ nữ nhận ra là mình đang cản bước chàng trai của mình.

Người đàn ông vẫn nhớ cái nhìn điên dại của những tên khốn sát nhân, cách chúng liếm môi thèm thuồng khi nhìn vào cô gái vẫn còn ám ảnh trong tâm trí anh.

Anh ta nghiến răng.

“Đừng có nói những thứ ngu ngốc như vậy!”

“Rồi chết chung sao? Anh có muốn chết không?”.

“Đừng bi quan thế, nếu em kiệt sức em có thể leo lên lưng anh, chúng ta vẫn có hy vọng chạy thoát.”

Họ không thể lãng phí thêm thời gian. Ngay lúc hai người đang nói, họ vẫn có thể nghe được nhiều tiếng chân đang tiến đến chỗ họ.

Người phụ nữ cắn môi và leo lên lưng người đàn ông.

Tốc độ hơi chậm nhưng họ nào có sự lựa chọn nào khác.

Ngay lúc đó.

Keng!

“Gahhh!”

“Qua.. Quái vật”

Họ có thể nghe thấy những tiếng hét thảm thiết đằng sau.

“Anh yêu, âm thanh đó là…”

Đó là những âm thanh của những kẻ cố giết hai người.

Không nhầm lẫn được.

“Ai đó đang chiến đấu với chúng, chúng ta có nên quay lại và giúp đỡ người đó không?”

Người phụ nữ cân nhắc đưa ra ý kiến.

Nếu ai đó thực sự giúp đỡ họ, tốt hơn nên hỗ trợ người đó.

Đây là một canh bạc cần phải cân nhắc kỹ lưỡng, sẽ tốt thôi nếu họ thắng tuy nhiên nếu thua họ sẽ bị thịt.

Người đàn ông suy nghĩ một lúc rồi gật đầu.

Bản năng mách bảo anh rằng họ sẽ có cơ hội sống sót cao hơn nếu họ hợp sức với người đó để chống lại bọn chúng. Và bản chất của con người là giúp đỡ người khác khi họ gặp nguy hiểm.

Hai người quay lại.

Và….. trong một khoảnh khắc, họ không thể tin vào cảnh tượng trước mắt mình.

“Cú,Cứu tao!”

“Tay tao, tay tao..!”

Nhóm sát nhân có 7 người nhưng chỉ có một chàng trai đang chiến đấu với họ.

Có người nói rằng số lượng quyết định tất cả, một cá nhân lẻ loi không thể chống lại cả một tập thể.

Tuy nhiên, trường hợp này hoàn toàn khác.

Chàng trai mạnh một cách hư cấu.

Ngay lập tức chàng trai kết liễu bảy tên sát nhân.

Sau đó, hắn nhìn hai người.

Ực!

Những cơ thể mất tay chân nằm rải rác trên sàn.

Khoảnh khắc họ giao mắt với hắn, cơ thể họ như bất động.

Họ đã gặp vô số người, nhưng họ chưa thấy ai có loại hào quang như thế này.

Người đàn ông bên canh người phụ nữ cố gắng trấn áp nỗi sợ và bắt đầu nói chuyện.

“Cậu có sao không?”

“Tại sao anh không chạy?”

“Tôi đến để giúp cậu.”

Nghe không giống như là họ đang nói dối.

Họ không biết làm sao mà chàng trai đó biết họ đang chạy khỏi những kẻ sát nhân.

Sau đó, Muyoung nheo mắt lại.

‘Chỉ những kẻ mạnh mới có thể tỏ ra thương hại.’

Đó là sự thật nghiệt ngã mà đáng lẽ họ đã phải nhận ra sau khi sống sót qua 25 ngày chứ.

Sự thương hại từ kẻ yếu sẽ chỉ làm tình hình tồi tệ hơn.

Ngoài ra, nhìn vào tình trạng hiện tại của cặp đôi, không có vẻ họ sẽ sống sót sau 5 ngày.

Người phụ nữ đã bị bong gân chân, dù người đàn ông không nói ra nhưng khuôn mặt anh đang tái mét như thể dạ dày bị quắt lại.

Chắc họ bị bắt vào tòa tháp vì đã giết ai đó, nhưng nơi đây đầy rẫy những kẻ bệnh hoạn, những kẻ thèm khát giết người, nếu họ bị chúng bắt họ sẽ phải trải nghiệm đủ thứ kinh khủng trước khi chết.

Không biết là họ may mắn hay kém may nữa khi mà gặp phải Muyoung lúc này...

‘Giết tất.’

Đó là lý tại sao hắn không đeo mặt nạ. Mặt nạ là không cần thiết vì hắn sẽ giết tất cả những kẻ hắn gặp.

Ít nhất trong tòa tháp này, hắn sẽ trở thành thần chết, kẻ reo rắc sự chết chóc.

Điều đó không có nghĩa là hắn sẽ thay đổi suy nghĩ của mình.

Hasagi!(Xoẹt)

Anguish rít lên.

Muyoung vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng

*

_________________________________________________________________________

_________________________________________________________________________

Bạn có thể tìm thấy bản đồ của tòa tháp với [Trạng thái người dùng].

Và trên bản đồ, vị trí của Muyoung xuất hiện dưới dạng một chấm đỏ.

Chắc bây giờ, những kẻ khác cũng đã nhận được cảnh báo tương tự.

‘Mình không thể chạy khắp nơi một cách mù quáng được nữa.’

Những người thường sẽ cố gắng tránh nơi xuất hiện một chấm đỏ.

Đã 24 giờ kể từ khi hắn bước vào tòa thành,một thông báo xuất hiện.

_________________________________________________________________________

_________________________________________________________________________

Nụ cười ảm đạm xuất hiện trên khuôn mặt Muyoung

Tòa tháp tổng cộng có 5 tầng.

Cứ mỗi ngày một tầng sẽ bị lấp đầy nước và phong tỏa.

Nếu bạn không muốn chết đuối, bạn phải leo lên tầng tiếp theo.

Vì vị trí của Muyoung bị lộ bởi chấm đỏ, nên sẽ có những kẻ muốn né tránh hắn, nhưng vẫn có những đoạn chỉ có một lối đi duy nhất nên việc chạm trán là không thể tránh khỏi.

‘Ví dụ ngay lối vào dẫn lên tầng 3.’

Chỉ có 2 lối đi dẫn lên tầng 3. Và Muyoung dự định chặn một trong hai lối đó.

Lối còn lại sẽ trống, nhưng nó không phải là vấn đề đáng lo ngại

‘Skeleton lửa băng.’

Muyoung lấy ra một lá bùa vung vẩy lá bùa trên tay như đang rũ bụi, ngay lập tức Skeleton lửa băng xuất hiện.

Rắc rắc.

Xương của con Skeleton kêu răng rắc.

Muyoung chỉ về phía một lối vào rộng khoảng 5m và khẽ nói.

“Giết tất cả những kẻ đi qua.”

Có hai lối vào.

Một trong hai đã được chặn bởi Skeleton lửa băng.

Mọi người cần phải đưa ra lựa chọn.

Đối mặt với Muyoung hoặc đối mặt với bộ xương.

Hoặc chết vì đuối nước!

Dù lựa chọn của họ có là gì, đó cũng sẽ không phải một quyết định dễ dàng.

‘Giờ mình chỉ cần đợi.’

Như một ngư dân kiên nhẫn chờ cá sa vào lưới.

***

Vâng, vẫn là trans mới của chúng ta.

Truyện Chữ Hay